Cảm giác của Trần Mộ rất thấp, vị chế tạp sư năm đó cũng không dạy hắn cách huấn luyện cảm giác. Mặc dù trong tài liệu chuyên nghiệp có hướng dẫn, Trần Mộ cũng sớm theo đó bắt đầu huấn luyện, nhưng đến giờ hiệu quả nhận được quá ít. Ngẫm lại Trần Mộ cũng không quá thất vọng, truyền lưu trên thị trường hiển nhiên là hàng phổ thông, đối với một chế tạp sự, phương pháp độc gia đề cao cảm giác là bí mật quan trọng nhất, tại xã hội cạnh tranh ác liệt như bây giờ, có ai lại vô tư đem nó công khai ra chứ?
Phương pháp đề cao cảm giác rất nhiều, cũng có không ít phương pháp nổi danh. Trong năm hoa khu lớn ở liên bang Thiên Du, mỗi hoa khu đều có lưu phái chế tạp sư nổi tiếng.
Thật ra trong năm hoa khu lớn, chế tạp sư và tạp tu không tách biệt nhau, thường trong một lưu phái vừa có tạp tu vừa có chế tạp sư. Khổ Tịch Tự trong khu Phạm A Tư, lấy tâm làm môi giới, khổ tu rèn luyện tâm môi, đạt được mục đích đề cao cảm giác.
Năm hoa khu lớn, có năm học phủ nổi tiếng: Mạc Doanh ở khu Bắc Liên, Trung Đạt Thư Phủ ở khu Thượng Cam, Tinh Viện ở khu Tả Hách, Khổ Tịch Tự ở khu Phạm A Tư, Sương Nguyệt Hàn Châu ở khu Thiên Đông Lý. Còn có Liên bang tổng hợp học phủ ở kinh đô, là học phủ nổi tiếng nhất trong sáu học phủ ở liên bang Thiên Du.
Liên bang Thiên Du có tổng cộng 5 hoa khu, 22 phổ khu, nơi ở của Trần Mộ là Đông Thương Vệ thành, là một thành phố ở phía đông trong một phổ khu. Có thể tùy ý di cư trong 22 phổ khu. Nhưng nếu muốn định cư trong 5 hoa khu lớn thì không phải dễ dàng. Cần phải có kỹ năng chức vụ nhất định mới được. Các điều kiện sống ở 5 hoa khu lớn tốt hơn nhiều so với phổ khu, có thể định cư ở 5 hoa khu lớn là giấc mộng cả đời của rất nhiều người.
Tham quan du lịch cùng tạm trú thời gian ngắn thì không được tính trong đó.
Đông Vệ học phủ không biết xếp hạng thứ bao nhiêu giữa tất cả học phủ trong nước, nhưng khá nổi tiếng ở khu vực này. Đáng tiếc, Trần Mộ không có cơ hội vào học ở trường này. Hắn đang luyện tập một loại phương pháp thô thiển nhất, mà thiên phú của hắn ở phương diện này cũng có hạn, cho nên dù luyện tập suốt hai năm nhưng tiến bộ rất chậm.
Trần Mộ cũng không nóng vội, mỗi ngày đều kiên trì luyện tập. Phương pháp rèn luyện của hắn yêu cầu môi giới rất bình thường, bất kì đồ vật nào trong cuộc sống cũng có thể sử dụng. Trần Mộ liền sử dụng thứ hắn quen thuộc nhất, năng lượng tạp cấp một do chính tay hắn chế tạo. Năng lượng tạp Trần Mộ dùng để rèn luyện cảm giác giờ đã thay đổi rõ rệt, nó trở nên càng tinh mịn, long lanh trong suốt. Tạp phiến như có một loại liên hệ rất huyền diệu với hắn, nhưng hắn không thể nói rõ là dạng liên hệ gì.
Không uổng công hắn cố gắng trong thời gian dài, cảm giác của hắn dù rất thấp nhưng đủ để miễn cưỡng chế tạo huyễn tạp cấp một và cấp hai.
Kết cấu của huyễn tạp cấp một hắn đã đọc qua vô số lần, sớm thuộc nằm lòng. Hắn liền bắt đầu thử chế tạo huyễn tạp cấp một đầu tiên của mình.
Phá hủy! Nét bút này sai rồi! Tạp phiến đầu tiên hư hỏng.
Tạp phiến thứ hai cũng thất bại.
Tạp phiến thứ ba thất bại!
Trán của Trần Mộ đã lấm tấm mồ hôi, rốt cuộc hắn cảm nhận được sự khác biệt giữa chế tạo huyễn tạp và năng lượng tạp cấp một.
Nói về tài liệu, một tạp phiến bao gồm hai bộ phận: Tạp tài và tạp mặc. Tạp tài là vật truyền dẫn cho tạp mặc, còn tạp mặc dùng để phác họa cấu vân, thành phần của tạp mặc rất phức tạp, điều chế tạp mặc thế nào là nội dụng cơ bản mà mỗi vị chế tạp sư phải học tập.
Chế tạo huyễn tạp không đơn giản là cầm bút phác họa, mà là sử dụng lực khống chế cảm giác, làm tạp mặc cùng tạp tài hợp cùng một chỗ. Chỉ một điều này đã khiến việc chế tạo khó khăn rất nhiều.
Hiện tại Trần Mộ đã khó có thể duy trì cảm giác, cảm giác của hắn vốn thấp, chỉ vừa đủ để chế tạo huyễn tạp cấp một và cấp hai mà thôi. Lần này chế tạo liên tục khiến tinh thần hắn cực kì mệt mỏi.
Cảm giác này còn mệt hơn so với chế tạo 25 cái năng lượng tạp cấp một a!
Trần Mộ không hay biết liền gục xuống bàn ngủ thiếp đi, lần này hắn ngủ rất sâu, hắn thật sự rất mệt mỏi.
Ngoài cửa sổ, bầu trời đầy sao. Khí trời lạnh dần, ngôi sao đầy trời càng khiến người ta cảm giác vài phần vắng lặng. Ngôi sao tản mát ra ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, qua cánh cửa sổ đang mở chiếu vào mặt bàn Trần Mộ đang ngủ.
Tạp phiến thần bí an tĩnh nằm ở một góc bàn, vừa lúc được bao phủ trong ánh sao ấy.
Trong phòng cực kì an tĩnh, chỉ có tiếng ngáy nhè nhẹ của Trần Mộ.
Bỗng đường nét màu bạc cực nhỏ rối như mạng nhện trên bề mặt tạp phiến đột nhiên phát sáng, mà thân tạp phiến màu đen càng thêm thâm thúy.
Dần dần, một bộ phận đường nét màu bạc bắt đầu mờ đi, mờ đến mức khó có thể thấy được, đường nét màu bạc như mạng nhện trên bề mặt tạp phiến bắt đầu có biến hóa mới.
Nhiều giao điểm giữa các đường nét màu bạc không bị ảnh hưởng, ngược lại, nó vẫn đang phát sáng.
Biến hóa này vẫn duy trì trong 10 phút.
Bề mặt tạp phiến đã có biến hóa long trời lở đất. Tất cả đường nét màu bạc vô cùng phức tạp trên bề mặt màu đen của tạp phiến đều đã biến mất, chỉ còn lại vô số điểm sáng màu bạc, như những ngôi sao đọng trên bầu trời đêm.
Lúc Trần Mộ tỉnh giấc thì đã hơn 5h sáng, hắn bị khí lạnh từ cửa sổ tràn vào làm bừng tỉnh. Xoa xoa hai mắt còn lim dim, dùng sức lắc lắc đầu, mang theo vài phần mơ màng, Trần Mộ cố gắng đứng dậy, xua đi cơn buồn ngủ trong người.
Hít một hơi thật sâu, không khí mang theo hơi lạnh làm cho Trần Mộ rất nhanh tỉnh táo lại. Ánh mắt từ mặt bàn lướt qua, bỗng dưng, thân thể hắn cứng đờ, như biến thành tượng đất, đứng bất động tại chỗ.
Qua năm phút, hắn mới hồi phục tinh thần lại. Sau khi phục hồi tinh thần, việc đầu tiên là hắn nhéo cánh tay của mình, dù bản thân không hay nằm mơ, nhưng hắn nghĩ lúc này mình đang nằm mơ. Tuy nhiên cơn đau từ trên cánh tay truyền đến nói cho hắn, cảnh trước mắt không phải là giấc mơ.
Bề mặt tạp phiến thần bí giờ đây đã thay đổi hoàn toàn, vô số đường nét màu bạc đều đã biến mất, chỉ còn những điểm màu bạc lớn nhỏ không giống nhau. Nếu nói lúc trước hắn còn có thể nhìn ra đây là một tạp phiến cao cấp, thì hình dáng bây giờ khiến hắn căn bản không có cách phán đoán.
Biến hóa của tạp phiến này hoàn toàn vượt qua nhận thức của Trần Mộ, hắn ngây người nhìn chằm chằm tạp phiến trên bàn tay.