Trước phòng cấp cứu ...Tae Hee ngồi đó ...cầm chặt lá thư mà Dennis viết :
‘’ xin lỗi Tae Hee , anh xin lỗi vì đã không thể bên em mãi như lời anh đã hứa .....’’
Người cô run lên bần bật ...lòng cô gào thét lên rằng cô thật là ngu ngốc khi để anh cô lại 1 mình trong tình trạng đau khổ cùng cực như vậy ....đáng lẽ ra cô phải nhận ra ý định của Dennis ngay khi anh nói lời xin lỗi cô trước cửa phòng chứ ....cô ngốc , ngốc quá ....
tiếng chuông địên thoại của cô reo lên , Tae Hee cuống cuồng mở máy trong trạng thái hoảng loạn ...là số của Ji won , tự dưng trong lòng cô trào lên 1 nỗi căm hận ....cô ghét ông nội , ghét mẹ con nhà Ji won , ghét những lời lăng mạ của họ ...
Ji won ngượng ngập hỏi ..
Tae Hee lạnh lùng mỉa mai nói :
..
mắt của cô long lên sòng sọc ...nước mắt chực trào ra cô phải nén lại tạo thành 1 thứ nghèn nghẹn , đăng đắng ở cổ ..
JI won gào lên tức giận tắt máy
Tae Hee cười khẩy .....
bỗng cô nghe 1 giọng nói quen thuộc
-Dennis thế nào rồi ?
đó là ông nội ...cô nguớc mắt lên nhìn ông , và giọng bỗng lạnh hẳn đi :
-ông về nước từ khi nào vậy ?
-mới xuống sân bay thì ông nhận được tin của Dennis , nó sao rồi ....tỉnh lại chủa ? ....mà cái thằng ngốc ấy đã làm cái gì vậy ....tự tử ...thật hèn ....thật yếu đuối ...
-ông có biết vì sao anh ấy tự tử không ?
Tae Hee đứng lên , nhìn sâu vào mắt người ông của mình ..
-Tại sao ?
-bạn gái anh ấy vừa qua đời ...
-vậy những đứa nào có người yêu chết thì đều tự tử hết à ?
-đó chỉ là giọt nước làm tràn ly ....nguyên nhân sâu xa chính là cách đối xử , những lời lăng mạ của cái đại gia đình vĩ đại này dành cho anh ấy ...
giọng Tae Hee run lên vì tức giận ...:
-tại sao ông và mọi người lại đối xử với anh ấy như thế...tại sao không mở lòng ra đón nhận anh ấy như 1 thành viên thực sự .? ...tại sao chưa bao giờ nói với anh ấy 1 câu yêu thương ? ...tại sao luôn luôn quát thét và coi anh ấy là người thừa ? ....cung cấp tiền bạc đầy đủ cho anh ấy để làm gì kia chứ trong khi bóp chết anh ấy từ ngày này qua ngày khác .....anh ấy đâu phải là người dưng , anh ấy là cháu ông ....anh ấy cũng có dòng máu của ông chảy trong huyết quản mà ...
cô bé bật khóc khi nói những lời đó ..
ông cô lặng người đi ...mãi một lúc sau , ông cô nói bằng giọng khàn đục đi ..
-mỗi lần nhìn thấy Dennis , khuôn mặt của cha nó lại ám ảnh ông , ...cái thằng khốn nạn đó đã cướp đi đứa con gái ông yêu quý nhất , ....đến khi con bé mang thai thì thằng đốn mạt đó lại bỏ chạy ....cháu đâu có hiểu lúc đó 1 người kiêu hãnh , giàu lòng tự trọng như ông cảm thấy thế nào khi chứng kiến cảnh chuỵên gia đình mình bị chường mặt trên các tờ báo , rồi những lời đàm tiếu , bêu rếu khích bác , chế giễu người ta nói sau lưng , rồi lại bị chính những người trong gia tộc chỉ trích là không biết dạy con ...ông đã phải sống trong tình trạng căng thẳng , thần kinh ức chế ...
rồi chuyện mẹ nó chết khi sinh ra nó nữa chứ ..cháu có biết lúc đó ông đau khổ thế nào không .....ông không phải là vĩ nhân cháu à ...ông là ông ...ông không ghét bỏ Dennis ,ông chưa bao giờ ghét nó cả , sự thực là như vậy ...nhưng ông...ông không thể thể hịên tình yêu thương với nó được ...
ông Kim nói và bỏ vào phòng cấp cứu ...Tae Hee đứng đó ...lặng người
1 cánh đồng đầy hoa trước mặt ...
-đẹp quá
Dennis thốt lên ...và đi lại phía cánh đồng đó ....cậu đi mãi , đi mãi , lòng xốn xao trước cảnh thiên nhiên bình yên ..........
cậu thấy ..
..có 1 bóng người ..
.tim cậu dường như ngừng đập ...
và cậu lao nhanh đến đó 1 cách nhanh nhất có thể ..
-SANG MI .
Dennis kêu lên ...và ôm chầm lấy cô ...
Nhưng sao thế này ?
cậu ôm không khí ư ?
sao người cô cứ như là sương là khói ..
khiến cho cậu không thể ôm dáng người bé nhỏ ấy ..
không thể vuốt làn tóc óng ả ấy ...
...Không thể hôn như cậu vẫn hôn ...
TẠI SAO ? ...TẠI SAO ?
-Sang Mi ...thế này là thế nào ?
Gịong Dennis hoảng hốt ...
-anh Dennis , em đang ở 1 thế giới khác ..
Gịong Sang Mi buồn bã ..
-thế giới nào ? ...ở đâu ? ...nói cho anh biết ...anh sẽ đi với em .
Dennis vồn vã hỏi
Sang Mi lắc đầu :
-anh không thể Dennis à ...
-? em đang nói cái gì mà ngốc nghếch thế ? ...anh làm sao có thể để em 1 mình cô độc được ...
-Em không muốn anh huỷ hoại bản thân chỉ vì em ....em không muốn ...
-Sang Mi , em không hiểu rồi ...anh yêu em ...yêu nhiều lắm ...yêu hơn yêu chính bản thân mình ... chính vì vậy khi em ra đi .. anh cảm thấy cuộc sống thật trống rỗng thật tệ hại .
Dennis đau khổ nói ..
Sang Mi nhìn sâu vào mắt anh , dịu dàng :
-Em biết , em biết cảm giác của anh ....em cũng yêu anh ....em yêu sự mạnh mẽ , luôn lạc quan , luôn sống hết mình dù cuộc sống có khó khăn như thế nào của anh ..
-anh không như em nói đâu ....anh không biết mình tồn tại vì cái gì nữa ..
Dennis cười buồn ..
-anh sai rồi , có rất nhiều người cần anh ....có rất nhiều người yêu quý anh ...vì vậy anh hãy quay trở về thế giới của mình ..nơi mà mọi người đang ngóng anh từng giây từng phút ...và ..hãy sống tốt.. .thật tốt ..để em có thể tự hào về anh .
-Nhưng anh không muốn mất em ..
-anh không mất em ..
Sang Mi đưa tay lên ngực trái của Dennis :
-em sẽ ở đây ....ngay trong trái tim anh ....mãi mãi ..
và Sang Mi nở 1 nụ cười thật đẹp rồi hình bóng cô ấy mờ dần , mờ dần ....và tan ra ...
chói ...chói mắt quá ... Dennis chớp chớp mi để có thể cố làm quen với ánh sáng ....mọi thứ mờ ảo , nhạt nhoà ....cậu thấy có ai đó đang nhìn cậu chăm chú ....quen lắm ....à ...ra là ông ...ông ngoại ...
-Dennis , thật may là cháu đã tỉnh ..
Ông Kim mừng rỡ nói ...:
-cháu làm ông lo quá ...
-cháu xin lỗi ...
Dennis gượng gạo nói ...
Lần đầu tiên trong cuộc đời , ông nắm lấy bàn tay cậu dịu dàng như thế ...:
-đừng làm chuỵên dại dột nào nữa ....ông không muốn mất 1 đứa cháu nào cả ....hiểu không ?
-dạ ,
Dennis đáp ...
1 giọt nước mắt long lanh rơi ....
-Từ sau sự kiện đó , gia đình em thay đổi hẳn thái độ với anh Dennis....không có quát tháo , lăng mạ anh ấy nữa ....ông cũng trở nên gần gũi với anh ấy hơn ..
Tae Hee tâm sự với Lee Yul khi 2 người ngồi bên nhau trên thảm cỏ xanh rì trong công viên Xanh ...ngắm nhìn đôi thiên nga trắng bơi lội trên mặt hồ
-thế về phần Dennis thì sao ?
-à , anh ấy bảo với em rằng anh ấy sẽ cố gắng sống thật tốt ...em biết ...anh ấy còn đau khổ nhiều vì cái chết của Sang Mi lắm ...
Tae Hee thở dài :
-chủ nhật nào anh Dennis cũng đến thăm mộ chị Sang Mi đều đặn ...và khi anh ấy trở về ,mắt anh ấy đỏ hoe ....
nói đến đó , Tae Hee tự dưng ngừng lại ....cô dựa đầu vào vai Lee Yul , hỏi anh bằng giọng trầm trầm :
-nếu 1 ngày em chết thì anh sẽ thế nào ..anh có làm như anh Dennis không ?
Lee yul vòng tay ôm cô :
-Anh không nghĩ cách Dennis làm là đúng ....con người sinh ra đâu chỉ có trách nhiệm với chính bản thân mình mà còn có trách nhiệm với nhiều người khác nữa ....chết là sự giải thoát thanh thản cho bản thân nhưng lại làm cho nhiều người còn sống phải đau khổ ...vì vậy anh sẽ phải sống ...Nhưng đó không phải là sống đúng nghĩa ....chỉ là để tồn tại ....cho qua ngày , qua tháng ....làm tròn trách nhịêm với gia đình ..............
Gịong Lee Yul chợt lắng xuống :
-đừng bao giờ ...đừng bao giờ hỏi anh những câu đại loại như thế nữa nhé ...anh sợ ...anh không muốn nghĩ đến ngày đó ....nhóc hiểu không ?
-em xin lỗi ...em sẽ không hỏi mấy câu ngu ngốc như thế nữa .....
Tae Hee nói ...
....cô nép mình vào vòng tay anh ....và đưa mắt nhìn đôi thiên nga tuyệt đẹp trên mặt hồ .....thật là yên bình ...:
-Anh này ?
-gì hả nhóc ?
-anh cứ gọi em là nhóc đến bao giờ ?
Lee Yul hôn lên mái tóc của Tae Hee dịu dàng nói ..:
-mãi mãi ...
Hôm nay là buổi học cuối cùng của niên học ...thế là tụi học sinh như Tae Hee có thể gác đống bài vở qua 1 bên và nghỉ ngơi 1 mùa hè thật lí thú ...để rồi 3 tháng sau lại có thể lăn xả vào 1 năm học căm go , ác lịêt hơn ...
Tae Hee không đi cùng với lớp cô bé liên hoan , nhậu nhẹt ...mà về nhà ngay ...cô mệt mỏi lắm ...chỉ muốn ngã người xuống giường và ngủ 1 giấc thật dài ...
Mới lò dò vào phòng khách, thì mặt cô sượng lại ..
bởi vì sự xuất hịên của 1 người làm cô thật bất ngờ ...
....đó là cha cô ...ông Kim Won Sung , người mà 1 năm cô chỉ được gặp có 1 lần ....đang ngồi cạnh 1 người phụ nữ ...lạ hoắc ..
-anh kìa , con gái anh đó phải không ?
Người đàn bà hướng ánh mắt về phía Tae Hee , nhỏ nhẹ hỏi ...
-...Đúng ...con gái anh đấy ...dễ thương phải không em ?
Bố của Tae Hee tiến tới phía con bé và bẹo má nó :
-con bố càng lớn càng dễ thương thịêt ..
Tae Hee khó chịu ....dễ thương ? dễ thương gì cơ chứ ? ....cô mệt mỏi lắm rồi ..không muốn nghe cái trò tấu hài cha gặp con sau bao ngày xa cách này ...
-cám ơn bố còn nhớ đến con .
-Nói gì kì vậy , bố cháu hay nhắc đến cháu với cô luôn đấy , làm cô thật ghen tị ..
ông Won Sung tủm tỉm cười ...Tae Hee nhướn mày , nhìn nhân vậtmới xuất hiện này đầy khó chịu ...
-đây là .....
-à , giới thịêt với con ...đây là ...
ông Won Sung quay sang người đàn bà đang mang 1 cái váy màu cam choé lửa , dáng người điệu đà ...nói bằng giọng dịu dàng ..
-cô Han Yu Mi ......con sẽ bất ngờ nếu nghe tin này đấy ....bố và cô ấy sẽ làm đám cưới ...
Tae Hee cười khẩy trước cái cách biểu lộ sự e thẹn đầy giả tạo của người đàn bà này ....ước gì cô có thể xé tan được cái mặt nạ ấy nhỉ ....nhưng không , cô đáp giọng lạnh tanh :
-vậy thì chúc mừng .
cô bé nói rồi đi lên cầu thang ...
-Tae Hee ..đứng lại .
-gì ạ ?
cô bé quay lại ...nhìn cha của mình ,,
ông Won –Sung nghiêm giọng nói :
-con có cái thái độ kiểu gì đấy ?
-thái độ gì cơ ?
-cái cách mà con nói chuyện ...cái vẻ mặt biểu lộ của con ...con tưởng bố không biết đấy à ..?
Bố của Tae Hee gắt gỏng ...
-thế bố muốn con thế nào ? vui sướng , hạnh phúc hay là ôm hôn 1 ông bố 1 năm về thăm con mình 1 lần tiện thể bê theo 1 bà vợ sắp cưới ..
Gịong Tae Hee lạnh tanh ...
-kìa , con bé này ...sao lại nói chuyện với bố như thế hả ?
người đàn bà tên Yu –mi la lên ..
-bố con tôi đang nói chuỵên ...không khiến bà phải xen vào .
cô bé quắc mắt nhìn bà ta ....
-anh , coi kìa ...con gái anh thật là láo xược ...em xin lỗi nhưng em không hiểu nó được giáo dục kiểu gì ...
-tôi biết tôi tệ ..
Tae Hee vừa cười khẩy vừa chăm chăm nhìn bà ta đầy khinh miệt :
-nhưng ít nhất tôi cũng không có cái tài năng moi tiền đàn ông giỏi như bà ...
-TAE HEE ...CON QUÁ ĐÁNG RỒI ĐẤY ...ÍT NHẤT CON CŨNG PHẢI BIẾT TÔN TRỌNG NGƯỜI MÀ BỐ SẮP LẤY LÀM VỢ CHỨ ...
-tôn trọng ?
Tae Hee phá lên cười ...rồi cô nói bằng giọng điên tiết mà không thể nào kiềm chế được
-bà ta phải làm gì để con mới có thể tôn trọng chứ ....còn nói như cách của bố thì có lẽ bố nên sắm cho bà ta 1 tấm bảng quàng trước cổ :’’ tôi là vợ chưa cưới của ông Kim Won –Sung nên mọi người phải tôn trọng tôi ‘’ ....đúng , bố nên làm như thế để người ta còn biết mà tỏ thái độ cho thích hợp .
rồi cô bé quay lưng bỏ lên lầu để lại sau lưng 2 người đang cực kì giận dữ ...