[tập truyện vực sâu diễm tình]_thế thân

Trong hàng ghế sau, cô lại bị Lục Chấn lột sạch quần áo một lần nữa, đầu anh dúi vào đôi thỏ ngọc tròn trịa đầy đặn của cô, ngậm lấy liếm mút.
 
Cô vẫn không thể từ chối như cũ, hai tay nắm chặt lấy đệm ghế, ưỡn ngực, để mặc đôi môi ấm áp của anh ngậm lấy vùng đồi núi trập trùng của mình.
 
Anh chỉ… gọi cô một tiếng “chị gái”, cô đã vứt bỏ vũ khí mà đầu hàng, không còn chuyện nào làm cô nản lòng hơn chuyện này. Đã nhiều năm như vậy nhưng cô vẫn không thể bước ra khỏi bóng ma của quá khứ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lục Chấn cởi chiếc quần tam giác tối màu của cô, mở chân cô ra, cúi đầu ghé sát vào mảnh đất thần bí mê người kia, vươn đầu lưỡi như là đang ôm hôn nồng nhiệt người yêu, liếm mút bên trong hoa huyệt.
 
Cô phát ra tiếng ngâm nga không thể kìm chế, cô kẹp chặt chân, lại bị cánh tay mạnh mẽ cường tráng của Lục Chấn tách ra. Quá thoải mái, cô gần như là đạt tới khoái cảm cao trào, cảm giác tê dại xông thẳng lên đầu cô, làm cô ngây ngất.
 
Lục Chấn lướt qua thân hình trần trụi trắng nõn của cô, dấu vết tình dục cũ mới đan xen, có thể nhìn thấy rõ ràng trình độ Chung Hiện Yến yêu thương cô. Tuy là hoa huyệt cô không bị làm tới mức thâm sạm, lỏng lẻo, nhưng vẫn có thể nhận ra là thường xuyên được ghé thăm, màu sắc không còn non mềm tươi đẹp như thuở còn thiếu nữ nữa. Nhưng mị thịt đã từng bị khai phá nhiều lần rất dễ dàng mà bị kích thích đến cao trào, sức lực co rút kẹp chặt cũng lợi hại hơn.
 
Anh ngậm lấy trêu chọc cánh hoa cô, vê mạnh liếm nhẹ, làm cô liên tục cao trào, ngay cả tiếng địa phương uyển chuyển dễ nghe cũng được thốt ra ngoài.
 
Lục Chấn nghe không hiểu, chỉ cảm thấy âm điệu kia cực kì mê người, dễ nghe tới mức lỗ tai đều ngứa ngáy.
 
Thật ra, La Lam đang nói: “Trước kia, khi em trai muốn uống sữa cũng sẽ coi chị như mẹ mà hút sữa, nhưng mà thằng bé lại không giống như người này, bò giữa hai chân mình như thế. Đừng mặc kệ anh ta nữa, mau tỉnh táo lại đi! Anh ta không phải là em trai!”

 
Cô đang tự cảnh cáo mình nhưng không có tác dụng gì hết, cô vẫn bị Lục Chấn làm cho đầu óc mơ hồ, mặc anh bài bố.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi xuống xe, chân cô đều đã mềm nhũn.
 
“Chị gái, để em đỡ chị lên lầu.” Lục Chấn cười tủm tỉm mà nói.
 
La Lam nghe được anh kêu mình là “chị gái”, tinh thần chấn động, một lát sau, cô nhẹ giọng mà nói: “Đừng gọi tôi là chị gái* nữa.”
 
Lục Chấn nhíu mày.
 
“Gọi tôi là chị gái* đi, tôi thích anh gọi tôi là chị gái.”
 
*Giải thích: “Chị gái” ở phía trên là 姊姊 (tiếng toàn dân, tiếng phổ thông), còn “chị gái” ở phía dưới là 阿姊 (tiếng địa phương của nữ chính).
 
Lục Chấn nhoẻn miệng cười.
 
================================
 
“Chị ơi, chị ơi! Chị đang ở đâu?”
 
La Lam đang trốn ở chỗ sườn núi mà ngủ gật lại bị em trai đánh thức. “Ở đây.”
 
Một cậu trai 15, 16 tuổi xông tới, lộ ra nụ cười xán lạn như ánh mặt trời. “Lại đang trốn Lâu Lâu sao?!”
 
“Là La Lâu.” Bọn họ ở nơi này, tất cả đều là họ La, quan hệ thân thích rất rắc rối, thường thường, sau khi lớn lên đều phát sinh ra chuyện họ hàng gần kết hôn với nhau. Nhưng mà sau khi những cuộc hôn nhân giữa những người gần trực hệ xảy ra thì vấn đề con cái được sinh ra, ít nhất là vài thập niên gần đây, trước nay chưa từng nghe nói tới.
 
Mẹ cô nói, có thể là do khi sinh ra phát hiện có vấn đề nên lập tức chôn sống, xong việc thì nói là đứa bé không thể sống sót được. Nhưng mà bọn họ cũng không nghe nói là nhà ai có tình trạng trẻ con mất ngay sau khi sinh, cho nên cách nói của mẹ cô cũng không khả thi lắm.
 

Em trai chạy tới trước người cô, ngã vào trong lòng cô, ngửa đầu hôn lên môi cô. “Mẹ nói trong thôn không có chuyện chị em kết hôn, chỉ có anh em thôi. Anh em thì được, vậy vì sao chị em lại không được?”
 
Mặt La Lam ẩn chứa ý cười, xoa xoa gương mặt cậu. “Bởi vì chị lớn tuổi hơn em nha! Chị sẽ chết sớm hơn em, đương nhiên là mẹ sẽ không đồng ý. Nếu chị chết thì sẽ không còn ai chăm sóc em nữa!”
 
Em trai ôm cô không bỏ. “Không sao! Em chỉ thích chị thôi, chị là cô dâu của em, chỉ cần chị thôi, không cần những người khác.”
 
“Vậy vì sao em không muốn La Trừng? Con bé cũng là chị gái em, chỉ lớn hơn em hai tuổi thôi.”
 
Em trai lộ ra vẻ mặt ghét bỏ. “Không cần chị ấy đâu, chị ấy như con trai ý. Mẹ nói, em đứng chung một chỗ với chị ấy, mẹ còn không nhận ra ai là con trai, ai là con gái.”
 
La Lam cười ha ha, bị em trai quấn lấy đòi hôn, cánh môi hai người dính chặt, mãi chẳng buông ra.
 
“Chị phải làm cô dâu của em, không được gả cho Lâu Lâu.” Khuôn mặt còn chưa hết nét trẻ con của em trai nghiêm túc mà yêu cầu.
 
“Được, không gả cho La Lâu, là La Lâu, không phải Lâu Lâu.” Cô dịu dàng mà sửa lại.
 
==================================
 
Ngày hôm qua bị Lục Chấn chặn đường, hôm nay, người đến chặn đường cô lại đổi thành Khuất Lưu Thâm phong thái bức người.
 
Đối với khuôn mặt uy nghiêm của anh ta, La Lam vẫn luôn hơi sợ hãi, không dám chủ động nói chuyện với anh ta, thậm chí, chỉ cần ở chung một chỗ với anh ta đều sẽ cảm thấy hô hấp khó khăn. Cũng không phải mình cô có cảm giác này mà rất nhiều người phụ nữ sau khi tiếp xúc với Khuất Lưu Thâm đều sẽ có loại cảm giác này.
 

Mục đích hôm nay mà Khuất Lưu Thâm tới là muốn thay Chung Hiện Yến cắt đứt mớ tơ vò, sau đó đưa La Lam đi, không cho Chung Hiện Yến có cơ hội đổi ý mà chơi xấu.
 
Anh ta nhìn người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng trước mắt, cảm giác khó có thể nói thành lời, dù là người quyết đoán thẳng thắn đến mấy cũng có lúc mềm yếu, không đành lòng.
 
“Anh có một người em gái họ, mấy năm trước đã ra nước ngoài sinh sống, sắp tới sẽ về nước định cư.” Khuất Lưu Thâm định là sẽ từ từ nói hết, thong thả mà kể ra, không dám làm đến mức quá tàn nhẫn.
 
Đôi mắt xinh đẹp của La Lam tràn đầy thắc mắc và buồn bực, nhưng mà cô không ngắt lời anh ta nói, lẳng lặng lắng nghe.
 
“Bạn trai của con bé ở trong nước, vẫn luôn đang đợi nó trở về. Trong lúc chờ đợi con bé, anh ta quen một người, một cô gái lớn lên rất giống bạn gái anh ta, lập tức nhiệt tình theo đuổi cô ấy.” Khuất Lưu Thâm nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt nghiêm túc sắc bén.
 
La Lam vẫn không nghe hiểu.
 
“Hai người họ ở bên nhau… ở bên nhau ba năm.”
 
Nghe được con số này, La Lam dần dần nhận ra có điểm không đúng.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận