-Không có chuyện đó đâu
Một giọng nói phát ra từ cổng mọi ánh mắt đều dồn về người vừa lên tiếng
-Chuyện gì đây
-Ai vậy ???
Những câu hỏi được đặt ra từ mọi người có mặt ở đó
-Ken cậu muốn gì ở đây- Azuma lên tiếng
-Dĩ nhiên là về vụ đính hôn rồi- hắn thản nhiên trả lời
-Vụ đính hôn sao- nó mặt ngu hỏi
-Về việc đính hôn giữa tôi và Yuriko thì liên quan gì đến cậu vậy- Azuma thắc mắc
-Chết biết trả lời thế nào đây, à mà hình như không thấy hai tên trời đánh kia đâu hết vậy- hắn ngó quanh
-A kia rồi ! Nhưng mà sao lại là ăn chứ- hắn ném ánh mắt giận dữ về phía Jun
Như linh tính báo ánh mắt giết người kia đang phóng vào mình, Jun đặt dĩa thức ăn xuống bàn nhìn về phía hắn
-Không Ken mày tự xử lý vì chuyện này mà mày lôi tao với thằng Kyoya đi xuất từ sáng đến giờ đói bụng gần chết luôn- Jun cười rồi ăn thản nhiên ăn tiếp
-Tên phản bội, còn thằng Kyoya sao mày lại trưng ra bộ mặt "Nhìn tôi giống như đang quan tâm không" là sao vậy hả- hắn la khóc trong lòng
-Sao cậu không trả lời- Azuma cắt đứt dòng đối thoại nội tâm của hắn
Ở phía Jun và Kyoya đứng
-Sao không định ra giúp thằng Ken à- Kyoya hỏi
-Ệ ao ông uan âm ằng en ó ự ử ý ược à(Kệ tao không quan tâm thằng Ken nó tự xử lý được mà)- Jun bình thản vừa nói vừa ăn
-Mày chết đói sao ăn hoài vậy- Kyoya nổi điên
-Ừ áng ó ôi i ã ó ì ỏ ụng âu (Từ sáng nó lôi đi đã có gì bỏ bụng đâu)- Jun vẫn tiếp tục sự nghiệp ăn
-Vậy ăn nhiều vào =_="- Kyoya nói rồi bỏ đi chỗ khác
Hắn không nói gì chỉ cứ vậy mà bước lên sân khấu nắm lấy tay nó
-Hãy làm bạn gái của anh- hắn nhìn thẳng vào mắt nó
-Ồ...Ồ...-bên dưới kinh ngạc ồ lên
-Chuyện....này- nó lưỡng lự
Nó không biết phải làm gì một bên là Azuma và hôn ước của gia đình, một bên lại là tên nó ghét nhất trên đời nhưng tại sao nó lại không từ chối được. Và nó quyết định giựt phăng tay mình đang bị hai anh đẹp trai kia giữ để rồi chạy mất tiêu khỏi sân khấu
-Hai hoàng tử, công chúa đã chạy mất rồi kìa- bố nó lên tiếng
Vừa nghe ba nó nói vậy thì hai người cũng chạy đuổi theo nó
-Có vẻ chúng ta đã vội vàng quá chăng- ông Richard cười
-Có lẽ- ba nó cười mỉm
↑↑↑→→→↓↓↓↓↓←←←↑↑↑
Nó cắm đầu cắm cổ chạy thật nhanh chạy chưa được năm phút thì chân nó cảm thấy đau nó liền cởi luôn đôi guốc liệng đại ở một xó.
-Yuri....- Azuma vừa chạy vừa gọi
-Ôi
nhỏ ngốc cô ở đâu- hắn cũng dáo dác tìm
-Mới chạy đây mà biến đâu rồi- hắn lẩm bẩm
Về phần nó thì cứ chạy đến khi va vào cái gì đó ngã xuống thì giật mình la lên
- Cái trời đánh đứng ngáng đường vậy trời
-Hả đụng người mà còn có thái độ đó sao- Kyoya quay lưng lại
-Á anh là.....(đang khúc cao trào đọc câu sau lăn đùng ra đất liền luôn)
-Cô.....- Kyoya ngạc nhiên
-Anh là ai vậy ?
-RẦM- Kyoya lăn đùng ra đất
-Á tôi nói gì sai, sao anh ngất xỉu vậy- nó luống cuống
-Không có gì- Kyoya ngồi dậy và nhìn thấy một thứ khiến cho anh thực sự hoảng
Sợi dây chuyền màu trắng mặt đá hình ngôi sao màu đỏ cam bên ngoài là một vòng lưỡi liềm như mặt trăng dưới ánh sáng mặt trăng nó càng tỏa sáng hơn
-Đây...là...ở đâu....ở đâu cô có sợi dây này- Kyoya chuyển từ sự ngạc nhiên sang hốt hoảng
-Tại sao anh muốn biết về nó- nó sợ hãi
-Trả lời đi- Kyoya nói to hơn
Hắn với Azuma nghe tiếng quát lớn thì liền chạy theo tiếng đó thì thấy Kyoya đang nắm chặt lấy vai nó khuôn mặt lộ rõ vẻ đáng sợ, còn nó sợ tới mức đứng chôn chân mọc rễ. Hắn chạy đến lôi nó ra sau lưng mình rồi quát to
-Kyoya mày gì vậy
-Sợi....dây.....chuyền...- Kyoya ngồi gục xuống
-Sợi dây chuyền ?- hắn hỏi lại
-Phải sợi dây đó chỉ có duy nhất một sợi trên đời này và nó rất đặc biệt- Kyoya thất thần nói
-Nhưng sợi dây đó thì có liên quan gì đến nhỏ ngốc này- hắn mạnh miệng
-Sợi dây chuyền cô ấy đang đeo y hệt sợi dây mà tôi đã đeo cho Yusa vào cái ngày em ấy mất tích- Kyoya chỉ thẳng vào sợi dây nơ nó đang đeo
- Nhưng....- hắn ngập ngừng
Trở về hồi ức một tí nào
(Khúc này 'hắn' sẽ được đổi gọi bằng 'Ken' ha)
Hôm ấy gia đình Kyoya đi chơi Ken cũng được Kyoya lôi đi chơi ở Đảo Yakushima còn được gọi là Ốc Cửu Đảo
Đảo Yakushima thuộc địa phận tỉnh Kagoshima. Hòn đảo rất hoang sơ này có một thảm thực động vật phong phú. Đặc biệt Yakushima có dấu tích còn lại của một khu rừng cổ ôn đới đặc biệt có giá trị.
Vì Kyoya rất yêu thiên nhiên nên lôi Ken đi xung quanh chơi.
-Nhanh lên đi Ken bên kia có con rạch nhỏ kìa- Kyoya gọi to
-Nhìn tớ có giống như đang quan tâm không- Ken hờ hững nói
-Nhanh đi- Kyoya tiếp tục hối thúc
-Ờ ờ
-"Đi với Kyoya còn hơn là chơi với con nhóc Yusa đó =_="- Ken nghĩ thầm
-Ken lại đây xem- Kyoya hí hửng
-Gì
-Nhìn xem- Kyoya chỉ tay dưới làn nước trong vắt đấy có một thứ ánh sáng loé lên
-Đây là gì vậy- Ken ngạc nhiên
-Chả biết để tớ vớt lên- Kyoya thọc tay xuống làn nước nhặt cái thứ ánh sáng đó
-Là một viên đá màu đỏ cam- Kyoya reo lên
-Đẹp đấy màu sắc rất đặc biệt- Ken cười
-Đẹp thật tớ sẽ mang về làm thành sợi dây chuyền- Kyoya đưa viên đá ra trước ánh sáng của mặt trời viên đá lại càng trở nên lấp lánh hơn
-Ừ nó chỉ dành cho đồ con gái như cậu thôi- Ken xoa đầu Kyoya
-Tớ không phải con gái- Kyoya nghiêm túc
-Ờ ờ....
~Kết thúc hồi ức
~
-Vậy ý cậu là...- hắn bỏ lửng câu
Hắn ngồi bệt xuống đất, chuyện này là sao nó thực sự là cú sốc lớn nếu như thực sự Yuriko chính là Yusa
-Yusa....Yusa....là ai- nó ôm chặt đầu
-Yuriko em làm sao vậy- Azuma lo lắng
-Em không biết....Yusa là ai- nó càng hoảng loạn hơn
-Em bình tĩnh lại đi- Azuma ôm chặt nó
-Không....-nó hét lên rồi ngất lịm đi
Yuriko........