Sau khi hai người đã nuốt phải viên đơn đó, hắn nói:"Chúc mừng! Chúc mừng! Sau này có chết hai người cũng sẽ được đi cùng lúc! Không sinh ra cùng ngày nhưng được chết cùng năm! Không phải hạnh phúc lắm sao? Ta hoàn thành ước nguyện cho hai ngừoi đó! Hahahaha...!"
Khoảng một lúc, hắn lại nói tiếp:"À...quên nói...thuốc này do chính tay ta chế tạo. Không có thuốc giải, trên đời chỉ có ba viên. Một viên ta đã thí nghiệm thử, tỷ tỷ của cô đó Nghiên Dương. Cô ta chết rất thảm, chết trong đau đớn! Haha...Các người cũng sẽ như vậy!"
Nghiên Dương lạnh lùng đáp:"Dù bọn ta có chết, ngươi cũng không được yên!"
Nói xong, cô lấy cái còi huýt một cái. Hạ Tâm và Hạc Hiên là hai ngừoi thân cận nhất đã xuất hiện. Cô chỉ nói một câu:"Ta muốn hắn ta sống không được chết cũng không xong!"
"Rõ!"
Sau khi lôi tên thái tử đó đi, Nghiên Dương bắt đầu tức ngực. Cô cảm thấy rất khó chịu, cô ho liên tục nhưng đều ra máu. Cơn đau càng ngày càng dữ dội, cô đau xuống các bộ phận của nội tạng.
Vỹ Thành thấy thế liền lo sợ, hắn chạy lại ôm lấy cô:"Nghiên Dương...nàng đừng làm ta sợ! Thái y...mau truyền thái y...Nàng vẫn chưa tính sổ xong với ta...nàng phải sống đã hành hạ ta mới phải chứ!"
Lúc này, đến Vỹ Thành có phản ứng với thuốc. Hắn bị y như Nghiên Dương.
Khoảng 10 phút sau, hai người đều tắt thở mà chết!