Thái Cổ Thần Vương

- Hoàng lăng!

Thiên Cơ lão nhân vừa dứt lời thì nơi này như đóng băng lại, mọi người đều cảm thấy kinh hãi.

Hoàng lăng xuất hiện rồi ư?

Hoàng lăng chỉ tồn tại trong truyền thuyết của hoàng triều Đại Hạ.

Từ khi hoàng triều Đại Hạ cổ bị diệt vong thì không có một hoàng triều nào thống nhất Đại Hạ nữa, vì thế cho nên hoàng lăng này là chỉ hoàng lăng của hoàng triều cổ.

Nghe nói đây là nơi mai táng các hoàng đế của Đại Hạ cổ.

Thế nhưng, dù là trước khi hoàng triều cổ bị diệt vong thì cũng không ai biết hoàng lăng nằm ở đâu, nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết, mọi người đều biết có hoàng lăng nhưng lại không biết nó ở đâu.

Chỉ có người của hoàng tộc Đại Hạ mới biết chỗ của hoàng lăng cũng như cách mở hoàng lăng.

Nhưng ban nãy Thiên Cơ lão nhân lại nói hoàng lăng đã xuất hiện.

Mấy người Âu Dương gia lão tổ đều lộ ra vẻ sắc bén, nhìn về phương xa theo ánh mắt của Thiên Cơ lão nhân, đó là hướng của hoàng cung cổ.

Khôi lỗi mà mấy người Âu Dương Cuồng Sinh khống chế đi tới nơi này có chiến lực thao thiên, sánh ngang với cường giả Thiên Tượng cảnh, lẽ nào thật sự là hoàng lăng sao?

- Bảy tôn khôi lỗi bảo vệ hoàng lăng này chắc hẳn đều là khôi lỗi cấp năm, nếu như do bảy cường giả Thiên Tượng cảnh khống chế, bảy người cùng ra tay thì uy lực không biết sẽ tăng lên bao nhiêu lần. Chỉ có điều bảy người này cần phải một lòng, bảy người các ngươi có thể đồng tâm khống chế bảy khôi lỗi thế này đúng đúng là hiếm có.

Thiên Cơ lão nhân nhìn bảy người Đế Thiên một cái, thất sát khôi lỗi, bảy người một lòng, bảy người này đều rất khá.

- Vù.

Gió mạnh vụt qua, Âu Dương lão tổ đột nhiên rời đi, ông ta nói lớn:

- Người của Âu Dương thế gia đi theo ta.


Ông ta vừa dứt lời thì mấy người của Âu Dương thế gia ở bên dưới đều lũ lượt bay theo, tất cả bọn chúng đều bay về hướng hoàng triều cổ.

Thiên Cơ lão nhân chỉ thản nhiên lắc đầu, còn Vân Mộng Di thì liếc mấy thân ảnh rời đi kia một cái rồi nói:

- Âu Dương lão tổ này cũng là kẻ giảo hoạt, không hổ là lão quái vật sống mấy nghìn năm, có điều hoàng lăng của hoàng triều Đại Hạ này há là nơi có thể tùy ý vào hay sao, hoàng lăng cổ mộ, mười người vào chín người chết, một người không rõ sống chết.

- Người không rõ sống chết, nếu may mắn thì sống, mà xúi quẩy thì ắt chết.

Thiên Cơ lão nhân mỉm cười nhìn Vân Mộng Di, nói:

- Nếu như có hậu duệ hoàng tộc dẫn đường thì kết quả sẽ khác hẳn, có lẽ cả mười người đi vào đều có thể sống sót ấy chứ.

Vân Mộng Di nhìn Tần Vấn Thiên đang mê man một cái, thật đáng tiếc, có vẻ người này không có duyên với hoàng lăng rồi. Hôm nay là ngày có cơ hội vào hoàng lăng Đại Hạ cao nhất, để lỡ ngày hôm nay thì e rằng các thế lực bá chủ khác đều sẽ phái cường giả tới trấn giữ, thăm dò bí mật của hoàng lăng cổ, đến lúc đó khó mà có cơ hội đi vào hoàng lăng nữa.

- Tranh thủ thời gian, đi thôi.

Cơ thể của Vân Mộng Di lóe lên, vẻ mặt của mấy người Âu Dương Cuồng Sinh, Sở Mãng đều thay đổi, họ lập tức bay lên không trung, đi về phía cổ hoàng cung Đại Hạ.

Đế Thiên do Tần Vấn Thiên biến thành tất nhiên cũng xông lên không hề do dự, tuy rằng có một thân thể rơi vào trạng thái nguy hiểm cực độ nhưng hắn vẫn còn một thân thể nữa mạnh khỏe không thương tổn gì, nên tất nhiên có thể đi thám hiểm bí mật của hoàng lăng.

Hai thân thể tâm linh tương thông, cảm ngộ bổ sung cho nhau, một người vào hoàng lăng lấy được chỗ tốt thì tất nhiên cả hai người đều có thể có được nó, đây cũng chính là chỗ kỳ diệu của Đại Niết tiên pháp.

Đại Niết tiên pháp, cả hai thân thể đều là bản tôn, có thể đi những con đường khác nhau, tu hành lịch luyện cùng lúc, nhưng trong quá trình đó, cảm ngộ của hai người có thể cộng hưởng, kinh nghiệm cảm ngộ mà đối phương tu hành được đồng thời cũng tới trên cơ thể của người kia.

- Bạch Tình, cô cũng tới đây đi.

Đế Thiên quay đầu nói với Bạch Tình.

- Đúng thế, Bạch Tình, con cũng đi đi.

Điện chủ Huyền Âm điện nói với Bạch Tình, Bạch Tình nhìn Tần Vấn Thiên vẫn đang hôn mê, Thanh Nhi chợt nói nhỏ:


- Ta sẽ ở lại chăm sóc cho hắn.

- Cảm ơn cô.

Bạch Tình nói tiếng cảm ơn, sau đó cơ thể của cô ấy cũng lóe lên, phá không bay đi.

Lúc này, Đại Nhật Trần gia ở thành Khâm Châu đã bị diệt, Thanh Mị tiên tử và điện chủ Huyền Âm điện đứng cạnh nhau, điện chủ Huyền Âm điện nói:

- Trận chiến ngày hôm nay tuy rằng may mắn giành chiến thắng nhưng con đường phía trước rất gian khổ, về sau e rằng thế lực của ta và ngươi sẽ bị nhiều thế lực bá chủ ở Đại Hạ nhắm tới. Đan Vương điện, Hoa gia và Vương gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta.

- Tần Vấn Thiên không có ý định khai tông lập phái ở Đại Hạ ngay, nhất mạch của Thương Vương xuất hiện đều có đeo mặt nạ, không ai biết thân phận của bọn họ, một khi ẩn nấp trong dân chúng, Đại Hạ mênh mông thế này, liệu có ai tìm thấy bọn họ được.

Thanh Mị tiên tử nói với vẻ hờ hững chẳng hề bận tâm, hoàng triều Đại Hạ quá rộng lớn, muốn tìm thấy từng người bọn họ thì căn bản là chuyện bất khả thi.

Đan Vương điện sẽ không lãng phí thời gian như thế, bọn chúng chỉ đối phó với nhân vật quan trọng nhất thôi, ví dụ như Thanh Mị tiên tử hay Tần Vấn Thiên chẳng hạn.

- Nhưng Huyền Âm điện sau này e là sẽ gặp nguy hiểm đấy.

Thanh Mị tiên tử nói nhỏ.

Điện chủ Huyền Âm điện gật đầu:

- Sơn Môn lập ở thành U Châu, dễ trở thành cái đích cho mọi người ngắm tới. Thanh Mị, ta định để cho Huyền Âm điện hành tẩu khắp Đại Hạ, giấu giếm thân phận giống như bên cô, hai người chúng ta kết làm đồng minh, cô thấy sao?

- Như vậy đương nhiên là tốt nhất.

Thanh Mị tiên tử mỉm cười:

- Thế lực này vốn do Tần Vấn Thiên cai quản, mà ta thấy cô cũng có ý muốn giao phó Huyền Âm điện lại cho Bạch Tình, hai người bọn họ có thể cam tâm tình nguyện chịu chết vì đối phương, không cần ta phải nhiều lời, hai thế lực của chúng ta kết làm đồng minh, nói không chừng sau này còn có cơ hội sát nhập cũng nên.


Điện chủ Huyền Âm điện nghe thấy ý tứ sâu xa của Thanh Mị tiên tử thì trên mặt cũng xuất hiện nụ cười hiếm có, nói:

- Cũng có thể, sau này cả Đại Hạ này sẽ chỉ còn lại một thế lực thôi ấy chứ.

Thanh Mị tiên tử nghe thấy lời này thì trên mặt xẹt qua vẻ sắc bén, bà cũng muốn như thế, chỉ là bây giờ nói lời này vẫn còn quá sớm.



Trần gia ở thành Khâm Châu là một thế gia lâu đời, chiếm cứ một vùng địa vực rộng mênh mông, mấy ngàn năm qua vẫn đứng vững ở vị trí hàng đầu Đại Hạ, là một trong những thế lực hùng mạnh nhất Đại Hạ, vô cùng phồn thịnh, mỗi ngày đều có không biết bao nhiêu người muốn gia nhập Trần gia.

Nhưng lúc này có rất nhiều người đứng xung quanh, nhìn Trần gia từ xa. Trong không trung có một lão bà mặc áo bào màu đen, sát khí ngập trời, bà đem theo cường giả của Huyền Âm điện đánh thẳng tới đây, người của Trần gia phần lớn đều đã nghe phong thanh nên bỏ chạy, nhưng tài phú mà Trần gia để lại e là sẽ bị cướp sạch.

- Một gia tộc cường thịnh như thế mà lại bị hủy trong một buổi sáng, đáng buồn, đáng tiếc thay.

Những người xung quanh đều than thở, dù có nằm mơ thì bọn họ cũng không ngờ được ngày diễn ra trận chiến bảng Thiên Mệnh lại là ngày tàn của Đại Nhật Trần gia.

Nghĩ lại Trần gia xưa kia oai phong cỡ nào, người ra người vào quần áo hoa lệ, khí chất xuất chúng nhưng nay lại tan theo chiều gió trong lịch sử Đại Hạ.

- Từ xưa đến nay, được làm vua thua làm giặc, trận chiến giữa các môn phái đâu có đơn giản, đi sai một bước thì chính là diệt vong.

Có người cảm thán, ở hoàng triều Đại Hạ này không có thế lực nào muốn liều mạng phát động trận chiến giữa các môn phái, một khi đã phát động trận chiến thì chắc chắn sẽ là cục diện đánh đến chết mới thôi, tuyệt đối sẽ không để lại hậu họa cho bản thân, vì thế lúc trước Trần gia hành động không hề kiêng kỵ, đối xử vô cùng tàn nhẫn với người của Huyền Âm điện, bởi vì bọn chúng đã phát động trận chiến môn phái rồi.

Nhưng Trần gia hoàn toàn không ngờ người chiến thắng lại không phải bọn họ.

Trên một tòa lầu các cách Trần gia rất xa, có một thân ảnh toàn thân được bao phủ trong trường bào nhìn về hướng Trần gia, ánh mắt của người đó vô cùng sắc bén, tràn đầy vẻ lạnh lùng.

Dường như trong mắt người này có ngọn lửa vô cùng đáng sợ đang bùng cháy, hắn ta chính là người của Trần gia đã tháo chạy sau khi nghe tin dữ.

Hắn ta mở lòng bàn tay ra, cúi đầu nhìn lòng bàn tay, ở đó có một tấm cổ lệnh thần bí, đây chính là Thánh Hoàng lệnh.

Trong ba tấm Thánh Hoàng lệnh trăm năm mới có này, một tấm ở trong tay Trần Phàm, một tấm cho Trần vương, hai người họ đều đã chết, Thánh Hoàng lệnh bị người ta cướp mất.

Ngoại trừ Trần Phàm và Trần vương thì hắn ta là người thứ ba có Thánh Hoàng lệnh.

Những người có Thánh Hoàng lệnh, trừ cường giả Thiên Tượng cảnh trẻ tuổi nhất sở hữu Thánh Hoàng lệnh mang nó quay lại thì những người khác đều không trở lại Trần gia, những người đó hoặc là mất mạng, hoặc là không làm nên trò trống, không còn mặt mũi quay lại gia tộc phục mệnh.

Bảy đại công tộc còn lại của Đại Hạ mỗi trăm năm đều có ba tấm Thánh Hoàng lệnh, nhưng không phải người nào có Thánh Hoàng lệnh thì đều có thể trở nên xuất chúng. Thế giới ngoài kia quá rộng lớn, những nhân vật thiên tài yêu nghiệt nhiều vô kể, nhiều lần giãy giụa giữa bờ vực sinh tử nên tử vong cũng là chuyện thường tình.


Nhưng mỗi một tấm Thánh Hoàng lệnh đều là một niềm hy vọng, rất nhiều cường giả Thiên Tượng cảnh của bảy công tộc đều là những người năm đó cầm Thánh Hoàng lệnh ra ngoài, sau khi trở lại thì trở thành nhân vật lãnh tụ.

Hắn nắm chặt Thánh Hoàng lệnh trong tay, ánh mắt hiện lên tia sắc bén, sau đó hắn ta nhảy xuống dưới đất, thong thả đi về phía xa.



Hiện giờ tình hình trong hoàng cung Đại Hạ cổ hoàn toàn tương phản với Đại Nhật Trần gia, Trần gia bị diệt, chẳng còn lấy một bóng người, nhưng ở hoàng cung cổ thì có không biết bao nhiêu cường giả vây quanh, sóng gió trong thành Khâm Châu nhanh chóng chuyển từ Khâm Thiên các sang nơi này.

Vô số thân ảnh đứng vây xung quanh hoàng cung cổ, nhìn về phía giữa hoàng cung, dường như cả hoàng cung đều biến mất trong lòng đất, ở phần đất lõm xuống đó lại có một tòa hoàng cung vô cùng nguy nga ẩn sâu bên dưới lòng đất.

Nghe nói, hoàng cung dưới lòng đất này chính là hoàng lăng của hoàng triều Đại Hạ cổ trong truyền thuyết, mộ địa của cổ hoàng.

Cửa vào hoàng lăng có đồ đằng Chu Tước khổng lồ bảo vệ, miệng của Chu Tước chính là lối vào hoàng lăng, thế nhưng không ai dám khinh suất bước vào trong đó.

Nếu như nơi đây là phần mộ của các cổ hoàng thì các cường giả của hoàng triều cổ há có thể cho phép người khác quấy rầy cổ hoàng an nghỉ cơ chứ, chắc hẳn bên trong đầy rẫy nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.

- Các cường giả của Âu Dương thế gia, Khương gia, Thạch gia, và cả Khâm Thiên các đều tới rồi, đến nhanh thật đấy.

Phía trước hoàng cung dưới lòng đất có một nhóm người, đó là người của các thế lực bá chủ.

Cuồng phong nổi lên trong không trung, lại có thêm bảy tám người nữa tới đây, những người này đều đem theo một khôi lỗi, hơn nữa họ đều là những người trẻ tuổi, đó chính là mấy người Đế Thiên.

- Những người này bước vào trong khôi lỗi, có thể liên thủ chống lại cường giả Thiên Tượng cảnh, lúc trước chính bọn họ đã đối phó với gia chủ Trần gia và Quân Ngự ở Khâm Thiên các, mạnh lắm đấy.

- Người thanh niên kia chính là Đế Thiên, người này chính là người cùng chấp chưởng Thương Vương nhất mạch với Tần Vấn Thiên. Hắn ta và Tần Vấn Thiên cùng tu hành một loại thần thông, hình như hắn cũng tinh thông Yêu Thần tế, chính hắn đã dùng hóa yêu và Diệt Tiên kiếm để đe dọa, đuổi người của Đan Vương điện đi.

- Lần đầu tiên người này xuất hiện đã đối phó với cường giả Trần gia, lại thêm một nhân vật yêu nghiệt giống với Tần Vấn Thiên rồi.

Mọi người thầm cảm thán:

- Tần Vấn Thiên đứng đầu bảng Thiên Mệnh, một kiếm giết chết Trần gia lão tổ, bây giờ hắn đã viết nên một truyền kỳ mới ở Đại Hạ, thật là đáng sợ.

Mọi người bàn tán sôi nổi, Trần gia cũng chọc giận Tần Vấn Thiên giống như Đan Vương điện, Đan Vương điện thì bị bổ ra, kết cục của Trần gia còn thảm hơn, trực tiếp bị tiêu diệt.

Hình như không thể chọc vào kẻ này được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận