Thả Dây Dài Câu Đại Thần


“Tiểu Mộc, sao con chưa ngủ?” – Mẹ Bánh Bao ném quần áo rồi đứng lên, bà cố tình thuê nhà trọ chỉ có một phòng ngủ, buổi tối Bánh Bao nhất định phải ngủ với bà, giường rất rộng nên hai người ngủ không thành vấn đề, Bánh Bao không có lý do mà cũng không muốn tìm lý do để phản đối.
Cô vẫn ngoan ngoãn như cũ, không có tiết thì về nhà đúng giờ, giúp mẹ nấu cơm, chịu khó làm việc nhà, ngoại trừ lúc không có việc thì ngồi ngẩn ra trước máy tính, dường như cô không thay đổi chút nào. Mẹ cô luôn luôn dịu dàng với cô, nhưng cũng chỉ bà phát hiện ra con gái yêu mình nuôi 19 năm trời tự nhiên không vui vẻ bình thường như trước. Lúc con gái bà mỉm cười, bà có thể thấy sự cô đơn đọng lại trong ánh mắt của cô.
Bà cũng không cấm cô online, sự ngoan ngoãn của con gái khiến bà rất đau lòng. Hai người không hề nhắc đến người đàn ông kia, dù khi cùng đi ngủ bà cũng cố gợi chuyện tán gẫu với con gái, nhưng Thù Tiểu Mộc vẫn chỉ có hỏi có đáp, không chủ động nhắc đến chuyện gì.
Thỉnh thoảng ngủ say cô cũng sẽ vùi đầu vào ngực mẹ, hoặc vòng tay ôm cổ bà, đến khi dậy lại thả tay rất nhanh, sau này cũng bỏ thói quen đó. Cô nghĩ gì cũng không nói với mẹ.
“Con ra ngay đây” – Bánh Bao đóng máy tính, thay đồ ngủ, nhanh chóng trèo lên giường, trời tháng Mười Một bắt đầu hơi lạnh, cô cuộn mình vào chăn nhắm mắt lại. Mẹ cô chỉ biết thở dài; con bà từ bé đã luôn nghe lời, mỗi lần hai vợ chồng bà cãi nhau nó luôn luôn cẩn thận, làm những chuyện lấy lòng như làm hết việc nhà, dùng tiền tiêu vặt mua quà cho bố mẹ, cứ như làm vậy thì bố mẹ sẽ giảng hòa vậy.
Nhưng người trưởng thành va chạm và cãi vã không đơn giản, sao có thể chỉ vì vài hành động của trẻ con mà bỏ qua được? Bọn họ vẫn cứ cãi nhau, nhưng tìm cách tránh cô. Bà cũng không biết từ khi nào thì nó không còn gần gũi với bố mẹ nữa. Khi ăn cơm cô dần nói ít đi, thường người trốn trong phòng, gọi mãi không ra.
Hiểu con gái ai bằng mẹ, bà đương nhiên biết con gái bà không vui, hai người vẫn chịu đựng cuộc hôn nhân này còn không phải vì nó? Nhưng một lần chịu đựng kéo dài tận mười mấy năm, bà từ một hoa hậu giảng đường luôn được chú ý đã thành mẹ của cô một cô gái 19 tuổi, câu chuyện tình ngày xưa vẫn còn vang dội ở Đại học Z, ai có thể thấy được sự thật đằng sau đó?
Bà đã chịu khổ như thế, sao có thể nhìn con gái giẫm vào vết xe đổ của mình?
Dấu hiệu hội trưởng đại nhân và Thù Tiểu Mộc chia tay dần dần rõ ràng, những người để ý phát hiện ra bọn họ không còn dắt tay sóng vai trong đất hoang, anh thậm chí không đến Hồng Tụ Đường, ngay cả khi không đủ số người tham gia thì người được cử đi kêu gọi cũng là Thực Phạm hoặc Tây Môn, Thánh Kỵ Sĩ cũng không chỉ một lần công khai nói rằng quan hệ của mình và Thù Tiểu Mộc chỉ là quan hệ sư đồ. Thù Tiểu Mộc thì vẫn luôn giữ im lặng, đối với những lời bóng gió dò hỏi cô không trả lời.
Thù Tiểu Mộc vẫn như thường lệ đi thu thập, tìm kiếm trang bị ở phụ bản cấp thấp; chủ thế lực Hồng Tụ Đường vẫn cẩn trọng làm hết mọi phận sự của mình.
Mông Hồng Thiên Hạ khôi phục sự oai hùng của mình ngày trước, còn gia tăng nhiều hoạt động trong thế lực như tổ đội đi chiến trường giống trước kia, khôi phục đam mê đi Lưu Quang, hơn nữa thế lực có xu hướng ngày càng mở rộng. Trong thế lực không có ai nói gì, nhưng nhóm của hội trưởng đại nhân luôn có vẻ thiếu 1 người.
Mọi người đều tế nhị, không ai hỏi Thù Tiểu Mộc câu nào, dù sao đó cũng là việc riêng của người ta, lão Thánh thì cắn chết cũng không mở mồm. Mọi người cố gắng tạo cơ hội cho hai người gặp riêng nhưng chả đi đến đâu, lên YY không ai nói một câu, lúc nick nhỏ bên Hồng Tụ Đường bị người của Thiên Tịnh Sa bắt nạt thì Uyên Ương lại là người ra mặt giúp đỡ.
Đã rất lâu rồi Thù Tiểu Mộc không đi chiến trường, mặc dù khi đó cập nhật cấp 70, trang sức Đại Vũ cũng ra bản nâng cấp. Những người sở hữu đều vội vàng tìm tài liệu thăng cấp trang bị hoặc lại đi chiến trường kiếm danh vọng, nữ thích khách nhàn hạ thì ngồi ở suối Giang Nam sau núi, nhìn hoa đào rơi từ trên cao xuống, tầng tầng lớp lớp phủ kín thế giới thành một màu hồng nhạt, cánh hoa rụng theo dòng thác nước bạc chảy vào khe núi. Tiếng đàn tỳ bà thầm thì bên tai, Giang Nam dường như chẳng bao giờ nhiễm ba phần mưa bụi.
[Gần] Miểu Địch Tam Thiên (1): cảnh ở đây đẹp lắm à?
Thấy dòng chữ màu trắng trên màn hình Thù Tiểu Mộc quay đầu lại, cung thủ kia leo lên sườn núi xanh ngắt rất nhanh nhẹn và linh hoạt. Cô vốn ẩn thân, với cấp bậc của cô mà ẩn thân thì chỉ cung thủ nhìn thấy, đạo sĩ cũng không thấy được.
[Gần] Thù Tiểu Mộc: 3000
Cung thủ không khách khí ngồi xuống cạnh cô, hai mô hình 3D dựa rất gần vào nhau
[Gần] Miểu Địch Tam Thiên: cập nhật bộ đồ cấp 70 rồi mà vẫn ngồi ở đây nghỉ ngơi à?
[Gần] Thù Tiểu Mộc: cậu thì không ra đây ngồi nghỉ chắc?
[Gần] Miểu Địch Tam Thiên: ơ, đấy là việc của Hồng Tụ Đường à?
[Gần] Thù Tiểu Mộc: đâu phải việc của Thiên Tịnh Sa cơ chứ
Hai người trò chuyện không mặn không nhạt, ô chat của Thù Tiểu Mộc chợt xuất hiện dòng mật ngữ
[Người lạ] Đỗ Quyên Đề Huyết nói với bạn: [gạt lệ] lão đại!
[Người lạ] Bạn nói với Đỗ Quyên Đề Huyết: đây
[Người lạ] Đỗ Quyên Đề Huyết nói với bạn: [gạt lệ] vừa rồi có một nữ pháp sư tên Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành, em và cô ấy đi phụ bản cấp bốn mươi Thiên Sinh Thạch, khi em mua dược cô ấy đá em ra
Thù Tiểu Mộc dần dà cũng hiểu được thói bao che khuyết điểm của hội trưởng đại nhân. Nếu bạn tự tay gây dựng thế lực, có rất nhiều người chờ đợi bạn dẫn dắt, bảo vệ họ trở thành nghĩa vụ của bạn. Đây có lẽ là nguồn gốc ân oán giữa các thế lực.
[Người lạ] Bạn nói với Đỗ Quyên Đề Huyết: vì sao?
[Người lạ] Đỗ Quyên Đề Huyết nói với bạn: [gạt lệ] cô ấy nghi ngờ em không mua dược, còn nói nếu trong đội có người không mua dược nổ cấp sáu mươi thì xác suất rơi vai áo sẽ giảm xuống, em bảo cô ấy em ra mua
[Người lạ] Bạn nói với Đỗ Quyên Đề Huyết: người thế lực nào?
[Người lạ] Đỗ Quyên Đề Huyết nói với bạn: [gạt lệ] trên đầu cô ấy có đóa hoa màu đen
Lúc này Thù Tiểu Mộc đã nắm rất rõ các dấu hiệu của các thế lực, vừa nghe cô đã biết là người của Mạn Đà La
[Người lạ] Bạn nói với Đỗ Quyên Đề Huyết: ừ tôi biết rồi, em đến cổng phụ bản Thiên Sinh Thạch chờ tôi
Nữ thích khách đứng dậy, chuẩn bị xuống núi. Lông chim di động phía sau cô nhanh hơn rất nhiều, nhanh chóng đuổi kịp.
[Hảo hữu] Miểu Địch Tam Thiên nói với bạn: có chuyện gì thế?
[Hảo hữu] Bạn nói với Miểu Địch Tam Thiên: không có gì, có một người tên Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành đá nick nhỏ của Hồng Tụ Đường ở phụ bản Thiên Sinh Thạch
[Hảo hữu] Miểu Địch Tam Thiên nói với bạn: vậy cô đi ích gì, phụ bản đó giới hạn cấp bậc, cô không giúp người ta đánh được
[Hảo hữu] Bạn nói với Miểu Địch Tam Thiên: ít nhất tôi cũng phải đến gặp người đợi ở Thiên Sinh Thạch
Cung tiễn thủ không nói gì nữa.
Ở cổng phụ bản Thiên Sinh Thạch, kiếm khách cấp bốn hai Đỗ Quyên Đề Huyết vẫn đứng đó, thấy Thù Tiểu Mộc thì tỏ vẻ tủi thân:
[Chủ thế lực] Thù Tiểu Mộc: gọi người vào phụ bản cấp bốn mươi Thiên Sinh Thạch, không cần mua dược
Lúc ấy, Thiên Sinh Thạch là phụ bản kiếm tiền, nhiều kinh nghiệm, hơn nữa vai áo bộ trang phục cấp sáu mươi cũng có thể bán lấy tiền, nhưng người đi cũng không nhiều, nguyên nhân là vì trước khi vào phụ bản cần phải mua dược phẩm chuyên dùng cho phụ bản này ở NPC, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì trả lại NPC. Loại dược này không quý giá nhưng cũng mười vàng, với nick nhỏ cấp bốn mươi năm mươi mà nói thì cũng không phải rẻ.
Không mất tiền dược, họ nhanh chóng kêu gọi được một nhóm người; ở cổng phụ bản, Thù Tiểu Mộc chia dược cho từng thành viên:
[Đội trưởng] Thù Tiểu Mộc: Đỗ Quyên, trang bị rơi xuống chia đều theo tỷ lệ
[Đội ngũ] Đỗ Quyên Đề Huyết: [gật đầu] cảm ơn lão đại, chị thật tốt
[Hệ thống] Đội trưởng nhường vị trí cho Đỗ Quyên Đề Huyết, Thù Tiểu Mộc rời khỏi đội ngũ.
Một đoàn người cấp bốn mươi đi phụ bản Thiên Sinh Thạch. Thù Tiểu Mộc cũng chưa rời đi, ngồi lại chỗ bức tường thấp bên cổng phụ bản. Miểu Địch Tam Thiên cũng không đi, anh nhìn nữ thích khách ngồi bên tường kia, cảm thấy Thù Tiểu Mộc trước mắt và cô gái trước kia kết hôn với anh thật khác nhau.
Qua chừng hơn hai mươi phút, có người xuất hiện ở cổng phụ bản Thiên Sinh Thạch, nữ thích khách cấp bảy mươi cánh hồng đứng dậy, đang định bật đỏ thì cung tiễn thủ bên cạnh nhanh hơn rất nhiều…
[Hệ thống] Miểu Địch Tam Thiên bộc phát cuồng tính.
Cung tiễn thủ tên đỏ chỉ cần dùng một chiêu Dạ Lang là đánh gục luôn Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành vừa ra khỏi bảo hộ của hệ thống.
[Hảo hữu] Bạn nói với Miểu Địch Tam Thiên: …
Thù Tiểu Mộc không biết nói gì. Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành là người của Mạn Đà La, giao tình của Mạn Đà La và Mông Hồng Thiên Hạ vốn rất tốt, liên minh Trác Việt luôn liệt thế lực đồng minh này vào danh sách đối địch. Cô định chỉ giáo huấn cô ta một chút, một thích khách mãn cấp bắt nạt một nick nhỏ cấp bốn mươi cũng chẳng hay ho gì nhưng theo cô thì nhân phẩm và cấp bậc chẳng liên quan đến nhau.
Miểu Địch Tam Thiên ra tay thì chuyện lại khác: anh là quản lý chủ chốt nhánh đầu của Thiên Tịnh Sa, ai ai cũng biết. Thế lực Thiên Tịnh Sa thuộc về liên minh Trác Việt. Thái độ của Thù Tiểu Mộc với anh vẫn tốt, ít nhất không lạnh nhạt như người xa lạ. Dù sao hai người cũng từng có một thời gian tình nghĩa vợ chồng, tuy phần lớn lúc đó anh đi hỗn chiến, hai người không hợp nhau nhưng cũng không có va chạm. Những lúc làm nhiệm vụ, tuy anh đến muộn nhưng cũng đã giúp cô rất nhiều.
Hơn nữa anh xuất hiện không có vẻ có mục đích gì không tốt, có lẽ chỉ do nghe nói cô và hội trưởng đại nhân có vấn đề nên mới ngó qua thôi.
Vì thế nên anh cũng chưa nói gì hết.
Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành sau khi bị giết lập tức hồi sinh ở thạch truyền tống Ứng Long Hồ ngoài phụ bản Thiên Sinh Thạch. Cô ta cũng tinh mắt, Thù Tiểu Mộc cả thân hồng cũng dễ thấy. Cô ta tiến lên, tìm hiểu chân tướng:
[Gần] Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành: đồ lông chim kia, vì sao lại giết ta? Tiện nhân, quý danh thì hay à?
Bây giờ Thù Tiểu Mộc không còn là người mới, nơi thị phi không nên ở lâu, cô hiểu rất rõ. Cô lập tức ra đá truyền tống, đi thành Trung Nguyên Tây Lăng. Chỉ là chút việc nhỏ, bị giết thì lại đứng lên, cô cũng không lo lắng.
Vì thế Thù Tiểu Mộc đi dạo ở Trung Nguyên, không hay biết rằng cung tiễn thủ ở Ứng Long Hồ luân Tuyết Đêm Khuynh Nhân Thành hơn hai mươi cấp.
Cô ta cũng kiên cường, bị giết lại sống lại ở đá truyền tống Ứng Long Hồ, sau khi thời gian bảo hộ qua thì cung tiễn thủ nhanh chóng giết luôn.
Rất nhiều người hóng hớt vây xem ở Ứng Long Hồ, sự thật dần rõ ràng qua những tin đồn chắp vá.
[Thế lực] Đỗ Quyên Đề Huyết: [xoa tay] lão đại V5 (3)!! Thuê người giết! Nhìn cô ta bị giết quá sướng!!!
Vì thế Thù Tiểu Mộc mới biết chuyện từ đầu đến cuối, nick lớn mà giết nick nhỏ đến hai mươi cấp, đúng là quá đáng. Nhưng vấn đề chính không phải chuyện này, mà sau đó các nick nhỏ ở Mạn Đà La và Hồng Tụ Đường có tranh cãi, nói rằng chủ thế lực Hồng Tụ Đường gọi Thượng Thư phe đối địch đến hỗ trợ. Đây là kiểu mánh cũ.
Chuyện này cũng giống kiểu lục đục nội bộ, đại tướng phe địch trà trộn vào phe mình, hơn nữa đại tướng phe địch lại rất tận tâm, khó mà tin được lại thông đồng với bên địch.
Phản ứng của Bao Tử lại ngoài dự liệu của mọi người:
[Chủ thế lực] Thù Tiểu Mộc: tôi chỉ giúp Đỗ Quyên tìm người đi phụ bản, không biết vì sao anh ta ở đấy, cũng không biết lý do anh ta giết Tuyết Đêm MM. Đây là chuyện thế lực mình, tìm người phe địch hỗ trợ làm gì?
Cô nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, đập tan mọi tin đồn.
Cô cũng không hiểu vì sao mình phải làm như vậy, nếu là trước kia chắc chắn cô sẽ nói năn vung vít, hoặc không cần cô nói, anh cũng sẽ nói lảm nhảm đại để như “Thằng nhóc kia lại bám lấy em”. Nhưng bây giờ, Mông Hồng Thiên Hạ từ trên xuống dưới không để ý hỏi han chuyện này, cô nói cũng không phải nói thật.
Khi đó, cô tin rằng anh sẽ không nghi ngờ mình. Bây giờ…lại không chắc chắn lắm.
Đây là khoảng cách giữa người thân và người dưng, trong im lặng, lòng người bất chợt cách xa nhau.
• Tên bạn này là Đệ nhị kẻ thù số 3000 ‘.’ Không hiểu vì sao :O
• Đỗ quyên đề huyết (thành ngữ): tiếng chim đỗ quyên kêu như than khóc ngày hè nghe thật đau lòng (lòng chảy máu)
• Không biết, chắc V5 là vô đối gì đó


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui