Tên Biến Thái ! Thả Tôi Ra


Hôm sau, Bạch Hồ vì là sinh viên xuất sắc nên được thực hành cùng giáo sư ngay tại hiện trường của vụ án.
Bạch Hồ cùng giáo sư tới hiện trường, vừa nhìn đúng là cảnh tượng kinh hoàng.

Mọi người đều cho là nạn nhân đã trượt chân ngã.

Trước mặt Bạch Hồ, là hình ảnh một người rơi từ trên tầng 8 chung cư xuống, Bạch Hồ khám sát cả người, dường như trên người không có vết thương do bị bạo hành gì cả, hàng xóm bảo cô gái này là một người tốt, còn hay giúp đỡ nhữngg người hàng xóm nên không có lý do gì là tự sát hay ai ghét cả, mọi người dường như chỉ kết luận là trượt chân ngã.

Bạch Hồ có chút nghi ngờ.

Nếu như mọi người nói: một cô gái vui vẻ, tốt bụng, không ai ghen ghét.

Nhưng ai cũng biết , lan can chung cư mỗi tầng cũng khá cao, trượt chân bằng cách nào..?
Bạch Hồ lên tầng 8, phònh cô gái là 803! Vừa bước vào phòng, cũng không có gì là nghi ngờ cả, một căn phòng như con người bình thường.

Bạch Hồ tìm kiếm mọi ngóc ngách, dường như không có một vết tích nào của người không bình thường cả.

" Thế nào?"
Đang chăm chú khám xét, giọng nói đằng sau cậu vang lên làm Bạch Hồ giật mình quay người về phía sau " Cao Uý ?"
Tại sao Cao Uý lại xuất hiện tại nơi này? Bạch Hồ quên mất anh là cảnh sát.
" Anh nghĩ cô gái đó chết do trượt chân ngã chứ?" Bạch Hồ hỏi
" Vậy cậu nghĩ cô gái chết do đâu? Tự sát? Hay có người ám hại? Đều không có khả nghi.." Cao Uý nói
" Nhưng mà..

tôi thấy có chút nghi ngờ.." Bạch Hồ suy nghĩ, sao cậu lại cứ có linh cảm người này chết không phải do trượt chân vậy nhỉ? Nhưng ngay cả Cao Uý cũng nghĩ là trượt chân, cậu cũng còn tìm hiểu gì hơn..? Hay do cậu quá đa nghi rồi không..
Cậu cũng không phải cảnh sát mà tự ý nói ra những gì không có bằng chứng được.

Hôm đó Bạch Hồ đang trên đường đi bộ tới trường Đô Đô, liền thấy Cao Uý lái xe tới, kéo cánh cửa xuống bảo cậu lên xe.

Lâu lắm rồi cậu mới thấy Cao Uý về sớm như thế này, anh cùng cậu đón Đô Đô về nhà.

Thấy papa của mình tới đón, Đô Đô vui mừng hét lên, chạy tới ôm Cao Uý
" Baba hôm nay tới đón con sao?" Đô Đô cười vui vẻ
" Tất nhiên rồi, nào cùng về nhà thôi!" Cao Uý ôm lấy con trai mình lên xe.
Chẳng hiểu vì sao, dạo này Cao Uý lại về khá sớm, tầm 16\-17 giờ chiều đã tan làm.

Thật ra, anh thích tan lúc nào mà chả được, vì anh có quyền mà.

Chỉ là muốn dành một chút thời gian cho con trai của mình.
Vài hôm sau , trên thời sự lại có tin tức vụ nạn nhân nhảy lầu, không phải một mà là ba vụ trong cùng một ngày.

Thật đáng sợ! Bạch Hồ xem xong tin tức cũng có chút lo sợ, thế là Bạch Hồ dùng thân phận sinh viên xuất sắc xin giáo sư giúp mình với mong muốn hoàn thành tốt bài kiểm tra.

Cuối cùng, giáo sư cũng nhờ thân phận mà giúp cậu tới được các hiện trường vụ án.

Sau khi khám xét phòng, cũng không có một chút chứng cứ gì để lại, như là thuốc , hay bàn ghế lộn xộn chứng minh bệnh nhân có bệnh gì đó.
Các cảnh sát cũng vào cuộc điều tra và vẫn chưa tìm ra được bằng chứng.

Nên cuộc điều tra này diễn ra trong khoảng 3 ngày.
" Dạo này bận phết nha \~!" Sâm Đằng vỗ vai Bạch Hồ đang chăm chú ngồi bàn suy nghĩ " Có phải hẹn hò với em nào rồi không?"
" Làm gì có.." Bạch Hồ phủi ngay suy nghĩ của Sâm Đằng.
Sâm Đằng khoanh tay trên bàn, đầu ngả trước mặt Bạch Hồ nói " Này, cậu có để ý cô hoa khôi của trường mình không?"
" Làm sao chứ?"
" Tớ thấy cô ấy hay liếc nhìn cậu, có vẻ cô ta thích cậu , sướng nhớ !" Sâm Đằng cười híp mắt
" Không thể nào..

Chắc cậu nhầm rồi!" Bạch Hồ nói, mắt vẫn chăm chú nhìn vào sách, tay lật từng trang.
Sâm Đằng hai tay ôm hai má Bạch Hồ, mặt dí sát vào mặt cậu " Bảo sao, nhìn càng gần mới thấy cậu đáng yêu nha\~"
Bạch Hồ đánh bốp vào tay Sâm Đằng , mắt lườm " Thôi cái trò trẻ con đi, cậu còn nợ tớ hai bữa lẩu đấy!"
" Xì..

bạn bè với nhau mà chi li nhớ dai thế, được rồi, tối nay tan học đi luôn!"
" Được!" Bạch Hồ gật đầu, tay rút điện thoại ra nhắn vài tin nhắn cho Cao Uý, dạo này anh về sớm nên chắc sẽ đón Đô Đô được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui