" Cậu tốt nghiệp chuyên ngành quản trị tại đại học bên Sing ?" Người phỏng vấn hỏi
" Dạ đúng! Về các số thuế , tôi cũng rất am hiểu và cả tài chính !" Bạch Hồ nói
" Vậy mục tiêu của cậu là gì?"
" Từ nhỏ tôi có ao ước du học rồi về nước giúp cho đất nước phát triển mạnh về nền kinh tế.
Tập đoàn Z là một tập đoàn lớn mạnh , sau khi làm việc ở đây! Tôi tự tin rằng bàn thân có thể đạt được nhân viên xuất sắc nếu tập đoàn trao cơ hội đó cho tôi, tôi hứa sẽ giúp tập đoàn phát triển mạnh mẽ hơn bằng chính sức lực của bản thân mình!"
Một loạt ban phỏng vấn nhìn nhau gật đầu
" Được rồi! Cảm ơn bạn đã tới phỏng vấn, ngày mai là chúng tôi sẽ có kết quả! Cảm ơn bạn!"
-----------------------
Ngày hôm sau, Bạch Hồ thức dậy liền có giấy thông báo trúng tuyển vào tập đoàn.
Không ngoài dự đoán của cậu.
Còn 10 ngày nữa là toà án xét xử, cậu phải làm thật nhanh việc này.
" Uý! " Bạch Hồ đặt đĩa thức ăn trên bàn, tiến tới ngồi cạnh anh " Tôi cảm thấy hơi mất tự nhiên khi có hai người gác cổng"
" Nhưng họ sẽ đảm bảo an toàn cho em !"
" Nhưng tôi không thích họ, rất phiền phức! Tôi hứa sẽ chỉ ở trong nhà, khi có chuyện gì xảy ra ! Tôi sẽ gấp rút gọi cho anh được chứ?"
Cao Uý suy nghĩ một hồi, Bạch Hồ thấy hơi căng thẳng tiến sát anh hôn chụt lên môi Cao Uý.
Lần đầu cậu chủ động, đương nhiên Cao Uý vừa ngạc nhiên, lại vừa hạnh phúc, tay quàng đằng sau ôm lấy eo Bạch Hồ " Được! Nghe em !" rồi cười nhẹ.
( Đấy! Cứ yêu vào là mu muội hết)
Không có hai người gác cửa, Bạch Hồ đương nhiên thuận lợi rất nhiều, Cao Uý vừa rời khỏi Bạch Hồ đã nhanh chóng thay đồ đi làm.
Vì sáng mới có thông báo, nên chiều cậu sẽ đi làm thử nửa ngày.
Mai sẽ là chính thức.
Bạch Hồ đi làm ngày đầu tiếp thu rất nhanh, trưởng phòng ở đây có chút không tin, hết ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác.
Đúng là một thiên tài.
Ngày hôm sau rất nhanh cũng đã tới, Bạch Hồ ăn mặc chỉnh tề đi làm.
Mục tiêu Tào Kinh cuối cùng cũng đã xuất hiện, nhưng hắn lại làm ở trên tầng cao nhất của toà nhà là tầng 40.
Còn cậu lại ở tầng 25! Vậy làm cách nào để tiếp cận?
Sau khi thăm dò được giờ lịch làm Tào Kinh, Bạch Hồ hôm nay thức dậy sớm, Cao Uý vừa đi cậu cấp tốc chạy tới công ty nhanh nhất có thể.
Mục tiêu đã tới, còn đứng đợi thang máy dành cho cấp cao.
Bạch Hồ vớ một ly cà phê đã uống dở cạnh đó, giả vờ bước tới gần Tào Kinh.
" Á!" bạch Hồ ngã xuống đất, cà phê liền văng lên chiếc áo vest cao cấp của Tào Kinh, cũng đẩy ngã cô thư ký bên cạnh làm giấy tờ bị văng ra ngoài.
" Thằng chó này! Mắt mày mù à!" Một tên đứng cạnh Tào Kinh lên tiếng chửi rủa còn túm lấy áo Bạch Hồ.
" Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi!" Bạch Hồ làm trạng thái hấp tấp xin lỗi, giúp thư ký nhặt giấy tờ.
Lướt qua chính là vụ án bất động sản, nghe bên phòng kinh doanh nói Tào Kinh đang rất nhức đầu về khu đất này.
" Mày có biết cái áo này đắt tiền thế nào không? Mấy tháng lương bèo của mày *** bao giờ đền nổi!" Tên nhân viên đứng cạnh quát mắng.
" Nếu tôi đền bằng cái này thì sao?" Bạch Hồ cầm tờ giấy có lô đất dơ lên" Tôi muốn nhận vụ này!"
" Chàng trai trẻ! Cậu là ai nhỉ? Tôi chưa thấy cậu bao giờ?" Tào Kinh lúc bấy giờ mới lên tiếng.
" Dạ! Chào ngài, tôi là nhân viên mới ở đây ạ! Với lô đất này, tôi không chắc cách này có hữu dụng với ngài hay không? Nhưng nếu ngài cho tôi một cơ hội, tôi sẽ nói ạ" Bạch Hồ rõng rạc nói
" Vào phòng của ta!"
Thanh máy mở, Bạch Hồ lần đầu được đi thang máy vip của công ty trong ngày đầu đi làm chính thức.
Cậu cũng đã phati nghiên cứu rất lâu và tỉ mẩn mới được như ngày hôm nay.
Ông trời sẽ không phụ lòng người, người ác trước sau sẽ bị trừng phạt.
Sau một tiếng thảo luận bàn bạc ý kiến, đưa ra lập trường của bản thân.
Tào Kinh gật đầu, cũng một chút tán thưởng " Không ngờ một du học sinh bên Sing lại giỏi rang tới vậy!"
" Tôi cũng không dám ạ, chỉ là nhìn mọi người ròo học giỏi và đặc biệt có một người sếp giỏi như ngài ạ!" Bạch Hồ cười hiền nói
" Vậy thì cậu nhận vụ này đi, tiền t sẽ chia hoa hồng cho cậu cao!"
" Tôi không cần hoa hồng, tôi từ lâu đã rất ngưỡng mộ ngài! Nếu có thể, tôi xin được làm trợ lý của ngài được không ạ?" Bạch Hồ nói.
" Trợ Lý?"
" Vâng! Bất kể điều gì ngài phiền não, tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành chúng một cách suôn sẻ!"
Tào Kinh suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý " Được! Mong lời nói của cậu sẽ đi đôi với việc làm!"
" Dạ! Cảm ơn ngài đã tin tưởng tôi! Tôi nhất định không phụ lòng ngài!" Trong lòng Bạch Hồ cười thầm, tôi sẽ từ từ cho các người xuống địa ngục vì đã chọc phải tôi.