← Thái Hư Kiếm Ý – 03
Thái Hư Kiếm Ý – 05 →
Thái Hư Kiếm Ý – 04
Posted on Tháng Bảy 14, 2015 by Huyễn Nhã Lan
Tình hình là hai tuần qua tui đắm chìm trong game, lười mò làm chương mới nên nợ tới hôm nay TTATT vào được hai tuần tui bất chợt nhận ra tui bất lực trước thổ hào nên mò về đây tạ tội với mấy thím TTATT Khi mà tui tính làm thì chuột cắn đứt dây nguồn máy tính nên xin lỗi vì tui đã nợ quá lâu TT^TTChương 4: Quan hệ sư môn hỗn loạn
Thiên La chính là một cái thần khí treo máy, lại thêm khu vực được yêu thích, có không ít người cùng chức nghiệp ở Hoang Mạc Long Môn giết quái, kéo thành một đoàn dài, cứ như xâu thịt dê.
Cho dù như thế, Đường Kiêu tại khu vực này cũng cướp được rất nhiều quái, Tống Tu Văn chỉ việc ở bên cạnh y ngồi thiền hít kinh nghiệm…
Đường Kiêu cũng sẽ không buồn chán đứng yên một chỗ mà giết quái, y là mượn danh nghĩa kéo đệ tử để treo máy mà thôi, nhận Tống Tu Văn làm đệ tử rồi ở kênh đoàn nói một câu ta treo máy, người liền không thấy bóng.
Tống Tu Văn cũng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là cùng y treo máy.
Một lần treo, thế nhưng lại treo ba giờ liền, cậu từ cấp 50 lên đến cấp 60.
[Đoàn][Đường Kiêu]: Cấp 60 có thể đi đánh Thiên Tử Phong.
Tống Tu Văn vừa định gõ chữ nói y không cần giúp cậu đánh phó bản…
[Đoàn][Đường Kiêu]: Bất quá anh không rãnh dẫn nhóc đi đánh, nếu nhóc không muốn tìm một đội cùng đi, thì đi làm nhiệm vụ lên cấp đi.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Được
Đường Kiêu nói như vậy, cậu cảm động đến rớt nước mắt, rốt cục cũng thoát khỏi tên phiền toái này, cậu có thể yên tâm lên cấp rồi, thật tốt!
Dù nói như vậy, nhưng bản đồ nhiệm vụ cấp 50 hiện tại đã không còn thích hợp bằng bản đồ nhiệm vụ cấp 60, địa điểm nhiệm vụ hiện tại của Tống Tu Văn là Nam Bình Sơn, Côn Lôn, cùng với Cù Đường Hiệp. Ba bản đồ Tống Tu Văn đều không quen thuộc, thế nhưng cậu không định đi Côn Lôn, bởi vì băng nguyên quá chói mắt, dùng để ngắm cảnh thì được, không thích hợp để làm nhiệm vụ trong thời gian dài.
Cuối cùng Tống Tu Văn quyết đinh đi Nam Bình, bởi vì Cù Đường Hiệp không có bí cảnh, cậu lại chưa mở được bản đồ Cù Đường Hiệp, muốn tới chỉ có thể đi bộ qua từng bản đồ hoặc là bay tới bản đồ gần nhất rồi truyền tống qua. Lòng vòng như vậy, chi bằng bay thẳng tới bí cảnh ở Nam Bình Thiên Tử Phong.
Tống Tu Văn tự khen mình thông minh, chỉ là lúc truyền tống tới, cậu thiếu chút nữa đã bị kỹ năng bay đầy màn hình làm cho rớt mạng.
Nhìn vào danh sách mục tiêu được thống kê, 136 người, cậu còn mở cấu hình cao nhất, may là tính năng máy tính không tệ, nếu không đột nhiên truyền tống tới lại có nhiều hiệu ứng kỹ năng phát ra như vậy sẽ khiến cậu không thể tự sinh tồn.
Nhìn lại, đại đa số người trên định đầu là tên bang hội Kiếm Chỉ Giang Sơn, Kiếm Chỉ Thiên Hạ, cho nên… bang hội bọn họ đang mở bang chiến, cậu chỉ lỡ rơi trúng mà thôi.
Tống Tu Văn vội vàng ẩn nhân vật, để tránh bản thân bị dính phải kỹ năng.
Không đợi Tống Tu Văn bay đi, Kiếm Chỉ Giang Sơn đã tổ cậu.
Đánh bang chiến cần mãn cấp, cậu mới cấp 60 thì ở đây làm gì?
Tống Tu Văn từ chối không quá một giây, Kiếm Chỉ Giang Sơn đã phát tin nhắn qua ——
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn: Đồ đệ, đến chỗ bọn ta cắm vô địch
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Giang Sơn]: …
Chỉ cắm có một cái vô địch, Tống Tu Văn cũng không có hẹp hòi như vậy.
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Ớ, đệ tử con cũng ở đây à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ừm, ta chuẩn bị đi làm nhiệm vụ…
Kết quả nhiệm vụ còn chưa nhận đã gặp phải bang chiến, hơn nữa cái chỗ đánh bang chiến cũng khéo chọn thật, đúng là khiến cậu nghẹn họng, nhiều bản đồ vậy không chọn, hết lần này tới lần khác lại đi chọn cửa Thiên Tử Phong?
[Đoàn][Trà Hoa Nhài]: Cầu vô địch!
Tống Tu Văn chọn Trà Hoa Nhài, lặng lẽ chạy tới cách nàng vài thước, không, là cách luôn đoàn người, sau đó cắm vô địch dưới chân bọn họ… Dù sao cậu cũng không phải người mãn cấp, có muốn thêm cừu sát cậu cũng không được.
Tống Tu Văn là người chơi trung lập, vô địch có ăn được không? Tống Tu Văn từng nghiên cứu qua, dù sao cậu chơi trò chơi cũng không phải muốn đi đánh phó bản, sau khi mãn cấp nhất định sẽ đánh đánh giết giết, coi như người chơi trung lập có thể cắm vô địch cho người chơi có trận doanh, cậu cũng sẽ không ràng buộc mình chơi Khí Thuần. Thay vì cắm vô địch, chi bằng tự chơi một buff cố định.
Tống Tu Văn nhìn qua số người đánh chết và bị đánh chết, mới có mấy phút mà số mạng người đã là 160:20, dưới tình huống số người tương đương, mạng người lấy được lại gấp bảy tám lần, cậu nên nói là Kiếm Chỉ quá mạnh hay do đối phương quá yếu? Tống Tu Văn cũng không rảnh xem xét.
Cậu ở cửa phó bản đợi khoảng bảy tám phút, sau khi cắm vô địch, Trấn Sơn Hà còn phải mất năm phút CD, cậu thích treo máy ngắm cảnh, chứ không có thích treo máy cắm vô địch.
Cho nên, cắm cái vô địch thứ hai xong cậu quyết đoán phủi mông bỏ chạy, cho dù người trong bang có nói gì cậu cũng không để ý.
Bang chiến một tiếng mới kết thúc, Tống Tu Văn đã lên tới cấp 62, hai bang Kiếm Chỉ toàn thắng áp đảo mạng người.
Để không làm mắt bị thương, Tống Tu Văn trong lúc bang chiến đã đem khung bang hội cùng đồng minh che hết, nhắm mắt làm ngơ. Đợi sau khi xong bang chiến mới mở lại.
Trì Vãn Tình gửi tới lời mời tổ đội, Tống Tu Văn cảm thấy hoa cúc đột nhiên căng thẳng, theo phản xạ có điều kiện tính từ chối, thế nhưng tay không nghe theo, đồng ý.
Khi cậu vào đội là vừa đủ người, trong đội ngoại trừ Trì Vãn Tình cùng vị “sư công” kia, còn có một Thuần Dương một Thất Tú.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:?
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Đồ đệ, giới thiệu sư môn với con một chút.
Sư môn…
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: [Kiếm Chỉ Thiên Hạ] đây là sư tổ con
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: [Mộc Thiên Trạch] đây là sư tổ mẫu con *nguy hiểm*
[Đoàn][Mộc Thiên Trạch]: Sư tỷ, đừng nói bậy…
[Đoàn][Mộc Thiên Trạch]: Dương Tuyết, ta là sư tỷ cưng.
Tống Tu Văn nhìn hai câu này có chút choáng, Tú Tú Thiên Mộc Trạch này một bên gọi Trì Vãn Tình là sư tỷ, một bên lại bảo là sư tỷ cậu, Trì Vãn Tình vừa là sư tỷ vừa là sư phụ? Sao vai vế rối loạn vậy? Hay cậu hiểu sai cái gì rồi?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thiên Trạch em nói vậy coi chừng Dương Tuyết té xỉu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: mém chút thôi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Đến, sư cha giải thích cho con
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Sư phụ con [Trì Vãn Tình] vốn là đại đệ tử của ta, bất quá bọn ta là tình duyên
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: [Mộc Thiên Trạch] là tam đệ tử của ta, cho nên nàng gọi sư phụ ngươi là sư tỷ, tất nhiên, cũng có thể gọi là sư nương, ngươi là đệ tử của Vãn Tình cũng là đệ tử của ta, cho nên xét theo vai vế ban đầu thì [Mộc Thiên Trạch] là sư tỷ của ngươi.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Nói chung
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: [Kiếm Chỉ Thiên Hạ] sư tổ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: [Trì Vãn Tình] sư phụ [Kiếm Chỉ Giang Sơn] sư cha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: [Mộc Thiên Trạch] sư tỷ
Nhìn cái sơ đồ quan hệ lộn xộn, Tống Tu Văn cảm thấy mình như tiến vào bùn lầy. Sư đồ biến thành tình duyên cậu đã gặp qua, thế nhưng biến thành lộn xộn như vậy… Theo lý thuyết Mộc Thiên Trạch gọi sư phụ cậu là sư tỷ, cậu hẳn nên gọi sư thúc hay gì gì đó mới đúng chứ?
Tống Tu Văn xoắn xuýt tính gõ chữ, sư phụ cậu thế nhưng lại gõ một hàng chữ.
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Thiên Trạch là sư muội ta, đệ tử nên gọi là sư thúc
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thế à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Chào sư tổ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Chào sư thúc
[Đoàn][Mộc Thiên Trạch]: Chào sư điệt~
Gọi sư điệt thật là trôi chảy…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thiên Hạ chú đâu, đồ tôn của chú chào chú này, nói một câu coi, nhanh lên.
Sư tổ không có phản ứng.
Không đúng, nên là Thái sư tổ. Thân phận thiệt là loạn!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thiên hạ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thiên hạ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thiên hạ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Cầm thú
Cái tên cầm thú này làm sao mà có?
…
Thần cũng không ngăn được Kiếm Chỉ Giang Sơn ngồi spam điên cuồng.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Hôm nay chưa uống thuốc đừng có ra đường
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Cái rắm!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Chú đi đâu giờ mới chui ra, đồ tôn của chú chào chú kìa, trả lời nhanh chút coi!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đứa nào?
Đứa nào…
Tống Tu Văn lặng lẽ nhìn trong đội trừ “Sư tổ” ra còn có bốn người, một là đệ tử hắn, một là vợ đệ tử hắn, còn có một vị nghe sư phụ nói tựa hồ cùng vị “sư tổ” này có quan hệ thân mật, cuối cùng không phải chỉ còn lại cậu thôi sao?
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Sư tổ…
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: [Kiếm Chỉ Dương Tuyết] đệ tử của con
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: À
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: …
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Chú có thể phản ứng một cái được không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Kéo ta qua
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: …
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Sư tổ để ta kéo ngài
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Bà xã em với hắn không cùng một bang hội làm sao kéo?
[Đoàn][Trì Vãn Tình]:…
Tống Tu Văn lòng thầm nói các người đủ rồi, lải nhải dong dài rốt cục muốn làm gì, đại gia ta còn phải đi làm nhiệm vụ!
Không đúng, Trì Vãn Tình tuy rằng tổ cậu, nhưng có thể cả bọn không cùng đứng một chỗ, người ta cũng không nói muốn dẫn cậu đi thăng cấp, cậu hoàn toàn có thể đi làm nhiệm vụ, làm gì phải ngồi đây? Aiz, thật là có chút ngớ ngẩn.
Hơn nữa Kiếm Chỉ Giang Sơn dùng Nghĩa kim lan kéo Kiếm Chỉ Thiên Hạ, người đã kéo tới, thế nhưng…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tiểu đồ tôn đâu?
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Sư tổ tìm Dương Tuyết?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Mấy người kêu y đến gặp ta muốn ta cho chút phản ứng, không phải chỉ là muốn ta tặng chút lễ vật cho hậu bối sao? Người không ở đây, làm sao ta tặng?
[Đoàn][Mộc Thiên Trạch]:…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]:…
[Đoàn][Trì Vãn Tình]:…
Tống Tu Văn: “…”
Trì Vãn Tình dùng quan hệ sư đồ kéo người qua, ở cùng một bản đồ, Tống Tu Văn bay tới cũng không cần đợi tải bản đồ, trong nháy mắt cậu đã đứng ở trên cầu treo trước cổng Thiên Tử Phong.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Việc gì vậy, sư phụ?
Thứ lỗi cậu trước đó không cẩn thận chuyển sang kênh thế giới, cho nên không thấy được lời nói trong kênh đoàn, càng không biết “sư tổ” muốn tặng quà cho cậu.
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Sư tổ muốn tặng ngươi quà gặp mặt
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Không cần đâu sư tổ = =
[Đoàn][Mộc Thiên Trạch]: Sư tỷ ngươi cứ gọi sư tổ sư tổ… Dương Tuyết hẳn nên gọi là Thái sư tổ mới đúng chứ =, =
Thái sư tổ… trên ti vi không phải bối phận trên sư tổ đều là sư tôn sao?
Thái sư tổ đại nhân đã cùng cậu giao dịch.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Thái sư tổ có cho ngươi cái gì thì cứ lấy hết, hắn là thổ hào không cần khách khí với hắn
[Đoàn][Mộc Thiên Trạch]: Hê hê
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:…
Cơn gió thổi tới một trận lạnh lẽo, nhìn thái sư tổ đại nhân tay cầm Xích Tiêu, toàn thân đá cấp tám, cậu thấy nhưng không thể trách, nhỏ em của mình tay cũng cầm Thái Thượng Hoàng, đồ buff cũng khảm toàn đá cấp tám!
Chỉ là quà gặp mặt hình như hơi nhiều.
Tống Tu Văn nhìn bảng giao dịch trơ trọi 10000 vàng, đột nhiên sinh ra một loại oán niệm “kẻ có tiền chết tiệt”.
Hết chương 4.
Tuyết Danh (Trái) – Xích Tiêu Hồng Liên (phải)