Thái Hư Kiếm Ý



Tống Tu Văn mất hai tháng rưỡi lên đến chiến giới 13, Danh Kiếm tệ cùng uy danh thỏa thích mà mua trang bị, trở thành nhóm người đủ trang bị đầu tiên.

Nhìn chỉ số xinh đẹp của bản thân, khóe miệng cậu sắp chạm tới lỗ tai rồi.

Kiếm Chỉ Thiên Hạ mời bạn gia nhập đội ngũ.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ""

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ""

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Phu nhân, hôm nay đi đâu ăn

Từ khi hai người sống chung, vấn đề mỗi ngày ăn gì trở thành vấn đề lớn, bởi vì hai người đều là sát thủ phòng bếp. Thật ra Tần Thời cũng cố gắng học, lần đó kết quả suýt đốt trụi phòng bếp, Tống Tu Văn liền cấm anh vào phòng bếp lần nữa.

Phần lớn vợ chồng tốt xấu gì buổi tối cũng cùng nhau ăn bữa cơm, hai người họ thì ngược lại, mỗi ngày đều ra ngoài ăn, tuy rằng bọn họ không thiếu tiền, nhưng luôn cảm thấy có chút không thõa đáng cho lắm. Trước đây lúc Tống Tu Văn ở một mình không thấy như vậy, hai người thì kỳ lạ chút.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Còn chưa nghĩ ra, anh muốn đi đâu

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Về nhà hấp sủi cảo ăn được không

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Anh muốn vào phòng bếp?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Anh xin thề, tuyệt đối sẽ không đốt phòng bếp ""

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: "" Em không tin được anh

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: "" Phu nhân đừng vậy mà, lần này anh tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không để xảy ra vấn đề, anh dùng bếp điện, không đụng tới bếp gas!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:…..

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Phu nhân, tin anh lần này nữa đi, nếu như anh làm được sau này chúng ta có thể ăn cơm ở nhà rồi ""

Tống Tu Văn bị thuyết phục, cậu không có thiên phú, thế nhưng cậu lại rất muốn có thể cùng người yêu ăn sáng ở nhà… Hơi cảm thấy kỳ quái.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Chỉ thử một lần

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện ""

Vì làm một bữa sủi cảo, Tần Thời đã khổ luyện không ít. Ba Tần mẹ Tần cũng rất là buồn bực, con trai thông mình như vậy, sao lúc vào phòng bếp lại giống như là đi tra tấn thế? Không, so với tra tấn còn khổ hơn nhiều.

Khó được một lần anh muốn hấp sủi cảo, mẹ Tần thật rất vui mừng.

Bếp gas thì mẹ Tần không dám cho anh đụng tới, bếp điện an toàn hơn chút, là một người trưởng thành, về mặt dung điện an toàn họ vẫn hiểu được.

Sủi cảo Tần Thời mang về cũng không phải là mua trong siêu thị, mà là mẹ Tần cùng mẹ Tống tự tay làm. Nhân sủi cảo là mẹ Tần làm, mẹ Tống chỉ phụ trách bao lại, dù sao bà cũng là sát thủ phòng bếp, tay nghề không tốt.

Tống Tu Văn đối với việc Tần Thời vào phòng bếp vẫn có chút lo sợ, trước khi Tần Thời ra tay cậu còn tỉ mỉ kiểm tra trên bồn rửa rau có nước hay không, phải lau cho sạch mới dám nhấn công tắc mớ bếp điện.

Đừng nhìn khi Tần Thời vào phòng bếp bộ dạng tự tin đầy tràn, quá trình cũng nhớ rõ, nhưng lúc đối mặt với nồi nước trên bếp điện, thì trở nên căng thẳng.

Hai tay Tống Tu Văn để trên vai Tần Thời, kề sát anh, nhỏ giọng hỏi: “Anh làm được không? Không được cũng không cần thể hiện đâu.”

Đàn ông kị nhất là có người hỏi mình được không, vì để cho phu nhân biết anh “được”, anh phải cố hết sức rồi!

“Tất nhiên được, em ở một bên nhìn là được.” Tần Thời hít sâu thở ra, chờ nước sôi lên.

Bề mặt sủi cảo đều được cán mỏng, mỗi viên tròn tròn trắng trắng, nhìn đẹp hơn so với đồ đông lạnh trong siêu thị, càng khỏi cần nói nhân, trong nhà làm rất mới còn sạch sẽ, hơn nữa còn rất nhiều.

Hai người mới đợi nước sôi thôi cũng cảm thấy giày vò, nhìn cái nồi như nhìn phi thuyền người ngoài hành tinh.

“Nước sôi.” Tống Tu Văn vỗ vỗ vai Tần Thời, vẫn dính vào sau lưng anh, giống như xem anh thành cái bia đỡ.

Tần Thời đi tới mở nắp nồi, bỏ vào khoảng hai mươi cái sủi cảo, trong nồi liền đầy, anh luống cuống tay chân dùng muôi quấy đều sủi cảo theo chiều kim đồng hồ, Tống Tu Văn đứng phía sau trợn tròn hai mắt nhìn.

Vừa bỏ sủi cảo vào nước không còn sôi nữa, đội một lát nước có dấu hiệu sôi lại, Tần Thời nói: “Phu nhân, đem một chén nước lạnh lại đây cho anh.”

“Hả? À…” Tống Tu Văn lạch bạch chạy đi lấy chén, sau đó đổ một chén nước lạnh đưa cho anh.

Tần Thời nhìn chén nước hơi do dự, có phải nên đổ hết vào không?

“Nước sôi.” Tống Tu Văn nhắc nhở anh.

Tần Thời không nghĩ nữa đổ hết chén nước vào trong nồi, nước sôi vừa giảm xuống, mùi sủi cảo đã bốc lên.

Tống Tu Văn trầm mặc một lát nói: “Cần nhiều nước vậy sao?”

“…Cũng không khác lắm đâu.” Tần Thời trả lời rất tự nhiên, nhưng một bên vẫn tiếp tục quấy sủi cảo, “Còn cần hai lần nước lạnh nữa.”

Lần này Tống Tu Văn nhìn biểu tình của Tần Thời cũng không quá tin tưởng, “Anh có thể nấu được sao?”

“… Lại thêm hai lần nước lạnh, chờ màu trắng của bột chuyển thành trong suốt là có thể ăn, đưa thêm nước cho anh.” Mặc dù Tần Thời cũng lo không được, nhưng đã đi đến nước này, anh cũng không thể lùi bước.

Nửa tiếng sau, sủi cảo của Tần Thời ra lò.

Mẹ Tần có thêm trứng gà vào lớp bột vỏ, vì vậy sủi cảo cũng không dính vào nhau. Sủi cảo ra lò nhìn trong suốt, cạn lời, vậy mà làm được rồi.

Tần Thời đầu đầy mồ hôi, vừa ngồi xuống mặt đã biến sắc: “Không xong!”

Tống Tu Văn bị anh dọa sợ đến nổi rớt sủi cảo vào lại chén, “Sao vậy?”

“Anh quên hỏi mẹ có cần bỏ thêm gia vị không.” Tần Thời xụ mặt nói.

Tay Tống Tu Văn run rẩy, nhìn sủi cảo bề ngoài rất xinh, lại nhìn Tần Thời chuẩn bị móc điện thoại ra gọi hỏi mẹ Tần, cuối cùng cũng đè tay anh lại, “Ăn trước đã, cảm thấy không bỏ gia vị cũng không quá khó ăn.”

“Nếu như dở nhất định là mẹ anh làm nhân dở.” Tần Thời nghiêm túc nói.

Tống Tu Văn cũng không muốn phun tào là do người nấu sủi cảo không tốt, múc một cái sủi cảo bỏ vào miệng…

“Ý, ngon quá!” Ánh mắt Tống Tu Văn nhất thời sáng lên.

“Thật à?” Tần Thời ngạc nhiên.

Tống Tu Văn liền múc một viên đưa tới trước mặt Tần Thời, Tần Thời há miệng… cắn.

Mùi vị rất ngon!

Giống như sủi cảo đông lạnh trong siêu thị cũng không cần thêm bất kỳ gia vị gì, nhân sủi cảo đã có vị rồi, hơn nữa da sủi cảo cũng có thêm trứng gà, cho nên trơn mềm ngon miệng. Huống chi sủi cảo này còn được làm bởi tay mẹ Tần, nhân thịt cải trắng, không dầu không dính, Tần Thời giữ độ lửa cũng không sai, cho nên, Tống Tu Văn ăn qua một cái đã không dừng được.

Không chỉ có Tống Tu Văn ăn thấy ngon, Tần Thời cũng như vậy, sao anh biết được sủi cảo có thể ngon tới vậy chứ?

Nhưng mà hai người nghĩ còn có một nguyên nhân khác khiến nó ngon như vậy, có lẽ chính là vì họ tự tay làm…

Mỗi người mười bốn mười lăm viên sủi cảo, khỏi cần nói, không thõa mãn được dạ dày của hai tên con trai.

“Anh còn biết nấu mì, có muốn ăn thử không?” Tần Thời tất nhiên cũng chưa ăn no, tuy rằng trong tủ lạnh còn sủi cảo, nhưng bọn họ cũng không thể đảm bảo lần tới nấu có ngon vậy không, chi bằng cứ để dành đó vậy.

“Đi nấu đi.” Tống Tu Văn ra lệnh như đế vương.

Tần Thời rất thích ăn mì ăn liền, thế nhưng trong mì ăn liền có độc tố, một tháng chỉ được ăn một bọc. Từ lúc Tần Thời và Tống Tu Văn sống chung, đã rất lâu Tần Thời chưa có ăn mì ăn liền, ngày hôm nay cũng đã tối quá rồi, không muốn đi ra ngoài ăn.

Lúc Tống Tu Văn đi siêu thị đã mua loại mì ly tốt nhất, ngay cả cậu cũng quên, chỉ có Tần Thời nhớ.

Mì ăn liền rất dễ giải quyết, mở ra, đổ gia vị, đổ nước.

Sau khi hai người ăn no thì ra ngoài đi dạo một vòng, tiêu thực xong thì thong thả về nhà.

Tần Thời vừa khóa cửa xong Tống Tu Văn đã xông tới, hung hăng hôn anh một cái.

“Lúc ở bên ngoài đã muốn hôn anh.” Tống Tu Văn cười nhẹ nói.

Tần Thời nghe vậy lỗ tai liền nóng lên, bắt lấy hai cánh tay trên người mình, “Không bằng… hôm nay chúng ta tắm uyên ương đi?”

“Sau đó thì làm gì?” Tống Tu Văn nhướng mày.

Tần Thời thích nhất lúc Tống Tu Văn cười xấu xa, rất là hấp dẫn người khác.

Hôm nay Tống Tu Văn cùng Tần Thời đều đã tốt nghiệp, có lên game hay không cũng không cần quan tâm, xuân tiêu nhất khác trị thiên kim, đêm vẫn còn dài, bọn họ vẫn có nhiều thời gian “giao lưu tình cảm.”





Chớp mắt đã đến đêm Thất Tịch.

Lúc đầu Tần Thời nghĩ Thất Tịch năm nay cũng sẽ giống như năm ngoái, làm xong nhiệm vụ sẽ cho một sợi chỉ đỏ đổi nhẫn có khắc tên, thế nhưng, năm nay nếu hoàn thành nhiệm vụ Thất Tịch lại không cho nhẫn, mà là cho trang sức eo có khắc tên đối phương.

Không ít người chơi đều cạn lời, có nhiều cặp tình duyên làm nhiệm vụ Thất Tịch, trong game có người còn tình duyên, có người chết tình duyên, mấy người chết tình duyên ít nhiều gì cũng có thể đem nhẫn đi vứt, bây giờ đổi thành vật trang sức, vật trang sức là không thể tháo ra.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Phu nhân chúng ta đi làm nhiệm vụ đi ""

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Trang sức nhìn xấu quá

Tống Tu Văn nhìn qua trang sức eo của nhiệm vụ Thất Tịch thì cho ra kết luận này, dây đỏ thật dài treo hai cái chuông bạc, chuông còn quá lớn, dù sao không phù hợp thẩm mỹ cậu là được.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: "" nhìn xấu hay không không quan trọng, quan trọng chúng ta là tình duyên

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ""

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Qua đây, làm nhiệm vụ cũng không khó đâu ~

Một nhiệm vụ Thất Tịch mà thôi, Tống Tu Văn cũng không ghét bỏ, tuy rằng trang sức quả thật rất xấu, bất quá cũng là đêm Thất Tịch đầu tiên bọn họ ở chung, không nói trong hiện thực, trong game cũng cần chút kỷ niệm mới được.

Nhiệm vụ Thất Tịch đơn giản là chạy qua các bản đồ, nhận nhiệm vụ ở thành chủ xong thì đi qua bản đồ khác để làm, sau đó phải về thành chủ trả nhiệm vụ rồi nhận nhiệm vụ mới… Tống Tu Văn cùng Tần Thời đều không có kinh nghiệm, sau khi hai người liên tục dùng thần hành cùng Trừ Trệ Tán mới buồn bực, thần hành không đủ để dùng mà!

Thần hành không đủ xài thì không xài, ít nhiều gì cũng có thể ngồi xa phu chạy qua, đường đi xa xôi, hai người không thể làm gì khác hơn là ngồi nói nhảm.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đột nhiên em nhớ ra một việc

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Gì?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Acc của anh là chuyển từ khu năm qua đây phải không?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ừm

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Khu năm cũng là ID này?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Không… ID anh ở khu năm giống như em vậy

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Trước kia rất lâu lúc đánh bí cảnh ngày có cô gái nói tình duyên cô ấy ở khu năm tên là Kiếm Chỉ Dương Tuyết

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…..

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đừng nói là em tin nha?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Anh đang chột dạ hả…..

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: "" Anh chỉ là được hoan nghênh thôi, bọn Long Vương có thể chứng minh trong sạch giúp anh!

Tống Tu Văn gãi cằm, được hoan nghênh à….

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Nói chút chuyện xưa của anh đi

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:… Có gì để nói

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Không bằng chúng ta nói chuyện buổi tối ngủ thế nào đi ""

Nhìn thấy lời này mặt Tống Tu Văn không khỏi đỏ lên, sau khi lên game da mặt tên này quả thật dày ngang bức tường!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Mặt anh đâu!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Còn đây, tối nay cho em sờ #haha

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: "" Anh đang đánh trống lãng hả

Bị nhìn ra rồi….

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: "" Phu nhân lòng anh đối với em có trời đất làm chứng

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Nhưng mà cũng không biết có phải do vấn đề thể chất của anh không, anh phát hiện mình rất dễ đụng phải kỳ ba

Lời này thật sự không sai, lúc trước có Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch là nhìn ra được, Tần Thời tuyệt đối là thể chất đụng phải kỳ ba.

Sự kiện 818 trên tieba lúc trước có thể nói là hung hăng tát Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch hai bạt tay, ID trong game của hai người cũng mất tích luôn, thế nhưng có chơi acc nhỏ hay không thì không biết được.

Nhưng mà sau này còn xảy ra một việc khiến Tống Tu Văn đặc biệt 囧, chuyện này còn có quan hệ với Trì Vãn Tình.

Trong hiện thực Kiếm Chỉ Giang Sơn Dương Trác điều kiện tốt khỏi phải bàn, thế mà tên ngốc kia dám đưa địa chỉ cho Trì Vãn Tình, cô Trì Vãn Tình này cũng không biết có phải là bệnh nhân từ bệnh viện tâm thần chạy ra hay không, bị Dương Trác từ chối ba lần bốn lượt vẫn cứ mặt dày bám lấy. Càng buồn cười chính là, Dương Trác triệt để phiền chán cô ta, cô ta lại hiên ngang nói “Chỉ cần anh nói cho tôi biết địa chỉ của Kiếm Chỉ Thiên Hạ, sau này tôi cũng sẽ không đến quấy rầy anh” đại khái là vậy, Dương Trác triệt để cạn lời.

Dương Trác bị bắt chẹt một lần xong, làm thế nào cũng không chịu nói địa chỉ của Tần Thời cho Trì Vãn Tình. Trì Vãn Tình vẫn cứ quấn lấy y, cũng gọi bảo an rất nhiều lần… Sau đó Trì Vãn Tình cũng không còn xuất hiện nữa… Thẳng đến một ngày nào đó, Tần Thời tan ca, cô ta liền xông ra.

Không dụ dỗ được Dương Trác thì đem mục tiêu chuyển sang Tần Thời, cô gái này rốt cục là loại kỳ ba gì,  sao lại cho rằng Tần Thời dễ dụ dỗ hơn Dương Trác nhỉ? Hơn nữa Tần Thời cũng đã là hàng đã bán được chưa!

Bốn chữ “không biết xấu hổ” này, ịn vào người Trì Vãn Tình là phù hợp nhất.

Sau khi Tống Tu Văn biết chuyện thì không nói hai lời trực tiếp báo cảnh sát, lý do báo cảnh sát rất đơn giản —– Ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống người khác.

Tuy rằng không phải tội gì lớn, nhưng làm lớn một lần còn hơn tiếp tục bị dây dưa.

Bây giờ đã có một thời gian Trì Vãn Tình chưa xuất hiện, về phần sau này có xuất hiện hay không, Tống Tu Văn không dám chắc.

Chuyển xong bản đồ, hai người tới Kim Thủy Trấn, cần ở nơi này thu thập ba loại vật phẩm.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Xuống xe!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ừm

Trước đây trong game ngồi xa phu chuyển bản đồ sẽ không thể xuống xe, thế nhưng bây giờ lại có thể, tiết kiệm được một đoạn.

Có rất nhiều người chơi đến đây thu thập vật phẩm, một món nhiệm vụ cần hai người đồng thời thu thập, mà lúc vật phẩm xuất hiện lại thì người xung quanh rất nhiều, mặt khác thu thập vật phẩm cần hai người trong đội cách nhau không quá 4m.

Tần Thời cùng Tống Tu Văn rất nhanh tay, không tới một phút đã cướp được, sau đó hai người tiếp tục đi đến điểm nhiệm vụ tiếp theo, đồng dạng, phải đi cướp.

Một trái pháo đột nhiên nổ dưới chân Tần Thời, Tống Tu Văn vừa lúc liếc nhìn thì thấy dòng thông báo hệ thống màu vàng, là một ID tên Thiên Trạch Hoa…

Thiên Trạch Hoa, Mộc Thiên Trạch.

Thiên Trạch Hoa đã thêm bạn vào danh sách kẻ thù, sẽ đối với bạn mở hình thức cừu sát sau 5 giây.

Tống Tu Văn hừ lạnh một tiếng, không đợi đếm ngược kết thúc đã thêm cừu sát lại người kia.

Cái acc Thiên Trạch Hoa này cũng là một buff Tú, một thân trang bị cũng không tệ, thế nhưng trong mắt Tống Tu Văn, cho dù cô ta có là buff Tú cầm Thần binh, cũng nhất định phải đem cô ta đánh chết đánh tàn, cậu không muốn dây dưa với loại con gái xà tinh bệnh này. Hơn nữa, Tần Tiểu Thời tốt hơn con nhỏ xà tinh bệnh này biết bao nhiêu lần.

[Cận][Thiên Trạch Hoa]: Nhân yêu chết tiệt, sớm muộn gì mày cũng sẽ có báo ứng

[Cận][Thiên Trạch Hoa]: Tao nguyền rủa cả nhà mày chết

[Cận][Thiên Trạch Hoa]: Nguyền mười tám đời nhà mày

[Cận][Phong Nhất Dạng Đích Nam Tử]: Cái đệt đây là thù tới cỡ nào

[Cận][An Tĩnh Đích Mỹ Nam Tử]: Thiên Trạch Hoa… có phải con nhỏ xà tinh bệnh cướp chồng người ta trên tieba không

[Cận][Phong nhất dạng đích nam tử]: Hở

[Cận][An Tỉnh đích mỹ nam tử]: Cái đệt, thêm cừu sát tui rồi

[Cận][Trúc Uyển Thanh Hương]: Cô ta còn dám ở lại game

Mộc Thiên Trạch đã thành cái xác nằm trên đất, đời này Tống Tu Văn ghét nhất là mắng người còn kéo theo cha mẹ, cậu chỉ để ý tới người nhà mình, Mộc Thiên Trạch vừa rồi, triệt để đạp trúng tử huyệt của cậu.

Trò chơi cùng hiện thực dù sao cũng là hai thế giới, Mộc Thiên Trạch có thể bỏ acc chính của cô ta, thì cũng có thể bỏ thêm một acc nhỏ, cô ta có thể làm mấy cái mười mấy cái acc nhỏ trở lại. Nói khó nghe chút trừ khi có ngày cô ta não úng đâm đầu xuống sông tự tử, nếu không tuyệt đối sẽ thành âm hồn không tan trong game.

Mười phút sau.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Phu nhân xin bớt giận, đã giải quyết rồi

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Sao nhanh vậy?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chuyện lớn như này, phải nhanh

Tống Tu Văn cùng Tần Thời bị Mộc Thiên Trạch kích thích một trận, vẫn sẽ để mặc cô ta làm bậy à? Tất nhiên không có khả năng, lúc trước lên tieba quậy một phen khiến Mộc Thiên Trạch mai danh ẩn tích, bản thân cô ta ngoại trừ kích động Trì Vãn Tình cùng bia đặt ra cũng không như Trì Vãn Tình bám dính ngoài đời, lúc đó Tống Tu Văn cũng đã cho rằng cô ta đã biến mất.

Ai ngờ hôm nay cô ta lại dám xuất hiện trở lại, còn lấy cái hình thức ác độc này, ai chịu được chứ?

Kỹ thuật máy tính của Tần Thời cùng Tống Tu Văn có thể bình thường, nhưng Hoàn Nhan Cảnh lại thuộc chuyên ngành IT, không chỉ mình y, còn có đám heo bằng cẩu hữu, vài người đó dùng một ít thủ đoạn xâm nhập được vào máy tính Mộc Thiên Trạch, Hoàn Nhan Cảnh tỏ vẻ, cái dàn máy giá trị gần một vạn của cô ta đã hỏng hoàn toàn.

Trừ máy tính ra, Hoàn Nhan Cảnh còn đem toàn bộ tài khoản từng đăng nhập Kiếm Tam ở máy tính đó khóa hết, nếu có một ngày một trong số những acc đó có đăng nhập nhất định sẽ có thông báo với y…. Tống Tu Văn không hiểu loại kỹ thuật cao thâm này, thế nhưng dàn máy gần một vạn cứ vậy mà bị phế, cũng không biết Mộc Thiên Trạch cảm thấy thế nào.

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Bữa nào mời Hoàn Tiểu Cảnh cùng bạn y ăn một bữa cơm

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Không thành vấn đề

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Cuối tuần này được không?

[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ[: Cuối tuần này không được, cuối tuần này là lễ tình nhân, đám trạch nam kia cũng có bạn gái!

[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:… Vậy được

Tần Thời nghĩ rằng, cuối tuần này là lễ tình nhân, làm sao có thể để mấy tên bóng đèn đến chơi với phu nhân nhà mình chứ? Nhất quyết không được.

Vì vậy, mời khách chậm lại một tuần.

….

Nói đến tình yêu của Tống Tu Văn cùng Tần Thời, từ lúc hai người gặp qua ba mẹ hai bên, mọi chuyện đã được quyết định như vậy, hơn nữa giống như là từ tình yêu cuồng nhiệt thoáng chút đã chuyển qua trạng thái vợ chồng lâu năm, cuộc sống bình thản như nước….

Thân là một tên con trai mới biết yêu đã “kết hôn”, Tống Tu Văn tỏ vẻ có chút không theo kịp thời đại, kiếm tiền nuôi gia đình gì đó, Tần Tiểu Thời cũng kiếm được nhiều tiền, thậm chí còn kiếm nhiều hơn cậu, gia đình không cần cậu nuôi, ngược lại cậu mới giống người được nuôi.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tống Tu Văn quyết định một chuyện —– chơi lãng mạn!

Nam chính trong TV rất là có tiền, hở chút liền vung tay bao hết cái nhà hàng để làm nữ chính vui, nhà hàng dễ bao vậy à? Bao một cái nhà hàng cần bao nhiêu tiền, bạn trả nổi số tiền lời một đêm của nhà hàng à?

Tống Tu Văn không có số tiền lớn vậy, nhưng mà, nhà hàng bao không được, lại có thể đi du lịch biển một chuyến, làm một tuần trăng mặt, làm một bàn bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.

Lúc Tần Thời bị đưa ra biển trải nghiệm tuần trăng mật liền ngu người. Phòng trăng mật bố trí rất là mật ngọt, khắp phòng đều là bong bóng hồng phấn. dồ dùng, giường, bồn rửa tay thậm chí bồn tắm đều có hình trái tim, nói đơn giản giống như một vương quốc trong mơ vậy.

Không bao lâu, phục vụ đã đưa bữa tối đầy ánh nến của họ lên, cùng với một bó hoa hồng đỏ.

Tần Thời ôm đóa hồng biến thành pho tượng, tình tiết này, hình như quá giống ngôn tình phải không?

“Đêm Thất Tịch, nhất định phải nhận hoa hồng đỏ của em, 99 đóa đó.” Tống Tu Văn một thân mặc vest mỉm cười nói.

“Trường trường cửu cửu?” Tần Thời nghiêng đầu nhìn cậu.

“Thế mà anh cũng biết cái này?” Tống Tu Văn hơi tò mò.

Trong lòng Tần Thời nói sao lại không biết, anh còn chuẩn bị một “ngạc nhiên” ở nhà đó, nhưng mà ngạc nhiên của anh so với căn phòng trăng mật này, đã thấy thua kèm rồi.

Hai người ngồi trên sân thượng, gió nhẹ lướt qua, ánh nến bao phủ hai người, beef steak bên rượu vang đỏ, làm người trần, thỉnh thoảng cũng phải học lãng mạng một chút.

Trên bàn ăn, hai người Tống Tu Văn, Tần Thời cười như hai tên ngốc.

Tần Thời muốn để Tống Tu Văn về nhà xem “ngạc nhiên”, nhưng bây giờ đã không còn quan trọng rồi.

Hành trình trăng mật hai ngày một đêm, cần vui vẻ hưởng thụ.

Toàn văn hoàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui