Sau khi hoàn thiện bộ công pháp Bát Hoang Trảm với năm chiêu thức đầy uy lực, A Sanh đã trở thành một chiến binh trẻ tuổi với sức mạnh vượt xa người phàm cảnh giới lúc này đã đạt tới Vô Ngã Cảnh tầng thứ hai.
Tuy nhiên, Thiên Tướng Đại Hoang biết rằng sức mạnh thuần túy không phải là yếu tố duy nhất giúp một chiến binh sống sót và chiến thắng.
Chính sự linh hoạt, tốc độ và khả năng né tránh đòn tấn công mới tạo nên sự toàn diện trong chiến đấu.
Vì vậy, Thiên Tướng quyết định truyền thụ cho A Sanh một bộ pháp vô cùng huyền diệu—Phù Quang Di Ảnh.
Phù Quang Di Ảnh - Bộ pháp né tránh, nhanh như ánh sáng lướt qua
Thiên Tướng dẫn A Sanh đến một thung lũng rộng lớn, gió thổi mạnh như cắt, bầu trời âm u, và ánh mặt trời chỉ thỉnh thoảng ló rạng qua những đám mây.
Ông đứng giữa không trung, ánh mắt sắc lạnh nhìn A Sanh.
“Ngươi đã học được cách trảm sát đối thủ, nhưng đôi khi chiến đấu không chỉ là tấn công, mà còn là sống sót.
Sức mạnh có thể bảo vệ ngươi, nhưng tốc độ sẽ giữ cho ngươi sống.
Bộ pháp mà ta sắp truyền dạy là Phù Quang Di Ảnh—một loại pháp thuật giúp ngươi di chuyển nhanh như ánh sáng, tránh được mọi đòn tấn công chỉ trong chớp mắt.”
Thiên Tướng nhẹ nhàng giơ tay, và cơ thể ông bỗng trở nên mờ ảo.
Trong chớp mắt, ông biến mất khỏi tầm mắt của A Sanh, chỉ để lại một hình ảnh nhàn nhạt như bóng ma.
Trước khi A Sanh kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Thiên Tướng đã xuất hiện ở phía sau lưng cậu, giọng nói vẫn vang vọng đầy mạnh mẽ.
“Đây chính là Phù Quang Di Ảnh.
Bộ pháp này cho phép ngươi di chuyển với tốc độ nhanh đến mức người khác không thể kịp nhìn thấy ngươi.
Mỗi lần thi triển, ngươi có thể thoát khỏi phạm vi tấn công trong tích tắc, khiến đối thủ mất dấu và trở nên hoang mang.”
Bản chất của Phù Quang Di Ảnh: Lướt qua không gian và thời gian
A Sanh chăm chú lắng nghe, Thiên Tướng tiếp tục giảng giải chi tiết hơn về cách hoạt động của bộ pháp.
“Phù Quang Di Ảnh dựa trên việc điều khiển tốc độ nội lực và tâm trí của ngươi đồng bộ với tốc độ ánh sáng.
Khi thi triển, ngươi không chỉ di chuyển nhanh hơn tốc độ của người thường mà còn lướt qua không gian và thời gian, tạo ra ảo ảnh của chính mình trong không khí.”
Thiên Tướng chỉ tay lên trời, một luồng ánh sáng nhanh chóng bắn qua không gian.
“Ngươi phải cảm nhận tốc độ của ánh sáng, không được để bản thân bị giới hạn bởi cơ thể vật chất.
Khi ngươi thi triển Phù Quang Di Ảnh, ngươi sẽ không còn là một thực thể đứng yên nữa, mà trở thành một phần của không gian, hòa vào tốc độ của ánh sáng.”
Ông dạy A Sanh cách cảm nhận dòng chảy của không gian xung quanh, cách điều khiển khí lực sao cho đồng bộ với ý niệm về tốc độ.
“Ngươi phải nhẹ nhàng, không ép buộc cơ thể di chuyển, mà là để nó tự hòa vào dòng chảy của thế giới.”
Cách thi triển Phù Quang Di Ảnh: Ba lần mỗi ngày, nhưng tuyệt đối không lãng phí
“Bộ pháp này rất mạnh, nhưng ngươi chỉ có thể sử dụng tối đa ba lần trong một ngày.
Mỗi lần thi triển sẽ tiêu tốn một lượng lớn nội lực và tinh thần.
Nếu sử dụng quá mức, ngươi sẽ kiệt sức và mất khả năng chiến đấu.
Vì vậy, hãy học cách quản lý, sử dụng nó đúng lúc và đúng thời điểm.”
Thiên Tướng yêu cầu A Sanh đứng trước một tảng đá lớn.
“Giả sử đối thủ của ngươi tấn công từ nhiều hướng.
Khi ngươi cảm nhận được sát khí, ngươi lập tức thi triển Phù Quang Di Ảnh, tập trung nội lực vào chân, và trong chớp mắt, ngươi sẽ biến mất khỏi vị trí ban đầu.”
A Sanh tập trung, cậu cảm nhận nội lực dâng trào từ đan điền, lưu chuyển xuống đôi chân.
Cậu hít một hơi thật sâu, và trong khoảnh khắc, mọi thứ trước mắt như chậm lại.
Cậu cảm nhận không gian xung quanh mở ra, và cậu lướt qua nó như một làn gió nhẹ.
Khi A Sanh mở mắt, cậu đã đứng ở vị trí khác, cách tảng đá ban đầu vài chục mét, mà không cảm thấy chút sức ép nào.
Thiên Tướng mỉm cười hài lòng.
“Tốt lắm.
Tuy nhiên, hãy nhớ rằng đây chỉ là bước khởi đầu.
Ngươi sẽ cần rất nhiều thời gian để thành thạo bộ pháp này.
Mỗi lần sử dụng phải tuyệt đối chính xác, không được lãng phí.”
Ba giai đoạn thi triển Phù Quang Di Ảnh
Thiên Tướng tiếp tục truyền dạy cho A Sanh ba giai đoạn cơ bản để vận dụng Phù Quang Di Ảnh một cách hoàn hảo:
Giai đoạn 1: Cảm nhận sát khí
Trước khi thi triển bộ pháp, A Sanh phải học cách cảm nhận sát khí từ đối thủ.
Điều này yêu cầu sự tập trung tuyệt đối vào xung quanh và vào bản thân.
Khi sát khí của địch nhân dâng tràn, đây chính là lúc Phù Quang Di Ảnh phát huy tác dụng tối đa.
Giai đoạn 2: Vận dụng nội lực
Khi đã cảm nhận được sát khí, A Sanh cần ngay lập tức dồn nội lực từ đan điền xuống đôi chân, đồng thời giữ tâm trí thanh tỉnh.
Nội lực cần phải được lưu thông một cách trơn tru, không có điểm nghẽn, để đạt đến tốc độ nhanh nhất có thể.
Khi nội lực đạt đỉnh, cơ thể sẽ trở nên nhẹ như không khí.
Giai đoạn 3: Lướt qua không gian
Sau khi đã sẵn sàng, A Sanh sẽ thực hiện bước cuối cùng: hòa mình vào không gian.
Cậu phải nương theo dòng chảy tự nhiên của không khí và ánh sáng, di chuyển nhanh chóng nhưng không tạo ra bất kỳ tiếng động hay dấu vết nào.
Khi chiêu thức hoàn thành, đối thủ sẽ thấy hình ảnh của A Sanh như ảo ảnh lướt qua, không thể nắm bắt được.
Sau khi tập luyện nhiều lần, A Sanh đã dần thành thạo Phù Quang Di Ảnh.
Trong một trận đấu giả định, Thiên Tướng cố tình tấn công A Sanh bằng những chiêu thức bất ngờ từ mọi phía, nhưng với Phù Quang Di Ảnh, A Sanh có thể dễ dàng né tránh mọi đòn đánh chỉ trong nháy mắt.
Cậu biến mất khỏi tầm mắt Thiên Tướng và xuất hiện sau lưng ông trong nháy mắt, khiến ngay cả Thiên Tướng cũng phải bất ngờ.
Thiên Tướng nhìn A Sanh với ánh mắt đầy tự hào: “Ngươi đã học được Phù Quang Di Ảnh, nhưng đừng quên, mỗi lần thi triển chỉ có ba lần trong một ngày.
Nếu ngươi không biết tiết kiệm, thì ngay cả bộ pháp này cũng sẽ không thể cứu ngươi.
Hãy luôn giữ sự tỉnh táo và khôn ngoan trong mọi trận đấu.”
Sau khi hoàn thành những ngày tháng khổ luyện, A Sanh đứng trước linh hồn của Thiên Tướng Đại Hoang, đã trở thành người sư phụ tinh thần của cậu.
Ánh mắt của Thiên Tướng thoáng qua vẻ mệt mỏi, giọng nói sâu thẳm của ông vang lên trong không gian u tối của hang động: "Ta đã dạy ngươi những gì cần thiết, nhưng sức mạnh của ta đã suy yếu nhiều.
Linh lực của ta do ở ngoài quá lâu nên đã tiêu hao gần hết.
Giờ đây, ta cần phải bế quan trong một thời gian để hấp thu lại linh khí.
Ngươi hãy mang theo chiếc rìu cổ, vì ta sẽ tạm trú trong nó.
Khi cần, ta sẽ chỉ dẫn ngươi."
Thiên Tướng khẽ vung tay, thân hình khổng lồ của ông từ từ biến mất, thu nhỏ lại thành một tia sáng yếu ớt, nhập vào chiếc rìu cổ đã nằm yên trên bàn thạch từ bao đời.
Ánh sáng xanh lục trên bề mặt rìu chợt lóe lên một chút trước khi trở lại vẻ tĩnh mịch.
A Sanh cúi đầu tỏ lòng kính trọng, tay cầm chặt chuôi rìu, cảm nhận được hơi ấm kỳ lạ từ nó truyền đến.