Thẩm Hoài Nghiên X Yến Phán

Tang Lạc nói rằng đã tìm thấy Thẩm Hoài Nghiên ở kiếp trước.

Người này không ai khác chính là Lâm Vũ.

Là thủ phạm cầm đầu cho cái c.h.ế.t của tôi, khuôn mặt của anh ta lúc này rõ ràng là cũng không giữ được vẻ lạnh lùng và bình tĩnh vốn có.

Thẩm Hoài Nghiên không biết chuyện gì đang xảy ra, có lẽ đột nhiên cảm nhận được linh hồn xấu này đã chiếm lấy cơ thể anh trong kiếp trước.

Xắn tay áo lên đè Lâm Vũ ra đánh.

Khỏi cần phải nói, các kỹ năng chiến đấu được đào tạo trong nhiều năm của Hoài Nghiên phát huy tác dụng rất tốt.

Đôi mắt của Lâm Vũ nhìn Tang Lạc cầu cứu

Nghe thấy tiếng tay va chạm với xác thịt, cô ấy đứng sau tôi vờ như không nhìn thấy.


Tang Lạc dè dặt lên tiếng: "Phán Phán, tôi thực sự xin lỗi. Chị có thể tha thứ cho chúng tôi không?"

Mắt tôi vẫn dính vào cảnh tượng đánh đập trước mặt.

Trong thâm tâm bỗng nhảy lên một nhịp: Đừng, tha, thứ.

Bất kể ở góc độ nào, họ đã tổn thương tôi và gây ra những vết sẹo không thể lành mãi mãi là sự thật.

Ngay cả khi Tang Lạc đã cứu tôi lần này, việc tôi biết ơn cô ấy và tha thứ cho họ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

May mắn chính là đời này Thẩm Hoài Nghiên là Hoài Nghiên của tôi.

Hy vọng lần này gặp nhau rồi sẽ không còn lần nào phải ly biệt.


[ Ngoại truyện 2 / Thẩm Hoài Nghiên ]

Tôi dựa người vào cửa phòng cà phê nghe ngóng cuộc trò chuyện bên trong.

Tôi không bao giờ có ý muốn nghe lén ai tuy nhiên lần này Phán Phán rời đi quá lâu, khiến tôi có chút nóng nảy.

Vậy nên tôi đứng sát cửa và chờ đợi, không mong đợi rằng mình sẽ nghe thấy câu chuyện về một thế giới khác.

Tôi không tin bản thân lại đối xử với cô ấy như vậy.

Càng không tưởng tượng nổi Phán Phán của tôi phải đối mặt với việc ấy thế nào.

Tôi ôm chầm lấy cô ấy ngay tại thời điểm cửa phòng mở ra, lòng chỉ mong thời gian ngưng đọng lại lúc này.

Tôi nhận ra mình vẫn cần phải có nhiều trách nhiệm hơn, ít nhất là có đủ khả năng bảo vệ cô gái mình yêu.

Bố mẹ luôn mắng tôi chẳng ra dáng người lớn khi cứ lông bông vô định, không có cho mình những định hướng rõ ràng. Thế nhưng khi ở cạnh Phán Phán thì tôi biết được rằng - cô ấy chính là phương hướng của tôi.

(Hoàn)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận