Tất Cả Đều Là Vì Sinh Hoạt


Cabin sinh học mở ra, Đằng Đàn ngồi dậy, tò mò đưa ánh mắt nhìn về phía thầy giáo Hứa đứng bên cạnh.
Thầy giáo Hứa cầm trong tay tờ báo cáo vừa mới đóng dấu, nhíu mày nhìn số liệu trên đó.
Đằng Đàn đi đến gần để nhìn thấy rõ hơn, ánh mắt từ từ trở nên tối sầm lại: "Có vấn đề gì sao, thầy Hứa?"
"Cấp bậc tinh thần lực và cấp bậc thể lực của em có chút vấn đề." Hắn đưa báo cáo cho cô: "Tinh thần lực của em cấp S nhưng thể lực chỉ đạt cấp A."
Cấp độ tinh thần lực và thể lực thuộc loại kỹ năng thiên phú, theo đó cấp thấp nhất là cấp F đến cao nhất là cấp SSS, cấp từ F đến A là cấp bậc nhiều nhất, bắt đầu từ cấp S trở lên rất hiếm, cấp SSS thì càng hiếm thấy.
Trong toàn bộ tinh tế có tổng cộng 17 binh sĩ cấp SSS được công chúng biết đến, tất cả đều được ba hệ sao lớn hàng đầu chiêu mộ, hành tinh Tra Thụy và hành tinh Cát Mạt Lợi Tư có 6 người, hành tinh Mễ Thụy Lai có 5 người.

Bọn họ đều nắm giữ các vị trí quan trọng trong các hành tinh, họ thuộc về những hành tinh có sức chiến đấu cao nhất.
Mặc dù cấp S cũng thuộc loại hiếm nhưng cũng không hiếm bằng SSS, năm nay trong kỳ tuyển sinh của Đệ Nhất Quân cũng có 5 tân sinh có cấp S.
Hầu hết mọi người sinh ra đã có cấp bậc cố định nhưng cũng sẽ có một số ít người gặp tình huống bất ngờ sẽ khiến cho cấp bậc tăng lên.

Đây là trường hợp của thượng tướng Áo La Tát, người hiện đang ở trong quân đội bốn hành tinh Cát Mạt Lợi.
Trong tình huống bình thường, tinh thần lực và thể lực phải giống nhau, bởi vì tinh thần lực tương ứng cần phải được cung cấp bởi cơ thể có cùng sức mạnh thể chất với nó.
Nếu thể lực cao hơn cấp độ tinh thần lực thì ảnh hưởng không quá lớn, cùng lắm cũng chỉ suy nghĩ đơn giản là tư duy có hạn tay chân phát triển mà thôi.

Nhưng nếu tinh thần lực có cấp độ cao hơn so với thể lực, như vậy cơ thể thể sẽ không thể chịu được tinh thần lực, kết quả sẽ nổ tung mà chết.
Trong suốt 2000 năm lịch sử của tinh tế, chỉ có 2 trường hợp như vậy.

Nhưng không giống như Đằng Đàn, cấp độ thể lực và tinh thần lực của hai người này kém hơn ít nhất ba bậc.
Thầy Hứa trầm tư nhìn số liệu trên báo cáo, lo lắng hỏi: "Bình thường cơ thể em có xuất hiện bất kì tình trạng bất thường nào không?"
Đằng Đàn dừng một chút, nhìn thẳng vào mắt hắn: "Không có, không có bất thường."
Thầy Hứa: "Từ nhỏ đến lớn, chưa có một lần nào sao?"
Đằng Đằng giả vờ cẩn thận nhớ lại một lần nữa, kiên quyết lắc đầu: "Không có!"

Thầy giáo Hứa có chút sững lại đem tầm mắt quay trở về tờ báo cáo.
Lẽ nào chỉ kém một bậc nên không có nhiều ảnh hưởng?
Nhưng có quá ít trường hợp đã xảy ra để có thể tham khảo, hắn cũng không biết tình huống hiện tại của Đằng Đàn là như thế nào.
Không nghĩ ra vậy thì trước hết không nghĩ nữa, đây cũng không phải lĩnh vực mà hắn am hiểu.
Thầy giáo Hứa đem báo cáo đánh dấu một chút, để sau khi trở lại trường học đưa cho các giáo viên có kinh nghiệm của viện nghiên cứu Y học xem giúp.
Thầy Hứa thu dọn báo cáo, cười nói: "Chúng ta bắt đầu bài kiểm tra thể lực."
Bài kiểm tra thể lực được chia thành: Bắn súng, sức mạnh, tốc độ, sức bền, phối hợp, v.v.
Thành thích bắn súng của Đằng Đàn gần như là một số điểm tuyệt đối.
Tình trạng thị lực của cô khá tốt, tỉ lệ bắn trúng mục tiêu đứng yên toàn bộ là vòng 10, tốc độ bắn trúng mục tiêu di chuyển cũng nằm trong khoảng từ vòng 8 đến vòng 10, vả lại sự ổn định của cô rất tốt, cho dù là đứng, quỳ hay nằm, tay cầm súng đều rất ổn định.

Tốc độ, độ chính xác và độ ổn định đều có thể được sử dụng để bắn mẫu trong học viện.
Số liệu cuối cùng của bài kiểm tra tốc độ cũng rất cao.
Vóc dáng của Đằng Đàn nhỏ bé, nhẹ, lại rất giỏi về lợi dụng môi trường để làm lợi thế, toàn bộ cơ thể như được lắp thêm một chiếc máy trợ lực, giẫm lên gió tung bay, tốc độ nhanh đến ngạc nhiên.
Thầy giáo Hứa đã chuẩn bị tinh thần trước về kết quả bài kiểm tra thể lực, vì vậy hắn không quá ngạc nhiên.

Hắn đã xem qua đoạn ghi hình chiến đấu của Đằng Đàn, cô có thể điều khiển D-7 vỏ hoàng kim, loại trọng hình cơ giáp này đòi hỏi sức mạnh cực cao, nhất định giá trị sức mạnh bên trong của cô không thấp.
Điều khiến thầy giáo Hứa thực sự khiếp sợ là bài kiểm tra sức bền của Đằng Đàn.

Theo lẽ thường, thân hình Đằng Đàn nhỏ bé, sức mạnh cũng lớn, phải là thuộc loại điển hình có sức mạnh bùng nổ nhưng lại không có khả năng phát ra liên tục.
Nhưng số liệu kiểm tra đang ở trước mắt, sức chịu đựng của Đằng Đàn thực sự đáng ngạc nhiên, khả năng kiểm soát độ chính xác trong bài kiểm tra, liên tục phát ra, cơ thể giống như giá đậu của cô dường như có sức mạnh không bao giờ cạn cho đến khi kết thúc thì mới có một chút thở dốc.
Toàn bộ các bài kiểm tra mất khoảng 4 giờ.
Đằng Đàn lau mồ hôi, híp mắt một cái nhìn chiếc máy đang tính toán và thầy giáo Hứa đang hồi hộp chờ đợi.


Đằng Đàn không quan tâm đến điểm số của mình, cô quá rõ kết quả như thế nào.
Đằng Đàn thả lỏng cơ thể ngồi xuống ghế dựa, hai chân không chịu nhàn rỗi, lắc qua lắc lại trên ghế dựa.

Sàn phòng huấn luyện trống trải, vì vậy cô hoàn toàn không lo vắng ghế dựa bị ngã.
Máy kiểm tra đang tóm tắt và phân tích dữ liệu thu thập được, thầy giáo Hứa chăm chú nhìn chằm chằm vào đồ thị, lo lắng lệch một nhịp sẽ bỏ lỡ nội dung quan trọng.
[Đã hoàn thành phân tích dữ liệu, mô hình đang được thiết lập, vui lòng đợi...]
Chỉ trong một phút đồng hồ, đồ thị tiến trình tăng trưởng trên màn hình đã được tải, mô hình dữ liệu của Đằng Đàn đã xuất hiện.
Thầy Hứa nhìn lướt qua mô hình, nhưng thể không thể tin được, dùng sức chớp mắt mấy cái, tháo kính xuống lau mắt kính nhiều lần, làm mới số liệu một lần nữa, nhưng kết quả vẫn không thay đổi.
"Rít-----."
Thầy giáo Hứa thở hổn hển vì kinh ngạc.
Hắn nâng kính lên, hít sâu nhiều lần cũng không thể khống chế sự kích động dâng trào trong lòng.
Đây là thiết bị mới nhất vừa được bộ quân sự đưa ra, nó được cải thiện cho đối tượng cao hơn, tỉ lệ có sai số là bằng 0.
Đồ thị màu xanh lá nhấp nháy trên màn hình, làm nổi bật một hình ngũ giác ở góc trên bên phải.
Tổng hợp lại số liệu mô hình thể lực của Đằng Đàn, hình dạng của hình ngũ giác giống như là bị một ai đó cố tình vẽ ra.
Hình ngũ giác là là hình dạng lý tưởng và hoàn hảo nhất dành cho năng lực của chiến binh.

Không phải chưa từng có chiến binh ngũ giác, nhưng muốn có điều này đều phải trải qua nhiều năm huấn luyện, dựa vào khổ luyện mới đạt được mục tiêu.
Loại năng lực bẩm sinh này, theo như hắn biết thì chưa từng có ai.
Tất cả các phía đều cân bằng, hầu như không có khuyết điểm, một người như cả một đoàn đội.
Đây là một chiến binh cơ giáp trời sinh.
Trên cơ sở hình ngũ giác này, nếu cho cô huấn luyện đặc biệt thì tốc độ tăng trưởng sức mạnh của cô sẽ… Thầy giáo Hứa cảm thấy chính mình đã tưởng tượng ra cảnh Đằng Đàn ở hành tinh Liên Tái đánh cho đám người ở hành tinh Cát Mạt Lợi Tư răng rơi đầy đất.
Bàn tay của thầy giáo Hứa đặt trên bài có chút run lên.


Hắn không thể kiềm chế được bản thân, quay đầu lại muốn tìm Đằng Đàn, thì thấy cô lúc nãy còn cuộn tròn trên ghế dựa bây giờ đang chạy nhảy khắp phòng huấn luyện, miệng còn phát ra âm thanh nhỏ “Wuhu."
Đằng Đàn phát hiện thầy Hứa đang nhìn mình, chậm rãi giảm tốc độ rồi dừng lại, đôi mắt mở to vô tội hỏi: "Thầy cũng muốn thử sao?"
Thầy giáo Hứa: "..."
Đứa nhỏ này thực sự lễ phép.
Bây giờ hắn thấy Đằng Đàn được bao phủ bởi một lớp kính, không thích nói chuyện đúng là bình tĩnh và hướng nội, không có biểu hiện nào là trưởng thành, chững chạc, hắn cảm thấy đứa nhỏ này chỗ nào cũng tốt, yên lặng và ngoan ngoãn.
Nghĩ về đám tướng nhỏ không biết xấu hổ ở học viện quân sự kia, sau đó nhìn lại bông hoa nhỏ cứng cỏi, mềm mại trước mặt.
Thầy giáo Hứa rất hài lòng, bộ phận chiến đấu cơ giáp, tương lai đầy hứa hẹn!
Thầy giáo Hứa đem mô hình dữ liệu nhập vào quang não, nảy ra một suy nghĩ bí mật, thầy giáo Hứa không vội vàng đem dữ liệu thể lực của Đằng Đàn gửi đi ngay, mà chỉ nói với sĩ quan huấn luyện Hùng đang hồi hộp chờ đợi: Tất cả số liệu đều rất tốt.

Đối mặt với Hùng giáo quan không cam lòng truy hỏi như thế nào là tốt, thì thầy giáo Hứa chỉ nở một nụ cười không nóng không lạnh.
Khá náo nhiệt nhưng chính mình tận mắt chứng kiến mới trở nên thú vị.
Không có ý tốt jpg.
Đằng Đàn liếc nhìn nụ cười khó hiểu trên mặt thầy giáo Hứa, trực giác mách bảo cho cô rằng sẽ có người gặp xui xẻo: "Thử thách thực tế của em là gì?"
m thanh nhắc nhở tin nhắn vẫn còn vang lên không ngừng, thậm chí có một đoạn video truyền tới, thầy giáo hứa trực tiếp từ chối trả lời, nhân tiện hắn bật luôn chế độ không làm phiền, nói: "Cơ giáp đối chiến."
"Nhưng đó không phải là chế độ thi đấu mà em thường chơi, đó là một môi trường mô phỏng chiến đấu trực diện."
Đằng Đàn nghiêng đầu, trên đầu xuất hiện một dấu chấm hỏi lớn.
"Chính là dùng số liệu mô mỏng môi trường thực tế, ở môi trường này các em sẽ chiến đấu đối kháng với nhau." Thầy giáo Hứa có chút buồn cười, giải thích, "Không thể để binh lính chỉ chiến đấu trên võ đài, đây là phương pháp huấn luyện phổ biến nhất thường được dùng trong các học viện quân sự."
Đằng Đàn hỏi tiếp: "Môi trường thực tế?"
Thầy giáo Hứa: "Đúng vậy, môi trường thực tế, hầu hết môi trường trong hệ thống đều được mô phỏng, thiết lập theo địa điểm ngoài đời thực.

Nhưng cũng có những bản đồ được thế kế để huấn luyện đặc biệt, tất nhiên là loại bản đồ này số lượng rất ít."
Đằng Đàn chăm chú lắng nghe, dáng vẻ có chút ngốc nghếch, thầy giáo Hứa cuối cùng vẫn không kìm được mà đưa tay xoa xoa đầu Đằng Đàn: "Vừa rồi có một số học viên trong học viện Đệ Nhất Quân làm lính tình nguyện thực hành xã hội ở thành phố Đức Thụy Tư Đặc, đối thủ của em là một trong số đó."
Đằng Đàn suy nghĩ một lát, hỏi: "Em có cần phải đánh thắng không?"
Thầy giáo Hứa nghĩ rằng Đằng Đàn sợ đàn anh quá mạnh, trấn an nói: "Em cố gắng hết sức là tốt rồi, thắng hay không không quan trọng, chúng tôi sẽ căn cứ vào toàn bộ biểu hiện chiến đấu của em để chấm điểm."
Trả lời như không trả lời.


Đằng Đàn ngơ ngác gật đầu.
Chỉ cần cố gắng hết sức là tốt rồi.
Quân đội quả nhiên xứng đáng là nơi tập trung những kỹ thuật công nghệ tiên tiến.
Đằng Đàn nhìn thấy một dãy máy móc, sắp xếp mô phỏng như một cabin trong suốt, cảm giác thật mới lạ.
Thầy Hứa đi theo đằng sau cô giải thích cho cô các quy tắc điều khiển: "Em và đối thủ của mình sử dụng cùng loại cơ giáp, em có thể lựa chọn loại cơ giáp của mình."
Đằng Đàn đột ngột dừng lại, còn có loại chuyện tốt như thế này sao?
Thầy Hứa mở ra một cabin mô phỏng và điều chỉnh các thông số sát thương trên màn hình bên cạnh cabin: "Trận chiến chỉ giới hạn trong 30 phút.

Nếu một bên thua cuộc thì trận chiến sẽ kết thúc.

Nếu em quét bản đồ của một quốc gia có thành phố dân cư, hãy nhớ rằng không thể phá hủy các tòa nhà hoặc làm bị thương cư dân, nếu không điểm số sẽ bị trừ.

Mặt khác nếu là bản đồ không người, em có thể tùy ý đánh theo ý muốn.
Đằng Đàn yên lặng ghi nhớ.
Cô quét xung quanh: "Đối thủ đâu ạ?"
"Cậu ta sẽ xuất hiện ngay lập tức." Thầy Hứa đẩy màn hình ra sau, vỗ vỗ tay, "Được rồi."
Cánh cửa cảm ứng xuất hiện "Tích tắc" một tiếng địa điểm được mở ra, một thanh niên cao gầy với mái tóc màu đen bước vào.
Khi thanh niên nhìn thấy hai người đang đứng, mắt sáng lên, cậu ta lập tức đi thẳng qua thầy giáo Hứa, đứng yên trước mặt Đằng Đàn, nở một nụ cười tươi: "Xin chào, đàn em tương lai."
Đằng Đàn khẽ gật đầu.
Người thanh niên bắt đầu tự giới thiệu một cách trịnh trọng: "Tôi tên là Tề Hồng Ảnh, là học viên đứng thứ ba ở quân đoàn một, năm nay 21 tuổi, độc thân, không hút thuốc lá, không uống rượu, là người hiền lành, sống ở xxx, trong nhà có..."
Đằng Đàn mở tròn mắt như bị mù: "..."
Thầy giáo Hứa: "..." Thằng nhóc con không biết xấu hổ này!
Thấy anh ta càng nói càng trở nên đi quá giới hạn, thầy giáo Hứa ở đằng sau không kiềm chế lực mà đạp cho cậu ta một đạp.
Tề Hồng Anh lảo đảo, để dừng câu chuyện, lộ ra hàm răng với tám chiếc trắng sáng nói lời kết thúc: "Là đối thủ của em trong trận chiến này."
Hai người bắt tay nhau.
Đằng Đàn với khuôn mặt không biểu cảm lắc lắc cổ, xương cốt phát ra âm thanh giòn tan: "Bắt đầu đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận