Trần Mộ một lần nữa nhắm mắt lại, một trận đầy kinh diễm vừa rồi của Weah với người mặt nạ xanh đã khiến tâm thần hắn một lần nữa bị ảnh hưởng, cảnh tượng trong mắt lại khôi phục màu sắc. Điều này đối với hắn chẳng phải chuyện tốt lành gì. Nhắm mắt lại cũng không phải điều kiện mà trạng thái Linh thức yêu cầu nhưng đối với người mới như Trần Mộ, như vậy lại có thể khiến hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái đó hơn, giảm bớt ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh đối với hắn.
Còn như Ceasar, không chỉ không cần nhắm mắt, hắn thậm chí có thể bất cứ lúc nào, trong bất cứ tình huống ác liệt nào dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trạng thái Linh thức.
Thế giới trắng đen lại một lần nữa trở nên rõ nét, cảm giác nhìn thấu suốt lại một lần nữa dâng lên từ đáy lòng hắn.
Trong số mười tám người còn lại, bảy người đã khôi phục bình thường! Vị trí của bảy người lập tức hiển hiện trong lòng hắn, cứ tự nhiên như vậy, trực giác mãnh liệt lại một lần nữa xuất hiện.
Vị trí của ba người khiến cho trực giác của hắn mãnh liệt nhất! Lúc này, Trần Mộ không hề do dự tin tưởng vào trực giác tới từ trạng thái Linh thức.
Thân thể trong nháy mắt nghiêng qua, chân phải điểm lên mặt đất, loáng một cái đã xuất hiện ở chỗ bên trái cách đó năm mét. Các tạp tu chỉ cảm thấy hoa mắt, đối phương đột nhiên biến mất từ vị trí vừa rồi.
“Cẩn thận!”“Chú ý!”
Hai ba tiếng la vang lên, là những tạp tu còn giữ được bình tĩnh la lên.
Không sử dụng khí lưu tạp, cảm giác của Trần Mộ chỉ cần duy trì trạng thái Linh thức và khống chế Song Cực. Điều này cũng tăng cường năng lực khống chế của hắn đối với Song Cực lên nhiều. Bình thường thì những tạp tu hơi có trình độ đều có thể khống chế cùng lúc hai tấm tạp phiến, một trong số đó là khí lưu tạp, tấm còn lại là chiến đấu tạp hoặc lồng năng lượng tạp. Điều này cũng tạo nên hình thức chiến đấu chủ yếu nhất của tạp tu thời nay.
Mà một số cao thủ đứng đầu, họ có thể khống chế đồng thời ba tấm tạp phiến. Như Đường Hàm Phái, Tiêu Tư, Ceasar, còn cả người đeo mặt nạ xanh trước mặt cũng có thể đạt tới cảnh giới này. Điều này chỉ rõ năng lực khống chế cảm giác của họ đã đạt tới mức cực kỳ kinh người, chẳng qua là trong thực chiến, bọn họ rất ít khi phải đồng thời sử dụng ba tấm tạp phiến. Khống chế càng nhiều tạp phiến thì lực khống chế mỗi tấm càng kém, nếu đã có kẻ khiến cho bọn họ sử dụng tạp phiến am hiểu nhất mà cũng không thắng được thì có nhiều tạp phiến cũng sẽ chẳng cải thiện được tình huống.
Trần Mộ khi không sử dụng Đại Nê Thu, năng lực khống chế đối với Song Cực tăng nhiều.
Quỷ mị xuất hiện bên cạnh một cận chiến tạp tu, tay phải lặng lẽ chém vào cổ đối phương. Tạp tu xung quanh phản ứng cực nhanh, tạp tu gần hắn nhất hét lớn một tiếng, đôi tay đột nhiên thả ra một chùm sợi năng lượng màu trắng.
Sợi năng lượng như tuyết trắng, mỏng như sợi tóc, vừa ra tay đã cuốn về phía Trần Mộ.
Tạp tu này hai mắt mở to, khống chế sợi tơ mỏng này! Đây là tạp phiến của hắn – Triền. Uy lực của Triền không lớn, lực sát thương thấp tới mức đáng thương, nhưng là một tấm tứ tinh tạp phiến, nó vẫn có chỗ độc đáo riêng của mình. Triền thả ra vô số sợi màu trắng, mỗi sợi đều vô cùng cứng cỏi, một khi trói vào địch nhân thì hắn chỉ có nước bó tay chịu trói, cho dù không cách nào quấn quanh đối phương, những sợi nhỏ như tóc này cũng có thể ảnh hưởng rất lớn tới hành động của đối phương, tạo cơ hội cho đồng đội. Hắn cũng là nhờ đặc tính của Triền mới được làm một trong số cận vệ của Pháp Á phu nhân.
Mắt thấy tay Trần Mộ sắp chém vào cổ tạp tu trước mắt, sợi tơ màu trắng bỗng nhiên nổ tung, tản ra bốn phía, tạo thành một tấm lưới lớn bao phủ lấy cả Trần Mộ và tên tạp tu đó.
Trói được rồi.
Đám tạp tu đều thần sắc vui mừng, bọn họ rất tin tưởng vào sợi tơ màu trắng của đồng đội. Đừng xem thường sợi tơ màu trắng mỏng manh này, mỗi sợi có thể treo vật nặng hơn 200kg. Xoát, hầu như tất cả các cận chiến tạp tu đều hành động, đồng thời xuất hiện ở chỗ gần Trần Mộ.
Ánh mắt tạp tu đang khống chế Triền đột nhiên biến đổi, sắc mặt không còn chút máu!
Trong lưới chỉ có một mình đồng đội của hắn!
Ngẩng đầu lên nhìn đám đồng đội đang chuẩn bị tấn công tấm lưới bên cạnh mình, đầu hắn như nổ tung, máu nóng dồn lên đỉnh đầu! Hắn không nhịn được há miệng la: “Cẩn …”
Hắn còn chưa kịp nói xong, xung quanh đột nhiên sáng ngời!
“Kỳ Lung Thiên Cát!”
Vô số cột sáng thẳng tắp xuất hiện ở không gian trước mắt bọn họ mà không một dấu hiệu báo trước. Những cột sáng này không hề ngoại lệ, một đầu là năng lượng châu màu trắng, một đầu là năng lượng châu màu đen! Cột sáng rậm rạp đan vào nhau như tấm lưới, bao phủ tất cả các tạp tu cận chiến vào trong!
Năng lượng thể vừa được phát ra, sắc mặt các tạp tu đang định cho Trần Mộ một đòn trí mạng cũng cùng lúc thay đổi! Cột sáng vừa nhỏ lại dài ngắn không giống nhau, phân bố chặt chẽ, dù dưới ánh đèn cũng sáng chói mắt! Các tạp tu vừa rồi đã phát ra năng lượng thể, lúc này bọn họ đã không kịp phát động tạp lồng năng lượng.
Cột sáng tạo thành một cái lưới bao phủ khu vực đột nhiên lóe lên, sau đó đột nhiên biến mất!
Tạp tu trong khu vực đó ai cũng đứng ngay ra như gỗ, bọn họ vẫn giữ động tác như trước, khuôn mặt đọng lại vẻ kinh ngạc, sợ hãi…
Phốc!
Một cột máu bắn ra từ vai một tạp tu.
Phốc phốc phốc!
Tựa hồ ăn ý với nhau, tạp tu trong khu vực như bị một quả khí cầu đâm thủng, trên người đột nhiên bắn ra hơn mười cột máu. Thời gian lúc này như ngưng đọng lại, hơn mười ánh mắt nhìn mấy trăm cột máu cùng lúc bắn lên không trung, dừng lại giữa không trung, nhuộm đỏ bầu không khí.
Đám tạp tu sợ ngây người, bọn họ đã từng trải qua vô số trận chiến nhưng chưa từng thấy qua cảnh máu tanh quỷ dị kinh khủng như vậy! Một luồng hơi lạnh lẽo từ sâu trong lòng bọn họ dâng lên, trong phút chốc lan khắp toàn thân, thân thể như không nghe điều khiển nữa! Phu Nhân ngây ngốc nhìn cơn mưa máu đầy trời, nhìn những tạp tu vừa ngã xuống. Chỉ trong nháy mắt máu đã chảy thành sông dưới chân bọn họ.
Trần Mộ lại xuất hiện ở khu vực phía sau họ.
Khi hắn giả bộ chém tạp tu kia, thật ra hầu như tất cả sức lực đều tập trung trên hai chân!
Ý đồ ban đầu của hắn chẳng qua là muốn dẫn dụ hai tên tạp tu, từ đó làm cơ sở khiến đội hình của đối phương có sơ hở. Nhưng trạng thái Linh thức khiến phản ứng của hắn mạnh mẽ hơn bình thường nhiều. Sau khi hắn hiện thân, tạp tu phía sau sử dụng sợi tơ màu trắng thì cùng lúc cũng có sáu tạp tu như muốn ra tay, hắn liền điều chỉnh lại.
Khoảnh khắc sợi tơ màu trắng nổ tung, Trần Mộ sớm đã dồn lực vào hai chân, tránh khỏi vòng vây của tấm lưới màu trắng, luồn ra đằng sau tên tạp tu. Hơn nữa cùng lúc phát động Kỳ Lung Thiên Cát nên mới có thể tạo thành chiến quả kinh người như vậy.
Dưới tấm mặt nạ, sắc mặt của người đeo mặt nạ màu xanh khẽ biến!
Hắn không ngờ thực lực của Kiều Nguyên lại tăng nhanh như vậy, so với lần trước như hai người khác nhau! Cùng là Kỳ Lung Thiên Cát, lần này Kiều Nguyên vận dụng so với trước đây mạnh hơn nhiều. Chỉ chiến đấu trong nháy mắt ngắn ngủi Kiều Nguyên đã thể hiện ra ý thức chiến đấu! Cho dù là hắn, trong lòng cũng có hơi ớn lạnh!
Một vô tạp lưu cao thủ không dưới mình, hơn nữa Kiều Nguyên thực lực tăng mạnh. Chẳng lẽ đêm nay…
Ánh mắt đảo qua đám tạp tu còn lại, trong chớp mắt, hai mươi tạp tu đã chết mất một nửa. Điều này là một đả kích tinh thần cực lớn đối với những tạp tu còn lại. Nhìn sắc mặt trắng bệch của đám tạp tu hộ vệ, còn có sự sợ hãi trong ánh mắt.
Lần đầu tiên trong lòng hắn cảm thấy bất an!
Không được! Phải nhanh chóng kết thúc trận đấu!
Người đeo mặt nạ xanh đang lúc muốn toàn lực ra tay, không ngờ người xuất thủ trước lại là Weah!
Nếu như nói trực giác của Trần Mộ trong trạng thái Linh thức là một loại trực giác được luyện tập của con người thì trực giác của Weah là một loại trực giác bản năng của dã thú. Đây là một loại trực giác đáng sợ! Điểm này Trần Mộ đã cảm thụ vô cùng sâu sắc.
Trong nháy mắt khi tâm tính người đeo mặt nạ xanh biến đổi, Weah lập tức phát hiện!
Vì vậy, hắn phát lực!
Hai bên liên tục giằng co, khí đạn của Weah liên miên không dứt mà Tuyết Hoa của người đeo mặt nạ xanh cũng càng lúc càng nhiều.
Hư ảnh của Weah giữa không trung đột nhiên ngưng lại, khuôn mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào người đeo mặt nạ xanh, ánh mắt khôi phục vẻ hờ hững.
Nắm tay phải sớm đã thu lại trước ngực giờ như một tia chớp đánh về phía người đeo mặt nạ xanh.
Nắm tay vung ra với tốc độ cao tạo thành dòng khí lưu, nếu như thời gian lúc này trôi chậm lại, có thể thấy không khí phía trước hai nắm tay của Weah tạo thành hình. Một quả khí đạn sắp bắn khỏi tay hắn.
Tuy nhiên, không khí đạn chưa kịp bay ra, Weah lại đánh ra quyền thứ hai vào cùng vị trí!
Lần này tốc độ quyền nhanh hơn, không khí xung quanh được tốc độ quyền kinh khủng đó dẫn dắt, lại nhanh chóng tập trung trước nắm tay hắn! Lại là một viên khí đạn, mà viên khí đạn thứ hai này dưới áp lực cường đại từ quyền thứ hai của Weah, đã ép vào cùng với viên khí đạn thứ nhất.
Tàn ảnh do nắm tay của Weah còn chưa biến mất, hắn đã đấm ra quyền thứ ba.
Quyền này tốc độ và lực lượng còn nhanh hơn hai quyền trước.
Binh! Viên khí đạn thứ ba này lại được áp súc vào trong hai viên khí đạn trước, phát ra âm thanh giòn giã như khi lồng năng lượng bị hủy.
Ánh mắt người đeo mặt nạ xanh cuối cùng cũng lộ vẻ hoảng sợ!
Hắn không hề quan tâm gì nữa, liều mạng huy động khí lưu tạp, cùng lúc đó, năm ngón tay chụm mạnh lại.
Đinh! Tiếng chuông vang lên! Dường như bị tâm cảnh ảnh hưởng, tiếng chuông lần này không thong dong như hai lần trước mà vô cùng đồn dập!
Bông tuyết bay đầy trời bỗng nhiên biến mất, mà trước mặt hắn lại xuất hiện một tấm khiên năng lượng hình thoi trong suốt như nước. Ở giữa tấm khiên là một đóa hoa đào trắng như tuyết.
Đông!
Âm thanh trầm trầm như sấm khiến mọi người chấn động. Trần Mộ đang muốn tấn công cũng bị ảnh hưởng, mạnh mẽ thu lại cảm giác. Vừa rồi tung ra một đòn Kỳ Lung Thiên Cát đã hao phí một lượng lớn cảm giác của hắn, giờ cảm giác của hắn cũng không còn nhiều. Mỗi lần sử dụng đều phải nắm chắc.
Phu nhân trong mắt hiện vẻ thống khổ. Âm thanh như vậy đối với người không phải là lính chiến như nàng tạo thành tổn thương không nhỏ.
Nàng vô lực dựa vào tường, thân thể hơi run run.
Hai vị cao thủ tuyệt đỉnh quyết đấu, cho dù chỉ là dư ba nhưng đối với những người bình thường cũng có khả năng lấy mạng.
Khiên năng lượng trong suốt ầm ầm nát bấy, một lần nữa hóa thành bông tuyết bay đầy trời. Thân hình người đeo mặt nạ xanh liên lục lui về phía sau, trong mắt hắn hiện lên vẻ thống khổ. Bông tuyết vẫn bay đầy trời song lại không có cảm giác nguy hiểm như trước nữa mà khiến người ta cảm thấy vài phần phù phiếm vô lực. Một đòn này của Weah đã đánh gãy tất cả cảm giác còn lại trong chúng! Người đeo mặt nạ xanh cần một lần nữa khống chế lại chúng, nhưng điều này cần thời gian!
Weah lúc này đã nắm giữ nhịp độ trận chiến, sẽ cho hắn thời gian sao?