Tây Du Nhất Mộng

Thành Trường An giờ đã đông vui như trẩy hội, chỗ nào cũng có bóng người, ai nấy tay cầm bánh Trung Thu tay cầm rượu đỏ, vừa ăn uống vừa lao ra giữa đường tay bắt mặt mừng cùng người khác rồi kêu to "Trung Thu vui vẻ!", không cần biết là quen hay không, cực kỳ ồn ào náo nhiệt. Mọi người đều đã biết hoạt động Trung Thu kia, bắt đầu tìm kiếm con đường thông tới núi Vạn Thọ. Căn cứ NPC giới thiệu, con đường này có thể ở bất cứ nơi nào trong thành, chỉ cần nhà phát hành thích thì xếp nó trong WC hay giữa bồn cầu cũng không có gì lạ.

Sau khi hội họp, Đại Nhiệt cùng Yến Cuồng Đồ lập tức đi mua bánh Trung thu cùng rượu đỏ, đứng dưới mái hiên mà đánh chén — bọn hắn cũng không vội, ở tình huống trước mắt, chỉ cần một người phát hiện con đường kia thì toàn thành sẽ biết, đã vậy sao còn phải vội vã đi tìm? Huống hồ, uy danh Trấn Nguyên Tử còn sờ sờ ra đó, phỏng chừng những kẻ tiên phong đều có kết cục là chịu chết.

Nhìn thuyết minh của bánh Trung Thu cùng rượu đỏ, Đại Nhiệt không thể không bội phục sắp đặt của trò chơi này:

[Bánh Trung Thu], vật phẩm đặc thù trong hoạt động Trung Thu, không cần để lạnh, không chứa chất bảo quản, giá 100 đồng một cái. Trong thời gian diễn ra hoạt động, mỗi người chơi mỗi ngày có thể ăn một cái, sẽ giúp gia tăng 30 điểm ngộ tính! Sau khi hoạt động kết thúc, số bánh chưa được sử dụng sẽ tự động biến mất.

[Rượu đỏ Trung Thu], hàm lượng cồn 5%, giá bán 150 đồng một bình. Trong thời gian diễn ra hoạt động, mỗi người chơi mỗi ngày có thể uống một bình, sẽ giúp gia tăng 40 điểm ngộ tính! Sau khi hoạt động kết thúc, số rượu chưa được sử dụng sẽ tự động biến mất.

Vốn Đại Nhiệt còn tưởng rằng hệ thống sẽ chia bánh Trung Thu thành các loại cấp bậc phàm tiên gì đó, còn rượu thì xếp hạng theo số năm, giá cả và ngộ tính cũng theo đó mà thay đổi. Nhưng hiện tại xem ra trò chơi khá công bình. Dù sao mấy thứ này một năm cũng chỉ có một lần, nếu phân ra cấp bậc sẽ tạo thành chênh lệch giàu nghèo rõ rệt.



Yến Cuồng Đồ còn dẫn cả một đội gồm 11 người đến, béo gầy, cao thấp, tạng người gì cũng có, thật không biết hắn từ nơi nào phát triển được. Thậm chí trong nhóm "cách mạng" đầu tiên này lại còn có một người chơi nữ, bộ dạng không tệ, lại có cái tên rất Hàn Quốc là "Hyun Jung", khiến Đại Nhiệt nhịn không được nhìn nhiều thêm mấy lần. Hyun Jung kia lập tức phát hiện, chạy tới cười nói:
- Anh Đại Nhiệt, Cao Lão Trang của anh chắc chưa có phu nhân đâu nhỉ, để em làm được không?

Lời này vừa ra, mọi người lập tức duỗi cổ mà hóng, ai nấy đều có ánh mắt rất mờ ám — làm cô gái duy nhất trong đội ngũ, hơn nữa diện mạo không tồi, đương nhiên là Hyun Jung rất được hoan nghênh. Đã có mấy "con đực" biểu đạt ái mộ của bọn hắn cho cô nàng bằng cách trực tiếp hoặc gián tiếp, ai ngờ cô nàng lại chủ động muốn kết thân với trang chủ Cao Lão Trang, xem ra có được động phủ đúng là có lực sát thương rất lớn với các cô gái, như có ô tô xịn ở hiên thực vậy.

Đại Nhiệt chớp chớp con mắt, nói:
- Ok luôn! Nếu hiện tại em mang đủ tiền thì chúng ta có thể lập tức đi đăng ký kết hôn.


Trong Tây Du Nhất Mộng, hệ thống thiết lập việc kết hôn rất chính quy, cần song phương nam nữ cùng nhau đến chỗ Nguyệt Lão tiến hành công chứng. Công việc công chứng này tốn phí 1 vạn đồng, quy định là nhà trai phải trả; còn nếu ly hôn thì cần 5 vạn đồng, do bên muốn ly hôn đưa ra. Song phương một khi đã kết hôn sẽ không thể phát sinh PK, có thể sử dụng tài sản của lẫn nhau, nói chung là rất tiện lợi. Nhưng cũng chính vì quan hệ cực kỳ khăng khít thân mật cho nên khi người chơi muốn kén vợ kén chồng cũng cần lựa chọn cẩn thận, vạn nhất gặp kẻ chẳng ra gì lại thích đào mỏ thì thảm rồi.



Nghe Đại Nhiệt nói một câu này, ngay cả Yến Cuồng Đồ cũng phải ‘sặc’ một tiếng.

Hyun Jung trợn tròn mắt, thở phì phì nói:
- Tiền kết hôn sao có thể để nhà gái trả hả?

Đại Nhiệt nhún nhún vai:
- Không có cách nào mà, anh đang vô sản.

Hyun Jung nói:
- Em có thể đợi đến khi anh có tiền.

Mắt Đại Nhiệt sáng lên:
- Em có thể đợi bao lâu?

Hyun Jung thực nghiêm túc ngẫm nghĩ, một hồi mới trả lời:
- Em sẽ đợi anh ba phút!


Đại Nhiệt kêu lên:
- Lạy hồn! Ba phút còn không đủ đi vệ sinh.

Hóa ra Hyun Jung là cố ý trêu chọc Đại Nhiệt, tất cả mọi người nở nụ cười, đặc biệt là mấy "con đực" động tâm tư với Hyun Jung, cảm thấy mùa xuân đã trở lại.

Yến Cuồng Đồ ho khan mấy tiếng, nói:
- Mọi người đừng đùa nữa. Tin rằng tất cả đều đã biết về hoạt động quả Nhân Sâm, vậy mọi người có ý kiến gì không? Ừm, hiền đệ, chú phát biểu đi!

Đại Nhiệt vội vàng xua tay nói:
- Không không, em không có ý kiến! Có Trấn Nguyên Tử trấn thủ, em làm sao nghĩ nổi cái gì!

Trong đám người có một Tôn Ngộ Không tên là "Ta Là Tiểu Bảo" tung Hỏa Nhãn Kim Tinh đánh giá Đại Nhiệt một phen, rất ngạc nhiên khi thấy trạng thái hồn phách của Đại Nhiệt là ‘không có’. Hắn cho là người không có hồn phách thì còn có cái gì mà ra vẻ, ngay lập tức không chút lưu tình nói:
- Đại Nhiệt, ông chỉ biết đề cao người khác mà diệt uy phong của mình! Ở trong tiểu thuyết Trấn Nguyên Tử đúng là rất lợi hại, nhưng trong trò chơi có thể tạo ra sóng gió gì chứ? Người chơi nhiều như vậy, mỗi người lên bạo cúc hắn một lần, không chết cũng bại liệt!

"Ta Là Tiểu Bảo" này có diện mạo bình thường nhưng lại có một đôi mắt phượng có thể làm cho nữ nhân ghen ghét, nam nhân nổi da gà. Dùng lời các cụ mà nói, đàn ông mà mắt phượng thì vừa ngông cuồng vừa ích kỷ.

Đại Nhiệt không muốn cùng hắn đấu võ mồm, nhắm mắt bắt đầu tự tu — cứ đùa, Trấn Nguyên Tử mà không lợi hại thì quả Nhân Sâm kia chẳng phải thành "hàng miễn phí", ai cũng có thể hái được sao? Rõ là miệng nhanh hơn não.

Yến Cuồng Đồ nhăn mày, có chút trách cứ nói:

- Tiểu Bảo, không thể nói như vậy, rất nhiều thời điểm đông người cũng chẳng có ích gì, cấp bậc như Trấn Nguyên Tử thì một đòn cũng có thể giết vài trăm người, bao nhiêu mới đủ cho hắn giết?

Ta là Tiểu Bảo lại rất bội phục Yến Cuồng Đồ, bởi vì ở một lần trong tu luyện hắn gặp phải nguy hiểm, là Yến Cuồng Đồ cứu giúp mới khiến hắn tránh được đại nạn. Tuy hắn mồm miệng khó nghe nhưng coi như có nghĩa khí, không cố cãi mà hỏi:
- Yến đại ca, vậy theo ý anh chúng ta nên làm gì bây giờ?

Yến Cuồng Đồ thở dài nói:
- Chờ có người phát hiện con đường lên núi Vạn Thọ, tìm được quán Ngũ Trang thì mọi người sẽ hành sự theo hoàn cảnh vậy. Hiện tại đến bữa trưa rồi, chúng ta vừa ăn vừa tính, hôm nay anh mời!

Đại Nhiệt lập tức mở mắt, cười hì hì nói:
- Em thích nhất là câu 'anh mời' đấy! Yến đại ca quả nhiên có phong phạm làm lão đại! Nhưng không biết định cho bọn em ăn chỗ nào đây? Khách Vân Lai hay Hỉ Lai Đăng?

Yến Cuồng Đồ phất ống tay áo, đi nhanh về trước, nói với lại:
- Mấy chỗ kia tục lắm! Anh sẽ đem các cô cậu đi một chỗ tuyệt hơn nhiều. Đến quán mì của Trương Đại Ngưu ăn tẹt ga đê.

Nghe vậy những người phía sau cùng té xỉu, Đại Nhiệt yếu ớt nói:
- Ông chủ à, hình như mì nơi đó chỉ có thể thêm 5 điểm ngộ tính thôi.

Yến Cuồng Đồ nói:
- 5 điểm thì sao? No là tốt lắm rồi, chú có đi không hả?

- Đi, ngu mới không đi!
Đại Nhiệt đáp. Dù sao cũng là miễn phí, không được kén cá chọn canh. Hắn vượt lên đi ngang Yến Cuồng Đồ, nói thầm:
- Đội quân của anh tên là gì thế?


Yến Cuồng Đồ đắc ý nói:
- Gọi là Cuồng Nhiệt Giả (những người cuồng nhiệt), hay không, chính là ghép tên của hai chúng ta lại!

Đại Nhiệt chảy mồ hôi rần rần, nói:
- Đây là thế lực mà anh phát triển, lôi em vào làm gì?

- Đệch! Tục ngữ nói đả hổ thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh (1), chú là hiền đệ của anh, chú không giúp anh thì đừng trách anh ác!
Yến Cuồng Đồ hung tợn nhìn Đại Nhiệt.

Đại Nhiệt vội vàng tỏ thái độ:
- Giúp! Nhất định giúp!

Yến Cuồng Đồ vỗ bả vai hắn, thành khẩn nói:
- Hiền đệ, chú nên sửa tính tình đi, gặp chuyện sai phải cãi, thấy gái phải cưa, phát hiện Boss phải cướp, thế nhìn mới ‘cool’, mới có nhiều người ủng hộ.

Đại Nhiệt cười lớn, nói:
- Em sẽ cố gắng.

Yến Cuồng Đồ lúc này mới hài lòng mà bước nhanh lên dẫn đầu, mang theo một đội quân chưa chính hiệu thẳng tiến quán mì của Trương Đại Ngưu.

-----oo0oo-----

Chú thích:
- (1) Đả hổ thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh: huynh đệ cùng đánh hổ, cha con cùng đánh trận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận