【 Củ cải dại? 】5000 lại lần nữa mộng bức.
【 Cậu mới là củ cải dại! Tôi là thi tham! Thi tham! Tôi là thi tham của cậu ấy! 】 Nếu không tính lá cây thì khí tràng của củ cải dại cũng 1 mét 8 đấy.
(*) Thi (尸) là xác chết, thi thể; tham (参) là củ nhân sâm =>Thi tham là củ hư cấu gì đó khá giống nhân sâm
【 Thất thân rồi? 】5000 hỏi xong liền cảm thấy kinh tủng, nó biết bản thể ký chủ khẳng định không phải người, nhưng không ngờ khẩu vị ký chủ lại mặn như vậy!
Tiểu Thất đã nằm xuống chuẩn bị đi vào giấc ngủ, 【……】
Tiểu Thập hãy còn nhảy nhót tới mép giường, sau đó lạch cạch nhảy lên giường nằm bên cạnh Tiểu Thất, hai mảnh lá cây nắm chăn lôi kéo vào người mình, cũng nằm như cương thi mà đi vào giấc ngủ.
5000, 【……】Tư thế ngủ giống nhau như đúc này tự nó đã nói lên vấn đề rồi, nhưng đoạn đối thoại kế tiếp của ký chủ và củ cải lại khiến 5000 lâm vào trầm mặc.
Củ cải dại dùng một mảnh lá cây vuốt vuốt đám lá cây còn lại cho đến khi vuốt thuận xong hết thì mới an tâm nằm, “Có phải cậu lại ăn đồ vật kỳ quái gì đó rồi không? Thằng nhóc không kiến thức này là cái gì? Thậm chí còn không biết đến thi tham.”
“Không có, bọn tui chỉ ngẫu nhiên gặp nhau thôi.
Thật ra thứ mà tui ngẫu nhiên gặp được kia vốn thích va răng vào nhau nên giờ phải đi trám răng, hệ thống mới đổi này không có.” Tiểu Thất giải thích.
5000 “……”
“Thôi, ngủ.
Ngủ sớm dậy sớm để giảm nếp nhắn.” Củ cải dại vỗ vỗ gương mặt đầy nếp nhăn của mình.
Tiểu Thất khẽ gật đầu, “Ùm, ngủ đi.
Ngủ sớm dậy sớm thì hương vị mới ngon.”
Củ cải dại ngáp một cái, đôi mắt dường như sắp thấm ra nước mắt, Tiểu Thất bên cạnh nhanh chóng ngồi dậy, lấy ly nước từ tủ đầu giường đặt dưới mắt củ cải dại, “Nước mắt đâu rồi? Đừng có lãng phí!”
Tiểu Thập đang ngáp lại bị đánh gãy nên phải nghẹn trở về, “……” Sau đó dùng lá cây đánh văng ly nước, “Không có nước mắt! Thi tham tuyệt đối sẽ không dễ dàng rớt nước mắt!”
Ly nước nện trên thảm, thanh âm này rốt cuộc đánh thức Lâm Mộ Vân ngủ say bên cạnh.
Mắt thấy Lâm Mộ Vân sắp mở mắt ra, một người một củ cải động tác cực kỳ nhất trí, ngả người về phía sau, nhanh chóng nằm ngay đơ.
Lâm Mộ Vân mở to mắt nhìn quanh một vòng cũng không có phát hiện chỗ nào kỳ quái, vì thế lại lần nữa nằm xuống, không đến một hồi liền ngủ rồi.
5000 nhẹ nhàng thở ra, hóa ra nhân loại nhìn không thấy củ cải dại, bằng không nó thật không biết nên xử lý như thế nào.
Đang muốn cùng ký chủ giao lưu vì sao lại đột nhiên xuất hiện củ cải dại, nó kinh ngạc phát hiện trong khoảng thời gian ngắn ngủn nãy giờ, ký chủ và củ cải dại đã song song ngủ rồi.
5000, 【……】 Vậy nên từ đầu đến cuối chỉ có mình nó nhọc lòng sao?
Ngày hôm sau, Tiểu Thất cứ theo lẽ thường tỉnh lại, sau đó kéo Lâm Mộ Vân tinh thần không tồi, cùng với Thư Liên sắc mặt vàng như nến bắt đầu chạy bộ.
Chạy một hồi, Thư Liên bắt đầu cố ý vô tình dò hỏi, tối hôm qua có nghe thấy thanh âm gì kỳ quái hay không.
“Có.” Tiểu Thất đáp, “Tiếng bước chân vsf tiếng cười, còn thanh âm khác thì tôi cũng không nghe thấy.”
Thư Liên nghe xong sắc mặt càng kém, có lẽ phải lăn lộn một đêm, hơn nữa tinh thần hoảng hốt, bước chân ả cũng liền chậm lại.
Lâm Mộ Vân lại đuổi theo Tiểu Thất phía trước, “Dương Dương tối hôm qua ngủ có ngon không?”
“Có, vừa nhắm mắt xong lúc tỉnh dậy đã đến hừng đông!” Tiểu Thất suиɠ sướиɠ đáp lại.
“Vậy có nghe một tiếng “cạch” lúc ban đêm không?” Lâm Mộ Vân lơ đãng dò hỏi.
“Hoàn toàn không có.” Tiểu Thất ngoan ngoãn cười.
Lâm Mộ Vân suy ngẫm, vì sao sáng nay hắn lại phát hiện một cái ly trên mặt đất? Chẳng lẽ biệt thự thật sự có thứ gì đó không sạch sẽ sao? Không có khả năng! Trên thế giới này sao có thể có quỷ!
Bất quá thực mau, Lâm Mộ Vân và Thư Liên liền không còn tinh lực nhọc lòng mấy vấn đề này, dưới huấn luyện ma quỷ của Tiểu Thất, hai người thở hồng hộc.
Nhưng ngay cả như vậy cũng kiên trì chạy về, bởi vì bọn họ không muốn lần nữa mất mặt khi bị Trần Dương Hi một tay xách về nhà.
“Hai người cũng quá yếu đuối rồi đó, mới chạy một giờ đã mệt thành như vậy.” Tiểu Thập nhảy theo bên cạnh, “Nhưng nữ nhân này có vấn đề, tối hôm qua hình như cô ta thấy tôi thì phải?”
【 Cô ấy chính là nữ chủ, thấy quỷ thì có sao đâu? Rất bình thường mà.
】 Tiểu Thất đáp lại trong đầu.
“Cũng đúng.” Theo mấy câu chuyện xưa mà Tiểu Thất kể lúc trước, nếu không thấy quỷ thì không có tư cách xưng là vai chính.
Hơn nữa thân là vai chính, gặp quỷ chỉ là bước đầu tiên, sau này còn phải tương ái tương sát với quỷ thì mới đủ tư cách.
5000 nhịn hồi lâu rốt cuộc bạo phát, 【 Chẳng lẽ mấy người không định giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra sao? Trước kia cũng chưa từng có tình huống một hệ thống trói định hai ký chủ! 】
【Oa, chúc mừng Tiểu Liên Hào.
Cậu đã trở thành hệ thống đầu tiên chân đạp hai thuyền rồi.】
(*) chân đạp hai thuyền: bắt cá hai tay
【Đừng loạn dùng tục ngữ của nhân loại, cảm ơn……】5000 đột nhiên thấy bất đắc dĩ.
【 Tiểu Liên Hào đúng không? Tôi là thi tham, tên Tiểu Thập, là người kí khế ước linh hồn với kẻ này.
Vậy nên nếu cậu trói định cậu ta thì cũng tương đương trói định tôi.
】 Tiểu Thập vuốt lá cây, tận lực khiến bản thân trông soái khí hơn.
Kết quả Tiểu Thất lại không khỏi nhanh hơn bước chân, mười phần ghét bỏ nói, “Đây là sủng vật mà tui nuôi á, tương khắc với nhân sâm, am hiểu bổ thi dưỡng quỷ.”
Đối mặt với hai đáp án bất đồng, 5000 cảm thấy rối trí.
Làm sao bây giờ, thoạt nhìn hai người này chả ai đáng tin cậy hết á.
Bất quá cũng may, từ cuộc tranh luận kế tiếp của hai người và việc Tiểu Thập thường sửa đúng tên bản thân, 5000 tự mình bổ sung ra được thân phận của Tiểu Thập.
Một loại tiên thảo nhưng không phải dành cho người ta ăn.
Người ăn nhân sâm sẽ bất tử; nhưng thi, quỷ, yêu, ma ăn thi tham sẽ trường sinh.
Thi tham sau khi bị ăn sẽ tự động lập khế ước, từ nay về sau sẽ tồn tại dưới dạng linh thể, chuyển sang tu quỷ đạo, lấy quỷ thành tiên.
Thật lâu trước kia, ký chủ một ngày nọ không cẩn thận xem Tiểu Thập như củ cải dại mà ăn luôn, sau đó phát hiện chẳng những hương vị không tốt mà còn có một đồ vật xấu xấu đuổi theo mình.
Không chỉ như thế, ký chủ còn có người thân là một con thỏ, con thỏ lại nuôi một củ cải xinh đẹp tên Tiểu Lục hình thành tiên minh đối lập với củ cải xấu xấu.
Khi so với củ cải bình thường, Tiểu Thất càng thêm ghét bỏ cây củ cải dại xấu xấu không có chút linh thủy này, cũng không biết rửa chén, không cắt cỏ đút thỏ ăn.
Vì thế cậu thường xuyên chạy trốn một mình, lần kia quá sốt ruột nên làm rơi bản thể, linh hồn vừa lúc trói định với 6362……
Sau khi bổ sung xong, 5000 không khỏi cảm thán, giới củ cải giới cũng thật khắc nghiệt quá.
Nhưng chẳng lẽ đây chính là câu chuyện tình yêu cưới trước yêu sau, ngược luyến tình thâm, anh truy tôi trốn, cảm động đất trời trong truyền thuyết?
Đột nhiên, hai tầm mắt mãnh liệt truyền đến, rõ ràng 5000 vốn không có thật thể cũng không khỏi run run, 【 Sao…… Sao vậy? 】
“Không có việc gì.” Tiểu Thất ôn hòa cười.
“Hệ thống này có vị gì vậy? Ăn ngon không? Cậu từng ăn thử chưa?” Tiểu Thập nhếch miệng cười.
Tiểu Thất lắc đầu, “Chưa từng ăn, nhưng tui có đề cử sữa tắm mùi cải thìa cho chúng nó nên hiện tại hẳn là vị cải trắng.”
“Không tồi, nếu dính thêm miếng đất nữa thì ăn ngon hơn.”
“Sên không thích ăn đất, dính thêm nước biển là nhất.”
5000, “……” 6362 đâu, chắc chắn cậu không trúng độc, để hết ca này xong tôi sẽ lập tức đi chứng minh chó cậu! Chỉ hy vọng lúc cậu trở về thời đừng quá kinh hỉ.
Thư Liên đã chạy về lại biệt thự liền bắt đầu lướt xem tình huống trên mạng, ả cảm thấy mình cần nhanh chân hơn, nếu không có khả năng sẽ chết luôn ở chỗ này.
Cũng may hiện giờ tình huống trên mạng tiến triển không tệ lắm, nhiệt độ của Trần Dương Hi mấy ngày này vẫn chưa từng giảm.
Có bạn bè của vợ chồng Cao thị đến bái phỏng tỏ vẻ đã yên tâm với trạng thái của hai vợ chồng nhà nghiên cứu này, sau khi tự tìm thấy thi thể con trai thì tuy trải qua một đoạn thời gian bi thống nhưng tình huống hiện giờ đã ổn định.
Vợ chồng hai người sở dĩ có thể khôi phục mau như vậy một là vì đã qua hai mươi năm, kỳ thật trong lòng sớm có suy đoán, còn có một nguyên nhân khác chính là chậu cải thìa mà Tiểu Thất đưa.
Bọn họ theo lời Tiểu Thất phân phó không tưới nước cho cải thìa tưới, nhưng thần kỳ chính là, mỗi buổi sáng tỉnh lại đều phát hiện cải thìa đã được tưới.
Vợ chồng hai người nhìn thấy bồn cải thìa đã được tưới kia thì ôm nhau mà khóc.
Bọn họ biết, đó là phương thức mà con của họ biểu đạt rằng nó còn tồn tại, tới nói cho bọn họ biết nó vẫn còn ở đây, vậy nên đừng thương tâm.
Tương phản với đôi vợ chồng này chính là vợ chồng Văn thị trong ngục giam, hành động của hai người bắt đầu truyền trong ngục giam.
Hai người chẳng những phải chịu đựng bạn tù cô lập và khi dễ, còn phải lo lắng cho tình trạng của con trai, nhưng điều khiến họ thở phào là Văn Văn không còn xuất hiện trong mộng nữa, nhưng một ngày kia nằm mơ lại đột nhiên có một con quỷ thắt cổ đưa cho bọn họ 30 vạn tiền âm phủ, nói là con gái cho bọn họ, kiếp sau cũng muốn làm gia đình.
Lúc hai vợ chồng tỉnh lại đã là 4-5 giờ, nhưng vẫn một thân mồ hôi lạnh như cũ, đặc biệt khi thấy dưới gối đầu là mười lăm vạn tiền âm phủ thì thiếu chút nữa bị dọa điên rồi.
Bọn họ nháo loạn hoài nghi là do bạn tù làm, nhưng chỉ đổi lấy ánh mắt như nhìn kẻ bệnh tâm thần.
Tiểu Thất nhìn quỷ lưỡi dài mang tờ biên nhận về, phi thường vừa lòng gật gật đầu, “Xem ra công việc sinh ý này xong rồi.”
Tiểu Thập bên cạnh chỉ ra chỗ sai, “Có kiếm lời mới gọi là sinh ý, còn cái này gọi là từ thiện đấy! Về sau việc sinh ý để tôi làm!” Nói xong còn lắc lắc lá cây, tỏ vẻ rất là giỏi giang.
Quỷ lưỡi dài quỷ và quỷ nát não cũng nhanh chóng thích ứng với Tiểu Thập đột nhiên xuất hiện, dù sao làm quỷ đã nhiều năm, thấy không ít đồ vật kỳ quái, thậm chí còn biểu hiện sự thân cận với thi tham.
Tiểu Thập cũng thập phần lễ phép nắm lá cây với từng đứa, híp mắt thân sĩ tự giới thiệu.
Khi bài tự giới thiệu dài đến ba phút của Tiểu Thập kết thúc, Tiểu Thất chậm rì rì đi ngang qua nói với hai quỷ, “À, đây là sủng vật của tôi.
Củ cải dại Tiểu Thập, tuy lớn lên có hơi xấu, nhưng ăn cũng không ngon, cũng may không có ưu điểm gì, nhiều nhất là hơi keo kiệt, bất quá đầu óc không tốt lắm, mọi người phải bao dung nhiều hơn rồi.”
Hai quỷ, “……” Lời giới thiệu này thật sự rất…… khiến người khác khắc sâu ấn tượng, hoàn toàn đè bẹp đoạn tự giới thiệu của củ cải dại kia luôn.
Tiểu Thập đã kinh qua kinh trập chi chiến đến kiếp nạn thế giới, “……” Tham đây tức quá mà! Nó vuốt vuôt lá cây, nỗ lực muốn cho mình bình tĩnh lại
Tiểu Thất xem mà đau lòng không thôi, vội vàng mở miệng, “Đừng kéo dây tua củ cải nữa, vốn đã xấu rồi, nếu còn trọc nữa thì phải làm sao bây giờ?”
Tiểu Thập vọt lên, sau đó bị Tiểu Thập nắm lại xách vào thư phòng, vừa đi vừa cột lá cây Tiểu Thập thành nơ bướm, “Đã lâu không gặp như vậy, có phải nhớ chuyện xưa của tui không?”
Không bao lâu, quỷ lưỡi dàivà cùng quỷ nát sọ liền nghe được trong thư phòng truyền đến thanh âm thịch thịch thịch, dường như củ cải đang chạy tán loạn khắp nhà.
Hai quỷ mờ mịt, chuyện xưa gì mà nghe được lại kích động như vậy.
Ngày tháng bên Tiểu Thất trôi qua nhẹ nhàng vui sướng, Thư Liên và Lâm Mộ Vân bên kia cũng không nhàn rỗi.
Trên mạng, nhiệt độ của Trần Dương Hi càng ngày càng cao, không ít người đều mộ danh mà đến muốn tìm kiếm trợ giúp, nhưng đều bị Lâm Mộ Vân cự tuyệt.
Hắn uyển chuyển tỏ vẻ hiện giờ trạng thái tinh thần của Trần Dương Hi không tốt lắm, áp lực có hơi lớn, không nên bước ra ánh sáng quá nhiều, hy vọng mọi người lực chú ý dời đi khai.
Nhưng Lâm Mộ Vân càng nói như vậy, đại chúng càng thêm tò mò, mới vừa phát hiện một người có vẻ như là ngoại cảm, sao giờ trạng thái tinh thần lại không tốt rồi? Không ít người đều nghi ngờ Lâm Mộ Vân, nhưng suy xét đến tình cảm của chồng chồng hai người lại cảm thấy Lâm Mộ Vân sẽ không bắn tên không đích.
Mà đúng lúc này, một thỉnh cầu kỳ lạ đã @Lâm Mộ Vân.
【 Lâm tiên sinh, có lẽ chúng ta có thể giúp đỡ nhau.
】
Người nói chuyện chính là một vị bác sĩ tâm lý có chút danh tiếng, nhưng đã vướng mắc về chuyện vợ con qua đời đã nhiều năm.
Mấy ngày nay, hắn được cư dân mạng đề cử đi tìm Trần Dương Hi giải quyết nghi hoặc trong lòng.
Hắn vốn không muốn để ý tới, nhưng nề hà lời kêu gọi quá nhiều, lại nghe nói trạng thái tinh thần Trần Dương Hi không tốt nên bị bệnh nghề nghiệp quấy phá, cuối cùng có một màn này.
“Tiểu Thư, em chắc chắn là người này sao?” Lâm Mộ Vân nhìn máy tính, lại xác nhận một lần với Thư Liên.
“Chính là hắn! Tôn Gia Khanh.” Thư Liên gật đầu.
Vì thế, Lâm Mộ Vân tỏ vẻ cảm ơn, cũng bắt đầu trao đổi tin nhắn liên lạc với đối phương, tìm cơ hội gặp mặt bàn chuyện.
Chuyện vợ con của Tôn Gia Khanh năm đó cũng nháo đến ồn ào huyên náo, hiện giờ còn kết hợp với một Trần Dương Hi nổi bật chính thịnh, trong lúc nhất thời thu hút biết bao sự chú ý.
Sẽ luôn có người thích tìm tòi đến cùng về những việc thần bí mơ hồ như vậy, có người đã lặng lẽ tổ chức nhân viên định đến biệt thự Lâm gia phát sóng trực tiếp thám hiểm, quan sát gần sinh hoạt của nhà ngoại cảm.
Đương nhiên cũng lđể nghiệm chứng xem Trần Dương Hi rốt cuộc là nhà ngoại cảm thật hay chỉ là kẻ điên.
Tổ chức thám hiểm là bốn người trẻ tuổi có tiếng là đoàn đội mạo hiểm, thậm chí thường xuyên khiêu chiến hung trạch thần quái, cũng không tin mấy thứ này, nên nổi lên là nhờ vạch trần các loại truyền thuyết hư ảo.
Kế hoạch của bốn người tiến hành trong lặng lẽ, chỉ để tin tức trong nội bộ fans.
Bọn họ hành sự cũng coi như chu đáo chặt chẽ, đầu tiên điều tra trước khi Tôn Gia Khanh đến biệt thự Lâm thị thì phải gặp được Trần Dương Hi, sau đó là dò rõ ràng kết cấu bên trong biệt thự Lâm thị.
Tổ đội hằng năm hợp tác nên phân công hợp lý, hành động nhanh chóng, không lâu sau đã lên kế hoạch cẩn thận, vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông.
Đương nhiên, bốn người cũng biết tùy tiện xâm lấn chỗ ở của người khác là trái pháp luật, nhưng dưới sự dụ hoặc của nổi tiếng, sự trừng phạt kia cũng không còn quá đáng sợ.
Tiểu Thất vẫn chưa biết đã có người đã an bài một tràng tuồng cho mình, mấy ngày nay nhờ dây tua củ cải của Tiểu Thập nên cậu lại khai phá ra vài cách cột nơ bướm mới, thậm chí còn chưa đã ghiền mà càn quét hai lần quanh biệt thự, cột hết tất cả những thứ có thể cột thành nơ bướm.
Điều này khiến Thư Liên là con gái còn chịu không nổi, đi đến đâu cũng nhìn thấy nơ bướm, càng không muốn nhìn thì càng để ý, càng để ý thì càng bực tức, cố tình mấy ngày nay là khoảng thời gian quan trọng nhất, không thể rời khỏi biệt thự quá lâu.
Thư Liên ngày càng thêm nóng nảy, vì thế thừa dịp Tiểu Thất không ở nhà, ả liền bắt đầu động thủ đi tiêu hủy nơ bướm.
Bất quá hiển nhiên, tốc độ tiêu hủy không bằng tốc độ cột, Tiểu Thất một bên ngâm nga, nơi nào cậu đi qua thì vật thể thẳng tắp mềm mại căn bản không còn tồn tại, đều bị cột thành nơ bướm.
Thậm chí trưa hôm nọ ăn mì sợi, Thư Liên trơ mắt nhìn Trần Dương Hi dùng hai chiếc đũa, nhẹ nhàng cột mì thành nơ bướm..