Bởi vì đụng phải nữ chính Điền An An cho nên Tô Chi nhớ lại đoạn giới thiệu về nữ chính trong mộng.
Lúc Điền An An bảy tuổi thì bố mẹ đã qua đời, cô ta được gửi nuôi ở nhà cậu, nhà cậu cô ta đối với cô ta cũng chả tốt lành gì, những chuyện sinh hoạt trong cuộc sống đều bảo cô ta làm.
Cứ như vậy liên tiếp mấy năm, vào năm cô ta mười lăm tuổi, vận mệnh cô ta đã có sự thay đổi.
Lúc cô ta ra ngoài làm thêm lúc ở quán cà phê không cẩn thận đã để cà phê vấy vào áo của Thi Bách Thủy, cứ như vậy mà bị anh ta mang về nhà.
Bởi vì cô ta con gái của là cô gái mà anh ta thích khi còn đi học nhưng chẳng được ở bên nhau, sau khi biết được hoàng cảnh của cô ta thì chủ động đưa tiền cho cậu cô ta, giúp cô ta cắt đứt quan hệ.
Nhưng Điền An An lương thiện, tự mình còn qua lại với nhà cậu nữa, chẳng qua mỗi lần đám người kia tìm cô ta toàn là vì để đòi tiền.
Bởi vì đã từng trải qua một cuộc sống nghèo túng đến sợ hãi mà Điền An An cực kỳ muốn kiếm tiền, biết bước chân vào ngành giải trí rồi có thể kiếm được rất nhiều tiền, cô ta đã cầu xin Thi Bách Thủy giúp đỡ mình.
Thi Bách Thủy ra mắt khi còn là một ngôi sao nhí, đã diễn hơn bốn mươi năm, mối quan hệ rất rộng.
Anh ta đã giới thiệu cho cô ta một bộ phim thanh xuân vườn trường, đồng thời còn tự mình dạy cô ta nên diễn như thế nào.
Có Thi Bách Thủy giúp đỡ, Điền An An đã không còn chút trở ngại nào trong lúc diễn xuất, sau khi bộ phim thanh xuân vườn trường kia được chiếu, Weibo của cô ta bùng nổ với hơn một trăm vạn fan hâm mộ, đồng thời còn có một biệt danh gọi là nữ thần mối tình đầu.
Sau đó hai năm trở lại đây cô ta lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh truyền hình, được hợp tác chung với các ngôi sao to to nhỏ nhỏ, bởi vì tính tình tốt, xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất tốt nên nhận được không ít lời khen ngợi, cũng dễ dàng giúp cô ta giành được sự nổi tiếng.
Cô ta càng được nhiều người biết đến hơn lúc đột nhiên nổi tiếng bùng nổ sau khi tham gia chương trình chương trình giải trí Cực Hạn.
Cô ta thiện lương, cứng cỏi, thông minh và dịu dàng, ngọt ngào lại chữa lành, không chỉ hấp dẫn được một số lượng lớn các fan hâm mộ mà còn hấp dẫn cả các nam khách mời tham gia chương trình.
Trong đó có Tô Quân Bạch, Dịch Kinh Hòa.
Còn có Thi Bách Thủy, anh ta có chút tình cảm với Điền An An nhưng vẫn cứ luôn đè nén trong lòng, mãi đến khi có sự xuất hiện của bọn họ thì anh ta mới nhận ra cảm giác nguy cơ.
Vì lấy được cảm tình tốt đẹp ấn tượng tốt của Điền An An mà ba người bọn họ không tiếc tranh giành tình nhân ngay trên chương trình, đấu với nhau.
Tính tình Tô Quân Bạch nóng nảy, nói thẳng ra luôn, tuyên bố rằng mình thích kiểu con gái ngọt ngào thiện lương giống như Điền An An vậy, thậm chí còn liều lĩnh theo đuổi đối phương ngay trong chương trình.
Mấy fan hâm mộ nữ cực kỳ thất vọng đối với anh ta, trong một đêm có hơn trăm vạn người thoát fan, còn có người quay lại giẫm nữa.
Còn Điền An An bởi vì được mấy vị thần tượng yêu thích mà danh tiếng càng ngày càng nổi, cô ta không chỉ không bị chửi mà còn trở thành đối tượng được vô số phái nữ ghen tị, được xưng là “Cô gái thần tượng.”
Bởi vì trải qua lần nói không suy nghĩ trong chương trình mà Tô Quân Bạch bị bôi đen, bị mắng chửi, trở thành chuột chạy qua đường, cả nhà cũng gặp nạn theo đó, sau này còn bị trở thành vật hi sinh.
Mà Điền An An thì dần dần biến thành thần tượng lưu lượng, giá trị bản thân tăng vọt, quen được nam chính thiên tài âm nhạc Giang Thế Lâu, nắm tay nhau đi đến cuộc sống hạnh phúc.
Kết cục này làm cho Tô Chi cảm thấy khó chịu, cả nhà bọn họ đều phải sống cho thật tốt.
Không biết trên người Điền An An có ma lực gì hay là bởi vì có hào quang của nữ chính mà có thể thu hút được sự yêu thích của nhiều người như vậy.
Cô cũng không muốn để anh hai trở thành một trong những người trong số họ.
Nhất định phải biến anh hai thành công cụ kiếm tiền hình người mới được.
Về phần yêu đương ngọt ngào, thần tượng lưu lượng không xứng yêu đương, chờ đến khi anh hai trở thành diễn viên phái thực lực rồi tính sau.
Có lẽ ánh mắt của cô quá thẳng thừng cho nên đã làm cho Tô Quân Bạch nghiêng đầu nhìn qua: “Sao vậy?”
Sao anh lại cảm thấy cổ mình lạnh ngắt vậy, điều hòa không khí cũng đâu có thổi ngay anh! Đúng là gặp quỷ mà!
Lúc này Điền An An đã lùi về phía sau Thi Bách Thủy, cô ta mặc một cái váy dài màu xanh nhạt, chân mang giày cao gót, khuôn mặt thanh thuần nụ cười ngọt ngào dịu dàng, là dáng vẻ nữ thần mối tình đầu ngọt ngào mà đa số đàn ông ưa thích.
Tô Chi vẫy tay ra hiệu anh cúi đầu xuống: “Anh, anh thích kiểu con gái như Điền An An không?”
Cô phải hỏi thăm rõ ràng xem lúc này anh hai có cảm giác gì với Điền An An không đã.
Trong sách nói anh hai thích cô gái như thế này cho nên gặp nữ chính trong chương trình, đối với cô ta, anh chỉ có chút hảo cảm mà thôi.
Sau này khi cùng nhau quay chương trình anh hai mới được nữ chính dịu dàng lương thiện giúp đỡ nhiều lần, còn thích gà quay cô ta làm, vì một cái đùi gà mà xém chút nữa đã đánh nhau với các khách mời khác.
Bởi vì việc này mà đương nhiên là anh lại bị bôi đen, từng cái mũ bị chụp lên đầu anh, gì mà không lễ phép, tính khí xấu, hết ăn lại nằm, không có năng lực gì.
Còn vì vậy mà bị mất một vai diễn quan trọng, mấy cái đại ngôn, tổn thất nặng nề.
Tô Quân Bạch không biết vì sao mà em gái lại đột nhiên hỏi vấn đề này, đúng là anh thích kiểu con gái ngọt ngào động lòng người như Điền An An, nhưng anh đâu thể nói chứ.
Ánh mắt của anh quét vài vòng trên người em gái, chút xíu dáng vẻ của con gái cũng không có, coi cái dáng đứng này đi, còn đàn ông hơn cả anh.
Em gái chắc chắn cũng sẽ thích kiểu người này, nhưng cô không giống vậy, cho nên muốn nhìn theo như vậy để học hỏi sao?
Em gái anh thật sự là nhọc lòng vì gu thẩm mỹ của anh mà.
Nhưng mà, ánh mắt của anh lại quét về phía Điền An An mặc cái váy dài màu xanh thanh thuần mềm mại ở kia, anh cảm thấy em gái anh cả người đều mang khí khái hào hùng thế này, chắc không thể biến thành cái loại con gái dịu dàng kia được.
Vì không muốn làm cho cô đau lòng, anh nói: “Cũng không thích lắm đâu, kiểu con gái đẹp trai ăn nhiều rất tốt, thật đó, không cần thay đổi.”
Haiz, vì dỗ dành em gái mà anh đã làm hết sức rồi, hy vọng ông trời đừng đánh anh.
Tô Chi: “?”
Không thể hiểu nổi.
Cô chỉ hỏi anh có thích kiểu con gái như Điền An An không, sao lại kéo đến trên người cô rồi?
Cô cũng đâu muốn thay đổi? Sao lại làm vẻ mặt như khó xử vì muốn an ủi cô vậy.
...!
Năm tổ khách mời toàn bộ đã đến đông đủ, sau khi làm quen nhau xong thì kỳ phát sóng trực tiếp này mới thật sự bắt đầu.
Đạo diễn cầm cái loa hô to: “Đầu tiên là hoan nghênh người thân bận trăm công nghìn việc đã dành chút thời gian tham gia ghi hình chương trình giải trí.
Wao, những người đến đây đều là anh đẹp trai chị đẹp gái, cho nên chương trình của chúng ta nhất định sẽ cực kỳ thành công.”
Ông ta nói xong rồi dừng lại một chút, dẫn đầu vỗ tay.
Những người khác cũng vỗ tay theo, bầu không khí trầm lặng dần dần nóng lên.
“Bây giờ toàn bộ năm tổ khách mời đều đã đến đông đủ, tôi xin nói một chút về quy tắc.”
“Địa điểm ghi hình lần này của chúng ta là eo biển Ba Châu La Hải, đây là một đảo nhỏ cực kỳ xinh đẹp, hai người sẽ ghép thành một tổ, mọi người có thể ghép tổ cùng người thân của mình, đương nhiên cũng có thể trao đổi đồng đội với các vị khách mời khác, ha ha, tự mọi người thương lượng.”
“Chắc là mọi người vẫn còn nhớ đến chuyện bỏ phiếu được phát trên trang web chứ, bây giờ kết quả bỏ phiếu của cả năm tổ đều đang ở trong tay tôi, khách mời có số phiếu đứng đầu sẽ có một vài đãi ngộ, khách mời có số phiếu đứng cuối sẽ phải tự mình di chuyển về địa điểm ghi hình, mọi người muốn đi thế nào cũng được, chỉ là không được dùng tiền.”
“Bây giờ tôi sẽ tuyên bố số phiếu.”
“Số phiếu của Tô Quân Bạch là mười lăm triệu lẻ tám phiếu.”
“Số phiếu của Lục Úc là mười lăm triệu lẻ năm phiếu.”
“Số phiếu của Thi Bách Thủy là chín triệu ba trăm sáu mươi ngàn phiếu.”
“Số phiếu của Miêu Họa Họa là tám triệu bảy trăm hai mươi ngàn phiếu.”
“Số phiếu của Dịch Kinh Hòa là năm trăm mười một phiếu.”
Sau khi đạo diễn tuyên bố số phiếu xong, fan hâm mộ các nhà đều vui mừng, trong đó fan hâm mộ của Tô Quân Bạch là cao nhất, bởi vì thần tượng của các cô hạng nhất.
Chồng tui là hoa trắng nhỏ: “Ha ha ha! Số phiếu của chồng tui đứng đầu, không uổng công tui ngày đêm khổ cực bình chọn, vượt qua Lục Úc rồi.”
Tô Quân Bạch đẹp trai nhất: “Ha ha ha! Đè được Lục Úc ở phía dưới, sung sướng quá luôn.”
Vé bắt tay: “Chị em, tôi nghi ngờ cô đang lái xe.”
Nam thần của mị là Lục Úc: “Đừng có cười vội quá, chưa tới cuối cùng, ai biết có thể đảo ngược được hay không.”
Araki: “Đúng vậy, chỉ kém có ba phiếu mà thôi, có gì hay mà đắc ý?”
Người đẹp Họa Họa: “Hu hu hu, xin lỗi Họa Họa nha, làm cho chị đứng thứ tư rồi, hy vọng lần này tổ chương trình có thể làm người, đừng đi kiếm chuyện.”
Tôi là fan điện ảnh của Thi Bách Thủy: “Xin lỗi nam thần trên kia có hai vị quá hot, làm cho anh đứng thứ ba rồi, chúng ta sẽ tranh thủ vượt qua bọn họ trong chương trình nhé!”
Tiểu Hòa tử cố lên: “Hòa Hòa, em đến rồi, em là fan hâm mộ của anh, làm cho anh mất mặt rồi.
Mặc dù là thứ nhất từ dưới đếm lên nhưng không gian vươn lên rất lớn, anh nhất định phải cố lên đó.”
...!
Những lời nhắn của fan hâm mộ các nhà gây bùng nổ phòng trực tiếp, trong đó, fan hâm mộ của Tô Quân Bạch và Lục Úc là sung sướng nhất.
“Hạng nhất gần ngay trước mắt, chúc mừng tiểu Bạch trước nha.”
“Khách sáo rồi khách sáo rồi.”
Trên mặt Tô Quân Bạch đầy vẻ tươi cười.
Cũng may là đứng đầu, không làm mất mặt trước mặt em gái.
Anh đụng đụng Tô Chi: “Sao hả? Có phải anh của em lợi hại lắm không, có phải đi theo anh rất có mặt mũi không?”
Anh đắc ý cực kỳ, dáng vẻ như đang cầu được khen ngợi.
...!
Được đó, Tô Chi thừa nhận là anh hai là minh tinh rất hot.
Đám fan hâm mộ hò hét trợ uy.
Tiểu Bạch Tiểu Bạch Tiểu Bạch: “Giỏi quá giỏi quá giỏi quá, chồng chế là giỏi nhất đó!”
Hoa trắng nhỏ đáng yêu nhất: “Hình ảnh anh trai đứng chung với em trai đẹp mắt quá đi, quá đẹp trai luôn.”
Tôi là chủ nhật: “Biểu hiện cầu được khen ngợi của chồng tui cũng đáng yêu quá đi, ha ha ha, em trai cũng chẳng còn gì để nói rồi.”
...!
“Nhưng mà.”
Lời nói của đạo diễn chợt dừng lại làm cho tâm trạng của mọi người cũng thấp thỏm, có cảm giác thật căng thẳng.
Đám dân mạng đều sung sướng: “Ha ha ha, có phải có màn lật ngược gì không?”
Kết quả đúng là đã bị bọn họ đoán trúng.
Đạo diễn nói tiếp: “Nhưng mà tiểu Bạch, cậu là người bị ném trứng thối nhiều nhất thậm chí là vượt qua cả số phiếu được bỏ, một cái trứng thối hủy đi một phiếu, số phiến trong sổ của cậu đã biến thành số âm rồi, cho nên tổ các cậu là tổ về chót.”
Vẻ mặt của các khách quý khác: “Ha ha ha ha ha a ha ha.”
Tô Quân Bạch: “...”
Cuộc sống thật là vất vả, không cười nổi.
Xem dân mạng trong buổi phát sóng trực tiếp cũng bị anh ta làm cho mắc cười muốn chết kìa.
Đau lòng vì người khác: “Ha ha ha a ha ha, tôi cười muốn chết luôn, vừa rồi còn mang dáng vẻ đắc ý cười cợt, bây giờ chắc là đau lắm đây ha ha ha!”
Buổi chiều có màu: “Tôi biết là có màn lật ngược mà, đây là tính chất của chương trình, ha ha ha ha ha!”
Cho tôi màu sắc: “Từ hạng nhất biến thành hạng chót, cười không nổi nữa rồi ha ha ha!”
...!
Tô Chi nghe xong mà mặt ngớ ra, đây là chiêu số gì vậy, trứng thối hủy đi số phiếu, điều làm cho cô càng ngạc nhiên hơn chính là có nhiều người ném trứng thối cho anh hai như vậy, đây không phải là vạn người ghét mà là hàng triệu người ghét đó!
Tâm trạng của những người khác cũng không tệ.
Người khó chịu duy nhất đương nhiên chỉ mình Tô Quân Bạch rồi: “Đạo diễn, cái này không công bằng, bắt đầu từ chương trình đầu tiên đã lập nên mục trứng thối này, chắc là tôi cũng nhận được không ít, nhưng các người cũng không thể thêm tất cả vào được, làm gì thì cũng phải bắt đầu tính từ kỳ này chứ?”
Anh cố gắng tranh luận.
Biết ngay là tổ chương trình sẽ gây chuyện mà, nhưng chuyện này cũng làm cho anh mất mặt quá rồi.
Đạo diễn rất vô tội: “...!Chúng tôi bắt đầu thống kê từ kỳ này đấy, ai bảo tiểu Bạch cậu...!Hút người như vậy.”
Tô Quân Bạch: “Ông chắc chứ?”
Anh ta chắc cũng đâu có làm cho người ta ghét đến vậy đâu ha?
Đạo diễn mỉm cười trả lời lại một câu chắc chắn: “Đúng vậy.”
Tô Quân Bạch: “...”
Tô Quân Bạch cảm nhận được ánh nhìn trêu chọc đến từ bốn phương tám hướng, ánh mắt của những người khác đều không quan trọng, điều duy nhất mà anh để ý chỉ có em gái bên cạnh anh thôi.
Anh ho một tiếng ý đồ che giấu sự xấu hổ, nói với Tô Chi: “Ha ha, Chi Chi, em xem kìa bầu trời này trong xanh đến nhường nào, nhưng lúc nào nó cũng có thể sẽ mưa cả, em nhìn xem nước trong bình tĩnh lặng đến bao nhiêu, nhưng nếu như một viên đá lọt vào cũng sẽ tạo nên thật nhiều bọt nước.
Em xem kìa mặt đất này sạch sẽ biết bao nhiêu, nhưng em chẳng biết khi nào nó sẽ bị dơ.”
“Cho nên, cuộc sống mà, chuyện đời không lường trước được, lúc nào, chỗ nào cũng có thể đều đang thay đổi, quen là tốt rồi, quen là tốt rồi.”
Tô Chi: “...”
Ha ha, em tin anh rồi.
Nhưng mà, đừng có lấy em ra để so sánh.
Cuối cùng Tô Quân Bạch cũng nghĩ ra cách cứu vãn: “Thật ra thì nói từ một góc nhìn khác thì trong mấy ngày ngắn ngủi này có rất nhiều người vẫn luôn nhớ đến anh, không tệ đâu à nha.”
Tô Chi: “...” Ha ha.
Anh tỉnh lại một chút đi! Bị ném nhiều trứng thối như vậy! Hậu quả rất nghiêm trọng đấy.
Cô muốn vỗ cái đầu của anh hai một cái xem bên trong có nước hay không!
...!
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Chi: “Nghe kìa, tiếng khóc.”
Tô Quân Bạch: “Ở đâu, ở đâu, ở chỗ nào đâu.”
Lục Úc: “Trong lòng của cậu.”
Tô Quân Bạch: “Cút!”.