Thái hậu truyền chỉ đưa Trưởng đầu Đạo Tế đến gặp mặt. Giám tự Đức Huy lật đật chạy kiếm các nơi, tìm đến sau chùa, thấy Tế Điên đang chơi với bọn con nít. Sau chùa có mấy nhà ở. Bọn con nít ở mấy nhà đó khoái nghe Tế Điên nói chuyện tếu. Đức Huy đến gần, nói:
- Tế sư đệ, Thái hậu đến thắp hương rồi kìa.
- Thái hậu đến thắp hương thì có can gì tôi?
- Thái hậu truyền chỉ sư đệ đến gặp mặt đấy.
- Kêu tôi gặp mặt để làm chi?
- Tôi nào có biết.
- Đã như vậy thì tôi đi xem thử.
- Sư đệ đừng để bộ dạng như vầy mà đi ra. Trước hết hãy vô chùa rửa sạch mặt mày đã, thay đổi y phục, đội mũ mới, lại phải hết sức cung kính, thảng như có điều gì xúc phạm đến thái hậu thì khó gỡ đó nghe.
- Không hề gì! Tôi cứ giữ như vầy thôi. Tôi cũng không rửa mặt, vì sợ gió lớn thổi hư mặt đi.
Đức Huy nói gì thì nói, Tế Điên vẫn không nghe, đành dẫn Tế Điên ra gặp Tần tướng trước. Tế Điên vốn là Thế tăng của Tần tướng, ngày xưa Tần tướng biết rõ Tế Điên có tánh điên điên khùng khùng. Tần tướng đi đến trước Thái hậu hành lễ, nói:
- Khải bẩm Thái hậu, Trưởng đầu Đạo Tế có hơi điên điên khùng khùng, áo quần rách rưới quá mức, e xúc phạm đến phụng giá.
- Không hề chi! Ta không lạ gì ông ấy! Chỉ cần dẫn ông ấy đến gặp ta là được.
Tần tướng trở vào nói:
- Thánh tăng nên cung kính một tí, ngàn muôn lần không nên dể duôi.
Tế Điên cười hề hề, cùng theo vào đến trước Thái hậu. Thái hậu nhìn thấy quả đúng là ông Hòa thượng trong mộng. Tế Điên bước tới chào hỏi. Thái hậu hỏi:
- Ông là Trưởng đầu Đạo Tế phải không?
Tế Điên nói:
Tây Hồ có ngọn Thiên Trúc sơn,
Trưởng đầu Hòa thượng hiệu Tế Điên,
Ta nay đến đây không việc khác,
Đặc biệt cùng người kết thiện duyên./navy]
Thái hậu nghe nói đúng là những lời nói trong mộng nên gật đầu lia lịa, nói:
- Phải, phải! Ta đến cùng ngươi kết thiện duyên! Ta hãy hỏi ông, ai gia đời sau so với đời này như thế nào?
Tế Điên nghe hỏi, miệng nói lia lịa:
- Không biết, không biết.
Nói rồi đứng ngay trước Thái hậu, giở mũ ra, xé rách quần lòi cả hạ bộ. Mọi người nhìn thấy, sợ mất hồn vía! Trước mặt Thái hậu mà bầy chuyện lỗ mãng như vậy làm sao tha thứ được? Quan võ thị vệ muốn đánh, Thái hậu nhìn thấy, nói:
- Các ngươi đừng đánh, ai gia đã rõ biết rồi! Đời sau chắc được chuyển nữ thành nam.
Lập tức nạt lui Kim côn võ sĩ và hỏi:
- Trưởng đầu Đạo Tế, ông xuất gia ở chùa này mấy năm rồi?
- Tôi mới đến đây mấy ngày thôi, tôi thấy chùa này đã lâu không được tu sửa mà công trình quá lớn, cầu xin Thái hậu nương nương phát lòng từ bi trùng tu chùa này cho.
Thái hậu lập tức truyền chỉ, phái tần tướng, Mạc tướng làm giám công, đem tiền lương son phấn chi dùng phát ra 10 vạn lượng để trùng tu chùa Tịnh Từ. Tần tướng, Mạc tướng nói:
- Xin tuân chỉ!
Tế Điên cảm tạ Thái hậu. Thái hậu truyền chỉ hồi cung. về đến cung, Thái hậu đem chuyện này tâu cho Hoàng thượng rõ. Hoàng thượng biết Tế Điên là bậc cao tăng đắc đạo, sắc phong là "Hộ Quốc Tán Thiền Sư", và truyền Thượng thư phòng viết lên 17 chữ của vua ban:
"Phung điên khuyến thiện, dĩ tửu độ nhân.
Phổ độ quần mê, giáo hóa chúng sanh"
( khùng điên khuyến thiện,lấy rượu độ người.
Khắp độ quần mê, giáo hóa chúng sanh)/navy]
Cùng với một số tiền bạc đưa đến chùaTịnh Từ. Chọn ngày hưng công, năm tầng đại điện, La hán đường, khách đường, thiền đường, lầu chuông trống, Tàng kinh lâu đều sửa lợp xong. Cho đến ngày nay cổ tích vẫn còn. Mỗi năm vào tháng tư, chùa Tịnh Từ ở núi Thiên Trúc mở hội, nhộn nhịp phi thường. Lão phương trượng rất cảm niệm lòng tốt của Tế Điên, tăng chúng trong chùa muốn mở hội ăn mừng cho Tế Điên, nhưng Tế Điên nói:
- Không cần nữa, ta phải lên chùa Kim Sơn ước hẹn đã.
Hôm đó Tế Điên xuống núi đến chùa Tam giáo. Chữ Đạo Duyên, Tôn Đạo Toàn hành lễ sư phó. Tế Điên nói:
- Hai con nên ráng trông nom chùa nhé! Thầy phải lên chùa Kim Sơn phó hội với bát ma đây!
Chữ Đạo Duyên nói:
- Sư phó đi không nên đâu!
- Không đi cũng không được, Tế Điên nói, ta phải đi thôi. Đây là do tiểu sư huynh con gây họa cho ta! Ta không đi, Bát ma cũng không để cho ta yên đâu. Đây là thiên số đã định vậy mà!
Ngộ Chơn, Ngộ Nguyên cản không được. Tế Điên đi ra khỏi chùa Tam Giáo, thẳng đến chùa Kim Sơn.
Đoạn trước nói Vạn Niên Vĩnh Thọ quậy phá chùa Kim Sơn, hắn ta vốn là Đại nguyên soái trấn giữ một dãi trường giang ở Qua Châu theo lịnh của Đông Hải Long Vương Ngao Quảng. Nhân vì Phương trượng chùa Kim Sơn sắm ra thuyền đánh cá để thu thuế, làm thương tổn đến con cháu của nó rất nhiều. Nó vốn là con đà long lớn có một vạn năm dạo hạnh, đến chùa Kim Sơn mỗi ngàt đánh Lão phương trượng. Hôm đó nó sắp đánh Lão phương trượng thì có một trận quái phong, từ bên ngoài tiến vào tám người, mặt chia làm xanh đỏ vàng đen trắng tía lục lam. Những người ấy chính là Ngọa vân cư sĩ Linh Tiêu, Lục hợp đồng tử Tủng Hải, Thiên hà điếu tẩu Dương Minh Viễn, Quế lâm tiều phu Vương Cửu Phong, Tiên vân cư sĩ Chu Trường Nguyên, Bạch vân cư sĩ Sính Tú, Ban đảo càn khôn Đảng Yến, Đăng viên vũ trụ Hồng Đào. Bát ma đều mang theo Hỗn ngươn ma hỏa phan, Táng môn kiếm, Tử mẫu âm hồn điều, đến trước chờ Tế Điên. Vừa đến chùa Kim Sơn, thấy trên đại điện ngồi chễm chệ một ông hòa thượng mặt đen, Bát ma hỏi:
- Ông là ai dám đến đây quậy phá thế?
- Ta là Vạn Niên Vĩnh Thọ đây!
Bát ma muốn xổ Ma hỏa phan, Lục hợp đồng tử Tủng Hải móc Lục hợp châu ra vẫy tay một cái, chỉ nghe tiếng nổ long trời lở đất, ngay lúc đó Vạn Niên Vĩnh Thọ lăn xuống bàn cúng điện, hiện ra nguyên hình con đà long lớn. Bát ma cũng không sát hại nó, nó tự bò ra khỏi chùa lặn xuống sông đi mất. Bát ma tiến vào đại điện, các thần tượng đều dời ra hết, tám người thượng lên tám bàn thờ. Các hòa thượng trong chùa cũng không dám động đến, cũng không biết tám người rừng này là ai. Hôm đó Bát ma bấm tay tính lại, biết Tế Điên sẽ tới bèn xuống bàn cúng ra ngoài chùa đón. Họ thấy Tế Điên đi trên chiếc thuyền nhỏ đến chùa Kim Sơn. Tế Điên đưa một ít bạc trả tiền đò, rồi xuống thuyền. Lúc này Tế Điên không cần bế tam quang để Phật quang, kim quang, linh quang lộ ra bình thường nhưng Bát ma vẫn không để ý. Bát ma nói:
- Tế Điên, ông đến đây hay quá! Chúng tôi đợi ông ở đây hèn lâu!
- Tám vị tìm tôi chi vậy?
- Tại vì ông thi triển yêu thuật đốt cháy đồ đệ hàn Kỳ của chúng ta trong lò Bát quái, đùa cợt Đặng Liên Phương, đó là chuyện nhỏ; ông lại sai đồ đệ Ngộ Thiền đại náo Vạn Hoa sơn, hỏa thiêu Thánh giáo đường. Thiệt là ông khi dễ bọn ta quá mức! Bọn ta chờ ông để báo thù cho Hàn kỳ đây.
- Được, chúng ta vào chùa rồi sẽ nói chuyện.
- Đi!
Họ cùng nhau vào chùa. Tế Điên nói;
- Mấy ông muốn so tải với ta đừng có vội. Phương trượng ở chùa này là chỗ quen biết, ta phải đi gặp Lão phương trượng đã.
- Ông cứ đi gặp Phương trượng đi, chúng ta không cản trở đâu.
Đương nói tới đó nghe bên ngoài có tiếng: "Vô lượng Phật". Mọi người ngoái đầu nhìn lại thì thấy đi vào hai lão đạo sĩ. Đạo sĩ đi trước mặt như cổ nguyệt ba thu, râu tóc đều bạc, sau lưng mang càn khôn áo diệu đại hồ lộ Người này chính là Đông Phương thái duyệt Lão tiên ông ở Thượng thanh cung trên núi Thiên Thai. Đi sau là Thần đồng tử Chữ Đạo Duyên.
Số là sau khi Tế Điên từ chùa Tam Giáo ra đi. Chữ Đạo Duyên không yên tâm mới vận chẩn cước phong chạy theo sau. Đi đến trấn Thạch Phật thì gặp Lão tiên ông. Lão tiên ông sau khi chia tay cùng Tế Điên, được quan Tri huyện địa phương mởi thỉnh các thân hào quý hộ đóng góp trùng tu chùa Thạch Phật. Công trình tuy to lớn nhưng cũng hoàn thành. Lão tiên ông thấy Chữ Đạo Duyên vội vội vàng vàng mới hỏi:
- Chữ Đạo Duyên, ông đi đâu đó?
Chữ Đạo Duyên lật đật hành lễ Lão tiên ông và nói:
- Tôi đuổi theo sư phó Tế Công đến chùa Kim Sơn. Nhân vì tiểu sư huynh Ngộ Thiền của tôi gây họa, trước đây hỏa thiêu Thánh giáo đường, nên nay Bát ma hội lại chùa Kim Sơn muốn bầy ra Ma hỏa kim quang trận để đốt sư phó tôi. Tôi muốn chạy theo để giải hòa.
Lão tiên ông nghe xong bèn nói:
- Đã như vậy ta cùng đi với ông để giải hòa.
- Vậy thì tốt quá!
Lập tức Lão tiên ông mang "Càn khôn áo diệu đại hồ lô" cùng Chữ Đạo Duyên vận chẩn cước phong đuổi theo. Đi đến Qua Châu, thuê một chiếc thuyền thẳng đến chùa Kim Sơn. Vừa xuống thuyền thì thấy Tế Điên đang nói chuyện với Bát mạ Lão tiên ông miệng niệm "Vô lượng Phật", nói:
- Xin chào các vị Ma sư gia.
Bát ma nhìn lại nhận ra Lão tiên ông là người cùng đi với Tử hà chân nhân Lý Hàm Linh kiểm tra núi.
Bát ma ngước đầu lên xem rồi hỏi:
- Đạo hữu, ông đến đây làm chi?
- Tôi nghe nói các ông có cừu thù với Tế Điên nên đến đây để giảng hòa. Các ông không nên như vậy, Tế Điên cũng có chút lai lịch, không dễ gì đụng đến đâu. Làm Tỳ kheo mười đời mới chuyển thành La Hán đấy. Các vị muốn bầy Ma hỏa kim quang trận hại ông ta à? Nể mặt tôi dẹp trận đó đi.
Ngọa vân cư sĩ Linh Tiêu nói:
- Đạo hữu đừng xen vào làm chi! Chúng tôi với Tế Điên ngày xưa không oán, gần đây không thù, chỉ tại ông ta dùng lửa đốt chết Hàn Kỳ là đồ đệ của chúng tôi, đùa cợt Đặng Liên Phương, cái đó cũng là chuyện nhỏ; ông ta lại chủ mưu sai đồ đệ hỏa thiêu Thánh giáo đường của chúng tôi, đại náo Vạn Hoa sơn, chúng tôi không kết thúc tánh mạng ông ta thì không được!
- Các vị nên n ghe lời tôi, oan gia nên mở không nên buộc.
- Đạo hữu, ông nên đi mau khỏi nơi đây đi! Đừng múa lưỡi khua môi với chúng tôi nữa. Ông còn nhiều lời, đừng trách chúng tôi trở mặt vô tình.
Lão tiên ông nghe vậy nổi giận phừng phừng, nói:
- Mấy người không biết nghĩa lý gì cả.
Lục hợp đồng tử Tủng hải nói:
- Lão đạo sĩ nhà ông cứ xía vào chuyện của người ta không thôi. Cái đó kêu là nhận đầu không chết hả? Có lẽ nào ông ta đốt chết đồ đệ chúng tôi, hỏa thiêu Thánh giáo đường chúng tôi, khi dể chúng tôi mà lại bảo chúng tôi đừng bầy Ma hỏa kim quang trận chớ. Cũng được! Ông kêu Tế Điên ra đây dập đầu lạy chúng tôi, nhận tội chịu thua thì chúng tôi sẽ tha cho ông ta.
Tế Điên nói:
- Ông cứ nói bậy nói bạ không thôi! Ông dập đầu lạy ta, ta cũng không tha cho ông thì có.
Lão tiên ông nói:
- Bọn nghiệt súc các ngươi có bao nhiêu tài năng mà dám vô lễ thế? Để sơn nhân lấy pháp bửu bắt ngươi, thâu hết các ngươi vào, để các ngươi biết ta lợi hại thế nào.
Nói rồi, Lão tiên ông lấy Càn khôn áo diệu đại hồ lô ra. Hồ lô này có đủ Thiên Địa Nhân Tam Muội chân hỏa, trải qua bốn giáp tý, bất luận yêu ma quỷ quái li mị vọng lượng sơn tinh hải quái gì, hễ bị lọt vào trong đó một giờ ba khắc sẽ hóa thành máu mủ hết. Hôm nay Lão tiên ông mở nắp hồ lô ra, miệng niệm chân ngôn, vẫy tay một cái định bắt Bát ma.