Hôm nay, lúc đi thành phố biển đón bọn cô về nhà, Giang Trầm cũng mang theo một bó hoa lan hồ điệp. Ban đầu Thẩm Minh Dữu cũng giống như Niệm Niệm, cho rằng bó hoa lan hồ điệp đó là tặng cho mẹ chồng Cố Cẩn. Chỉ là sau đó Giang Trầm lại đưa quà cho mẹ chồng, Niệm Niệm cũng có quà, chỉ có Thẩm Minh Dữu không có quà.
Bởi vì lan hồ điệp là loài hoa mà cô thích nhất, thế nên Thẩm Minh Dữu đã đoán rằng rất có thể bó hoa lan hồ điệp đó chính là món quà Giang Trầm mang đến cho cô, chẳng qua dưới sự trợ giúp của Niệm Niệm, bó hoa đó trùng hợp được đưa đến tay Cố Cẩn.
Tối hôm nay, Giang Trầm lại tặng cho cô một bó hoa lan hồ điệp. Cô thích lan hồ điệp nhưng trước đây Giang Trầm chưa bao giờ tặng cho cô, cũng không biết cô thích nó, không biết lần này là anh biết được từ đâu.
Giang Trầm trả lời cô: "Anh gọi điện thoại hỏi quản gia Hà."
Quản gia Hà là người quản gia già luôn chăm sóc Thẩm Minh Dữu khi cô ra nước ngoài sống cùng mẹ lúc còn nhỏ. Có thể nói rằng Thẩm Minh Dữu là do một tay quản gia Hà chăm lớn, sau khi cô kết hôn và sống ở nước ngoài, cũng là quản gia Hà chăm sóc cô, sau khi Niệm Niệm sinh ra, ông lại giúp cô chăm sóc Niệm Niệm. Đối với cô và Niệm Niệm mà nói, quản gia Hà giống như người thân trong gia đình vậy.
Chỉ là quản gia Hà lớn tuổi rồi, cũng đã đến tuổi về hưu, cả đời ông không kết hôn, không có con cái. Sau khi Thẩm Minh Dữu dự định về nước định cư, ban đầu còn muốn đưa quản gia Hà về nước an dưỡng tuổi già, nhưng ba mẹ của quản gia Hà là Hoa kiều, ông sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, cũng quen với cuộc sống ở đó, đối với lời mời về nước an dưỡng tuổi già này của Thẩm Minh Dữu, quản gia Hà đã từ chối.
"Quản gia Hà có khỏe không? Em có chút nhớ ông ấy."
"Ông ấy vẫn khỏe, ông ấy nói rằng mình cũng rất nhớ em và Niệm Niệm, đợi khi nào ông ấy rảnh rỗi sẽ về nước thăm hai người."
Quản gia Hà vẫn còn một vài họ hàng xa ở trong nước, qua mấy năm nữa ông sẽ về nước thăm những họ hàng này, có khi còn về nước đón tết và sum vầy cùng họ hàng trong nước.
Thẩm Minh Dữu rất vui mừng khi nghe thấy quản gia Hà nói muốn về nước thăm cô.
Có thể là lỡ vui mừng quá mức, dưới chân không biết đã giẫm phải vật gì, cô nghiêng người sắp ngã sang một bên.
May thay Giang Trầm đã nhanh tay lẹ mắt đỡ được cô.
Một tay của Giang Trầm ôm lấy eo cô, tay còn lại luôn nắm lấy không rời, ánh mắt anh mang ý cười rồi nói: "Anh đã nói rồi, em sẽ ngã mà."
Thẩm Minh Dữu mạnh miệng nói: "Không phải còn có anh sao, sẽ không ngã đâu."
Giang Trầm bật cười thành tiếng.
Bọn họ không biết rằng ở cách đó không xa, một ống kính vừa vặn chụp được cảnh tượng này.
Người tản bộ bên bờ sông không nhiều nhưng vẫn có người, trong đó có một đôi tình nhân nhỏ tản bộ bên bờ sông, họ đang nói lời yêu thương, kết quả lại nhìn thấy phía trước có một đôi vợ chồng mà chỉ nhìn bóng lưng thôi đã cảm thấy vô cùng xứng đôi. Đôi vợ chồng này rất nhanh đã hấp dẫn được sự chú ý của đôi tình nhân nhỏ.
Cô bạn gái ngày thường cũng theo đuổi ngôi sao nên rất nhanh đã nhận ra người phụ nữ mặc váy đỏ ở phía trước hình như chính là Thẩm Minh Dữu tham gia Lễ trao giải Thời trang tối nay. Lúc cô ấy xem truyền hình trực tiếp đã siêu thích chiếc váy đỏ này của Thẩm Minh Dữu, không ngờ rằng bây giờ Thẩm Minh Dữu đang đi ngay phía trước mình!
Người đàn ông bên cạnh Thẩm Minh Dữu kia cũng bị đôi tình nhân nhỏ nhận ra, đó chính là chồng của Thẩm Minh Dữu, Giang Trầm.
Đôi tình nhân rất phấn khích, lúc họ cầm điện thoại di động lên muốn tiến tới chụp ảnh. Hình như Thẩm Minh Dữu ở phía trước đột nhiên trẹo chân và suýt chút nữa bị ngã, Giang Trầm ở bên cạnh lập tức ôm lấy cô. Hai người dựa sát vào nhau, nhỏ giọng nói gì đó, bầu không khí vừa mập mờ vừa tuyệt đẹp.