[tập truyện vực sâu diễm tình]_thế thân

Khuất Lưu Thâm một mình trở lại chung cư mình ở, gọi điện thoại cho Lục Chấn. “Có tìm được cô ấy không? Ừ, A Yến nói cô ấy không trở về, có lẽ là trốn ở đâu khóc rồi, cậu lại tìm kỹ xem, một chút nữa nếu có thêm tin tức gì thì lại báo cho tôi biết.”
 
Một câu có lẽ là trốn ở đâu khóc rồi hàm chứa niềm thương tiếc và yêu thương vô hạn, tiếc là Lục Chấn còn đang hoảng loạn, không nghe ra được giọng điệu này.
 
Biểu hiện của La Lam không chỉ được Lục Chấn nhìn thấy trong mắt, mà ngay cả Khuất Lưu Thâm cũng nhìn thấy rõ ràng. Bọn họ đều cho rằng, sau khi Khuất Mẫn Ân theo người nhà di cư sẽ không bao giờ trở lại nữa, dù cho Chung Hiện Yến có đau khổ cầu xin nhưng Khuất Mẫn Ân cũng không đồng ý ở lại. Nhưng mà đến cuối cùng, cô ta vẫn tính về nước định cư.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Vậy thì La Lam nặng tình nặng nghĩa với Chung Hiện Yến thì phải làm sao? Cô hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của Khuất Mẫn Ân, cũng không ai lắm miệng mà kể lại chuyện cũ này cho cô. Mọi người đều cho rằng Khuất Mẫn Ân đã là quá khứ, ai mà ngờ được là cô ta sẽ trở về chứ?
 
La Lam là được Chung Hiện Yến chủ động theo đuổi, cũng không phải là những người phụ nữ vì tiền, hoặc vì mê luyến vẻ bề ngoài mà chủ động sáp lại gần. Cô vô tội, bị động mà trở thành bạn gái của Chung Hiện Yến, bây giờ lại càng vô tội, sắp bị Chung Hiện Yến đá đi, nhường chỗ cho cô bạn gái thật sự.
 
Chỉ nghĩ đến điều này thôi đã đủ làm người khác đau lòng, càng miễn bàn đến Khuất Lưu Thâm, người luôn dõi theo từng hành động của cô, không biết từ khi nào, ánh mắt đã không thể rời khỏi cô được.
 
Anh ta tắm rửa, thay quần áo, cầm chìa khóa xe, rời khỏi chung cư.

 
==========================
 
Chung Hiện Yến lái xe loanh quanh ở bên ngoài, không ngừng gọi điện thoại cho La Lam nhưng cô vẫn luôn tắt máy, mãi một lúc sau, mới khởi động lại.
 
“Em đang ở đâu? Em đi đâu rồi? Đã trễ vậy rồi mà còn chưa về, nhỡ xảy ra chuyện thì biết phải làm sao?” Lời nói anh hùng hổ dọa người, không hề có thái độ chột dạ, hối lỗi nhận sai khi chọc người ta khóc bỏ đi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nữ dịu dàng, ngữ điệu bằng phẳng mềm nhẹ. “Em đi siêu thị mua chút đồ, đã về đến nhà rồi.” Nếu không phải nghe được sự run rẩy trong giọng nói của cô thì anh ta hoàn toàn không thể nhận ra cảm xúc khác lạ của người phụ nữ ấy.
 
Chung Hiện Yến mở miệng, đang định truy hỏi vì sao cô không khởi động máy thì nghe được giọng nói run rẩy của cô. Anh ta mềm lòng, thấp giọng trả lời một câu Anh về luôn đây”, rồi cúp máy.
 
Anh ta dừng xe ven đường, buông bàn tay đang nắm chặt tay lái ra, ngửa đầu, tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt lại.
 
==========================
 
La Lam nhìn di động trong tay, Lục Chấn vẫn luôn liên tục gọi điện đến, cô do dự, băn khoăn một hồi, vẫn lựa chọn không nghe máy, mặc kệ điện thoại đang rung lên không ngừng.
 
Hít một hơi thật sâu, mở túi đồ dùng sinh hoạt vừa mua từ siêu thị ra, sắp xếp vị trí, đắm chìm trong công cuộc sửa sang nhà cửa, chẳng mảy may bận tâm đến bên ngoài.
 
Khi Chung Hiện Yến trở về, cô đang rửa chén, rõ ràng là không nấu bữa tối, nhưng cô lại ngâm tất cả chúng trong nước, cẩn thận chà lau.
 
Chung Hiện Yến đứng phía sau cô. “Chuyện hôm nay, anh xin lỗi.”

 
Cô dừng một lát. “Không sao đâu.”
 
Anh ta ôm cô, cúi đầu, dụi vào vai cô, đôi tay ôm cô khẽ run, muốn dùng lực ôm chặt cô, nhưng lại sợ làm tổn thương cô.
 
Cô không hiểu được anh ta đang suy nghĩ cái gì nhưng vẫn ngoan ngoãn mà để anh ta ôm. Thân ảnh hai người ôm nhau, lưu luyến triền miên, tựa như đôi uyên ương tình cảm nồng thắm.
 
==========================
 
Đêm nay anh ta cực kì gấp gáp, khi cô vẫn còn đang ở trong phòng tắm đã phá cửa xông vào, thật sự là phá cửa. Tiếng cửa bị đá văng ra rất lớn, làm cô sợ tới mức phải nhanh chóng vịn lấy tường để không bị trượt chân ngã xuống đất.
 
Khuôn mặt anh ta tuấn tú, đường nét quá xuất sắc nổi bật, gia thế hơn người, cho tới nay vẫn luôn mang theo cảm giác cao ngạo lạnh lùng vì ưu thế của bản thân. Anh ta xua phụ nữ như xua vịt, với người có điều kiện tốt như anh ta, rất hiếm khi lộ ra vẻ mặt yếu ớt, mong manh.
 
La Lam nhìn vẻ mặt này của anh ta, dường như sắp sửa sụp đổ, bỗng nhiên cảm thấy buồn bực. “Anh làm sao vậy? Có phải không khỏe ở đâu không?”
 
Dù thân hình vẫn còn đang trần trụi, cô vẫn quan tâm đến thân thể anh ta trước. Cô tiến đến gần anh ta, cẩn thận để bàn tay ướt đẫm của mình không chạm vào quần áo anh, khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng lo lắng mà nhìn anh.
 

Trước nay, Chung Hiện Yến chưa từng khó chịu như vậy, là sự khủng hoảng bất an từ tận đáy lòng. Anh ta nắm chặt bàn tay mảnh khảnh trắng trẻo của La Lam, anh ta muốn mở miệng nói chuyện, lại nghẹn ngào không thể phát ra tiếng. Sau đó, anh ta mắt đỏ mũi cay, gần như không thể khống chế được mà chảy nước mắt.
 
La Lam đã bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này đâu, cô kinh ngạc kêu lên một tiếng, không màng nước đang chảy ướt đẫm người mình, lập tức đi lên ôm lấy anh ta. “Anh làm sao vậy? Có phải bị đau bụng không? Để em gọi điện thoại cho … A Chấn đến đưa anh đến bệnh viện nha?”
 
Chung Hiện Yến không ngờ là bản thân sẽ vô dụng mà khóc như vậy, anh ta chưa bao giờ dễ dàng cúi đầu, huống chi là hành vi rơi lệ làm tổn thương đến lòng tự tôn của người đàn ông chứ. “Không sao đâu, anh không sao hết.”
 
Bởi vì tắm rửa mà toàn thân La Lam nóng lên, kiễng chân lên dùng trán để đo nhiệt độ trên trán anh ta, không thấy nóng, anh ta không phát sốt. Sau đó, cô đột nhiên bị Chung Hiện Yến ôm lấy vòng eo thon nhỏ trần trụi, bịt kín đôi môi.
 
Trong ba năm này, vô số lần ân ái đã làm La Lam quen với việc anh ta có thể động dục bất cứ nơi nào. Cô biết bước tiếp theo mình nên phản ứng như thế nào để có thể làm Chung Hiện Yến càng sung sướng hơn, biết nên phản ứng như thế nào để sự hưng phấn của anh ta lên đến đỉnh điểm. Ba năm là khoảng thời gian đủ dài để bọn họ hoàn toàn quen thuộc lẫn nhau.
 
Chàng trai trong mắt cô dưới thân giữa hai chân có cậu em to lớn, mỗi lần đều có thể làm cô sung sướng đầm đìa, hồn nhiên quên mình, chỉ biết mở rộng hai chân, nhưng vẫn không thể làm nó thuận lợi băng băng tiến vào như cũ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận