Thái Cổ Thần Vương

Trong nháy mắt đã bảy ngày trôi qua kể từ ngày khảo hạch của chín học viện và võ phủ, rất nhiều học viên mới gia nhập giúp các học viện võ phủ lớn tăng thêm không khí sôi nổi.

Tất nhiên học viện Đế Tinh cũng không ngoại lệ, nhưng có vài người lại không thể vui vẻ nổi. Nhược Hoan đứng đợi ở bên ngoài Hắc Ám Sâm Lâm đã ba ngày trời mà vẫn không thấy bóng dáng Tần Vấn Thiên đâu, cô bèn trở về học viện Đế Tinh. Lúc này cô đang ngồi trên khán đài trong diễn võ trường nhìn các học viên mới của học viện Đế Tinh tiến hành các loại tỉ thí nhưng trong lòng lại không hề vui vẻ chút nào.

Hàng năm các học viên mới của học viện Đế Tinh đều phải tiến hành tỉ thí xếp hạng trong thời gian bảy ngày để chắc chắn thứ hạng thực lực của mình. Chuyện này không chỉ có liên quan đến danh dự của học viên mà đồng thời nó còn liên quan đến tài nguyên mà họ có thể được nhận. Đây là cách khích lệ học viên tốt nhất, khiến bọn họ trở nên hăng hái, mạnh mẽ, có cạnh tranh thì mới có động lực.

Hôm nay là ngày đầu tiên, hơn nữa lúc này ở trên đài chiến trùng hợp thay lại là Âu Phong. Trong số những học viên mới lần này thì thực lực của Âu Phong được coi là khá lợi hại, hăm hở đánh bại đối thủ.

Thấy một màn này trong đôi mắt đẹp hàm chứa ý cười của Nhược Hoan ánh lên một tia sáng lạnh mơ hồ.

Cô thật sự rất thích thiếu niên ấm áp như ánh mặt trời kia, hắn thật sự đã chết trong Hắc Ám Sâm Lâm rồi sao? Đáng lẽ ra ngày hôm nay hắn cũng đứng trên võ đài này mới đúng, mặc dù không phải là người nổi bật nhất trong nhóm người kia nhưng dù sao hắn cũng sẽ bộc lộ ra hào quang của mình.

Lúc này ở biên giới Hắc Ám Sâm Lâm có hai thiếu niên bước ra, đi phía sau họ là một con chó tuyết vô cùng đáng yêu.

- Bầu không khí này thật tuyệt.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía thành trấn trước mặt rồi nở một nụ cười. Dường như khí chất lúc này của hắn có chút thay đổi, ánh mắt ngời sáng hơn hẳn trước kia.

Hôm nay hắn đã kích hoạt khiếu huyệt toàn thân để chứa đựng nguyên lực tinh thần, đồng thời còn đả thông tinh mạch triệt để, hóa nó thành tinh thần Luân Mạch, khiến các khiếu huyệt và tạng phủ nối liền, thông suốt các bộ phận lớn trong cơ thể.

Luyện Thể cảnh giúp rèn luyện thân thể trở nên hoàn mỹ hơn, bước vào Luân Mạch cảnh sẽ kích phát khiếu huyệt toàn thân khiến các mạch nối liền với nhau, thị giác và thính giác trở nên nhạy bén, động tác cũng ngày càng mạnh mẽ... tố chất thân thể được tăng lên toàn diện.

- Các mỹ nữ hoàng thành, ta đến rồi đây!

Mập mạp nhắm mắt lại, hít sâu một cái, khuôn mặt tràn đầy vẻ ngây ngất.

- Khụ…

Tần Vấn Thiên đạp thẳng một cái khiến mập mạp suýt ngã nhào.

- Tần Vấn Thiên, ngươi quá đáng quá rồi đấy!

Mập mạp chống nạnh trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Nhưng khi Tần Vấn Thiên quay người lại nhìn, khí thế của mập mạp nhất thời xẹp xuống, nhớ lại lần trước sau khi Tần Vấn Thiên đột phá hắn bị ngược đãi thành đầu heo, hắn chỉ có thể chửi thầm một câu:

- Bắt nạt mập mạp quá lắm rồi nhé.

Vừa nói mập mạp vừa đi về phía trước, Tần Vấn Thiên ở phía sau khẽ lộ ra một nụ cười thản nhiên sau đó cũng đi theo. Không thể trách hắn không ưa tên mập mạp này được bởi vì tên mập mạp này thật sự quá mức thô bỉ. Đêm cuối cùng trước khi rời khỏi Huyễn Thành, tên mập mạp này dám mời một nha hoàn tỷ tỷ đến phòng hắn bàn chuyện nhân sinh…

Thế chưa tính là gì, quan trọng là khi Tần Vấn Thiên tu luyện xong trở về, cô nha hoàn kia giương đôi mắt mông lung buồn ngủ lên nhìn hắn với vẻ đáng thương rồi nói:

- Vấn Thiên thiếu gia người tìm ta à.

Lúc đó là nửa đêm canh ba, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn lôi mập mạp ra đập cho một trận. Ngươi có thể dung tục nhưng không được dùng tên của hắn để trêu ghẹo mỹ nữ được!

Có điều nhớ đến những chuyện đã trải qua ở huyễn thành, đến tận bây giờ Tần Vấn Thiên vẫn nghi hoặc không hiểu rốt cuộc người biết mình kia là ai, tại sao không chỉ không giết hắn mà ngược lại còn đối đãi với hắn như thế.

Khi đến trước cửa thành, Tần Vấn Thiên đang chuẩn bị vào thì đột nhiên phát hiện một bóng người quen thuộc ngoài cửa thành, không ngờ lại là Phong Bình.

- Sư phụ.

Phong Bình đang ngồi trên hòn đá ở bên cạnh, khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên thì ánh mắt hắn lập tức sáng lên rồi chạy vội tới.

Thấy trên người Phong Bình bám đầy bụi đất, Tần Vấn Thiên cảm thấy ấm áp, không ngờ Phong Bình lại ở đây chờ hắn.

- Tại sao lại chờ ta ở đây?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Hắc hắc, ta đến đây từ bảy ngày trước rồi, nhưng không nhìn thấy sư phụ trong số những học viên trở lại bèn hỏi sư tỷ của người. Sư tỷ của người cũng ở đây đợi ba ngày sau đó rời đi, ta không có việc gì nên cứ đợi ở đây, dù sao thì nếu người đi ra nhất định sẽ đi ngang qua nơi này.

Phong Bình cười nói.

- Đúng rồi sư phụ, ta đã tìm được chỗ ở rồi.

Dường như nghĩ đến chuyện gì đó vui vẻ Phong Bình lại cười rộ lên.

- Vừa đi vừa nói đi.

Tần Vấn Thiên nói.

- Được.

Phong Bình gật đầu một cái rồi giới thiệu với Tần Vấn Thiên:

- Trong các thế lực lớn trong hoàng thành có một thế lực siêu cường đó là Thần Binh các. Thế lực của Thần Binh các này rất lớn, chủ yếu là buôn bán về thần binh nhưng cũng kinh doanh các loại bảo vật khác. Chỉ cần là thứ người muốn mua thì Thần Binh các đều có thể đáp ứng được, nhất là các loại thần binh là nhiều nhất. Vì thế mà Thần Binh các nuôi rất nhiều luyện khí sư khách khanh để luyện khí cho bọn họ.

- Có điều khác với công hội Tinh Hà, bọn họ không nhận nhiệm vụ mà chỉ bán bảo vật. Bây giờ ta đang làm khách khanh ở Thần Binh các.

- Được đấy, ngươi luyện khí cho Thần Binh các, thế bọn họ trả giá thế nào?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Cấp bậc của các khách khanh khác nhau thì được hưởng những đãi ngộ khác nhau như công pháp và thần thông với những cấp bậc khác nhau để tiến vào Võ Đạo các tiến hành tu hành, mỗi tháng nhận được số Nguyên thạch và Tinh Vẫn thạch cố định, những khách khanh ở đẳng cấp cao sẽ nhận được đãi ngộ vô cùng tốt ở Thần Binh các, thậm chí còn hơn cả công hội Tinh Hà.

Phong Bình tiếp tục nói.

Nghe vậy Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ suy tư, Phong Bình trở thành khách khanh của Thần Binh các đúng là một sự lựa chọn vô cùng đúng đắn, hắn có thể luyện khí theo đúng sở trường của mình, đồng thời còn có thể nhận được chỗ tốt, hơn nữa sau này nếu có muốn làm gì thì cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều, ví dụ như có được Tinh Vẫn thạch để tu luyện thông qua Phong Bình.

- Phong Bình, nếu sở hữu thần văn cấp hai, ngươi có thể luyện chế ra được thần binh cấp hai không?

- Để lĩnh ngộ được thần văn là vô cùng khó, căn bản không thể thành công ngay lần đầu tiên được, cho dù có lĩnh ngộ được cũng phải trải qua vô vàn thử nghiệm mới có thể khắc chế xong. Nhưng nếu như ta có thể thực sự nắm giữ được thần văn cấp hai thì luyện chế ra thần binh cấp hai chỉ là chuyện đơn giản.

- Được, chúng ta đến Thần Binh các đi, lần này ta sẽ khắc thần văn, chúng ta cùng liên thủ lại để luyện chế thần binh. Sau khi luyện chế thần binh xong ngươi xem xem có thể lấy vài cục Tinh Vẫn thạch về cho ta không.

Tần Vấn Thiên nói. Mặc dù hắn đã đột phá Luân Mạch cảnh nhưng vẫn chưa mở được tinh môn, mà muốn mở ra tinh môn thì cần phải có lực lượng tinh thần khổng lồ. Mấy ngày trước hắn đã từng thử nhưng không thành công, e là vẫn phải mượn lực của Tinh Vẫn thạch.

Còn nữa, ngôi sao nhỏ trong đầu hắn cũng cần phải mượn lực lượng tinh thần khổng lồ thì mới có thể kích hoạt được. Nếu chỉ dựa vào lực lượng tinh thần trong cơ thể hắn để bổ sung cho ngôi sao Võ Mệnh thì chậm quá.

- Nếu như có thể luyện chế ra được thần binh cấp hai thì chuyện Tinh Vẫn thạch không thành vấn đề!

Phong Bình nói với vẻ mừng rỡ, số lượng dân số trong hoàng thành rất lớn, rất nhiều võ tu khát vọng có được thần binh, nhất là những người ưa mạo hiểm, nếu có thần binh trong tay vào thời khắc mấu chốt còn có thể cứu được tính mạng.

- Tại sao trong Hắc Ám Sâm Lâm ta không thấy ai dùng thần binh?

Tần Vấn Thiên hỏi Phàm Nhạc.

Phàm Nhạc luôn ở bên cạnh lắng nghe hai người nói chuyện nhưng trong lòng thì thầm mắng biến thái, không ngờ hắn lại còn hiểu về thần văn. Thứ này vô cùng huyền diệu, vô cùng tốn thời gian, hầu hết mọi người đều không muốn tiêu tốn quá nhiều thời gian vào việc này.

- Học viên kiểm tra sao có thể mang thần binh bên người được, ngươi coi các sư phụ trong học viện đều là người ngu à.

Mập mạp nhìn Tần Vấn Thiên một cách khinh bỉ.

- Cũng đúng.

Tần Vấn Thiên nhún vai cười nói, lúc này hắn đang đi trên đường nên mới thấy rất nhiều người mang theo binh khí.

Thần Binh các nằm trong khu thứ tư của hoàng thành, nơi này có rất nhiều thế lực gia tộc lớn, công hội Tinh Hà cũng nằm ở đây. Đường xá nơi này thì vô cùng rộng rãi, kiến trúc khí thế hoa lệ, người lui người tới đều là những người có thực lực phi phàm.

- Đó chính là Thần Binh các.

Phong Bình chỉ tay về một tòa kiến trúc khổng lồ huy hoàng rộng rãi, có rất nhiều người ra vào. Đây là một trong những nơi mà những người quyền quý hoặc những người có chút tài sản thích đến nhất trong hoàng thành.

- Sư phụ, người có muốn vào xem một chút không?

Phong Bình hỏi.

- Không cần, ngươi trực tiếp đưa ta đến chỗ luyện khí đi, chúng ta bắt đầu luyện khí luôn.

Tần Vấn Thiên trả lời, hắn đang muốn mở ra tinh môn sớm một chút để ngưng tụ Tinh Hồn thứ hai rồi còn đến học viện Đế Tinh cảm ơn sự chiếu cố đặc biệt của một vài người đã dành cho hắn trong Hắc Ám Sâm Lâm.

Nếu những người đó đã muốn hắn chết như vậy thì lần này phải khiến bọn chúng thất vọng rồi, mình nhất định phải bước vào học viện Đế Tinh.

Đương nhiên vẫn phải ngưng tụ Tinh Hồn thứ hai, nâng cao thực lực trước, dù sao thì cường giả trong học viện Đế Tinh nhiều như mây.

Phong Bình dẫn Tần Vấn Thiên đi qua khu nhà chính của Thần Binh các, đi vào bên trong Thần Binh các từ cửa hông. Sự sầm uất trong điện chủ của Thần Binh các đều do nội viện này vận chuyển chống đỡ.

Giống như ở công hội Tinh Hà, thân là khách khanh của Thần Binh các nên Phong Bình cũng sở hữu điện luyện khí riêng, hơn nữa còn có hai tên học đồ giúp hắn luyện khí. Các loại khí phôi và nguyên liệu luyện khí ở đây vô cùng phong phú, còn có thể điều chỉnh độ mạnh yếu của sức lửa phía dưới lò luyện khí, môi trường luyện khí không kém công hội Tinh Hà chút nào.

- Sư phụ muốn luyện chế ra kiểu thần binh gì?

Vừa đi vào nơi đặt khí phôi, Phong Bình lập tức mở miệng hỏi.

- Ngươi chọn đi, chọn loại mà ngươi am hiểu nhất ấy. Ta lĩnh ngộ được một loại thần văn cấp hai có thể thích hợp với bất cứ thần binh nào, nếu phía ngươi không xảy ra vấn đề gì thì có lẽ thần văn cấp hai này có thể luyện chế ra một món thần binh cấp hai.

- Vậy thì luyện chế một cây cung đi.

Phàm Nhạc ở bên cạnh bất ngờ chen lời.

Tần Vấn Thiên liếc hắn một cái, ngó lơ lời nói của hắn. Cung tên là một trong những thần binh khó khắc nhất, vừa nhỏ dài lại vừa cong, rất khó để khắc lên những đường thần văn rõ ràng.

Cuối cùng Phong Bình lựa chọn khí phôi dạng kiếm để chuẩn bị đúc một thanh kiếm. Sau khi lựa chọn tỉ mỉ nguyên liệu luyện khí xong Phong Bình bắt đầu dung luyện. Lúc này Tần Vấn Thiên cũng ngồi xuống yên lặng tham ngộ lại thần văn cấp hai mà hắn nói. Đây là một tổ hợp thần văn vô cùng phức tạp vì thế Tần Vấn Thiên phải phân tích tỉ mỉ từng đường thần văn trong ký ức một cách rõ ràng, sau đó mới dùng lực lượng tinh thần trong Luân Mạch cảnh mô phỏng lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui