Tật Xấu Nuông Chiều


Vốn người chồng nên bảo vệ em ấy, bầu bạn bên em ấy, tôn trọng em ấy, nhưng ngay cả việc em ấy bị bệnh thành như vậy cũng không phát hiện, còn muốn kéo em ấy từ địa ngục này đến địa ngục khác, chính tay đẩy em ấy vào đường cùng.
Hạ Chước nhớ lại từng chuyện ít hỏi đến đáng thương trong ba năm này, nhớ lại mỗi lần lúc Quý Đình Tự rời đi đến chiến trường đều cố ra vẻ tiêu sái vẫy tay tạm biệt anh.
Khi đó, anh ngây thơ cho rằng hai người sẽ có cơ hội gặp lại lần nữa, vậy thì đợi lần sau rồi nói.
Lần sau lúc gặp lại, anh sẽ nướng bánh gato hạt dẻ Quý Đình Tự thích ăn nhất cho cậu, nói với cậu: Anh vẫn luôn rất thích em, chỉ là không nhịn được giận dỗi, anh không phải dục vọng dồi dào ngày nào cũng muốn làm, đừng chán ghét anh được không?
Nhưng họ không còn lần sau, không còn nữa rồi.
Mèo con của anh bị biển lửa kia thiêu rụi… Thiêu thành một cục lông cháy đen…
*
Hạ Chước không biết hôm đó đã rời khỏi nhà họ Quý thế nào, anh chỉ nhớ bản thân lăn từ trên cầu thang xuống rồi hôn mê, sau đó đã mơ một giấc mơ, mơ thấy Quý Đình Tự.
Nhưng đó là một cơn ác mộng.
Bởi vì anh đã thấy cái chết của Quý Đình Tự.
Omega thương tích đầy mình nằm trên đống đổ nát của trường học, bụng dưới có một lỗ to máu me đầm đìa, lết đôi chân bị trúng đạn bò dưới đất.

Không bò nổi nữa thì nằm trong vũng máu, tay nắm chặt thứ gì đó nói di ngôn trước khi chết.
Cậu nói: “Anh, kỷ niệm ngày cưới năm nay, em lại không thể về kịp.

Nhưng chắc anh thấy cũng không quan trọng nhỉ, dù sao trước mặt anh em chỉ khiến anh chán ghét.”
“Thực ra, không phải em không thích anh đâu, trên núi tuyết đã thích anh rồi, nhưng em phải lập tức trở về vì công việc, không thể lấy được phương thức liên lạc của anh.”
“Lúc trong nhà xảy ra chuyện, ba đẩy em ra liên hôn, em không muốn, nhưng biết người đó là anh, em không nghĩ nhiều mà đồng ý rồi.”
“Tối hôm kết hôn dùng súng chĩa vào đầu anh, cũng không phải cố ý.

Không phải ghê tởm anh, là vấn đề của bản thân em.

Sau chuyện kia, em đã rất sợ tiếp xúc với người khác, sẽ hại chết người ta, nhưng em không còn cơ hội giải thích nữa rồi.

Em không còn sức, không chống đỡ được nữa.”
“Kiếp này cứ như vậy đi, em đều nhận rồi.”
“Nếu như còn có kiếp sau, em không muốn trải qua tất cả những điều này nữa, cũng không muốn thích anh nữa… Em chỉ muốn một mình, sống cho ra dáng người…”
Ngọn lửa mãnh liệt nuốt lấy cánh tay của cậu, Quý Đình Tự đau đớn la hét như xé ruột xé gan, cuộn tròn lại.
Cậu không thể tiếp tục duy trì hình người, chỉ đành biến về thành mèo con, ngậm thứ trong tay vào miệng, ngẩng đầu tuyệt vọng nhìn về hướng ngôi nhà không thể trở về được nữa, sau đó bị màu đỏ rực nuốt chửng, biến thành một cục lông cháy đen.
Giây phút cuối cùng, Hạ Chước đã nhìn rõ thứ cậu nắm chặt, đó là vòng tay đá lưu niệm anh bỏ 25 tệ mua cho cậu lúc tình cờ gặp trên núi tuyết.
Sau khi tỉnh dậy, anh mở hộp gấm đựng “thi thể” của Quý Đình Tự ra, móc ra một viên đá nhỏ bị đốt đen bên trong cục lông cháy đen kia.
Cả đêm đó, tiếng khóc vô cùng bi thương của alpha vang khắp trang viên.

Mỗi một hoa và cỏ bị đánh thức đều biết sự ân hận đau đớn của anh.
Nhưng Quý Đình Tự không biết, cậu không còn cơ hội để biết.
*
Mấy tháng sau.
Hạ Chước đứng trên mép vách đá dựng đứng, gió núi gào rít giống như có người đang gào khóc.
Trên người anh ngoài một bộ đồ bay màu sắc sặc sỡ hình dơi ra thì không còn bất cứ thiết bị an toàn nào khác, không cẩn thận ngã xuống vách núi là sẽ tan xương nát thịt.
Trông anh gầy gò hốc hác, môi xanh xám, hốc mắt hõm vào như quỷ khô, trên cánh tay phải quấn vải xô dày đặc, trên vải xô thấm ra mảng máu tươi lớn, máu chảy dọc xuống.

Tay phải còn đứt một ngón út, vừa đứt, chỗ vết cắt vẫn dính máu thịt đỏ đen.
Huấn luyện viên sắc mặt trắng bệch xác nhận với anh lần thứ 23: “Anh Hạ, anh muốn wingsuit flying thật sao?”
Hạ Chước ngẩn người một lúc, tê dại gật đầu: “Đây là cơ hội cuối cùng của tôi.”
Wingsuit flying - Một trong tám hoạt động mạo hiểm lớn nhất thế giới, tỉ lệ tử vong cao đến 30%, là đánh cược sinh mệnh với ông trời danh xưng với thực.
Có người nói nguyện vọng ước lúc wingsuit flying có tỉ lệ thành thật rất lớn, bởi vì người thử thách đang dùng tính mạng để cá cược với ông trời: Nếu bình an vô sự, tâm nguyên sẽ mất hiệu quả, còn nếu đi đời nhà ma, thì nguyện vọng sẽ thành thật.
Tất nhiên Hạ Chước biết điều này không thể coi là thật, nhưng anh đã đi vào đường cùng, không còn cách nào khác, chỉ có thể gửi gắm tâm nguyện cho ông trời.
Còn về sống chết, anh đã xem nhẹ từ lâu rồi.

Chết thì chết, chết rồi đau khổ sẽ kết thúc.
Giây phút dang cánh tay lúc ở dưới độ cao chục nghìn mét, lục phủ ngũ tạng đều bị cao áp chèn nổ, vết thương nháy mắt bị xé rách, nhưng Hạ Chước chỉ nắm chặt viên đá nhỏ cháy đen kia, thành kính mặc niệm.
… Ông trời ơi, nếu ông nghe thấy điều ước của tôi, thì để tôi chết đi, trẻ mèo con lại cho tôi.
Ngày 14 tháng 4 năm 2023.
Tin tức báo cáo tìm thấy một xác đàn ông rơi xuống vực trong khe núi nào đó, qua xét nghiệm ADN xác nhận chính là người thừa kế tập đoàn Hạ Thị, Hạ Chước đã mất tích vì nhảy dù vào tháng trước.
Ngày 14 tháng 4 năm 2018.
Trên chiếc giường lớn ở phòng ngủ, Hạ Chước bừng tỉnh, ánh mắt đờ đẫn nhìn trần nhà nguyên mười phút.

Mười phút sau, cả người anh run rẩy cầm lấy điện thoại di động, nhìn thời gian hiển thị trên màn hình, chưa kịp mở miệng, nước mắt đã vỡ đê trước rồi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận