Thái Thượng Kiếm Tôn


- Xông như thế nào?
Trong mắt chớp qua tinh mang, Bạch Nhạc nhịn không được mở miệng hỏi.
- Đừng vội, nghe ta từ từ giải thích.
 Khoát tay, Dương Bằng từ tốn nói:
- Thất Tinh Tháp tuy tốt, nhưng đối với người ngoài mà nói, lại có một chỗ không tốt, đó là, bản tông sẽ không chịu trách nhiệm với an toàn của người ngoài trong Thất Tinh Tháp.
Nhắc tới điểm này, Bạch Nhạc mới chợt nhớ ra, vừa nãy Dương Bằng hỏi hắn có dám xông hay không.
Không đợi Bạch Nhạc đặt vấn đề, Dương Bằng đã tiếp tục giải thích:
- Đối với đệ tử bản tông mà nói, Thất Tinh Tháp không có gì quá mức nguy hiểm, một khi gặp phải nguy cơ, đệ tử bản tông liền sẽ phát động lệnh bài, trực tiếp tống ra Thất Tinh Tháp.
Nói đến đây, tiếp sau liền không cần giải thích, nếu không có lệnh bài đệ tử Thất Tinh Tông, người tiến vào trong tháp tự nhiên phải chính mình đối mặt với nguy hiểm.
Nhìn vào Bạch Nhạc, sắc mặt Dương Bằng thoáng ngưng trọng mấy phần:
- Bạch huynh đệ, ta cũng không giấu ngươi, cách mỗi ba năm Thất Tinh Tháp của bản tông sẽ mở ra một lần, mỗi lần đều có không ít người ngoài tông cùng lúc xông tháp.

.

.

Những người ngoài tông này, mỗi lần đều có chí ít ba thành chết trong Thất Tinh Tháp!
-.

.

.
Câu này vừa ra, dù là Bạch Nhạc đều không khỏi trong lòng đột nhiên hơi nhảy.
Ba thành tỉ lệ tử vong, con số này vô cùng khủng bố.
Chỉ là, ngẫm kỹ lại, Bạch Nhạc liền cũng thoải mái.
Nơi như Thất Tinh Tháp, sợ rằng Thất Tinh Tông căn bản không muốn người ngoài đi xông, điều kiện hà khắc chính là vì hấp dẫn người ngoài bái nhập Thất Tinh Tông, rốt cuộc, chỉ cần trở thành đệ tử Thất Tinh Tông, ngay lập tức liền sẽ được đến cơ hội an toàn đi xông Thất Tinh Tháp.
- Dương huynh, trong Thất Tinh Tháp kia, rốt cuộc có khảo nghiệm gì?
 Bạch Nhạc nhịn không được lần nữa hỏi.
- Không biết!
Nhún nhún vai, Dương Bằng thản nhiên đáp.
- Không biết?
 Nghe được hồi đáp này, chẳng những Bạch Nhạc, ngay cả Tiếu Vượng và Đàm Y Viên đều không khỏi kinh ngạc.
Người ngoài không biết thì cũng thôi, nhưng nếu nói truyền nhân Tinh Hà lão tổ là Dương Bằng mà cũng không biết, vậy không khỏi quá mức khoa trương.
- Đừng nhìn ta như thế làm gì.
Nhún nhún vai, Dương Bằng giải thích:
- Lão đầu tử nhà ta nói, khảo nghiệm trong Thất Tinh Tháp đều được phát động một cách ngẫu nhiên, biết càng nhiều, khả năng đi qua lại càng thấp.
- Hơn nữa, tuy Thất Tinh Tháp không giới hạn tu vi, nhưng qua nhiều năm vậy rồi, lại đã dần dần mò ra được một ít quy luật! Thích hợp nhất để xông Thất Tinh Tháp chính là Linh Phủ Cảnh, bản thân ta cũng chưa đi xông.
Quệt môi, Dương Bằng bất mãn nói:
- Lão đầu tử nhà ta nói, mỗi người đều chỉ có một lần cơ hội xông Thất Tinh Tháp, ta cũng không ngoại lệ.
Mặc dù Dương Bằng nói rất tùy ý, nhưng dù là ai đều có thể nghe ra được cơ hội xông Thất Tinh Tháp trân quý cỡ nào! Với thân phận như Dương Bằng đều chỉ có một lần cơ hội, vậy càng không cần nói người khác.
- Khi nào Thất Tinh Tháp mở ra?
Khẽ nhướng mày, Bạch Nhạc trầm giọng hỏi.
- Còn có ba tháng.
 Gật đầu, Dương Bằng thuận miệng đáp:
- Nếu muốn xông liền sớm tính toán, ta cũng tiện báo danh giúp ngươi.
Quy tắc Thất Tinh Tháp, phàm là người trong huyền môn đều có thể xông một lần, nhìn như rộng thoáng, nhưng trên thực tế, người trong huyền môn ở đây là chỉ nhất định phải có tông môn, chứ không phải loại tán tu không môn không phái.
Hơn nữa, yêu cầu xuất thân tông môn thấp nhất cũng phải là tông môn cấp Huyền.
Điều này nhìn như không công bằng đối với tán tu, nhưng trên thực tế, đối với Thất Tinh Tông mà nói, đây không nghi ngờ là phương thức sàng tuyển tốt nhất! Rốt cuộc, ước thúc rộng thoáng liền đồng nghĩa với người đông hỗn tạp, rất khó phân chia thân phận, cũng khó mà phân rõ có dụng tâm khác hay không.
Nhưng nếu là đệ tử có tông môn, vậy liền đơn giản, bởi vì bất kỳ một tông môn cấp Huyền nào khi thu nhận đệ tử, tất đều trải qua sàng tuyển nghiêm ngặt, không nghi ngờ đã giúp Thất Tinh Tông bớt đi một đạo trình tự phức tạp rắc rối.
- Dương huynh, ta có thể thử không?
 Bạch Nhạc còn chưa trả lời, Đàm Y Viên đã trước một bước xen miệng hỏi.
- Đương nhiên!
 Gật đầu, Dương Bằng tùy ý đáp:
- Chuyện này ở Hàn Sơn thật ra cũng không tính bí mật, Lý huynh, ài, cũng chính là vị đại sư huynh Hàn Sơn các ngươi, Lý Phù Nam, lần này hắn cũng sẽ xông Thất Tinh Tháp.
Nhắc đến cái tên Lý Phù Nam, sắc mặt Tiếu Vượng và Đàm Y Viên bất giác nghiêm nghị mấy phần.
Đối với đệ tử Hàn Sơn mà nói, uy tín của Lý Phù Nam thực sự rất cao, dù là sau lưng, song vẫn không người dám có nửa điểm bất kính đối với Lý Phù Nam.
- Từng có bao nhiêu người thành công xông qua Thất Tinh Tháp?
 Bạch Nhạc hiếu kỳ hỏi.
Miễn cưỡng vươn ra ba đầu ngón tay, Dương Bằng lắc lắc một cái rồi buông xuống.
- Ba người? Mỗi lần xông Thất Tinh Tháp, đoán chừng người tham gia chí ít phải hơn trăm người, lại chỉ ba người có thể thành công, xác xuất quả nhiên cực thấp.
 Gật đầu, Bạch Nhạc trầm ngâm nói.
- Trăm người? Mỗi lần Thất Tinh Tháp mở ra, số người tham dự chí ít cũng phải mấy trăm!
Dương Bằng không đáng nói.
Quăng ra câu nói này đã khiến Bạch Nhạc mí mắt hơi nhảy, nhưng lời tiếp sau đó lại càng khiến Bạch Nhạc và bọn Tiếu Vượng trợn mắt há hốc mồm.
- Còn nữa!
 Quệt môi, Dương Bằng nhẹ nhàng nói:
- Ta nghĩ ngươi hiểu sai rồi, ý ta là, từ khi có Thất Tinh Tháp đến nay, hơn ngàn năm qua, tổng cộng chỉ có ba người thành công xông qua!
-.

.

.
Nháy mắt, toàn trường chết lặng!
Hơn ngàn năm, Thất Tinh Tông lớn như vậy, không, thậm chí phải nói là cả cái Thanh Châu lớn như vậy, đản sinh ra không biết bao nhiêu nhân vật thiên tài, nhưng tổng cộng tính ra, lại chỉ có ba người xông qua thành công, thế này có phải biến thái quá rồi không?
- Không đúng!
Đột nhiên ý thức được điều gì, Bạch Nhạc lần nữa mở miệng nói:
- Vừa nãy ngươi nói, trước kia Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông từng xông qua Thất Tinh Tháp.

.

.
Câu nói này, nhất thời khiến bọn Tiếu Vượng ý thức được khác thường.
Thất Tinh Tông chẳng qua chỉ là tông môn cấp Địa, tông môn Thanh Châu khác càng chỉ có cấp Huyền, dưới tình huống như vậy, nếu nói trong ngàn năm chỉ có ba người thành công xông qua, vậy còn miễn cưỡng có thể chấp nhận.
Nhưng nếu ngay cả người Đạo Lăng Thiên Tông cũng đi xông, ý nghĩa trong đó liền hoàn toàn khác biệt.
Lắc đầu, Dương Bằng cười khổ nói:
- Đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông không đáng đi xông, thỉnh thoảng mới có người thân phận tôn quý như Đạo Lăng Thánh Nữ tham gia, vậy cũng là phá lệ mở ra Thất Tinh Tháp, không tỷ thí với người ngoài, hơn nữa, kết quả đều được bảo mật! Ta biết Đạo Lăng Thánh Nữ từng thành công xông qua, là bởi lần đó lão đầu tử nhà ta tự thân ra tay, bóc mở Thất Tinh Tháp cho Đạo Lăng Thánh Nữ.
-.

.

.
Đạo Lăng thiên hạ!
Gần gần chỉ bằng chút chuyện nhỏ này liền có thể khiến người cảm nhận được sự bá đạo cao cao tại thượng của Đạo Lăng Thiên Tông.
Cảm thán một tiếng, Dương Bằng tiếp tục nói:
- Thiên Tông tự có ngạo khí của Thiên Tông, sẽ không hạ mình đi xuống tháp làm gì, còn về Đạo Lăng Thánh Nữ muốn xông.

.

.

Chẳng qua chỉ là hiếu kỳ mà thôi! Hơn nữa, lúc xông Thất Tinh Tháp, vị Đạo Lăng Thánh Nữ kia cũng chỉ mới chín tuổi mà thôi.
-.

.

.
Câu này bất giác mang đến cho chúng nhân cảm giác đè nén hít thở không thông!
Đạo Lăng thiên hạ!
Tông môn trên thế gian này quả nhiên phân thành hai đẳng cấp, Đạo Lăng Thiên Tông và tất cả các tông môn còn lại?
Đây đúng là chênh lệch khiến người tuyệt vọng!
….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui