Tây Lam Yêu Ca

“Nô tì tham kiến bệ hạ!”

“Nô tì tham kiến bệ hạ!”

“Bình thân, Y Tô Na, tìm trẫm có chuyện gì?” Lúc Tây Lam Thương Khung mang theo Huân nhi đi ra ngoài điện, đập vào mắt chính là thần tình dung xinh đẹp cao quý mang theo nụ cười nhẹ thản nhiên, trong mắt lộ ra niềm vui sướng cùng ngạo nghễ thật tâm của hoàng hậu. Mà Hoa quý phi ở bên cạnh, trong mắt tràn đầy áp lực cùng ghen ghét.

Không để ý tới nữ nhân vừa thấy mình thoáng chốc ánh mắt đã biến thành mềm mại dáng yêu, Tây Lam Thương Khung tiêu sái bước ngang qua người hai nữ nhân, ngồi lên vương tọa cao nhất trong đại điện, ôm chặt thắt lưng tinh tế, để thiếu niên ngồi trên đùi mình.

Từ đầu đến cuối, Tây Lam Thương Khung không hề liếc mắt nhìn nữ nhân bên dưới một cái. Chính là lúc đối mặt với Y Tô Na, trong giọng nói Tây Lam Thương Khung vẫn hờ hững thản nhiên, không có bất cứ cảm tình nào như cũ.

Nhưng Huân nhi, từ lúc tiến vào điện đã chú ý tới nữ nhân xinh đẹp ngồi dưới hoàng hậu.

Đó là Hoa phi, mẫu phi của Ngũ hoàng tử Tây Lam Thượng Tứ cùng Bát công chúa Tây Lam Y Vân. Nói cách khác, là phi tử của phụ hoàng. Nhận thức này làm thiếu niên cảm thấy rất khó chịu. Cho dù Huân nhi biết, làm đế vương Tây Lam, phụ hoàng bé sao có thể thiếu phi tử.

Sinh sống trong hoàng cung này lâu như vậy, từ lúc Huân nhi phát hiện chính mình bắt đầu nảy sinh dục vọng chiếm giữ bất thường với nam nhân này, bé liền cố gắng tránh gặp mặt nữ nhân kia, miễn cho bé vì một phút không thể kiềm chế mà giết sạch bọn họ.

Cũng vì thế, những nữ nhân trong hậu cung của nam nhân này Huân nhi kì thực chỉ thấy vài lần, cũng không cùng xuất hiện. Dù sao, nam nhân này hiện giờ là của bé, đám nữ nhân kia bất quá chỉ là vật trang trí, không thể cướp đi người thuộc về bé được.

Thấy Huân nhi xuất hiện, Y Tô Na không khỏi kinh ngạc cười cười với tuyệt mỹ thiếu niên trong lòng đế vương, sau đó cung kính đứng bên dưới nam nhân.

Làm nữ nhân ở cạnh Tây Lam Thương Khung nhiều năm, tính cách lại lạnh nhạt mẫn cảm, Y Tô Na tự nhiên thấu triệt bản tính tàn bạo vô tình đã thấm vào tận xương thủy của vị đế vương này. Bởi vậy đối mặt với thái độ lạnh nhạt của đối phương, nàng cũng không cảm thấy có gì không ổn.

“Bệ hạ, Y Liên đã tới thánh điện ba năm. Nô tì rất tưởng niệm đứa nhỏ kia.” Y Tô Na tuy là hoàng hậu, nhưng cũng là một mẫu thân đang nhớ nhung con mình, nhất là thân là một nữ nhân cô độc tịch mịch cả đời trong hoàng cung lạnh lẽo này, vướng bận về nhi nữ chính là động lực giúp nàng sống sót mỗi ngày.

Có một đứa nhỏ thuộc về chính mình bầu bạn bên cạnh, vướng bận nàng, như vậy cho dù phải đối mặt với đế vương lạnh nhạt, với cuộc sống tịch mịch dồn nén ao ước đến mức điên cuồng, chỉ có thể đơn độc ngày càng lún sâu vào bóng tối lạnh lẽo, cảm tình cũng càng lúc càng ít ỏi!

Một cuộc sống bình thường, từ một khắc trở thành thánh nữ, nàng đã từ bỏ. Đồng thời, cũng giác ngộ.

“Hôm qua trẫm đã nhận được công văn thánh điện trính lên, nói Y Liên thiên phú cực cao, vô cùng xuất chúng. Vào ngày man thiên chi nguyệt tháng sau sẽ chính thức kế thừa vị trí thánh nữ. Nếu hoàng hậu tưởng niệm Y Liên như vậy, chờ nghi thức truyền thừa chấm dứt liền đón Y Liên trở về đi. Trẫm cũng đã lâu không gặp đứa nhỏ kia.”

“Tạ ơn bệ hạ.” Nghe được Tây Lam Thương Khung đáp ứng, Y Tô Na tự nhiên rất cao hứng, vì thế cũng quên đi bên cạnh còn có một nữ nhân ngay từ lúc nhỏ đã xem nàng không vừa mắt.

“Bệ hạ, Lục công chúa có thể kế thừa vị trí thánh nữ đối với Tây Lam quốc ta mà nói chính là việc vui thiên đại, đến lúc đó các quốc gia nhất định sẽ phái sứ giả tới chúc mừng. Mà Lục công chúa năm nay cũng tròn mười chín xuân xanh, tất nhiên không thể chậm trễ hôn nhân đại sự.”

Y Liên quả thực cũng đã tới tuổi xuất giá.” Híp mắt, Tây Lam Thương Khung thoạt như vô tình liếc nhìn Hoa phi vừa mở miệng, giọng nói tràn đầy ý tứ hàm xúc không rõ.

“Bệ hạ, hôn sự của Lục công chúa không thể tiếp tục kéo dài, ít nhất cũng phải định hôn ước trước a. Mà sự kiện thánh nữ truyền thừa một tháng sau khẳng định sẽ hấp dẫn rất đông thanh niên tài tuấn từ các quốc gia tiến tới, lúc đó hôn sự của Lục công chúa…”

“Bệ hạ, Y Liên chỉ vừa trở thành thánh nữ, sao có thể qua loa quyết định hạnh phúc của nàng, này không thể…” Vội vàng đánh gảy lời Hoa phi càng nói càng hưng phấn, Y Tô La vẻ mặt đầy lo lắng.

Y Liên của nàng sao có thể trở thành vật hi sinh của hôn nhân chính trị, Y Liên của nàng hẳn phải có được hạnh phục của riêng mình, có một người vì yêu nàng mà tạo ra một không trung rộng lớn, để nàng không bị gò bó trói buộc.

“Tỷ tỷ, cái này ngươi không đúng rồi, muội muội cũng chỉ suy nghĩ cho hạnh phúc của Lục công chúa mà thôi. Lục công chúa đã trưởng thành, mấy năm trước vì tiến vào thánh điện đã chậm trễ việc hôn sự. Hiện giờ, khó khăn lắm Lục công chúa mới hồi cung, mà lúc đó nhóm thanh niên quý tộc vương tôn từ khắp các quốc gia cũng tề tụ về Tây Lam, khẳng định sẽ có một nam nhân xuất sắc làm Lục công chúa coi trọng. Tỷ tỷ sao lại phản đối kịch liệt như vậy.”

“Hoa phi, nữ nhi của bản cung không cần ngươi quan tâm, ngươi cứ để ý tới hôn sự của Bát công chúa thì hơn. Bát công chúa năm nay cũng đã mười bảy, không còn nhỏ nữa.” Lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoa quý phi, mạt lạnh băng trong đáy mắt thành công làm nữ nhân kia nao núng.

“Bệ hạ, người xem tỷ tỷ kìa, nô tì bất quá chỉ quan tâm Lục công chúa mà thôi, tỷ tỷ nàng sao lại đột nhiên tức giận? Bệ hạ…”

“Hoa phi, Y Liên là thánh nữ, hôn sự tự nhiên không cần sốt ruột. Nhưng còn ngươi, tới Thương Lam điện làm gì? Nếu không có chuyện thì trở về lo lắng hôn sự của Y Vân đi. Giống như hoàng hậu vừa nói, Bát công chúa cũng không còn nhỏ, làm mẫu phi Y Vân, ngươi không thể chuyện gì cũng tùy ý nó.”

Vô luận là hoàng tử hay công chúa, Tây Lam Thương Khung chỉ lựa chọn một người trong cuộc tranh đoạt kia làm người thừa kế, mặc khác, y không để tâm. Con nối dòng hiện tại đối với y mà nói căn bản có cũng được không có cũng không sao. Huống chi, y vẫn đang nắm giữ tham niệm của nữ nhân này trong tay.

Cho dù trên người bọn chúng chảy một nửa dòng máu mình, Tây Lam Thương Khung vẫn không hề để ý tới thứ huyết thống thân tình kia. Bất quá đối với Lục công chúa Y Liên, Tây Lam Thương Khung đặc biệt khoan dung so với những công chúa khác. Bởi vì thiếu nữ kia, dù sao cũng là tỷ tỷ mà Huân nhi nguyện ý thừa nhận, lại có một mẫu thân thực thông minh, không gây trở ngại cho cuộc sống của y cùng Huân nhi.

Nói đến mức này rồi, Hoa dù cho dù muốn ra sức thế nào cũng vô lực, bệ hạ rõ ràng đang thiên vị Lục công chúa. Hoặc nói chuẩn xác hơn, bệ hạ quá sủng ái đứa nhỏ trong lòng, thậm chí cũng đặc biệt khoan dung với mọi thứ có liên quan đến nó.

Nếu là trước kia, bệ hạ sao có thể vì chuyện của một công chúa mà lạnh lùng quở trách mình. Khi trước, hoàng hậu không hề có chút uy hiếp nào với nhóm cung phi, chỉ vì nàng chỉ có một công chúa, vô duyên với màn tranh đoạt hoàng vị trong tương lai.

Chính là hiện tại, có Cửu điện hạ được sủng ái, mà lúc mẫu phi của vị Cửu hoàng tử kia mất tăm mất tích, thân phận của hoàng hậu liền trở nên siêu nhiên. Với trình độ được sủng ái của Cửu hoàng tử Tây Lam Linh Huân cùng quan hệ thân thiết với hoàng hậu, ai nói tương lai Y Tô Na không thể tiếp tục uy hiếp hậu cung, thậm chí sẽ trở thành hoàng thái hậu cao cao tại thượng.

Như vậy chuyện quan trọng nhất hiện giờ chính là mẫu phi của Cửu hoàng tử đang ở nơi nào? Này cũng là mục đích Hoa phi đến Thương Lam điện hôm nay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui