Lục Thông thấy Tế Điên chết rồi không thèm trả lời Pháp Hồng, bỗng có người bẩm báo là có Thiệu Hoa Phong đến, Pháp Hồng lập tức sai người mời vào và đích thân dẫn chúng ra ngoài đón tiếp.
Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong cùng bọn giặc cướp lao phá ngục ở phủ Thường Châu bị thấy bại nên kéo nhau bỏ chạy đến Tàng Trân Ổ. Ngôi miếu này là của đồ đệ Bát ma tên là Truy hồn thị giả Đặng Liên Phương. Bọn Thiệu Hoa Phong chạy đến Tàng Trân Ổ, không may nhằm lúc Đặng Liên Phong đi vắng, Thiệu Hoa Phong kiểm điểm lại nhân số thì có Ngũ điện chân nhân, Bát quái chân nhân, các chúng lục lâm đều đầy đủ cả, nhưng không thấy Hắc hổ chân nhân Lục Thiên lâm. Thiệu Hoa Phong nói:
- Này các anh em, Tế Điên Hòa thượng cứ theo đối địch với ta mãi, chúng ta chạy đi đâu, ông ta đuổi theo tới đó, ép bức ta quá mức. Ta thề báo thù ông ta được mới thôi. Các vị hãy ở đây chờ ta, để ta đến Liên Hoa Ổ ở núi Lục Dương mời em kết nghĩa của ta là Hoa diện như lai Pháp Hồng, lại thỉnh luôn sư phụ Ông ấy là Kim Phong hòa thượng. Hơn nữa, sư phụ ta là Mã Đạo Huyền cũng ở Lữ Công đường phía sau núi Lục Dương, ta đến mời các vị ấy cùng giúp sức với ta tạo phản ở phủ Thường Châu, giết quan cướp ấn, ta tự lập mình làm Thường Châu vương, rồi mới đi bắt Tế Điên Hòa thượng để báo cừu rửa hận. Có ai đi với ta không?
Tiền điện chân nhân Trường Lạc Thiên đứng kế bên, nói:
- Để tôi đi với Tổ sư gia nhé!
- Được, các vị Ở đây chờ tin tức của ta.
Mọi người gật đầu, Thiệu Hoa Phong cùng Trường Lạc Thiên ra khỏi Tàng Trân Ổ, vận chẩn cước phong thẳng đến núi Lục Dương. Nghe thông báo, Pháp Hồng lật đật dẫn mọi người ra cổng đón rước. Gặp Thiệu Hoa Phong, Pháp Hồng vội hành lễ, nói:
- Thiệu đại ca, anh vẫn mạnh khỏe hỉ?
- Hiền đệ Ơi, không xong rồi! Ta gần như chết đi sống lại lần nữa, suýt không gặp mặt hiền đệ đấy.
- Sao vậy?
- Bây giờ ta lên trời không lối, xuống đất không đường. Từ Vân quán cũng bị phá tiêu rồi, nhân vì ta cho người đi lấy bào thai con nít và tử hà sa mà bị huyện Giang Âm phá án. Tên Tế Điên Hòa thượng bắt thủ hạ của ta là Ngọc diện hồ ly Thôi Ngọc, sau đó lại bắt Quỷ đầu đao Trịnh Thiên Thọ giải đến phủ Thường Châu. Tế Điên Hòa thượng trước đó sai Khảm ly chân nhân Lỗ Tu Chơn ở núi Bát Quái đến gạt ta lấy mất Tý ngọ hỗn ngươn bát rồi hắn dẫn quan binh phủ Thường châu đến tra xét và sung công quỹ Từ Vân quán của tạ Ta muốn đến chùa Linh Ẩn để báo thù, không ngờ Tế Điên Hòa thượng lại về chùa Linh Ẩn trước. Ta trở lại phủ Thường Châu, định cướp lao phá ngục, Tế Điên lại đuổi theo đến phủ Thường châu. Ta bây giờ thiệt không còn đất để dung thân nữa!
- Tế Điên Hòa thượng mới bị tôi bắt đây nè!
- Thiệt vậy sao?
- Chớ không thiệt à! Ông ta vô cớ đến đây giúp Huỳnh Vân đối địch với tôi, bị tôi dùng Tý ngọ tam tài thần hỏa khảm ly chiếu đảm cảnh rọi trúng, không tin thì anh lại xem!
- Đã như thế thì dễ dàng quá! Coi như báo thù dùm ta rồi!
Nói xong, mọi người đi vào trong. Lục Thông đương vác Tế Điên đi ra ngoài, Thiệu Hoa Phong nhìn thấy, đưa tay rút kiếm định chém. Pháp Hồng lật đật cản lại, nói:
- Huynh trưởng đừng làm thế! Sư phó tôi có dặn không nên làm hại người. Bửu bối tôi chỉ được phép trị người chứ không được hại người. Chúng ta là người xuất gia, cũng không nên giết hại mạng người làm chi!
- Hiền đệ đừng cản ta, ta với hắn thù sâu tợ biển, không giết hắn thì đâu có được!
- Huynh trưởng muốn lấy tính mạng hắn thì cũng được. Tôi kêu hắn chết thì hắn phải chết, trừ phi tôi niệm chú thì hắn mới sống lại được. Tôi nghe theo lời huynh trưởng, không gọi hắn sống dậy là được rồi. Huynh trưởng bảo đem hắn liệng xuống núi là xong!
- Cũng được! Hiền đệ muốn như thế thì càng hay.
- Xin mời huynh trưởng vào trong ngồi.
Mọi người vào nhà ngồi xuống, Pháp Hồng hỏi:
- Huynh trưởng từ đâu đến đây?
- Ta từ Tàng Trân Ổ đến. Cái tên Tế Điên Hòa thượng cứ đuổi theo làm khổ ta mãi!
- Tôi thấy Tế Điên Hòa thượng cũng không có tài cán chị Huynh trưởng sao mà sợ hắn quá vậy?
- Không phải đâu! Ông ta tài năng ghê gớm lắm đấy. Tại chú không biết đó thôi!
- Huynh trưởng nói ông ta tài năng ghê gớm, sao bây giờ bị tôi trị đây? Huynh trưởng cũng không tốt lành gì. Tôi nghe người ta nói: Huynh trưởng ở Từ Vân quán bán huân hương, thuốc mê, chiêu tập bọn giặc trong giới lục lâm. Chúng ta đã xuất gia rồi cần gì phải làm như thế? Anh còn định làm gì nữa đây? Tôi không có rảnh, nếu có rảnh tôi đã sớm khuyên nhắc anh thì đâu đến nỗi phải tan tác thế này!
- Ta nói cho hiền đệ biết, ta muốn đại phản phủ Thường Châu để tự lập làm Thường Châu vương. Ta đến đây để hẹn với hiền đệ, nhờ hiền đệ giúp ta để hoàn thành đại sự. Ta còn muốn mời sư phó của hiền đệ là Kim Phong hòa thượng và sư phụ của ta là Mã Đạo Huyền cùng giúp ta một tay.
- Huynh trưởng đừng có nói bậy thế! Sư phụ tôi mà giúp anh tạo phản à? Tôi cũng không thể giúp anh được. Sư phụ tôi đã sớm dạy tôi không được hại người, đã xuất gia rồi phải vượt thoát khỏi tam giới, không ở trong ngũ hành, tu không thành đời này đời sau tu tiếp, để xong cái thân oan nghiệt này. Anh hãy nghe lời tôi khuyên, bỏ hết các việc đi, tìm một nơi núi sâu hang vắng nào đó để tham tu chánh vụ có phải hơn không?
- Hiền đệ nói sai rồi! Tương lai ta có phần lên ngôi cửu ngũ mà!
Đương nói tới đó, nghe bên phòng trái phía Đông náo loạn cả lên. Pháp Hồng ngạc nhiên hỏi:
- Chuyện gì thế?
Thủ hạ bẩm báo:
- Dưới nhà có ông Hòa thượng kiếc lấy những rượu thịt để dành ăn hết ráo.
Thiệu Hoa Phong nghe nói đã bắt đầu chột dạ, kế nghe bên ngoài có tiếng la lớn:
- Nè Thiệu Hoa Phong đến rồi đấy à? Hòa thượng ta đợi sẵn đã lâu rồi!
Thiệu Hoa Phong nghe nói, sợ thấu tim gan phèo phổi, sợ đến sởn óc rùng mình, lật đật cùng Trường Lạc Thiên nhảy qua cửa sau chạy trốn. Hoa diện như lai Pháp Hồng dòm lại, người đến chính là Tế Điên. Pháp Hồng trong miệng lẩm bẩm: "Lạ thiệt! Lạ thiệt!".
Tế Điên nói:
- Có gì lạ đâu! Ta chỉ giả bộ để xem Tý ngọ tam tài thần hỏa khảm ly chiếu đảm cảnh của người có bao nhiêu là ảo diệu, ta vào trong đó kiếm cùng khắp hết mà không thấy chi mới bước ra đây.
Pháp Hồng nhìn thấy, tức giận cành hông, nói:
- Hay cho Tế Điên, mi đừng có chạy!
Nói rồi thò tay vào bọc định rút gương ra chiếu, mò hoài không thấy bửu bối, ngờ đâu bửu bối đã bị Tế Điên dùng Bang vận pháp lấy mất rồi. Pháp Hồng nghĩ thầm: "Lạ thiệt! Hồi nãy mới dùng bửu bối trị chết hắn ta rồi, làm sao bây giờ hắn sống lại được kìa?". Pháp Hồng đâu có biết là Tế Điên cố ý giả chết, Lục Thông vác Tế Điên ra sau viện thả xuống rồi đi kiếm quan tài, Tế Điên bò dậy đi thẳng về phía trước. Trước hết đi thẳng vào nhà bếp trộm thức ăn, chén một bữa no nệ Tới chừng nhà bếp phát hiện la lên, Tế Điên mới chạy ra phía trước. Pháp Hồng định lấy Chiếu đảm cảnh rọi bắt Tế Điên, ai dè mò hoài trong túi không thấy. Còn đương ngạc nhiên thì Tế Điên cười ha hả, nói:
- Ở trong tay ta đây nè! Để ta rọi lại ngươi đây nhé!
Pháp Hồng, Pháp Duyên, Pháp Không, Pháp Tịnh sợ quá, quay đầu chạy tuốt. Chạy ra cửa sau, Pháp Hồng nói:
- Chúng ta đi kiếm sư phụ mới được.
Bốn người lập tức chạy về miếu Long Vươngở Trấn Ổ, chạy đến miếu gõ cửa, đồng tử chạy ra mở cửa. Pháp Hồng hỏi:
- Sư đệ, sư phụ có ở trong không?
- Không có! Sư phụ đi lên Lữ công đường kiếm Mã lão đạo đánh cờ rồi.
Bọn Pháp Hồng lập tức chạy lên Lữ công đường gõ cửa. Đạo đồng bứơc ra mở cửa. Pháp Hồng hỏi:
- Kim Phong La Hán có ở đây không?
- Đang đánh cờ với Tổ sư gia chúng tôi đấy.
Bốn người cùng đạo đồng bước vào bên trong, nhìn thấy Kim Phong hòa thượng đang đánh cờ với Mã Đạo Huyền, một tăng một đạo mỗi người ngồi một bên bàn cờ, dáng vẻ rất thanh cao tiêu sái. Bọn Pháp Hồng bước tới hành lễ, Kim Phong hòa thượng hỏi:
- Các con đến đây có việc chi?
Pháp Hồng thưa:
- Chúng con bị Tế Điên Hòa thượng đuổi chạy vì không phải là đối thủ của ông tạ Xin sư phụ lão nhân gia đi cứu chúng con.
- Tại sao thế?
Pháp Hồng mới đem sự việc vừa rồi thuật lại. Kim Phong hòa thượng nói:
- Được để ta đi xem Tế Điên Hòa thượng là nhân vật như thế nào cho biết!
Mã Đạo Huyền nói:
- Chúng ta cùng đi một thể.
Hai vị tăng, đạo lập tức dẹp bàn cờ, cùng bọn Pháp Hồng đi ra khỏi Lữ công đường, thẳng đến chùa Bửu Quang.
Sau khi bọn Pháp Hồng chạy đi rối, Tế Điên bèn cứu tỉnh Huỳnh Vân và bảo hãy đem tiêu hàng về đi, đừng lo gì ình cả. Huỳnh Vân cám ơn Tế Điên, mang hàng trở về. Vạn lý phi lai Lục Thông vác quan tài trở về thấy Tế Điên còn sống, lật đật bước tới hành lễ, nói:
- A! Sư phụ không có chết!
- Ừ, không chết! Tế Điên nói.
- Sư phụ nè, chúng mình cùng đi uống rượu đi!
- Được.
Lập tức dọn cơm rượu lên, Lục Thông bồi tiếp Tế Điên uống rượu và hói:
- Bọn Pháp Hồng đi đâu rồi?
- Bọn họ chạy đi cầu viện, lát nữa sẽ về.
- Đi cầu viện ai vậy?
- Đi kiếm sư phụ họ là Kim Phong hòa thượng.
- Ái chà, vị hòa thượng đó quả lợi hại. Tôi luyện được "Kim chung chạo" cũng do hòa thượng ấy dạy đó!
- Lợi hại cũng chả làm sao.
Hai người vừa nói tới đó thì bên ngoài có tiếng "A Di Đà Phật" âm thanh vang dội, tiếp theo là tiếng "Vô lượng Phật". Lục Thông nói:
- Không xong rồi đa!
Tế Điên bước ra bên ngoài xem thấy mới đến là một tăng, một đạo sĩ. Đi đầu là một vị tăng nhân, mình cao hơn chín thước, tướng mạo rất khôi ngô, đầu ngắn cổ to, chiếc đầu to lớn, vai ngang lưng rộng, bụng to eo tròn, đầu tóc bỏ xõa đánh thành một vòng kim cô, mặt như giấy ô kim, trong đen lộ màu sáng, mày to mắt lớn, mũi thẳng miệng rộng, mình mặc một tăng bào màu vàng, lưng buộc dây tơ, vớ trắng tăng hài, sau lưng đeo một ngọn giới đao, tay cầm phất trần. Đi sau là một lão đạo sĩ, cũng mình cao tám thước, đầu vấn búi tóc tim trâu, mình mặc đạo bào màu đồng sậm, lưng buộc dây tơ, vớ trắng vân hài, mặt như cổ nguyệt ba thu, tóc như tuyết ba đông, tóc mai tựa sương tháng chín, một râu bạc thật là tiên phong đạo cốt, trong tay cầm chiếc phất trần, lưng giắt bửu kiếm.
Hai người thấy Tế Điên là một Hòa thượng kiếc, rách rưới hết cỡ. Kim Phong hòa thượng hỏi:
- Có phải là Tế Điên không?
Pháp Hồng nói:
- Chính là ông ta đó!
Hai vị tăng, đạo cười ha hả, xem Tế Điên là kẻ phàm phu tục tử, bèn nghĩ thầm: "Nghe tên không bằng thấy mặt, thấy mặt chắc hơn nghe tên". Tế Điên nói:
- Hay cho Pháp Hồng, ngươi đi kêu viện binh tới cũng khá đấy chớ! Hòa thượng ta cũng muốn thử xem, coi ai được ai hơn cho biết!
Kim Phong hòa thượng nói:
- Tế Điên tăng, ngươi chưa biết sái gia à? Ta chính là 1 trong 18 vị đại La Hán ở Tây phương giáng trần, vì muốn cứu độ quần mê, giáo hóa chúng sanh mà đến. Ngươi dám đến trước ta nói lời ngạo mạn hả?
- Ngươi thiệt làm nhục các vị La Hán chúng ta, bộ ngươi tưởng ta không biết ngươi là ai à? Để ta nói một câu đố cho ngươi đoán xem nhé! Ngươi vốn là:
Có đầu lại có đuôi
Lại thêm bốn cái cẳng;
Bị người rượt bắt trói
Nhảy xuống nước chạy nhăng.
Bốn câu này ngươi có biết đoán không?
Kim Phong nói:
- Ta không biết, để sái gia đến bắt ngươi đây!
Mã Đạo Huyền nói:
- Sá gì tên tiểu bối vô danh này, để tôi bắt nó chọ Cần gì hòa thượng phải ra sức!
Nói rồi rút bửu kiếm ra định bắt Tế Điên.