Tất Cả Đều Là Vì Sinh Hoạt


Trong kênh liên lạc, khi cuộc thảo luận đang diễn ra rất sôi nổi, thì Đằng Đàn đã tìm được vị trí nấp súng bắn tỉa thích hợp.
Vị trí ở hàng thứ hai sát bìa rừng là một vị trí thích hợp, vừa có thể quan sát cửa thành, vừa có cơ hội tấn công những kẻ đi ra khỏi rừng, cũng có thể dễ dàng giấu súng của họ.
Đằng Đàn so sánh dữ liệu được ghi trên bản đồ, suy nghĩ một lát, dùng ngón tay xấp xỉ đo lường, rồi lấy ra một quả bom định vị từ ba lô, cúi người chậm rãi bò về phía trước.
Những lúc như thế này, lợi thế về vóc dáng nhỏ nhắn của cô càng được thể hiện rõ ràng, cả người cô nằm trong bụi cỏ dày, gần như bị che khuất hoàn toàn.

Cô âm thầm chôn vùi quả bom định vị ở giữa rừng cây và cổng thành.

Sau khi thiết lập xong điểm nổ, lại cẩn thận rón rén trở lại khu rừng, ẩn mình ở vị trí bắn tỉa, cũng đặt thêm một quả bom định vị.
Đằng Đàn đã từ bỏ ý định tìm chỗ ngồi chờ thời cơ, thay vào đó là ngồi xem xét những người trong cuộc thi.
Những người tham gia cuộc thi này đa số đều là tân binh, dù kỹ năng chiến đấu cá nhân có tốt đến đâu thì cũng chẳng thể so sánh được với các học viên lớp trên, những người đã trải qua quá trình học tập có hệ thống đào tạo.

Liên minh Quân sự có thể lợi dụng luật lệ này để gài bẫy trong các trận đấu giữa các lớp trên, áp dụng các chiến thuật cực đoan, nhưng với một nhóm "trẻ mới biết cầm thìa" như thế này, họ vẫn cố gắng duy trì sự công bằng.
Vậy nên, nếu họ dám công bố thông tin của 50 người đứng đầu để đảm bảo sự cân bằng của cuộc thi, thì họ chắc chắn sẽ bù đắp cho top 50 người bị lộ này ở những nơi khác.
Xét theo như vậy, rất có thể họ sẽ tăng cường một tính năng tương tự như gợi ý trên bản đồ cho 50 người đứng đầu.
Đằng Đàn di chuyển tầm mắt đến mô hình dữ liệu phát ra ánh sáng xanh trước mặt.
Khả năng lớn nhất là họ sẽ chọn quyền can thiệp vào bản đồ.
Đằng Đàn cầm súng lên, nằm chờ trong cây.
Cô đã quyết định sẽ đánh cược một lần.

Bên ngoài, Hùng giáo quan ôm bình giữ nhiệt, uống một ngụm to.

Chỉ một lúc sau, nước trong bình lớn đã gần cạn.
Anh ta ngửa đầu uống hết hơi cuối cùng, liếc nhìn qua bảng xếp hạng điểm số bên cạnh, những người phía sau đang bắt đầu vượt lên.

Người đang dẫn đầu bảng xếp hạng hiện tại là học viên tên Đặc Tu Tư, với con số là 18 điểm.
Những lợi thế về địa lý ở cổng thành đang được thể hiện rất rõ ràng, số lượng người bị giết bởi Đặc Tu Tư gấp đôi số lượng người bị giết bởi Đằng Đàn.
Đặc Tu Tư là học viên nổi bật của Liên Hợp năm nay, Liên Hợp đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào hắn, Hùng giáo quan cũng từng nghe tới tên của hắn, chính xác hơn là hắn ta cũng được coi là một ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch năm nay.
Trận đấu đã trôi qua một phần năm, khi đến gần một phần tư, điểm số đang ngày càng tăng lên một cách mạnh mẽ.
Đây là giai đoạn vô cùng nguy hiểm nhưng cũng là cơ hội lớn nhất dành cho mọi người.
Duy trì một tư thế trong thời gian dài thực sự là một điều rất khó khăn và khổ sở, cánh tay của Đặc Tu Tư đã bắt đầu tê dại.

Hắn ta cẩn thận dùng một tay đỡ súng, giải phóng tay còn lại để nhúc nhích một chút.
Đặc Tu Tư mở bảng thống kê, xem số người mình đã tiêu diệt và hắn đã tiêu diệt được 9 người trong nửa tiếng đầu.

So với kết quả cuộc thi của những năm trước, thành tích hiện tại ở thời điểm này vẫn là khá tốt.

Hắn cảm thấy thật nhẹ nhõm.
Đặc Tu Tư rất may mắn, vị trí khởi đầu của hắn là ở ngay trong thị trấn, vậy nên hắn rất dễ dàng trở thành một trong những người đến sớm nhất và thành công chiếm được cổng thành.


Giai đoạn đầu tuy khá khó khăn nhưng sau hai mươi phút, số lượng người tham gia vào thành bắt đầu tăng lên, số lần tiêu diệt cũng theo đó mà tăng lên một cách đều đặn.
Các đồng đội khác của hắn rải rác khắp ở nơi trong rừng, hắn buộc phải một mình canh giữ cổng, chờ đợi họ đến tiếp ứng.
Đặc Tu Tư ngáp một cái, tập trung lâu thế này cũng là một gánh nặng không nhỏ cho tinh thần, hắn lẩm bẩm một tiếng.
"Các cậu đến đâu rồi?" Đặc Tu Tư mở kênh liên lạc, hỏi: "Mười phút trước đã nói sắp đến, sao giờ vẫn chưa thấy bóng dáng ai đến vậy?"
"Chúng tôi đến gần bìa rừng rồi." Một giọng nói hơi hồi hộp đáp lại: "Số người đi về phía cổng thành nhiều hơn so với dự kiến, Thượng Ninh có ý định chơi một vố lớn!"
Đặc Tu Tư sững người: "Làm gì đấy?"
"Tôi có chút ý tưởng." Một giọng ổn định chen vào: "Tình hình bên trong trấn ra sao?"
Đặc Tu Tư nhìn xuống đường phố bên dưới: "Bắt đầu tụ tập rồi đấy."
Suy nghĩ một lát, rồi lại thêm: "Có khá nhiều người, còn tập trung ở một số trường học."
Những người bên trong thị trấn cũng không chịu ngồi yên nữa, dần tập trung nhau lại, đi ra cửa đón đội của họ.
Một cuộc thi chiến đấu cá nhân cứ thế lại chuyển thành một cuộc thi đồng đội.
Thượng Ninh nói: "Ngoài bọn mình và người trong diện tổng hợp ra, những người khác trường đang trên đường tới đó, chúng ta vẫn có thể tiêu diệt họ, được bao nhiêu thì tính bấy nhiêu."
Đặc Tu Tư suy ngẫm: "Cậu có thể nói thêm về ý tưởng của cậu không?"
Đặc Tu Tư và Thượng Ninh là hàng xóm từ nhỏ.

Thể chất Thượng Ninh từ nhỏ đã không được tốt, nhưng tư duy của hắn lại rất nhanh nhạy.


Trước đây khi thi vào trường, do chưa thể phát huy tốt ở khoa chỉ huy, nên hắn định cố gắng tích lũy điểm để đăng ký vào khoa chiến đấu.
Dựa trên kinh nghiệm trước đây, Đặc Tu Tư rất sẵn lòng nghe theo một số "đề nghị" của Thượng Ninh.
Thượng Ninh tắt kênh liên lạc, lấp lửng nói: "Lát nữa sẽ hiểu."
Đặc Tu Tư: "...Vớ vẩn, lát nữa là lúc nào cơ chứ?!"
Tuy trong lòng gào thét không thôi, nhưng Đặc Tu Tư vẫn tận tâm bắt đầu dọn dẹp con đường.
Trong khi đó, ở bên ngoài thành, Đằng Đàn đã cầm súng nấp gần 20 phút.
Cô cần phải xác định chính xác vị trí của hầu hết các xạ thủ bắn tỉa, nhanh chóng ra tay một cái để không phải uổng phí thời gian chờ đợi.

Nếu không, việc bắn phát súng đầu tiên một cách hấp tấp sẽ khiến họ phát hiện và rút lui ngay lập tức, hoặc lập tức quay súng lại và tập trung hỏa lực tấn công cô.
Cả hai tình huống này đều có nghĩa là kế hoạch săn mồi của Đằng Đàn thất bại.
Mặc dù bị lộ nhưng cô cũng tự tin rằng có thể nhanh chóng rút lui an toàn, nhưng nếu có thể vừa bảo đảm an toàn cho bản thân vừa kiếm được một món lớn thì ai lại chỉ muốn một miếng thịt nhỏ?
Bầy bọ ngựa đã đủ cảnh giác, nếu muốn là con sẻ săn mồi, cô cần phải càng thận trọng hơn.
Đằng Đàn nhẹ nhàng gõ nhẹ lên nòng súng bằng tay trái, tính toán các vị trí và số lần súng phát nổ trong 20 phút qua, đồng thời dùng khả năng tưởng tượng không gian xuất sắc, hình thành một bản đồ sơ bộ trong đầu.
Tình hình tốt hơn so với những gì cô dự đoán ban đầu.

Trong 20 phút vừa qua, lưu lượng người ở cổng thành liên tục gia tăng, sự bùng phát của các cuộc hỗn chiến quy mô nhỏ bắt đầu nổ ra, tiếng súng phát nổ khoảng 43 lần, ước tính có ít nhất khoảng 20 tay súng bắn tỉa đang ẩn náu.
Cô mở bản đồ ra bắt đầu sàng lọc các điểm, loại bỏ những điểm chỉ có thể đạt dưới 10 điểm, gạch bỏ những vị trí quá phức tạp và dễ bị chặn đường đạn, cuối cùng chỉ còn lại 11 điểm đáp ứng tiêu chí.
Chỉ cần chiếm lĩnh được một nửa, chắc chắn có thể nằm an toàn vững chắc trong 50 người đứng đầu.
Số lượng người tập trung ở cổng thành ngày càng tăng, vòng giao tranh trước vừa kết thúc, bây giờ ai nấy cũng đều thận trọng giống như đang âm thầm giấu đi những âm mưu.
Vô số chiếc nòng súng của họ đang nhằm vào kẻ thù, hoặc họ đang cố gắng cẩn thận tìm kiếm những thợ săn đang tìm kiếm những con mồi.
Việc canh gác ở cổng thành tuy có thể nạp điểm nhanh, nhưng cũng dễ trở thành mục tiêu bị công kích.

Đằng Đàn giơ súng lên, điều chỉnh hướng, nhắm thẳng vào mục tiêu.
Càng hỗn loạn, mọi người càng chiến đấu kịch liệt, càng dễ dàng cho cô lọt vào.
"Bang bang bang-" Bắn ba phát đạn liên tiếp, những viên đạn bay đi ba hướng khác nhau.
Tiếng súng đạn như hồi trống mở màn, hiện trường ngay lập tức rơi vào tình thế hỗn loạn như vừa đâm phải tổ ong, những tiếng nổ vẫn liên tiếp nổ ra, nối tiếp nhau như những cơn mưa lớn.
"Ai làm thế?! Ai mà không có đạo lý gì hết vậy?!"
"Trời ơi! Không thể để nghỉ ngơi được sao? Người này nhất định là có vấn đề đấy!"
"Tiếng súng phát ra từ phía nào vậy? Để ném lựu đạn trả đòn ngay!"
"Ném cái quái gì, không sợ làm nổ tung người của mình ở một nơi như thế này à?!"
"Tên này không ổn, không có chuyện gì mà nó không dám nã súng."
...
Hệ thống phát ra ba âm thanh leng keng, đảm bảo nhận được 30 điểm.
Vị trí bắn tỉa yêu cầu tầm nhìn rộng và khả năng che chắn tốt để ẩn nấp, nên thường cách xa nhau, Đằng Đàn chọn ba vị trí đặc biệt rải rác ở khắp nơi, đều là những góc nhìn tương đối xa.
Huống chi, cô hành động nhanh chóng và bất ngờ, nhờ vào những tiếng súng dần dày đặc che chắn, tạm thời vẫn chưa bị ai phát hiện ra.
Một trận chiến mới nổ ra, đủ các loại đạn súng bay liên hồi khắp trên bầu trời.
Trên các vị trí bắn tỉa lại có người nổ súng, Đằng Đàn tính toán góc độ, xoay nòng súng, không chút do dự mà bóp cò.
Ban đầu cô ước tính có hai người đang ẩn náu trong khu vực đó, họ chắc chắn là một đội.

Để đảm bảo độ chính xác, Đằng Đàn liên tiếp nã súng theo chiều ngang, thu hoạch thêm một cú đôi.
Bên tai lại vang lên âm thanh thông báo leng keng, một cú tiêu diệt kép đã đạt được.
Đằng Đàn đứng dậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận