Thái Thượng Kiếm Tôn


Tế đàn mà Tô Nhan đang đứng cũng theo đó mà bị hàn ý bao phủ, Lý Phù Nam cứ bước ra mỗi một bước, hàn ý sẽ đậm hơn một phần, lờ mờ có dấu hiệu đóng băng cả tế đàn và Tô Nhan.

Lý Phù Nam bước ra bước, trên toàn bộ tế đàn cơ hồ đã bị đóng băng.

Bất kể Tô Nhan thôi động lực lượng huyết tế thế nào, cũng không thể khiến màu máu lan ra.

Về phần mị thuật, hiện giờ Lý Phù Nam dứt khoát dùng hàn lưu chặn tầm mắt, Tô Nhan ngay cả thân hình cũng không hiện ra được, lực lượng mị hoặc tất nhiên giảm mạnh, trong giây lát ngắn ngủi, Tô Nhan cơ hồ đã bị Lý Phù Nam đẩy vào trong tuyệt cảnh.

Lúc này, dù là với định lực của Tô Nhan, cũng không khỏi sợ tới hoa dung thất sắc.

Quá đáng sợ!
Đối mặt với thiên kiêu như vậy, nàng ta quả thực là không hề có năng lực hoàn thủ.

Trời cao thương xót, những biến thái này sao đều bị nàng ta đụng phải.

Càng không xong là, lần này nàng ta thậm chí ngay cả chạy trốn và nhận thua cũng không làm được, huyết cấm đã kích phát, thủ hộ tế đàn chính là nhiệm vụ duy nhất của nàng ta, chỉ cần cả gan lùi nửa bước, lập tức sẽ bị huyết tế phản phệ!
Cũng cơ hồ là đồng thời, bọn Bạch Nhạc và Dương Bằng cuối cùng cũng chạy tới.

Tốc độ của Bạch Nhạc nhanh nhất, cơ hồ là trong nháy mắt, đã chạy tới bên cạnh tế đàn,
- Lý sư huynh, ta đến giúp ngươi!
Trong lúc nói, Bạch Nhạc lật cổ tay, Thu Hoằng Kiếm xuất hiện trong tay, trực tiếp giết tới Tô Nhan trên tế đàn.

- Trở về!
Tuy không nhận ra Bạch Nhạc, nhưng từ khí tức cũng có thể phán đoán ra, Bạch Nhạc là người trong huyền môn.

Cơ hồ là đồng thời khi Bạch Nhạc xuất thủ, Lý Phù Nam ý thức được không tốt, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Đáng tiếc, cuối cùng vẫn chậm một bước.

Tô Nhan vốn cơ hồ đã bị bức vào tuyệt cảnh, dưới loại tình huống này, đột nhiên có người trong chính đạo xông tới, không khỏi vui mừng quá đỗi, không hề nghĩ ngợi, thanh âm tràn ngập mị hoặc đó của Tô Nhan lập tức vang lên.

- Tiểu ca ca, tiểu lang quân, người ta lạnh quá, ngươi tới ôm ta một cái có được không?
Bạch Nhạc vốn còn đang đằng đằng sát ý, ánh mắt lập tức có chút mơ hồ, sát cơ trên người lập tức tản đi, ngược lại đờ đờ lao tới tế đàn.

Lý Phù Nam có lòng muốn ngăn cản, nhưng hắn hiện giờ đang ở thời điểm quan trọng thi triển Hàn Sơn Quyết, căn bản không thể phân tâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Nhạc bước lên tế đàn.

Trong lòng thầm thở dài một tiếng, Lý Phù Nam không khỏi lắc đầu, quá lỗ mãng.

Chỉ là thực lực Linh Phủ sơ kỳ, nếu gặp phải người khác, còn có thể phản kháng một chút, nhưng đối mặt với Tô Nhan mị thuật vô song, quả thực chính là đưa thức ăn, vô duyên vô cớ đáp tính mạng vào mà thôi.

Nghĩ chắc tiểu gia hỏa này là biết mình, cho rằng có mình ở đây thì không có gì nguy hiểm, mới liều lĩnh muốn thể hiện một chút, lại không ngờ, trong nháy mắt đã bị mị hoặc khống chế.

- Lý Phù Nam, đây cũng là đệ tử chính đạo các ngươi à, nếu ngươi còn không dừng tay, ta sẽ giết hắn trước.

Bạch Nhạc đờ đẫn bước lên tế đàn, Tô Nhan tóm lấy cổ hắn, lạnh lùng uy hiếp.

- Nằm mơ đi!
Hừ lạnh một tiếng, Lý Phù Nam thờ ơ nói, đồng thời lại bước ra một bước, hàn ý đột nhiên lại tăng vọt, cơ hồ đã triệt để đóng băng tế đàn.

Nếu là ngày xưa, với tính tình của Lý Phù Nam, có lẽ còn có thể làm ra một chút nhượng bộ để cứu người, nhưng hiện giờ lại là thời khắc quan trọng liên quan đến huyết tế, lúc này, đừng nói là một đệ tử chính đạo không quen biết gì với hắn, cho dù là đồng môn Hàn Sơn, hắn cũng tuyệt đối không bởi vậy mà có chút do dự.

- Đừng, Đại sư huynh, chờ một chút.

Xa xa, bọn Dương Bằng và Tiếu Vượng cơ hồ là trơ mắt nhìn Bạch Nhạc bị mị hoặc đến trên tế đàn, hiện giờ thấy Lý Phù Nam muốn tiếp tục hạ sát thủ, ngay cả Bạch Nhạc cũng cùng giết, lập tức có chút quýnh lên, gấp giọng hò hét.

Hơi khựng lại, lúc này Lý Phù Nam mới phát hiện, bọn Tiếu Vượng và Đàm Y Viên bọn họ cũng tới.

- Lý huynh, mau dừng tay, vừa bị ma nữ mị hoặc là Bạch Nhạc, lần này có thể phát hiện manh mối huyết tế trước, toàn là dựa vào Bạch huynh đệ, ngươi chớ có đả thương tới tính mạng hắn.

Ôm quyền với Lý Phù Nam, Dương Bằng cao giọng nói.

- Bạch Nhạc?
Nghe thấy cái tên này, Lý Phù Nam không khỏi hơi chau mày! Tuy hắn không nhận ra Bạch Nhạc, nhưng cũng biết cái tên này, cũng biết rõ tác dụng mà Bạch Nhạc mang tới trong chuyện này.

Nếu người bị Tô Nhan khống chế là Bạch Nhạc, sợ là thật sự có chút phiền phức.

Trên thực tế, khi nghe thấy cái tên Bạch Nhạc này, cho dù là Tô Nhan cũng không khỏi có chút trợn tròn mắt.

So sánh với Lý Phù Nam, nàng ta càng quen thuộc với cái tên này hơn.

Cao thủ ma đạo thần bí đó, từng bảo nàng ta bảo hộ Bạch Nhạc, lúc trước nàng ta cũng một mực tìm hiểu chung quanh, muốn thông qua Bạch Nhạc tìm tới cao thủ ma đạo đó, đáng tiếc, lại một mực không thể tìm thấy.

Nhưng ai ngờ, hiện giờ cuối cùng lại bắt được Bạch Nhạc.

Ngay khi Tô Nhan đang có chút do dự, không biết nên xử lý như thế nào, lại chỉ thấy Bạch Nhạc vốn đã bị nàng ta khống chế, ánh mắt đột nhiên khôi phục tỉnh táo, trực tiếp vươn tay ra bịt miệng nàng ta.

- Đừng nói gì, ta phụng mệnh tới cứu ngươi, giúp ngươi hóa giải huyết cấm!
Bên tai vang lên thanh âm trầm thấp của Bạch Nhạc, Tô Nhan không khỏi lại trợn tròn mắt.

Lại nhìn Bạch Nhạc, làm sao còn có bộ dạng bị nàng ta mị hoặc, quả thực căn bản là không chịu chút ảnh hưởng nào.

Quan trọng nhất là, lời Bạch Nhạc nói ra, lại khiến Tô Nhan lập tức có một loại kinh hỉ tuyệt xử phùng sinh.

Phải biết rằng, hiện giờ nàng ta bị Lý Phù Nam đẩy vào tuyệt cảnh, chính bởi vì sự tồn tại của huyết cấm, khiến nàng ta căn bản không thể đào tẩu, nhưng chỉ cần có thể giải trừ huyết cấm, nàng ta lập tức sẽ từ bỏ tế đàn mà đào tẩu!
Nói chung mục tiêu của Lý Phù Nam là Huyết Ảnh Tế Đàn chứ không phải giết nàng ta, tuyệt đối sẽ không đuổi theo nàng ta.

- Ăn đi!
Tùy ý từ trên người lấy ra một viên đan dược, cũng không cho Tô Nhan nhìn, trực tiếp đút vào trong miệng nàng ta.

Dưới loại tình huống này, cho dù là bản thân Tô Nhan căn bản cũng không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp nuốt xuống, cơ hồ là khi dược lực vừa tan ra, bàn tay Bạch Nhạc đã đặt lên lưng Tô Nhan.

Trong phút chốc, Thông Thiên Ma Công đột nhiên vận chuyển, một cỗ lực lượng cắn nuốt khủng bố thuận theo kinh mạch của Tô Nhan vươn vào trong cơ thể của nàng ta, cường hành cắn nuốt lực lượng huyết cấm trong cơ thể.

Đối với người khác mà nói, lực lượng huyết cấm đã dung nhập vào trong huyết mạch, cho dù là cường giả Tinh Cung cảnh muốn hóa giải cũng không dễ dàng, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, lại đơn giản tới không thể đơn giản hơn.

Hắn chỉ cần cắn nuốt toàn bộ lực lượng huyết cấm trong cơ thể Tô Nhan là được, ngay cả một bộ phận lực lượng của bản thân Tô Nhan cũng cắn nuốt, căn bản không cần phân tách ra.

Trong lòng do dự một thoáng, Lý Phù Nam vẫn lắc đầu,
- Không được! Dương huynh, nếu là lúc khác, ta tất nhiên sẽ nể mặt ngươi, nhưng hiện giờ thời gian cấp bách, liên quan đến toàn bộ an nguy của Thanh Châu, thứ cho Phù Nam không dám tòng mệnh.

Bất kể là đồng môn như bọn Tiếu Vượng hay là Dương Bằng, đều không thể khiến hắn thay đổi tâm ý.

Trên thực tế, loại người như Lý Phù Nam, vốn là khó bị người ngoài ảnh hưởng nhất, một khi bản thân hắn đã làm ra phán đoán, căn bản không thể nghi ngờ.

Lập tức, sát cơ nổi lên, Lý Phù Nam đột nhiên bước ra một bước, băng giá bao phủ trên tế đàn đột nhiên ngưng thực, vây cả tế đàn cùng Bạch Nhạc và Tô Nhan bên trong.

Hàn ý cửu trọng sơn, hiện giờ chỉ thiếu một bước cuối cùng, là có thể phá vỡ toàn bộ tế đàn, trảm sát cả Bạch Nhạc và Tô Nhan ở đây.

Nhưng cũng chính là trong nháy mắt này, biến cố đột nhiên nổi lên!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui