[tập truyện vực sâu diễm tình]_thế thân

La Lam vén mái tóc dài sang một bên vai, nghiêng đầu hôn môi với anh ta, cảm nhận cự vật thô dài mạnh mẽ kia, đôi môi bị mút đến sưng đỏ của cô ngậm lấy môi anh ta, đầu lưỡi cô bên trong khiêu khích dụ dỗ thịt mềm nơi đầu lưỡi anh ta.
 
Đây chắc chắn là bản lĩnh không thầy dạy cũng hiểu của cô, cả người Chung Hiện Yến run lên, một lần nữa bắn vào trong cơ thể cô. Phần dưới đầu lưỡi của anh ta rất mẫn cảm, tự bản thân còn không biết, trước kia khi hôn môi với Khuất Mẫn Ân, anh ta cũng chưa từng thay đổi, biến hóa đa dạng để nếm thử, kết quả là La Lam tự mình mò mẫm, vậy mà cô lại phát hiện ra điểm yếu này.
 
“Em không thể như vậy được, đây là gian lận.” Chung Hiện Yến thở hổn hển mà nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
La Lam giả vờ không hiểu, chân quỳ đã tê dần, bò lên. Cô cũng không cần Chung Hiện Yến đỡ mình, dùng ngay tư thế này, ngả đầu vào cánh tay, đôi mắt long lanh ánh nước nhìn chằm chằm vào anh ta.
 
Chung Hiện Yến đi lên trước, ôm cô đến sofa, cầm ly nước bên cạnh rót nước cho cô. “Còn có thể nói chuyện được nữa không?”
 
Trong nháy mắt, cô ngoan ngoãn mà rúc vào bên cổ anh ta, bàn tay trắng trẻo non mềm nhẹ nhàng vỗ về trên ngực anh ta, muốn xoa dịu thân thể anh ta sau cuộc vận động kịch liệt.
 
Cô không hé răng, Chung Hiện Yến biết đầu lưỡi cô đã bị mút đến tê rần.
 

Anh ta ôm chặt cô vào trong lòng, không muốn buông tay, cũng không thể buông tay, lại không biết nên làm thế nào cho phải. Cô đã quẩn quanh trong lòng anh ta thật sâu, không thể tách rời được.
 
==========================
 
Di động của cô liên tục rung lên, cô liếc mắt nhìn một cái, bên trên viết là “Mẹ yêu”, mắt cô sáng lên, ngón tay nhanh chóng vuốt màn hình cảm ứng.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Mẹ à, có tin tức gì sao?” Giọng điệu cô ẩn chứa sự khẩn trương và chờ mong nói không nên lời. Cô dùng tiếng địa phương, âm điệu cô phát ra có vẻ rất mềm mỏng dịu dàng, còn có chút quyến rũ gợi cảm. Rõ ràng là đang nghiêm túc nói chuyện với mẹ nhưng lại có cảm giác mập mờ khi nói chuyện với người yêu.
 
Cô nghe một lát, nụ cười thu lại, không khỏi mất mát và bất đắc dĩ. “Không phải ba đã nói là ba cậu ta đã bị người ta theo dõi, sớm hay muộn cũng sẽ ngã ngựa rồi sao? Sao ba năm đã qua mà ba cậu ta không những không bị giáng chức mà còn được thăng lên nữa?” 
 
Sau khi cúp máy, cô oán thán, điều chỉnh tâm trạng, trở lại phòng bếp, lau dụng cụ, rửa bát và dọn bàn ăn.
 
==========================
 
Chung Hiện Yến nổi lên tâm tư muốn giấu kín La Lam, anh ta đã chọn xong phòng ở, chỉ là khi còn chưa kịp sang tên thì đã bị Khuất Lưu Thâm bắt quả tang.
 
“Cậu muốn hai nhà Chung, Khuất trở mặt thành thù đúng không?” Khuất Lưu Thâm nhìn anh ta chằm chằm, nghiêm khắc đứng đắn hỏi.
 
“Tớ chỉ muốn cho cô ấy sống tốt một chút. Tớ để cô ấy dọn đi, tớ sẽ từ từ ít lui tới với cô ấy đi, là cậu nói là đừng kích thích cô ấy mà. Tớ chọn cách làm này không tốt sao?” Chung Hiện Yến hỏi lại.
 
Khuất Lưu Thâm không tin anh ta. “Sau khi nói rõ ràng với cô ấy thì lập tức giao cô ấy cho tớ, để tớ tiễn cô ấy đi. Tớ không tin cậu.”
 
Chung Hiện Yến mím môi. “Đừng ép tớ, còn ép nữa… thì tình bạn của chúng ta cũng chẳng bền lâu được đâu.”
 

Khuất Lưu Thâm vẫn kiên định. “Là cậu ép tớ, lúc trước khi cậu cầu xin tớ giúp cậu, cậu đã nói như thế nào? Bây giờ lại trở mặt không nhận người sao?”
 
Chung Hiện Yến muốn nói lại thôi, anh ta không thể cãi lại được. Đó là chuyện của ba năm trước, sau này, anh ta chẳng hề cầu xin Khuất Mẫn Ân về một câu nào, nhắc cũng không nhắc tới, vì sao lại muốn anh ta gánh vác chứ? Nhưng mà anh ta biết là mình không thể nói như thế, nếu thật sự nói thì tình anh em này cũng chẳng giữ gìn được.
 
“Tớ sẽ không để Ân Ân biết được sự tồn tại của cô ấy, coi như tớ cầu xin cậu, đừng để La Lam rời khỏi tớ.” Chung Hiện Yến ăn nói khép nép mà cầu xin.
 
“Cậu biết rõ là trong mắt tớ không thể chấp nhận nổi một hạt cát, cậu cảm thấy tớ sẽ đồng ý sao?” Khuất Lưu Thâm nhìn chằm chằm anh ta, giọng điệu phấn khởi và đắc ý, chỉ là anh ta giấu giếm rất khá, không hề bị Chung Hiện Yến phát hiện ra.
 
“Tớ sẽ cho cậu đúng một tuần nữa thôi, sau đó tớ sẽ đưa cô ấy đi.” Khuất Lưu Thâm vỗ vỗ vai anh ta, xoay người rời đi.
 
==========================
 
Khi La Lam ra ngoài mua đồ ăn thì bị Lục Chấn chặn lại.
 
“Vì sao em lại không nhận điện thoại của anh?” Khuôn mặt trẻ con của Lục Chấn rưng rưng như sắp khóc, đứng chung một chỗ với La Lam giống như hai chị em. Rõ ràng là tuổi của Lục Chấn còn lớn hơn cả cô, nhưng cố tình là mặt anh lại là kiểu baby búng ra sữa, không có chút lão hóa nào, La Lam lại không rõ tuổi thật của anh, nên luôn coi anh như em trai.
 
La Lam lúng túng mà không biết đáp lại anh như thế nào. Chàng trai giống như em trai cô nói thích cô, hơn nữa còn nhiệt tình theo đuổi cô, biết rõ cô là bạn gái của Chung Hiện Yến nhưng vẫn không hề quan tâm, dây dưa không dứt.

 
Lục Chấn có vài phần tương tự với em trai ruột của cô, làm cô không thể hoàn toàn từ chối anh, lạnh mặt đối với anh, đặc biệt là khi Lục Chấn làm nũng với cô, tim cô như tan chảy ra vậy.
 
Vốn dĩ Lục Chấn không phát hiện ra sự thay đổi trong thái độ của cô, sau đó, có một lần, khi anh không hề biết xấu hổ mà làm nũng thì phát hiện ánh mắt La Lam hơi dịu xuống, thái độ cũng không còn kiên định như trước nữa, anh mới nắm được bí quyết này, biết làm thế nào để đối phó với trái tim sắt đá của La Lam.
 
Anh nắm lấy tay cô. “Em cùng anh lên xe tâm sự, trò chuyện có được không? Sẽ không tốn quá nhiều thời gian đâu, nha nha?” Tuy là đang nũng nịu làm nũng, nhưng tay anh nắm chặt lấy tay cô, đẩy cô lên xe, căn bản là không hề để La Lam có cơ hội trốn thoát.
 
La Lam luôn kháng cự việc ở riêng một mình với anh, cô sợ anh, lần trước cho anh vào trong nhà, anh làm nũng với cô, sau đó lại không thể hiểu nổi mà cô lại bị anh vén áo lên, gặm mút hạt đậu đỏ. Cô vừa bị anh quấn quýt si mê mà cầu xin, vừa bị anh nắm chặt eo nhỏ không buông.
 
Nhìn mặt anh, bản thân cô không thể từ chối được, cô thật sự rất sợ.
 
Cô yêu em trai mình, yêu đến mức ngay cả những người đàn ông tương tự, cũng không thể từ chối nổi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận