Tên Lính Gác Kia Hắn Vừa Soái Vừa A


Lính gác hắc ám bắt đầu nóng nảy, cũng không phải cùng một đẳng cấp nóng nảy với lính gác bình thường.

Bởi vì ngũ giác so với lính gác bình thường còn phát triển hơn nên sau khi lính gác hắc ám lâm vào nóng nảy thì âm thanh trong phạm vi mười dặm đều sẽ làm cho hắn phát điên.

Cũng may, chỉ cần không kết hợp cùng dẫn đường thì lính gác hắc ám sẽ không có thời kỳ mẫn cảm, hơn nữa lính gác hắc ám rất hiếm, hi hữu đến số lượng hiện tại trên thế giới một tay cũng có thể đếm được.

Tinh thần thể của Thanh Huyền là loại sinh vật biển, trong kỳ mẫn cảm vô cùng thích ở trong nước.

Trước kia mỗi lần Thanh Huyền đến gần kỳ mẫn cảm, tổ chức sẽ thuê trước một bể bơi nhét hắn vào, hơn nữa sẽ có một đám dẫn đường cao cấp ở bên ngoài hồ bơi khẩn cấp chờ lệnh.

Một khi rơi vào nóng nảy là các dẫn đường sẽ xây dựng một rào cản xung quanh hồ bơi để che chắn năm giác quan, tránh tiếng ồn xung quanh làm trầm trọng thêm các triệu chứng cáu kỉnh của Thanh Huyền.

Mà lần này bởi vì hệ thống cảm quan Thanh Huyền bị hao tổn nên cũng khiến cho hắn mất đi sự coi trọng đối với kỳ mẫn cảm.

Nhưng cũng may, bởi vì mất đi ngũ giác khác với người thường mới không có phiền toái như trước kia, chỉ cần bao một hồ bơi là được rồi.

Sau khi nhận được điện thoại của Chu Dương, Thanh Huyền liền vội vàng ra khỏi cửa, đi thẳng đến hồ bơi.

Nhận được thông báo của Chu Dương, hồ bơi lập tức dọn sạch khách, bao gồm cả nhân viên công tác, chờ Thanh Huyền đi vào thì bảo vệ khóa cửa sân vận động, ngựa không dừng vó rút lui.

Bảo vệ may mắn gặp qua bộ dáng giết người kia chỉ một lần, có thể kiên trì đến khi hắn đi vào rồi khóa cửa, đã phi thường dũng khí đáng khen.


Đi đến bên cạnh hồ nước, Thanh Huyền tung người nhảy lên, một con cá voi sát thủ lưng đen bụng trắng đột nhiên hiện ra nhanh chóng bao trùm toàn bộ thân thể của hắn, hai thứ hòa làm một, nhảy vào trong nước khơi dậy làn sóng không nhỏ.

Chu Dương cẩn thận nấu cơm cho Sở Lan, giúp Thanh Huyền viện cớ nguyên nhân hắn đột nhiên vội vàng rời đi.

Trông coi công chúa nhỏ ăn cơm xong, Chu Dương rửa bát rồi mới rời đi.

Vừa ra khỏi cửa đã đi thẳng đến hồ bơi.

Chu Dương tiếc mạng, vả lại không ngốc, không đi vào trong sân vận động mà đi tới phòng giám sát.

Trên màn hình giám sát, lan can bằng thép không gỉ và tay vịn xung quanh hồ bơi bị méo thành hình dạng rất chi vặn vẹo vứt sang một bên, mặt gạch xung quanh hồ bơi gần như mỗi mảng đều có vết nứt, có mấy mảng còn trực tiếp bị nhấc lên, mặt tường bên phải hồ bơi đã bị đập nát không ít, cá voi sát thủ trong hồ bơi lúc này đang đỏ mắt điên cuồng đụng vào mặt vách tường bên trái.

"Anh Huyền thật đúng là tay cừ khôi trong làng phá của.

" Từ đáy lòng Chu Dương cảm thán nói, cũng may Thanh Huyền tạm thời mất đi ngũ giác khác với người thường, bằng không hắn ta cũng không dám nói lời này.

Cá voi sát thủ trong bể chấm dứt hành vi đụng tường, trái tim Chu Dương cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, trong hình ảnh giám sát, cửa hồ bơi xa xôi đột nhiên di chuyển.


"Cái ĐM.

" Chu Dương sợ tới mức thiếu chút nữa cho rằng mình xuất hiện ảo giác, phóng đại hình ảnh giám sát đối diện cửa, kề sát nhìn một chút, phát hiện không phải ảo giác, cửa thật sự động đậy.

Không phải đều dẹp tất rồi à! Cửa đã khóa, sao còn muốn liều mạng vào? Chu Dương nhìn thấy cửa chậm rãi mở ra một khe hở thì bị dọa đến mức chỉ kém hồn phi phách tán một chút, cái khóa quần què này, sao mà tùy tiện người khác cũng có thể mở ra?
Sau đó, từ khe cửa, một người đàn ông lẻn vào.

Lúc này Chu Dương thật sự bị dọa đến mức chân nhũn ra, thậm chí có chút không dám xem hình ảnh giám sát.

Ôi mẹ kiếp tôi ơi, ngày đầu tiên anh Huyền quyết tâm hoàn lương thành một người tốt mà số trời đã vội vàng đưa mạng vào miệng cá voi.

Người kia cũng quá bạo, sau khi cạy cửa chạy vào, cởi quần áo liền chuẩn bị nhảy vào trong bể.

Động tác nhảy đột nhiên cứng đờ bởi vì hắn ta nhìn thấy con quái vật khổng lồ màu đen trong bê, cũng phát hiện xung quanh đầy gạch vụn và lan can bằng thép không gỉ vặn vẹo.

Người đàn ông sợ té đái xoay người muốn chạy nhưng cá voi sát thủ phía sau từ trong nước nhảy lên, mở miệng cắn về phía hắn ta.

Ngay tại thời khắc nguy cấp này thì đột nhiên xuất hiện một con mèo tung một nhát đá văng người đàn ông kia, theo cá voi sát thủ cắn một cái vào hư không, toàn bộ địa điểm đều lắc lư hai cái, người đàn ông bị đá văng xa vài thước, giống như một con búp bê ngã sõng soài trên mặt đất, ngay cả Chu Dương ở xa phòng giám sát cũng bị chấn động đến thiếu chút nữa quỳ xuống đất.

Con mèo như không bị ảnh hưởng gì, vững vàng đáp xuống đất.


Con mèo kia so với mèo nhà bình thường, hình thể lớn hơn không ít, lông cả người vừa dài vừa dày, khuôn mặt là loại tám cạnh tiêu chuẩn, lông hai bên trái phải màu sắc phi thường đối xứng, cả đôi mắt xanh xinh đẹp, nhìn qua cực kỳ ngọt ngào.

Chu Dương bị diện mạo con mèo Ragdoll kia mê hoặc, từ một tay đối phương lộ ra vừa rồi, khẳng định không chỉ đơn thuần là mèo, mà là tinh thần thể của dẫn đường hoặc lính gác, hơn nữa cũng giống như cá voi sát thủ, đều ở trạng thái dung hợp.

Mỗi dẫn đường và lính gác đều có tinh thần thể thuộc về họ, còn được gọi là lượng tử thú, là hiện hoá khả năng tinh thần của lính gác và dẫn đường, lượng tử thú có mức độ tự ý thức khác nhau, nhưng hành vi của họ càng nhiều hơn là từ những suy nghĩ thực sự bên trong chủ sở hữu.

Dẫn đường cao cấp và lính gác có thể hòa nhập với lượng tử thú của mình thành một thể, tự chủ lựa chọn có nên chia sẻ năm giác quan hay không, tự do chuyển đổi hình thái trong chiến đấu, trạng thái hòa nhập với lượng tử thú còn được gọi là trạng thái dung hợp.

Một cú đánh chưa thành công, cá voi sát thủ rơi trở lại nước.

Chu Dương nhìn con mèo Ragdoll lớn mật ngồi xổm bên cạnh hồ, không sợ chết cúi đầu nhìn xuống cá voi sát thủ trong đó, nhịn không được vì con mèo mà đổ mồ hôi.

Tổ chức bọn họ không phải tổ chức nhỏ danh vô kinh truyền, ngược lại quy mô với danh tiếng đều rất lớn, tụ tập cũng đều là kẻ mạnh số một số hai, có thể xếp hạng thứ nhất trong đó và bỏ xa vị trí thứ hai tám trăm mét, có thể thấy được thực lực của Thanh Huyền là khả kiến nhất ban*
(*) Ẩn dụ có thể suy ra toàn bộ bức tranh của một cái gì đó bằng cách nhìn thấy một phần nhỏ của nó.

Nhưng thật bất ngờ, cá voi sát thủ không phát động một cuộc tấn công nào nữa, một con mèo và một con cá voi, một ngồi xổm bên hồ bơi nhìn xuống, một nổi trên mặt nước nhìn lên.

Chu Dương đột nhiên ý thức được cái gì đó, phóng to hình ảnh giám sát vốn đã phóng đại gấp đôi, quan sát ánh mắt con mèo Ragdoll kia.

Con mèo Ragdoll là một dẫn đường đang xoa dịu cá voi sát thủ nóng nảy.

Bà nội cha! Chu Dương vỗ đùi, cảm thấy mình bất ngờ không kịp đề phòng ăn được một quả dưa lớn.

Theo hiểu biết của Chu Dương, lính gác hắc ám không có kỳ mẫn cảm, cũng không cần dẫn đường, nhưng một khi kết hợp với dẫn đường, lính gác hắc ám sẽ có được thứ như kỳ mẫn cảm, hơn nữa dẫn đường bình thường cũng không thể trấn an hắn, chỉ có dẫn đường đã kết hợp mới có thể trấn an.


Chu Dương lấy điện thoại ra chụp liên tục vài tấm về phía con Ragdoll xinh đẹp kia, dẫn đường có thể kết hợp với anh Huyền, vậy tất nhiên không phải là dẫn đường bình thường gì, khuôn mặt nhỏ nhắn này thật ngoan, cũng không biết hình người như thế nào.

Lần này trấn an tinh thần kéo dài đến một giờ, sau khi kết thúc, vỏ cá voi sát thủ dần dần biến mất, Thanh Huyền nhắm mắt trôi nổi trên mặt nước.

Mèo Ragdoll đứng lên, phiền não vẫy đuôi, xoay người đi ra ngoài cửa.

Chu Dương vội vàng chạy ra khỏi phòng giám sát về phía sân, nhưng khi hắn ta chạy đến cửa sân vận động thì con mèo đã biến mất.

Xa xa người đàn ông hữu kinh vô hiểm nhặt được mạng sống đang choáng váng không biết gì, Chu Dương hảo tâm giúp hắn ta gọi 120.

120 đến kéo người đi, sau một hồi lâu Thanh Huyền mới tỉnh lại.

Lúc tỉnh lại, hắn còn có chút bối rối, kỳ mẫn cảm lần này chấm dứt quá nhanh, nhanh đến mức có chút không thể tin được.

"Anh Huyền, tỉnh rồi à?" Chu Dương thò đầu gọi.

Thanh Huyền lẳng lặng cảm nhận được nội tâm vô cùng bình tĩnh của mình, đây rõ ràng là không có khả năng xuất hiện trên người hắn, loại trạng thái vừa mới được dẫn đường trấn an, nhưng bởi vì thiếu thịt.

Không được kết hợp cơ thể nên dẫn đến một số phương diện có chút rục rịch.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?" Thanh Huyền quay đầu, nhíu mày nhìn về phía Chu Dương.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận