Tây Du Nhất Mộng

Vách núi này cao khoảng hơn 20 mét, mây trắng quấn quanh, sương mù tràn ngập, rất khó để thấy rõ tình huống xung quanh.

Đại Nhiệt nhảy xuống, lập tức khởi động Chân Vũ Độn Giáp. ‘Xoẹt’, 3 thanh kiếm xuất hiện, xoay quanh thân thể tạo thành một quả cầu tròn bảo hộ hắn — hắn không có phép Đằng Vân Giá Vũ (đạp mây lướt gió), bởi vì đây là pháp thuật hàng đầu, cần có được hồn phách. Mà nếu muốn học tức là hắn phải gọi hồn thành công rồi bỏ con đường lấy võ nhập đạo, tu luyện lại Tiên đạo hoặc Phật đạo. Nhưng lấy tính cách của Đại Nhiệt thì sẽ không chọn lựa điều này. (Giải thích một chút: Đại Nhiệt đã khai khiếu nên có thể cưỡi gió/ngự phong, nhưng chỉ bay tà tà bám mặt đất chứ không nhấc bổng người lên không trung một cách tùy ý như Đằng Vân Giá Vũ được. Cưỡi gió lên núi cũng là bám theo đường núi mà đi, vì thế xem như ngang với cưỡi thú mà thôi)

Chân Vũ Độn Giáp triển khai, thân thể Đại Nhiệt rơi chậm lại giống vừa bật dù ra. Hắn vừa từ từ hạ xuống, vừa tập trung lưu ý tình huống phía dưới.

"Uỳnh!"

Dòng suối bên dưới truyền lên một tiếng nổ lớn, bọt nước bắn tung, một mũi tên bằng nước to như chiếc thùng phi từ mặt suối phóng thẳng tới Đại Nhiệt đang ở giữa không trung. Đòn tấn công quá đột ngột khiến Đại Nhiệt không né kịp, tức thì trúng một kích này.

Mũi tên nước ầm ầm đánh lên Chân Vũ Độn Giáp, phát ra một tiếng vang lớn, bọt nước tung tóe, thế nhưng không thể xuyên thủng vòng kiếm bảo hộ này. Đại Nhiệt nhân cơ hội mượn lực va chạm để gia tăng tốc độ, nhẹ nhàng đáp xuống một tảng đá lớn trên mặt suối.

Con suối này quả nhiên hung hiểm, đá nhọn lởm chởm, dòng nước chảy xiết, không biết sâu bao nhiêu. Lệch về hướng Bắc có một cái hồ lớn, rộng hơn 10 mẫu, nước hồ xanh biếc, hơi nóng bốc lên hầm hập, xung quanh không một ngọn cỏ, xương trắng xếp dọc ngang, không biết là xương của động vật gì. Hẳn nơi đó là động phủ của Cửu Đầu Trùng.

Đại Nhiệt không dám khinh thường, hai tay duỗi ra, vèo! Một tảng đá dài hình dáng giống cây côn bay tới tay trái hắn, một khúc cây to bay tới tay phải, đây chính là cách vận dụng cảnh giới thứ nhất của Thái Cực Đạo: "Nhân Tài Thi Giáo, Vạn Vật Giai Bị Vu Ngã".

Ở cảnh giới này, Đại Nhiệt có thể tùy ý lấy những đồ vật vô chủ xung quanh làm vũ khí — vô chủ ở đây bao gồm những đồ vật không thuộc sở hữu của người chơi, NPC hay quái vật, như là tảng đá, viên gạch, cành cây v.v…, tất cả đều có thể tùy ý sử dụng. Chỉ là đồ vật thể tích càng lớn, trọng lượng càng nặng thì tiêu hao càng nhiều tâm thần lẫn thể lực, khi đó không cẩn thận lại còn bị gậy ông đập lưng ông, cho nên cần chọn lựa đồ vật thích hợp để có an toàn. Loại vũ khí này tuy chỉ là những vật phẩm bình thường, uy lực có hạn, nhưng thắng ở chỗ rất sẵn có, không mất tiền mua, hỏng lại đổi ngay được cái mới.

"Ầm" một tiếng lớn, hồ nước cuộn sóng ngập trời, một con quái lớn xuất hiện. Con yêu quái này đầu đội mũ sắt màu bạc, thân mặc áo gấm dài, lưng đeo đai ngọc, tay cầm Nguyệt trượng (1), chân đi giày da heo, một đầu lại có đến 9 cái mặt chi chít bao quanh, mỗi cái đều đầy đủ mắt miệng, khi nói cả 9 cái miệng cùng ra tiếng:
- Kẻ nào ăn phải gan báo mà dám đến địa bàn của ta quấy phá?


Đại Nhiệt không thèm nói thừa, ném tảng đá sang, lại bị Cửu Đầu Trùng dùng Nguyệt trượng gạt đi.

Cửu Đầu Trùng thấy kẻ đến không thèm theo quy củ giang hồ, chưa nói đã đánh trộm thì giận tím mặt, bay tới, Nguyệt trượng nhắm đầu hắn bổ xuống. Nó là quái vật hệ Hỏa, vừa vận công đã thấy một ngọn lửa đỏ rực nhiệt độ kinh người bao phủ quanh Nguyệt trượng.

Đại Nhiệt thấy con quái khí thế hung mãnh, không dám đánh bừa, vừa nhảy né tránh vừa không ngừng ném từng tảng đá về phía Cửu Đầu Trùng. Tảng đá càng to, uy lực càng lớn, cứ lần lượt nện lên người Cửu Đầu Trùng lấy đi mấy ngàn sinh mệnh. Duy có điều là cách đánh này hơi lộn xộn, không có phong phạm của cao thủ. Nhưng lúc này không ai để ý nhiều như vậy, khi chưa thăm dò được tình huống cụ thể, Đại Nhiệt tuyệt đối sẽ không dấn thân vào nguy hiểm, đến lúc đó vạn nhất đánh không lại, cơ hội chạy trốn cũng không có. Ngoài ra, hắn còn muốn thí nghiệm năng lực chống cự của Chân Vũ Độn Giáp.

Cách đánh tuy rằng không uy phong, nhưng thân pháp của Thái Cực Đạo rất nhanh nhẹn, Cửu Đầu Trùng chỉ có thể bị bỏ lại phía sau, từ từ bị Đại Nhiệt ‘cho ăn’ đá.

Cửu Đầu Trùng đuổi không kịp hắn, tức giận rống to, hiện ra bản thể là một con sâu dị biến có chín đầu từ thời viễn cổ, toàn thân không lông, da thịt đỏ như máu, sau lưng mọc hai cái cánh mỏng như chuồn chuồn, có 9 cái đầu ngoe nguẩy, mắt lồi ra, miệng lộ đầy răng nanh, hình tượng xấu xí vô cùng. Nó giương cánh bay chéo, nhanh chóng tiến sát tới gần Đại Nhiệt, trong đó một cái đầu vươn ra, mở ra cái miệng lớn như chậu máu mà cắn tới Đại Nhiệt.

Thúi quá! Con súc sinh này không đánh răng bao giờ sao?

Đại Nhiệt nhăn mũi lại, không chút hoang mang, nhấc tay đâm khúc gỗ vào sâu trong yết hầu nó: người khác thích ‘bạo cúc’, ca lại thích đâm vào chỗ này, hê hê!

Cửu Đầu Trùng không thể cắn vỡ Chân Vũ Độn Giáp của Đại Nhiệt, cổ họng lại bị đâm đến đau nhức, lập tức thay đổi sách lược, phun ra một luồng khí nóng, thổi Đại Nhiệt bay ra ngoài.

Luồng khí nóng này không hề bình thường, chính là chân khí bổn mạng đổi bằng hơn 700 năm tu luyện của Cửu Đầu Trùng, tuy rằng chưa hình thành ra ngọn lửa, nhưng uy lực cũng không thể coi thường.

Đại Nhiệt bị đập lên vách đá, làm vô số đá vụn bắn ra, thân thể theo vách đá lõm vào một khoảng, tiếng răng rắc vang lên, một thanh kiếm của Chân Vũ Độn Giáp lại bị phá hủy. Đại Nhiệt chỉ thấy nhộn nhạo trong lồng ngực, muốn phun ra một ngụm máu tươi.


Uy lực khi hiện nguyên hình, thật quá con mẹ nó mạnh! Đáng tiếc, Đại Nhiệt không có cách nào biến thân thành Trư Bát Giới nguyên mẫu — người chơi có thể học được thuật biến thân, cũng có thể biến ra nguyên hình của class, nhưng điều này phải cần có hồn phách mới làm được.

Đại Nhiệt vội vàng dùng một viên Tiểu Hoàn Đan, định thần lại, sau đó lần nữa xuất ra Chân Vũ Độn Giáp.

Cửu Đầu Trùng thấy hắn như không có việc gì thì vừa sợ vừa giận, vỗ cánh đánh tới, một cái đầu lại nhắm Đại Nhiệt mà cắn. Cây gậy gỗ ban nãy của Đại Nhiệt đã bị chân khí của nó đốt cháy, giờ hắn tay không tấc sắc, không còn thứ gì để mà nhét vào yết hầu của nó lần nữa.

Lại nói tới trên đỉnh núi, mọi người thấy Trư Bát Giới kia nhảy xuống rồi một lát sau liên tiếp nghe từ dưới vọng lên những tiếng gầm giận dữ thì đều biến sắc. Thiên Hạ Nhất Bôi lớn tiếng nói:
- Mọi người chạy nhanh lên! Đại Nhiệt kia chọc giận Cửu Đầu Trùng rồi, nó sắp giết lên đấy.

Lời còn chưa dứt, thân hình khổng lồ xấu xí của Cửu Đầu Trùng đã bay lên, tạo thành những cơn gió mạnh như lốc xoáy, mấy người chơi tu vi thấp lập tức bị cuốn xuống vách núi.

- Trư bát Giới chết tiệt!
Thiên hạ Nhất Bôi tức giận mắng chửi, không kịp nghĩ gì nữa, ôm Hoa Tiên Tử cùng lên Thần thú rồi chạy vội đi. Hắn cũng không ngốc đến mức ở lại chịu chết.

Đám Thiên Tầm Ái vừa kinh sợ vừa lúng túng chẳng biết làm sao. Bỗng Thiên Tầm Phong tinh mắt, thấy được trong cái miệng khổng lồ kia có bóng Đại Nhiệt đang cố gắng giãy giụa, lập tức hét lớn:
- Anh Đại Nhiệt, không sao chứ?

Đại Nhiệt một tay bám chặt vào răng nanh con quái, một chân dẫm lên đầu lưỡi của nó, trong lúc nguy cấp vẫn không quên duỗi tay còn lại ra tạo thành chữ V chiến thắng:
- Không có vấn đề gì, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay rồi!


Đám người xung quanh cũng chưa chạy được bao xa, thấy tình hình nguy hiểm như thế, đều hít một hơi lạnh, nghĩ thầm: chẳng lẽ Đại Nhiệt này lại là một cao thủ bất lộ tướng? Lại có thể không bị giết chết!

Nhu Tình Tuyết Nhi cứ như bị người khác vỗ trộm mông một cái, hét lên một tiếng chói tai:
- Aaaaaaaa, đẹp trai quáaaaaaaaa…
Tiếng hét này nghe rất giả dối. Móa! Cho dù chỉ là vai phụ cũng nên kêu có cảm tình hơn đi má!

Cửu Đầu Trùng xông lên, nhìn thấy đỉnh núi như có mai phục, vội vàng ngậm lấy Đại Nhiệt rồi lộn ngược trở xuống con suối.

Một loạt động tác của nó đã khiến đỉnh núi trở thành một đống hỗn loạn. Thiên Tầm Ái cả người phủ kín bụi, giọng lo lắng đến nghẹn ngào:
- Trư ca ca! Trư ca ca có xảy ra chuyện gì không?

Thiên Tầm Hương vội vàng an ủi:
- Không sao đâu, đừng lo lắng. Anh ấy là cao thủ đã giết chết Ngưu Ma Vương cơ mà!

Ở giữa không trung, Đại Nhiệt rốt cuộc cũng có cơ hội hút lấy một khối đá lớn cũng đang rơi xuống, lập tức nhét nó vào yết hầu của Cửu Đầu Trùng. Cửu Đầu Trùng khó chịu, liền phun cả tảng đá lẫn Đại Nhiệt ra.

- Xem ra phải nghiêm túc rồi…

Đại Nhiệt chật vật đáp xuống một tảng đá trên mặt suối, nhìn sang Cửu Đầu Trùng ở bên kia. Hắn đã hiểu khá rõ tình huống của địch, vậy thì đến lúc đánh thật rồi. Hắn nghiêm mặt lại, miệng lẩm bẩm:
- Nhân Tài Thi Giáo, Thạch Phá Thiên Kinh! Phá!

Ngón trỏ và ngón giữa trái của hắn chụm lại rồi chỉ tới, một tảng đá lớn nặng trên trăm tấn bị bốc lên cao rồi đập mạnh lên thân Cửu Đầu Trùng, lập tức xóa của nó gần 10 vạn điểm sinh mệnh. Uy thế một chiêu này rất lớn, âm thanh ầm vang, mặt đất cũng phải rung lắc dữ dội.


Đại Nhiệt không một chút nghỉ ngơi, tiếp tục công kích:
- Nhân Tài Thi Giáo, Vô Biên Lạc Mộc! Rơi!
Theo hướng ngón tay của hắn, hơn mười gốc cây vòng thân to như thùng nước tự nhiên gãy ngang rồi giống như những mũi lao đâm thẳng tới Cửu Đầu Trùng!

Liên tục gặp đòn nghiêm trọng, sinh mệnh của Cửu Đầu Trùng giống như thị trường chứng khoán tụt dốc không phanh. Lúc này nó mới cảm giác không ổn, muốn vỗ cánh chạy về động phủ thì sau lưng lại có một bức tường đá đổ ập đến, đè nó thành đống thịt vụn.

"Chúc mừng bạn đã giết chết Cửu Đầu Trùng, đạt được một [Răng nanh của Cửu Đầu Trùng], răng nanh này là vật phẩm nhiệm vụ cho nhiệm vụ cốt truyện của class Tiểu Bạch Long.

Thật là sảng khoái! Đại Nhiệt thở phào một hơi rồi mỉm cười, bỗng nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, vội vàng nuốt tiếp một viên Tiểu Hoàn Đan, ngồi xuống điều tức — móa nó chứ, trò chơi này chân thật thái quá rồi, lại còn có cả phản phệ! Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng hết uy lực của cảnh giới thứ nhất Thái Cực Đạo, chưa điều chỉnh được sức, suýt nữa thì bị nội thương.

Điều tức xong xuôi, Đại Nhiệt lâm vào trầm tư. Sau nhiều ngày sử dụng, hắn cảm thấy được Thái Cực Đạo vẫn còn thiếu sót một chút gì đó. Xem ra sau này phải nghiên cứu nhiều hơn, tìm ra chỗ thiếu hụt này.

Hắn lười quay lại đỉnh núi giải thích với đám ở trên, liền đem răng nanh gửi qua hệ thống thư tín cho Thiên Tầm Ái, nhắn thêm là có chuyện quan trọng cần xử lý, cho nên không thể gặp mặt. Có được răng nanh, Thiên Tầm Ái vui sướng không thôi, cảm ơn Đại Nhiệt rất nhiều.

Đại Nhiệt thầm nghĩ trong lòng:
- Nếu đã cảm ơn, sao không thực tế một chút? Lấy thân báo đáp thì khỏi, quả vẫn còn xanh cần chăm sóc tưới tắm thêm chí ít 2 năm nữa! Nhưng bù một ít tiền cũng được mà, vì giết súc sinh này, ca đã phải dùng 2 viên Tiểu Hoàn Đan đó, 2 ngàn đồng đó!

Nhìn trong hành trang chỉ còn duy nhất 1 viên Tiểu Hoàn Đan, Đại Nhiệt thực muốn khóc…

-----oo0oo-----

Chú thích:
- (1) Nguyệt trượng: là trượng có một đầu thiết kế theo hình tượng vầng trăng khuyết. Đây là món binh khí phát triển từ hình hài cái xẻng và là vũ khí đặc thù của các nhà sư Thiếu Lâm Tự. Hình minh họa: http://bit.ly/1NnJ8cV


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận