Sau khi nhậu nhẹt xong , mãi đến 3 h chiều cả băng mới giải tán , chỉ còn Dennis , cậu ta chưa muốn về nhà lúc này ....vì thế cậu rủ Lee Yul vào một quán cafe ngồi nói chuyện tào lao ....
Gõ gõ bàn , Dennis ủ rũ nói :
- Chắc là Tae Hee giận tau lâu lắm , nó được cưng quen rồi mà .....chán quá mày ạ , nó là đứa tau yêu quý nhất ...bây giờ thì.....
- Tau cũng muốn tốt cho con nhóc đó mà thôi ...mày biết đây ,đưa nó đến mấy chỗ đánh nhau là không an toàn cho nó ...
Cố gắng nín cười,Dennis ngẩng lên ,nhướng mày nhìn Lee Yul rồi hỏi khẽ :
- Nghe nói mày thích đứa nào hả ?
- em mày nói ?
- uh .... tau tò mò không biết đứa con gái nào mà tốt số thế....không phải là ...?
đến đó , Dennis nhe răng cười ..
Lee Yul nhếch mép :
- Tau hiểu mày định nói gì rồi , nhưng sau vụ này con em mày ghét tau gấp đôi nữa ....không có chuyện đó đâu.....
Nhún vai ,Dennis chỉ nói bằng giọng ranh mãnh :
- Thì cứ cho là không có chuyện gì đi ...nhưng rõ ràng mày khác trước nhiều lắm ... ...
- khác thế nào ?
Lee Yul hỏi bằng giọng khó chịu .
- cái đó thì tự mày biết .
-------------------------------------------------------------
Một mình ngồi ngắm cảnh đêm , Lee Yul nhớ lại câu mà Dennis nói khi chiều ở tiệm cafe ....cậu khẽ cười vì điều mà thằng bạn cậu nói không hoàn toàn đúng .Trước đến gờ cậu vẫn vậy , nếu thay đổi có chăng chỉ là khi cậu đứng trước .....
''nhóc à , nhóc ghét anh lắm nhỉ ?...anh đọc được điều đó trong mắt nhóc.Nhưng anh không buồn vì điều đó , chẳng thà nhóc cứ ghét anh đi còn hơn là nhóc không quan tâm đến anh , coi anh như một người cần phải xã giao bình thường ...mà anh , anh ghét đều đó lắm .Tuy nhiên , anh vẫn không chối rằng anh luôn hy vọng nhóc thay đổi thái độ với anh ...dù chỉ là chút ....buồn cười thật ,điều đó nghe xa vời quá phải không ?
....Uh , nghĩ lại anh cũng không hiểu nổi bản thân mình nữa .Bình thường anh là một thằng lạnh lùng , vô cảm , chẳng quan tâm đến ai , luôn đặt bản thân lên hàng đầu và giải quyết mọi thứ bằng lí trí .Nhưng , kì lạ thật ...khi anh đứng trước nhóc thì anh như là một người hoàn toàn khác , anh trở nên cực kì trẻ con,hiếu thắng , thích làm cho nhóc phải phát tức lên và đôi khi ....dù đã cố che dấu nhưng anh vẫn ghen tị khi nghe nhóc quan tâm đến Hae Won , rồi đến khi về nhà anh lại làm một công việc mà trước đây anh chưa hề làm : so sánh bản thân với thằng đó .....
Tất cả điều đó có nghĩa là gì nhóc nhỉ ?.....là anh thích nhóc rồi phải không ? ....Vì chỉ có khi đến gần nhóc , nói chuyện với nhóc tim anh mới đập nhanh và mạnh như thế. Vì chỉ có nhóc mới là người duy nhất làm cho anh phải quan tâm , lo lắng như thế....dù rằng sự quan tâm đó không vồ vập , mà bộc lộ theo cách riếng của anh , chính vì thế cả đời nhóc sẽ không bao giờ nhận ra được .....
Anh chán quá nhóc ạ , từ trước đến giờ anh chưa biết thích ai đó là phải khổ như vậy . Bây giờ thì anh đã biết , biết rất rõ là khác ......nhóc ơi , ước gì anh chưa bao giờ gặp nhóc nhỉ , ước gì anh chưa bao giờ quen nhóc nhỉ ?....nếu như vậy thì hay quá , anh sẽ vẫn là anh của trước đây , sẽ không bao giờ phải suy nghĩ gì cả ....nhưng điều đó là không thế...vì càng ngày hình ảnh nhóc càng lớn trong tim anh , và mặc dù anh đã cố gắng xóa ,đã cố gắng quên , đã cố gắng không nghĩ đến nhưng .....không thể nào .....
Hôm nay , Hae won đã đi học lại bình thường , mặt mũi cũng đỡ sưng hơn ...nhưng không thể tránh khỏi những lời suýt soa của những cô gái....
-kem của cậu này , rõ khùng , trời mùa đông mà còn ăn đồ lạnh .
- miễn bình luận .
Đó là tiếng của Tae Hee khi cô bé giật cốc kem trên tay Hae Won tại can-teen của trường .
Chợt có ai đó vỗ lên vai cậu ta . Quay lại với vẻ mặt cáu kỉnh , thì ra là Dennis :
- Hey , Hae Won , đi học lại rồi sao , anh báo cho tin mừng là bọn anh đã xử lí sạch sẽ Hon-Shin rồi .
- Thế ạ , vậy thì mừng quá .
Hae Won nói với thái độ không hẳn là hồ hởi lắm , tuy nhiên Dennis lại không nhận ra điều đó , cậu ta quay sang Tae Hee , nGạc nhiên khi nhìn thứ mà cô đang ăn :
- em ăn kem sao ? sẽ bị viêm họng đấy Tae Hee à .
Nhưng con bé vẫn không thèm đáp lại lời của ông anh họ , cô cứ điềm nhiên ăn hết muỗng này đến muỗng khác ...
Hae Won thầm thì vào tai Dennis .
Hình như Hae Won đã nói quá to khiến cho Tae Hee quắc mắt lên đe dọa . Nhưng khi nhìn thấy nụ cười của Dennis , con bé tảng lờ đi và tiếp tục cái hành động quen thuộc : múc kem và bỏ vào miệng .
Thế là Dennis phải thất thiểu đi về chỗ của cậu ta :cái bàn ăn gần của sổ , chỗ ngồi đỗi diện với Lee Yul và là tâm điểm nóng nhất của toàn bộ nữ sinh lúc này ( cool boy ngồi với hot boy mà ).
- Sao ?
Lee Yul hỏi mà vẫn không rời mắt khỏi tờ báo .
- Thì vẫn thế ...mà tau ghét cái kiểu giận của nó kinh khủng :không la hét , không gây gổ mà bình thản ,không nói chuyện và làm như tau là một cái gì đó không tồn tại ....
Rồi cậu khẽ thở dài :
- Chán lắm mày ạ, tau ở cái nhà đó buồn lắm...chỉ có nó mới làm tau vui được ...Ê , MÀY CÓ THÔI DÁN MẮT VÀO TỜ BÁO KHÔNG , TAU ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI MÀY ĐẤY ...
- Dennis ...đừng có quát tau , đừng có ra lệnh cho tau , đừng có nói với tau bằng cái cái giọng như thế ....tau không thích .
Lee Yul cau mày lại ....còn Dennis sau một hồi nhìn chằm chằm đứa bạn , cậu ta ngán ngẩm vớ lấy cái cặp ở bên cạnh và trước khi bỏ đi cậu nói :
- Bây giờ tau mới nhận ra tâm sự với mày chỉ khiến nổ não mà chết sớm .
Lee Yul nhìn theo bóng Dennis khuất dần và rồi quăng phịch tờ báo lên bàn, cậu nhắm mắt lại và bóp trán .Cậu cũng chán lắm chứ , vì chính bản thân đang phải đau đầu với 1 vấn đề liên quan đến ''nhóc '' chứ đâu riêng gì thằng đó .
--------------------------------------------------
-Thôi , đừng có giận Dennis nữa Tae Hee , tôi thấy anh ấy đến khổ sở vì cậu .
Hae Won nói , trong giọng cậu có pha chút gì đó của sự châm chích ..(.chính vì thế khi nói chuyện với cậu ta bạn phải cực kì cảnh giác bởi lẽ không biết cậu ta sẽ nói đểu lúc nào )
- Cứ kệ thế đi ....
Tae Hee gạt phăng lời khuyên của Hae Won , nhưng cậu ta'' đánh hơi ''thấy có sự lưỡng lự (dù chỉ là một chút) trong câu nói đó ....như vậy có nghĩa là Tae Hee sẽ sớm làm lành với Dennis ...
- Này , đi đua xe với tôi không ?
Lời đề nghị có vẻ gây được sự quan tâm của cô bé ...:
- Mấy giờ , ở đâu , băng nào ?
- Khoảng 9 h tối nay ,sau nhà hát , băng ''đại bàng xanh''.
'' À ,băng đại bàng xanh'' Tae Hee lẩm bẩm ...một tổ lái mà cô nàng khá là quen biết , 1 băng gồm đầy đủ các thành phần ăn chơi của trường , yêu thích tốc độ ,khoái cảm giác mạnh và ưa giỡn mặt với thần chết ...
- Được thôi ...dù sao ông tôi đang ở nước ngoài ....vậy , 9 h kém hôm nay đến đón tôi nhé ....ok?
-Ok.
------------------------------------------------------------------
Lê chân bước lên phòng , Ji Won mệt mỏi vô cùng.Mấy ngày nay tâm trạng của cô không được tốt , nguyên do cũng bởi vụ tỏ tình không thành với người con trai cô thích . Ban đầu cô đã buồn và khóc rất nhiều , giờ đây tuy có đỡ hơn nhưng cô vẫn cảm thấy ngại ngùng khi giáp mặt với Lee Yul ....
-
Đó là tiếng của Dennis , anh ta đang nói với bạn mình qua di động ...Nhanh như cắt , Ji Won núp vào góc tường...cô không muốn Dennis nhìn thấy mình và cũng là nghe tiếp nội dung câu chuyện....
-
Rồi anh ta xăm xăm xuống cầu thang , tiến ra cửa lớn ...có lẽ là định đi đâu đó ...cậu vẫn nghe điện thoại nhưng đề tài đã chuyển sang hướng khác....
Chỉ còn một mình Ji Won lúc này với vẻ sửng sốt , bàng hoàng tột độ .Lời nói hôm nào của Lee Yul lại vọng về trong đầu cô ....Bấy lâu nay cô cứ ngỡ rằng đó là cái cớ mà cậu nghĩ ra để từ chối tình cảm của mình, nào ngờ đó lại là sự thật .Tệ hơn , đứa con gái may mắn đó lại là Tae Hee , cô em họ ở chung một mái nhà , 1 người mà cô vô cùng căm ghét .....Nghĩ đến đó , nước mắt cô chảy dài trên gò má và miệng lầm bầm nguyền rủa ...