Từ biệt Chu Mộng Dương, tốc độ của Bạch Nhạc vốn không nhanh như vậy nữa, ba ngày sau, mới trở lại trong thành Thanh Châu.
Đã muốn làm mồi dụ, Bạch Nhạc tất nhiên không ẩn tàng hành tích, trực tiếp dùng thân phận của Gia chủ Bạch gia trở về nhà, Bạch gia mở rộng cửa giữa cung nghênh, lại ở trong phủ bày tiệc rượu, chúc mừng vài ngày.
Chỉ là, những cái này đều không liên quan gì tới Bạch Nhạc.
Những năm gần đây ở Linh Tê Kiếm Tông, Bạch Nhạc sớm đã quen với cuộc sống yên lặng, trở về lộ mặt một chút, lại quay về Thính Hương Thủy Tạ, tất cả tạp vụ đều được Bạch Thanh Nhã giúp hắn chống đỡ.
Người nhánh bên của Bạch gia tới bái kiến, cũng có một số người quen thuộc với Bạch Nhạc lúc nhỏ, chỉ là Bạch Nhạc cũng đều cự tuyệt.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, hắn chỉ là tạm thời giữ chức danh Gia chủ này, trên thực tế sớm đã làm tốt tính toán, để Bạch Thanh Nhã trở thành Gia chủ thực tế, việc này tất nhiên đều do Bạch Thanh Nhã phụ trách.
Về phần chuyện truy tra manh mối của Huyết Ảnh Ma Tông, tất nhiên càng không thể nói toạc ra.
Bạch Nhạc cũng không am hiểu xử lý loại chuyện này, mà hiện giờ người có thể tin được trong Bạch phủ, cũng chỉ có một mình Bạch Thanh Nhã, tất nhiên cũng giao cho Bạch Thanh Nhã xử lý.
- Thanh Nhã tỷ,nhớ kỹ, chỉ cần tra ra người có nghi vấn, ngươi đừng ra mặt tra hỏi, chỉ cần tìm cớ dẫn đến gặp ta là được rồi.
Tuy bảo Bạch Thanh Nhã điều tra manh mối, nhưng Bạch Nhạc tuyệt đối không muốn Bạch Thanh Nhã phải mạo hiểm, một khi có tiến triển, chuyện, tất nhiên vẫn do hắn tự mình đi làm.
Dẫu sao, cho dù chỉ là người thường, chỉ cần có liên hệ với Huyết Ảnh Ma Tông, cũng có khả năng dẫn tới nguy hiểm.
- Yên tâm đi, ta sẽ xử lý tốt.
Gật đầu, Bạch Thanh Nhã nghiêm túc đáp ứng.
Tuy nàng ta không biết Huyết Ảnh Ma Tông rốt cuộc có nghĩa là, nhưng cũng từ trong lời nói của Bạch Nhạc và Bạch Mộc lúc trước hiểu được, cha mẹ chính bởi vì Huyết Ảnh Ma Tông mới bị bức phải tự sát, huyết cừu như vậy, đã đủ để khiến nàng ta dốc hết toàn lực rồi.
- Đúng rồi.
Nghĩ nghĩ một chút, Bạch Nhạc đi đến bên cạnh bàn cầm lấy bút chậm rãi viết xuống một danh sách,
- Thanh Nhã tỷ, những thứ này, ngươi nghĩ biện pháp giúp ta thu mua một chút, chỉ cần có thể tìm được, không ngại phí tổn.
- Những cái này...!Là dược liệu à?
Đi đến bên cạnh Bạch Nhạc, giống như lúc nhỏ, nhìn Bạch Nhạc viết chữ, Bạch Thanh Nhã có chút tò mò hỏi.
- Là linh dược!
Gật đầu, Bạch Nhạc giải thích,
- Những cái này ở hiệu thuốc bình thường là không mua được, muốn tìm thấy cũng không dễ dàng...!Làm lộn xộn một chút, đừng đưa cả cho người ta xem, chậm một chút cũng không sao.
Nghĩ nghĩ một chút, Bạch Nhạc vẫn có chút lo lắng, lại ở trong bản danh sách này bỏ thêm một số linh dược mà hắn nhớ rõ khác, pha trộn với nhau, thế là, cho dù là bị người lấy được, cũng tuyệt đối không nhìn ra manh mối gì.
Huống chi, đây cũng chỉ là để ngừa vạn nhất mà thôi, truyền thừa của Thông Thiên Ma Công, trừ hắn ra, căn bản không có ai biết! Cho dù bày danh sách linh dược này ra trước mặt người khác, chỉ sợ cũng sẽ chỉ cho rằng đó là một bản danh sách linh dược để luyện thế, tuyệt đối không đoán được là có liên quan tới Thông Thiên Ma Thể.
- Đây là ngươi dùng để tu luyện à?
Bạch Thanh Nhã tò mò hỏi.
- Ừ.
Gật đầu, Bạch Nhạc lại từ trong túi trữ vật lấy ra một số linh thạch giao cho Bạch Thanh Nhã,
- Thanh Nhã tỷ, những linh dược này rất quý giá, tài vật tầm thường e là không mua được, những linh thạch này ngươi cầm lấy trước, đến lúc đó có thể dùng để đổi.
Linh dược cần để tu luyện Thông Thiên Ma Thể, càng đến về sau lại càng quý giá, có điều, chỉ là cấp nhập môn sẽ dễ hơn nhiều!
Trong đó có mấy chủ dược là rất khó có được, bằng vào thế lực của Bạch gia trong ở thế tục, e là không thể tìm được, với phải cần Bạch Nhạc tự nghĩ biện pháp, có điều cái khác, chỉ cần dụng tâm, chắc cũng không khó thu thập.
Lần này trở lại Bạch gia, trên thực tế, trong lòng Bạch Nhạc cũng biết rõ, trong khoảng thời gian ngắn, sợ rằng Huyết Ảnh Ma Tông tuyệt đối sẽ không có động tác gì.
Mà đoạn thời gian này, đối với hắn mà nói, chính là thời cơ tu luyện hiếm có nhất.
Bất kể là Thông Thiên Ma Thể hay là Thiên Cơ Biến đều cần đại lượng thời gian để tham ngộ, mới có thể chân chính tu thành, đó là thời gian mài mực, không gấp được.
...
Chỉ chớp mắt, Bạch Nhạc đã trở về được một tháng.
Cho dù Bạch Thanh Nhã bỏ ra tâm lực rất lớn để đi thăm dò, nhưng lại vẫn không thể phát giác ra manh mối của Huyết Ảnh Ma Tông, ngược lại là linh dược cần để tu luyện Thông Thiên Ma Thể, trừ mấy vị chủ dược hiếm có nhất ra, cái khác đều đã thu thập đủ.
Cho dù là hai vị chủ dược trong đó, cũng đã có manh mối, chỉ có bất ngờ duy nhất là, cùng đến với manh mối này, còn có một phần thiệp mời đến từ Thanh Châu Phủ Chủ.
Từ lúc ban đầu Bạch Nhạc trở lại Thanh Châu, xuống tay giết chết Bạch Thương Hải, trên thực tế, tin tức đã truyền tới trong tai Thanh Châu Phủ Chủ.
Chỉ là, vị Thanh Châu Phủ Chủ đó một mực không có phản ứng gì, dường như căn bản không bận tâm tới biến hóa của Bạch gia.
Cho tới hiện tại, mượn cơ hội Bạch gia thu mua linh dược, vị Thanh Châu Phủ Chủ kia cuối cùng mới hạ thiệp mời với Bạch Nhạc.
Chuyện liên quan tới Thanh Châu Phủ Chủ, Bạch Thanh Nhã không dám tự tiện làm chủ, chỉ có thể đưa thiệp mời tới trước mặt Bạch Nhạc.
Thiệp mời chỉ là loại quan phương nhất, thậm chí ngay cả lời lẽ bên trên cũng không phải Thanh Châu Phủ Chủ viết, nhưng nhìn thấy thiệp mời này, Bạch Nhạc lại lâm vào trong suy nghĩ sâu xa.
Lúc ban đầu khi trở về, Bạch Nhạc không quá quá để ý tới vị Thanh Châu Phủ Chủ này.
Nhưng, thực sự ở lại Thanh Châu, tiếp xúc càng sâu, lại càng có thể cảm nhận được sự bất phàm của hắn.
Quan trọng nhất là, Bạch Nhạc nhớ rõ, khi hắn về thành Thanh Châu làm mồi dụ, Chu Mộng Dương từng nói, thành Thanh Châu có Thanh Châu Phủ Chủ tọa trấn, cho dù là Phá Nam Phi, cũng không dám tùy tiện xuất thủ trong thành.
Phá Nam Phi là ai, từ tin tức có được Bạch Nhạc cho thấy, đó là ma đầu chân chính của Huyết Ảnh Ma Tông hiện giờ ở Thanh Châu, tồn tại Tinh Cung cảnh khủng bố.
Nhưng cho dù là ma đầu, bực này không ngờ cũng bởi vì kiêng kị Thanh Châu Phủ Chủ, mà không dám tùy tiện động thủ ở thành Thanh Châu, đây là sự uy hiếp cỡ nào?
Chỉ bằng vào điểm này, đối mặt với thiệp mời, Bạch Nhạc sao dám khinh thị.
Đáng tiếc, Chu Mộng Dương lại không giải thích cụ thể với hắn về lai lịch và thân phận của Thanh Châu Phủ Chủ, khiến Bạch Nhạc căn bản không đoán được dụng ý của đối phương, chỉ có thể mơ hồ đoán được có thể là có liên quan tới Huyết Ảnh Ma Tông.
Lắc đầu, Bạch Nhạc thuận tay thu hồi thiệp mời, nhẹ giọng mở miệng nói,
- Chuyện này để ta xử lý, Thanh Nhã tỷ ngươi không cần quan tâm.
- Tiểu Nhạc, tỷ tỷ không giúp được ngươi, tự ngươi cẩn thận một chút.
Nhìn ra vẻ ngưng trọng của Bạch Nhạc, Bạch Thanh Nhã có chút lo lắng dặn dò.
Cười tiêu sái, Bạch Nhạc nhìn Bạch Thanh Nhã an ủi,
- Yên tâm đi, Thanh Nhã tỷ, ta sớm đã không phải tiểu hài tử lúc trước, có thể bảo hộ bản thân, bảo hộ Thanh Nhã tỷ.
Huống chi, vị Thanh Châu Phủ Chủ này chắc cũng không có ác ý.
Hiện giờ kẻ địch của tất cả người tu hành ở Thanh Châu, chính là Huyết Ảnh Ma Tông.