Tư Lam gật đầu cầm lấy ca rượu tu ực.
Tứ Bình bỗng trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn.
Tư Lam còn trải qua chuyện gì? Những chuyện ấy cứ như con dao cứa vào sâu trong tim Tư Lam.
Không một liều thuốc chữa.
Tứ Bình cầm ca rượu đặt xuống ôm lấy cậu vào lòng , tay còn nhẹ nhàng vỗ lưng cậu.
" Không sao hết! Từ nay về sau ! Cậu sẽ không phải chịu khổ nữa! Tôi sẽ bảo vệ cậu ! "
Tư Lam đẩy anh ra " Thật sao?"
Tứ Bình nhìn thẳng ánh mắt Tư Lam, tay ôm hai má nóng hừng hực của cậu " Ừm ! Tôi sẽ bảo vệ cậu "
" Tốt thật đấy...!" Tư Lam mỉm cười " Cuối cùng tôi cũng được đền đáp rồi.."
Đôi mắt Tư Lam nhìn trực diện Tứ Bình.
Không biết có phải do rượu làm hay không? Hôm nay ! Có Tứ Bình ở bên cạnh, thật an tâm làm sao! Cậu tiến lên hôn lên đôi môi Tứ Bình.
Tứ Bình có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không từ chối đè Tư Lam xuống sàn mà hôn nồng nhiệt.
Tư Lam cũng không e ngại, vòng tay qua cổ Tứ Bình mở miệng đón nhận nụ hôn ngọt ngào từ anh.
Hai người dây dưa một hồi, rồi cùng bật ra thở dốc.
Tứ Bình trượt xuống ngậm lấy ngần cổ Tư Lam, tay cũng trượt vào bên trong áo cậu mà sờ nắn.
Đang cao trào, Tứ Bình dừng lại rời ra khỏi người Tư Lam " Chết tiệt! Cậu còn chưa 18 !"
Nhưng Tư Lam bây giờ đã say khướt, gò má ửng đỏ.
Cậu ngồi dậy kéo lấy Tứ Bình lại rồi tiếp tục hôn anh.
Tứ Bình bế Tư Lam vào phòng để tránh cho bọn trẻ ra ngoài bắt gặp cảnh này.
Anh đặt cậu lên giường, môi Tư Lam vẫn cứ bám lấy môi Tứ Bình không rời.
Vô cùng cuồng nhiệt.
Tứ Bình cúi người lột áo cậu ra, vừa tới quần liền thấy cậu nằm im.
Ngước lên đã thấy Tư Lam ngủ say.
Tứ Bình ngồi bên giường thở dài.
Kéo chăn lên đắp cho cậu.
Có lẽ hôm nay Tứ Bình sẽ không ngủ được rồi.
Anh cần biết rõ cảm nhận của bản thân mình.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Tư Lam tỉnh dậy, đập vào mắt cậu là Tứ Bình.
Những suy nghĩ hôm qua liên tục quẩn quanh trong đầu cậu.
Tất cả là tại rượu! Không phải cậu! Tư Lam mắt nhắm mắt mở nhìn xuống dưới chăn, cậu đang mặc quần áo.
Vậy xem ra hôm qua chỉ có...!chứ không..
làm chuyện người lớn sao?
" Ngủ tiếp đi! Vẫn còn sớm!" Tứ Bình biết Tư Lam nhìn chằm chằm anh, anh kéo cậu vào trong lòng.
Hơi ấm cùng mùi hương của Tứ Bình lan toả lên mũi Tư Lam, hương thơm dễ chịu cực kì lại còn ấm áp nữa.
Bỗng dưng ..
cậu chỉ muốn ở mãi trong lòng người đàn ông này thôi.
Đó ..
là tình cảm gì nhỉ?
Từ trước tới giờ, Tư Lam sống mà không hề dựa dẫm vào ai.
Tứ Bình xuất hiện, khiến cậu đột nhiên muốn dựa vào anh.
Muốn được anh bao bọc.
Đang suy nghĩ tới điều đó, cậu liền đánh bay ngay.
Có phải rượu hôm qua cậu uống có vấn đề không? Sao ngay cả ý thức của cậu cũng như có người khác nhập vào thế này.
" Ngủ ngon không?" Tứ Bình cúi xuống hỏi cậu.
Tư Lam ngước mắt lên nhìn anh tự dưng lại có chút ngại ngùng e thẹn như gái mới lớn
" ngon !"
" Vậy là tốt !" Tứ Bình ngồi dậy.
Cũng tới giờ anh đi làm.
Tư Lam ngập ngừng hỏi " Chúng ta..
chúng ta...!quan hệ gì..."
Tứ Bình quay về phía Tư Lam nắm lấy vai cậu " Hôm qua còn mãnh liệt chủ động hôn tôi! Giờ em lại muốn chối bỏ quan hệ này?"
" Tôi..
tôi..." Tự Dưng Tư Lam có chút bối rối, cậu không biết đối với quan hệ này là như thế nào cả.
Trước giờ cậu chưa bao giờ rơi vào tình huống này.
Tứ Bình hôn lên trán cậu " Là người yêu !" .
Hành động cùng giọng nói của Tứ Bình khiến tim Tư Lam không tự chủ được mà đập loạn lên.
Cậu còn có thể nghe được tiếng tim mình đang đập nó nhanh tới mức nào.
Sao lại...!là người yêu? Cậu và Tứ Bình..
có thể sao? Cậu may mắn tới vậy sao? Cậu cũng có được người yêu ư? Và còn là Tứ Bình nữa! Vậy sau này..
cuộc sống của cậu sẽ tràn ngập hạnh phúc rồi!
Chưa bao giờ Tư Lam có thể tưởng tượng ra tương lai của mình nhiều tới thế.
Tương lai của cậu từ này sẽ toàn màu hồng sao? Một tương lai mà cả đời này cậu không dám một lần mơ ước.
Tư Lam cười hạnh phúc, chạy theo Tứ Bình xuống bếp.
" Tôi đi làm đây! Em ở nhà ngoan ngoãn nhé! Tôi sẽ cố gắng về sớm!" Tứ Bình ôm lấy Tư Lam " Mà sinh nhật của em vào ngày mấy nhỉ?"
" ngày 15 tháng này!" Tư Lam nói.
" Vậy là em sắp đủ 18 rồi sao?"
Tư Lam gật đầu.
" Được rồi! Anh sẽ có món quà cho em ! Hôm đó sẽ tổ chức thật linh đình !" Tứ Bình hôn lên trán Tư Lam rồi rời đi.
Để lại Tư Lam trong nhà tràn ngập những ánh hồng chưa bao giờ có.
Tứ Bình đi làm , anh chả tập trung vào công việc gì cả.
Mọi khi công việc luôn luôn nghiêm túc, việc mà hôm nay cứ lơ đễnh.
Trước kia, khi Tư Lam có kể về việc cậu nhận nuôi trẻ mồ côi, trong lòng anh tự dưng có chút rung động.
Rung động bởi lòng tốt của cậu.
Rồi cái ngày Tư Lam thay đổi cách ăn mặc gọn gàng sạch sẽ chăm chỉ học hành dịch tiếng.
Anh lại thích sự chăm chỉ ấy.
Cậu làm một cách nghiêm túc.
Không hề cợt nhả.
Học tới tận khuya.
Khi nhận được lương, Tư Lam còn trích ra nửa số lương để giúp đỡ những người nghèo khó.
Tấm lòng của cậu ấy nhân từ và hiền hậu rất nhiều.
Chẳng qua Tư Lam không được sống trong môi trường tốt.
Nếu sống trong một môi trường tốt.
Cậu chắc chắn sẽ giỏi.
Chỉ là khi nghe những lời kể về cuộc đời của Tư Lam, anh lại thấy đau lòng.
Cậu đã chịu những uất ức và khổ sở.
Những con người ác độc và nham hiểm đã dồn ép Tư Lam tới đường cùng.
Nhưng không vì thế mà Tư Lam thay đổi bản chất của mình.
Khi trộm đồ, cũng chỉ trộm của kẻ giàu chia cho kẻ nghèo khó.
Cuộc sống, đúng là thực sự rất khó khăn.
Từ bây giờ.
Anh chỉ muốn bù đắp những quãng đời còn lại cho Tư Lam, anh muốn cậu sống một cuộc sống hạnh phúc theo ước mơ của mình.
Có lẽ, anh đã rung động với Tư Lam từ lâu rồi chẳng qua là anh không chịu thừa nhận.
Nhưng sau cả đêm dài nằm suy nghĩ, ngắm nhìn gương mặt Tư Lam khi ngủ say anh lại càng thấy yêu cậu hơn.
Vì tối qua ngủ khá muộn nên Tứ Bình có chút mệt mỏi, anh được tan làm sớm hơn 1 tiếng.
Bây giờ anh chỉ muốn phi về nhà gặp ngay Tư Lam rồi ôm cậu vào trong lòng.
Chắc chắn, Tư Lam ở nhà cũng đang mong mỏi anh lắm.
Sau đó Tư Lam có thể cùng anh hẹn hò mà không phải sợ một điều gì cả.
Cậu chỉ cần dựa vào anh là đủ.
Tứ Bình vừa về tới nhà, cánh cổng đã bị mờ toang.
Trong nhà đều là mớ lộn xộn.
Bàn ghế bị lật đổ tung.
Tủ kính bị đẩy xuống sàn vỡ tan tành.
Tứ Bình kinh ngạc hô to " Tư Lam !"