Thái Cổ Thần Vương

Cảnh tượng trong Chu Tước trận làm cho người bên ngoài vô cùng chấn động.

Bóng người ngồi trên tảng đá lớn được rất nhiều cường giả quan sát, điều khiển Chiến thú đoạt Cổ Vận, tập hợp trên người mình, thử hỏi còn ai có được khí khái như thế.

Phía trên hành lang hư không, người của các đại thế lực cấp độ bá chủ chăm chú xem kỹ Tần Vấn Thiên, cho tới bây giờ, người này có biểu hiện chói mắt không kém gì đám người Trần Vương, Thạch Phá Thiên, ánh mắt của hắn quỷ dị, yêu khí bảo phủ khắp người.

Sắc mặt Thiên Cơ lão nhân khẽ biến khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên.

Hắn luôn quan sát vận thế Đại Hạ, mấy năm nay đã thấy có Yêu Tinh (*) xuất hiện, càng ngày càng sáng, bây giờ đã đến cố đô Khâm Châu thành Đại Hạ, thậm chí còn đến tham gia tranh đoạt Thiên Mệnh bảng lần này.

Hắn luôn quan sát, tìm kiếm người có khả năng là Yêu Tinh này.

Lúc này, hình như chỉ có Tần Vấn Thiên mới là người thích hợp nhất, yêu khí trên người hắn tỏa ra đầy trời, liệu hắn có phải là Yêu Tinh có năng lực thay đổi vận mệnh của Đại Hạ hay không?

Chỉ thấy giờ phút này, các Chiến thú được triệu hoán về ở trước người Tần Vấn Thiên lại lần nữa phóng về các phương hướng khác nhau, giống như Lực Lượng Tinh Thần vẫn chưa hao hết, còn Tần Vấn Thiên thì lại ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn, dường như không quan tâm đến xung quanh, bên ngoài không có quan hệ gì với hắn. Hắn đoạt cổ vận nhưng vẫn không quên tu hành.

Tình trạng chiến đấu trong Chu Tước trận ngày càng kịch liệt nhưng số lần va chạm dần dần đã giảm xuống, mãi cho đến lúc ít hơn 360 người, mọi người mới ý thức được, cuộc tranh đoạt Thiên Mệnh bảng lần này đã khác với lúc trước.

- Quả nhiên vận số của Đại Hạ đang thay đổi.

Thiên Cơ lão nhân thấp giọng than thở, làm cho ánh mắt của người bên cạnh hắn khựng lại.

- Thật sự thay đổi sao, lần này Chu Tước trận sẽ chọn lựa ra bao nhiêu người?

Bên cạnh, một vị cường giả của đại nhật Trần gia bình tĩnh mở miệng. Nếu vận số Đại Hạ thay đổi, Chu Tước trận sẽ chọn ít người hơn, điều đó có nghĩa là người sở hữu càng nhiều Cổ Vận sẽ càng mạnh. Càng về sau sẽ càng có nhiều người bị loại, các cổ vận bị đoạt sẽ tập trung ở vài người, xuất hiện tình hình trước nay chưa từng có.

- Nhìn kìa, Trần Vương đã dùng Cổ Vận phá vỡ một khoảng đất, có lửa dung nham phun ra, cả bầu trời đều bị nhuộm đỏ lên.

Lúc này, ánh mắt mọi người tập trung vào chỗ của Trần Vương, chỉ thấy mặt đất bên dưới hắn bị phá vỡ, dung nham phun ra ngoài, giống như núi lửa phun trào.

Nơi đó, thậm chí còn có bậc thang đi thông qua lớp mặt đất đầy dung nham nóng chảy, ánh mắt Trần Vương lóe lên, vô cùng kích động, hắn vừa cướp đoạt Cổ Vận vừa tìm Phàm Nhạc hoặc Âu Dương Cuồng Sinh nhưng không tìm được, Cổ Vận càng tụ càng nhiều, đến lúc phá vỡ được cả một khoảng mặt đất.

Hắn cất bước, đi xuống cầu thang xuyên qua lớp dung nham trong lòng đất, từng bước đi xuống dưới.


Bóng người Trần Vương biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, bên dưới khoảng đất kia có lửa dung nham nóng chảy, còn bên trong nó có gì nữa không, e là chỉ có mình Trần Vương biết.

Đại nhật Trần gia lộ vẻ kích động, quả không hổ là Trần Vương, Cổ Vận thuộc về hắn đã xuất hiện rồi.

Thời gian không ngừng trôi qua, người có thể ở lại Chu Tước trận càng ngày càng ít, hơn nữa, những người có khả năng ở lại, đang không ngừng gia tăng sức chiến đấu của mình lên.

Âu Dương Cuồng Sinh cũng đã lĩnh ngộ cảnh giới thứ hai của ý chí võ đạo, điều này đã đủ để hắn thật sự có thể sánh vai cùng Âu Dương Chấn.

Cảnh này làm cho người của Âu Dương thế gia mừng rỡ không thôi, mặc dù cái chết của Đoạn Thanh Sơn làm bọn họ có chút phiền muộn nhưng ở Âu Dương thế gia, thân phận của Âu Dương Cuồng Sinh càng tôn quý hơn, hắn vốn là gia trưởng nhất mạch của dòng chính, bây giờ đã thành công hơn cả Đoạn Thanh Sơn, thay thế vị trí thiên kiêu của hắn, địa vị sau này của Âu Dương Cuồng Sinh sẽ càng ngày càng cao.

Âu Dương Đình thấy cảnh như vậy thì sắc mặt lập tức tái nhợt, từng cảnh tượng đã xảy ra đều giống như nằm mơ.

Giết chết Đoạn Thanh Sơn, kẻ thù Tần Vấn Thiên càng ngày càng mạnh, bây giờ, Âu Dương Cuồng Sinh cũng đã đi đến bước này. Điều này làm cho Âu Dương Đình hiểu rõ, nàng muốn lợi dụng Âu Dương thế gia để báo thù cho Đoạn Thanh Sơn là chuyện không thể nào. Với địa vị bây giờ của Âu Dương Cuồng Sinh, sao nàng còn chen mồm vào được, lại còn muốn đụng vào bằng hữu của Âu Dương Cuồng Sinh.

Bây giờ, nàng chỉ hy vọng Tần Vấn Thiên sẽ chết trong trận chiến tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, chết trong tay Trần Vương.

- Thạch Phá Thiên cũng đã tìm được Cổ Vận thuộc về hắn rồi, hắn dùng Chu Tước Cổ Vận mở ra một con đường thông đến một ngọn núi, sau đó bước vào trong.

Mọi người lại thấy tình hình trong Chu Tước trận, trong lòng lại rung động.

Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng lần này, trong Chu Tước trận rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tư Khung, Trần Vương, Thạch Phá Thiên, ba người đều tìm được Cổ Vận thuộc về mình.

Dường như chỉ cần tụ tập Chu Tước Cổ Vận đầy đủ, sẽ có linh hồn Chu Tước sinh ra, dẫn bọn họ đi tìm kiếm Cổ Vận thuộc về mình.

Người trong trận càng ngày càng ít, thậm chí đã dưới một trăm người, những người còn lại Cổ Vận càng tụ tập lại càng đáng sợ, Chu Tước sau lưng giống như sống lại. Những người bị loại nhìn tình hình bên trong, sắc mặt ai nấy đều cứng đờ, hiểu được lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này không hề tầm thường, sau đó thầm than một tiếng đáng tiếc vì đã không lấy được cơ hội ngàn năm có một này.

- Quả nhiên Trảm Trần rất mạnh, trước đây vẫn luôn khiêm tốn nhưng bây giờ hắn đã tìm được Cổ Vận thuộc về chính mình.

Mọi người lại thấy Cổ Vận hiện lên, trong lòng khiếp sợ tột đỉnh.


Lần này sao có thể xuất hiện nhiều Cổ Vận như vậy?

Đây là chuyện chưa từng xảy ra nhưng lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này lại xuất hiện.

Sau đó là Vương Thương, Tần Chính.

Tiếp nữa là Vân Mộng Di và Mộ Phong.

Mấy người Tư Khung, Tần Chính, Vân Mộng Di là những ẩn số càng ngày càng lộ rõ năng lực.

- Tám người, đã có tám người tìm được Cổ Vận rồi.

- Từ nay về sau, có thể nhìn ra được thực lực của những người này. Tám người này có thể sẽ là nhóm người mạnh nhất. Đương nhiên còn có vài biến số khác, như Tần Vấn Thiên, Vương Tước, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, mấy người bọn họ sẽ là những biến số.

Những người này cần phải tranh đoạt mười vị trí đầu trên Thiên Mệnh bảng. Sau lần không chiến mà lui kia khi đối mặt với Tần Vấn Thiên, Yêu Quân đã đánh mất cơ hội, hắn không có tư cách bước vào mười vị trí kia.

Lúc này Tần Vấn Thiên cũng đã tụ tập rất nhiều Cổ Vận, dưới sự càn quét của Tinh Thần Chiến Thú, thân ảnh Chu Tước lơ lửng phía sau thân người hắn bây giờ đã ngưng tụ lại thành thực thể. Trên trán có chín vạch sáng đứng thẳng, đáng sợ đến bực nào. Thậm chí, Chu Tước Luyện Ngục này còn có khí tức khủng bố của cường giả Nguyên Phủ tầng chín.

Hắn mơ hồ có cảm giác, Cổ Vận của hắn đã bão hòa, không cần tranh đoạt Cổ Vận nữa, cũng không cần thiết phải cướp.

Đôi mắt hắn vẫn đóng chặt như trước, chìm vào trong giấc mộng, lần ngủ say này đã rất lâu. Trong giấc mộng, dường như hắn có thể thấy rất nhiều cảnh tượng, Tần Vấn Thiên nghiêm túc cảm nhận giấc mộng của mình.

Ngày trước ngẫu nhiên gặp được người trung niên mặc áo xanh, giống như một giấc mộng Xuân Thu, trong mộng cũng có cuộc sống, rất chân thật, mộng như tỉnh, ai mà biết được.

Khoảng cách giữa trời và đất, một giấc mộng thoáng qua, hư hư thực thực, một khoảnh khắc chiêm bao, thật thật giả giả…

Gió nhẹ lướt qua y phục Tần Vấn Thiên, lướt qua giấc mộng của hắn, làm cho hắn cảm giác được một chút mát mẻ.

Tinh Thần Chiến Thú ngồi xổm dưới tảng đá lớn, yên tĩnh phủ phục ở dưới chân của hắn, chỉ cần lực lượng Tinh Thần không hao hết, Tinh Thần Chiến Thú triệu hoán thành sẽ không biến mất.


Lúc trước, Thiên Ung thành rơi vào nguy hiểm, Hắc Bá đã cho hắn một vật, lúc mấu chốt có thể làm cho một con Cổ Viên hiện thân, bây giờ Tần Vấn Thiên đã hiểu rõ, con Cổ Viên này chính là Tinh Thần Chiến Thú phong ấn, được triệu hoán sinh ra, Hắc Bá cho hắn dùng để bảo mệnh.

Xích Huyết Lôi Ưng và Ngân Bằng nằm rạp xuống hai bên trái phải của Tần Vấn Thiên, Hoàng Kim Cổ Viên đứng dậy, nó đứng trên mặt đất, đầu cũng đã cúi xuống đặt trên người của Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên đưa tay trái ra, nhẹ nhàng vỗ về đầu Hoàng Kim Cổ Viên, sau đó vuốt ve lưng Xích Huyết Lôi Ưng, mấy Tinh Thần Chiến Thú hơi ngẩng đầu, liếc hắn một cái, dường như có tình cảm, đây là Tinh Thần Chiến Thú do hắn triệu hoán ra, tâm ý tương thông với hắn.

Sau lưng Tần Vấn Thiên, Chu Tước Luyện Ngục phát ra một tiếng rít dài, những Yêu thú này liền nhao nhao cúi đầu xuống, phủ phục, giống như cảm nhận được uy nghiêm của bậc vương giả.

Thấy cảnh này, Tần Vấn Thiên cười khổ, sau đó Chu Tước Luyện Ngục vỗ cánh, thân thể Ngân Bằng bị vứt thẳng xuống, nó tự mình ghé vào người Tần Vấn Thiên.

- Cái tên tiểu súc sinh nhà ngươi, là thật hay hay giả vậy, vì sao trông ngươi lại chân thật như thế?

Tần Vấn Thiên cảm nhận được ý chí nóng rực trên người Chu Tước Luyện Ngục, hắn dùng tay vỗ nhẹ trên trán nó, Chu Tước Luyện Ngục ngẩng đầu lên, rít dài vài tiếng, cánh chim vỗ vỗ, giống như muốn tung cánh bay cao.

- Ngươi muốn đưa ta rời khỏi đây?

Tần Vấn Thiên thấp giọng hỏi.

Chu Tước Luyện Ngục phát ra tiếng kêu nhỏ, nó khẽ gật đầu.

- Được.

Tần Vấn Thiên đứng dậy, bước lên lưng Chu Tước Luyện Ngục, trong phút chốc, Chu Tước Luyện Ngục xông thẳng lên vòm trời, xẹt qua hư không, nhanh như tia chớp bay về phía phương xa.

Hoàng Kim Cổ Viên bước đi thật nhanh, điên cuồng giẫm lên mặt đất, chạy như điên về phía trước, đuổi theo Chu Tước Luyện Ngục, Xích Huyết Lôi Ưng và Ngân Bằng cũng mang theo Thanh Diện Giao Vương và Ngân Giáp Hùng Vương phóng lên trời, cùng đi theo Chu Tước Luyện Ngục, một nhóm Yêu thú rầm rộ lao đi.

Bên trong Chu Tước cổ trận có một ngọn núi mang hình dáng gương mặt của Yêu thú đứng sừng sững ở kia, như giáp với vòm trời cao.

Lúc này, có hai bóng người xuất hiện ở trên ngọn núi.

Hai người này lần lượt là Yêu Quân và Bằng Triển.

Yêu Quân xếp thứ mười ba trên Thiên Mệnh bảng, người của Thiên Yêu tông.

Bằng Triển xếp thứ mười bốn trên Thiên Mệnh bảng, người của Thú Vương điện. Hai người đều là nhân vật thiên kiêu Yêu Châu thành, hơn nữa thứ hạng gần như nhau, đều cực kỳ lợi hại, mỗi lần đại chiến không phân nổi thắng bại, nhưng lúc này hai người phải liên thủ với nhau.


Chu Tước lơ lửng đằng sau hai người đang điên cuồng xông về phía trước, công kích vách núi, làm cho vách núi rung động, giống như muốn phá vỡ nó nhưng vẫn không thể làm được.

- Chu Tước Cổ Vận cứng rắn như vậy, chắc chắn là bất phàm.

Yêu Quân dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Tước Cổ Vận của Bằng Triển, giống như muốn chiếm đoạt, nếu vậy thì Chu Tước Cổ Vận của hắn càng lớn mạnh, có thể phá núi được không?

Nhưng trong lúc này, một tiếng Chu Tước rít dài vang lên ở xa, Yêu Quân và Bằng Triển đều quay đầu lại, sau đó liền thấy một bóng dáng Chu Tước đang gào thét bay đến, trên người Chu Tước này tràn ngập lửa Luyện Ngục, vô cùng kinh khủng, yêu khí ngút trời.

Càng rung động hơn là trên lưng Chu Tước có một người thanh niên đang ngạo nghễ đứng thẳng, hắn đứng ở đó giống như vua của loài yêu.

Phía dưới hình bóng của Chu Tước, trên mặt đất, mỗi một bước của Hoàng Kim Cổ Viên đều vượt qua khoảng cách vô biên, lao thẳng đến, mặt đất điên cuồng chấn động, như muốn làm núi lở đất sụp, hai bên Chu Tước, Xích Huyết Lôi Ưng và Ngân Bằng cũng vừa xẹt ngang bầu trời.

- Là hắn!

Yêu Quân bị cảnh trước mắt làm chấn động, trong lòng hắn cảm thấy hoang mang vô cùng, lại là Tần Vấn Thiên xuất hiện, người này giống như yêu nghiệt, còn yêu nghiệt hơn cả hắn và Bằng Triển, cũng mạnh hơn rất nhiều.

Chu Tước Luyện Ngục rít lên một tiếng, Chu Tước của Yêu Quân và Bằng Triển lập tức nhao nhao né tránh, sau đó chỉ thấy cơ thể của Chu Tước Luyện Ngục hóa thành lưỡi dao sắc bén, đập thẳng vào phía trên vách núi, lặp đi lặp lại, dường như không ngừng nghỉ, không ngừng vang lên tiếng ầm ầm, Hoàng Kim Cổ Viên cũng tiến lên giúp đỡ, điên cuồng công kích.

Có đá lớn lăn từ trên ngọn núi xuống, trán Chu Tước Luyện Ngục đã tứa ra máu tươi nhưng nó vẫn cứ như không biết mệt mỏi, không ngừng đánh vào vách núi, cuối cùng, một tiếng kêu to vang lên, vách núi bị phá vỡ, một cái hang động thật lớn xuất hiện.

Tần Vấn Thiên ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng vỗ về trán của Chu Tước Luyện Ngục, bỗng nhiên Chu Tước Luyện Ngục giơ lên đầu, Yêu thú hung hãn như nó lúc này lại ngoan ngoãn không gì sánh được, trong đôi mắt sắc bén mơ hồ có ý muốn tranh công.

- Khổ cực rồi.

Tần Vấn Thiên xoa xoa ấn đường của Chu Tước Luyện Ngục, sau đó đi về phía trước.

- Đợi đã!

Bằng Triển quát một tiếng, Tần Vấn Thiên quay đầu lại, ánh mắt ma quái liếc về phía Bằng Triển, sau đó thấy Bằng Triển cười gằn nói.

- Yêu Quân, người này đã vì hai chúng ta mà may áo cưới, ngươi có muốn cám ơn hắn không?

Sắc mặt Yêu Quân đanh lại, sau đó lạnh nhạt cười trong lòng, Bằng Triển này còn muốn nuốt Cổ Vận của Tần Vấn Thiên kia đấy!

***

(*) Yêu Tinh: Sao Yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận