Niệm Niệm đang nhìn mẹ mà không biết bản thân cũng đang thu hút sự chú ý của người khác.
Sau khi các nhân viên ở phim trường thấy Giang Trầm bế Niệm Niệm đến đều khá kích động.
“Chồng chị Thẩm và con gái đến rồi kìa, ông chủ Giang ngoài đời đẹp trai hơn nhỉ, cặp với chị Thẩm đúng là trai tài gái sắc, thực sự quá đẹp đôi!”
“Tôi là fan của Niệm Niệm đây, cô bé trong chương trình đáng yêu thật ý, không biết giờ có thể ra chụp chung với cô bé không nhỉ?”
“Chị Thẩm mới ra ngoài quay phim mấy hôm mà chồng với con gái đã chạy đến phim trường rồi, xem ra hai vợ chồng thực sự rất tình cảm đó.”
“Hầy, Thẩm Minh Dữu tốt số, chồng vừa giàu có vừa đẹp trai, lại còn thương vợ, đúng là số trời mà, ngưỡng mộ cũng không làm gì được.”
...
Thẩm Minh Dữu vừa đáp xuống từ dây cáp đã để ý đến Giang Trầm dẫn Niệm Niệm tới phim trường.
Sau khi đạo diễn Tần Tùng và nhà sản xuất phim thấy Giang Trầm cũng đến chào hỏi.
Mặc dù Giang Trầm không phải là nhà đầu tư cho bộ phim này của họ nhưng thêm bạn thêm mối quan hệ, sau này nói không chừng lại có lúc hợp tác.
Giang Trầm cũng tỏ ra rất lịch sự với các đồng nghiệp của vợ, sau khi chào hỏi nhóm đạo diễn, bé con trong lòng thấy ba nói xong rồi cũng cất tiếng nói: “Chú đạo diễn, sao mẹ cháu lại biết bay vậy?”
Niệm Niệm thực sự rất tò mò về chuyện mẹ biết bay.
Cô bé cũng muốn bay.
Lúc này đạo diễn mới để ý đến bé con được Giang Trầm bế trong lòng. Bây giờ cô bé này cũng không phải dạng vừa, các fan dì fan mẹ trên mạng của cô bé không hề ít, đến cả nhân viên ở phim trường sau khi thấy cô bé cũng cực kỳ kích động.
“Bởi vì mẹ cháu đang được treo trên dây cáp đó.”
Đạo diễn dẫn họ đến chỗ Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Dữu đang tháo dây cáp trên người ra với sự giúp đỡ của nhân viên.
“Đây chính là dây cáp.” Đạo diễn chỉ vào thứ trên người Thẩm Minh Dữu nói: “Có cái này thì mẹ cháu sẽ bay được ngay.”
“Cháu có muốn thử chút không?” Đạo diễn thấy dáng vẻ rất hào hứng của bé con thì đã bảo nhân viên đi chuẩn bị cho cô bé được thử một lần.
Niệm Niệm lập tức nhìn sang mẹ.
Thấy bộ dạng nôn nóng muốn thử của con gái, Thẩm Minh Dữu chỉ gật đầu nói: “Vậy cứ thử chút đi.”
Nhân viên rất nhanh đã giúp Niệm Niệm điều chỉnh xong dụng cụ, Niệm Niệm được treo trên dây cáp, cô bé hơi sợ nhưng lại khá hào hứng. Nhưng dù sao cô bé cũng chỉ là trẻ con, vì lí do an toàn nên nhân viên chỉ treo Niệm Niệm trên dây cáp một lúc rồi rất nhanh đã đỡ cô bé xuống.
Niệm Niệm thấy bản thân vẫn chưa đã ghiền.
Thấy dáng vẻ như rất thích được treo trên dây cáp của bé con, Tần Tùng hỏi: “Bé con, cháu biết đóng phim không?”
Niệm Niệm chưa từng đóng phim, nhưng hồi trước cô bé cũng từng ở đoàn làm phim của mẹ, biết đóng phim là hóa thân vào nhân vật trong đó, trên TV cũng xuất hiện rất nhiều diễn viên nhỏ tuổi.
Niệm Niệm gật đầu: “Cháu biết.”
Đạo diễn thầm cảm thán trong lòng, cô bé này gan lớn thật, có lẽ đến cả diễn xuất là gì còn chẳng biết, mà lại bảo mình biết đóng phim.
“Cháu có muốn đóng cùng mẹ không?” Đạo diễn nói: “Chú đạo diễn có thể cho cháu một vai nhỏ trong phim của chú.”
Niệm Niệm thấy mẹ mặc đẹp như vậy, trên đầu còn đội tóc giả cực kì đẹp, trông khác hẳn ngày thường, nếu Niệm Niệm đóng phim thì sẽ được mặc đồ đẹp như mẹ. Niệm Niệm thực sự thấy rất thích thú với lời mời của đạo diễn.
“Được ạ.” Niệm Niệm không nhịn được cong môi cười hỏi: “Chú muốn cháu diễn gì?”
Nếu được diễn mẹ lúc nhỏ hay diễn con gái mẹ trong phim thì tốt, Niệm Niệm trông giống mẹ, cô bé có thể diễn mẹ lúc nhỏ, mặc quần áo bản thu nhỏ, tết b.í.m tóc xinh xắn, bay qua bay lại trên trời, nhất định sẽ vui lắm.
Đạo diễn nhìn cái kiểu sốt ruột muốn thử của cô bé, anh ấy cố tỏ ra nguy hiểm nói: “Trước hết cứ để thợ trang điểm trang điểm cho cháu đã, đến lúc đó cháu sẽ biết phải diễn gì thôi.”