Tham Hoan (Tham Lam Hạnh Phúc)

“Lâu như thế.” Lê Tuần thở dài một hơi.

“Tiên sinh, nếu cậu có chuyện bận thì ngày mai tới cũng được?” Giọng nói  không lớn không nhỏ, trùng hợp để cho Trần Nhuế nghe được, cô lộ ra nụ cười thân thiết nói với Lê Tuần.

“Không sao, tôi có thể đợi ở đây.” Lê Tuần chậm rãi nói, huống chi ở lại chỗ này cũng không có gì không thoải mái. Phòng khách của Giant vừa lớn vừa thoáng, ghế sô pha Italy lại rất thoải mái, giá trị của bộ ghế sô pha này cũng phải mấy vạn, chính giữa ghế sô pha có một bàn trà bằng gỗ nguyên chất, phía trên có đặt một giỏ hoa Lily lớn, trắng noãn lại sạch sẽ, trong không khí tràn ngập một mùi hương thơm ngát dịu dàng.

Xuất phát từ việc không có gì để làm, Lê Tuần đi tới đứng trước cửa sổ, dùng góc độ này nhìn xuống, khung cảnh một nửa thành phố đập vào đáy mắt, hiện tại cậu đã biết rõ cái gì là từ trên cao nhìn xuống, bởi vì công ty của cậu ở lầu ba, cảnh sắc thoải mái như thế này rất khó có thể nhìn thấy.

Cuộc họp kết thúc, Sở Diệc Mạc đi vào phòng khách, khi nhìn thấy cái thân ảnh quen thuộc kia, lúc đầu là thất thố nghẹn họng nhìn trân trối, sao Lê Tuần lại chạy đến chỗ này rồi, anh không thể chờ đợi được mà đi qua.

Trần Nhuế đi theo phía sau Sở Diệc Mạc cũng bất ngờ, cô chưa từng thấy qua cấp trên biểu lộ sinh động như thế, từ trước đến nay anh luôn tỉnh táo trầm ổn, che dấu cảm xúc vô cùng tốt, không dễ dàng để cho người khác nhìn thấy sơ hở trên người anh, vậy mà hiện tại anh lại cao hứng nhìn nam nhân ngồi trên ghế sô pha, thoạt nhìn giống như đã quen biết lâu rồi, bật thốt lên gọi tên của đối phương: “Lê Tuần.”

Thanh âm quen thuộc làm cho Lê Tuần khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn lên là Sở Diệc Mạc, nhất thời choáng váng sững sờ nguyên chỗ, cậu không thể tưởng được sẽ gặp được Sở Diệc Mạc ở Giant, thế giới này cũng quá nhỏ rồi.

Sở Diệc Mạc nhìn cậu chăm chú, bảo thư ký Trần Nhuế ra ngoài làm việc, sau đó cao hứng ngồi bên cạnh Lê Tuần hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”

“Tôi là nhà thiết kế của Mỹ Á.”

“Thì ra cậu làm việc tại Mỹ Á.”

“Tôi không ngờ anh làm việc ở đây.” Còn là tổng giám đốc của Giant, Lê Tuần có chút khẩn trương nhìn Sở Diệc Mạc. Giant là công ty nổi danh trong nước, cũng là tiêu điểm chú ý của giới truyền thông, chất lượng sản phẩm điện tử của công ty này rất tốt, danh tiếng tốt, đã được nhiều người khẳng định, biết được có thể có cơ hội hợp tác cùng công ty như vậy, cậu đã dồn hết sức để làm quảng cáo lần này.

“Tôi cũng không ngờ có thể gặp cậu ở đây.” Trên môi Sở Diệc Mạc tràn ra nụ cười tuyệt mỹ, cái này không phải là có duyên sao, anh cũng không biết, mỗi một lần hai người đều có thể tại cơ duyên xảo hợp* mà gặp nhau.

(*)Cơ duyên xảo hợp: Trùng hợp, có duyên gặp nhau

“Tôi cũng vậy.” Lê Tuần cười ra tiếng, không ngờ tới bạn cùng phòng của mình sẽ trở thành khách hàng của cậu, thực không quen, bất quá cũng có chỗ tốt, hợp tác lần này sẽ không dễ dàng thất bại, nếu anh cự tuyệt hợp tác, nhất định không từ bỏ mà chơi xấu quấn quýt lấy anh.

” Quảng cáo điện thoại Giant là cậu làm sao?” Sở Diệc Mạc nở nụ cười, từ trước thời điểm Mỹ Á đưa phương án quảng cáo của bọn họ tới, sau khi xem qua anh cũng rất thích.

Lê Tuần gật gật đầu, “Là tôi làm.”

“Hợp đồng mang tới chưa?” Sở Diệc Mạc cười lại với cậu.

“Anh xác định muốn hợp tác rồi sao?” Nghe giọng điệu này giống như là muốn lập tức ký kết, Lê Tuần nhìn thẳng Sở Diệc Mạc, không tin mình có thể dễ dàng đạt được hợp đồng như vậy.

“Đương nhiên.” Sở Diệc Mạc chắc chắc đáp, Mỹ Á có đội ngũ kế hoạch xuất sắc, đạo diễn quay phim chuyên nghiệp, còn có nhà thiết kế như Lê Tuần, hợp tác cùng bọn họ, quảng cáo nhất định sẽ tạo được tiếng vang cực lớn.

“Phương án quảng cáo như vậy có gì sửa chữa không?”

“Không có.”

“Ít nhất anh cũng phải cân nhắc một chút, có chỗ nào không đồng ý thì phải nói ra” Lê Tuần nhíu mày, hiện tại đáp ứng dứt khoát lưu loát như vậy, đến lúc thực hiện lại bất mãn gây phiền toái cho cậu, khiến cậu mỗi đêm đều phải tăng ca thì cậu sẽ hận anh đến chết.

“Tôi thích sáng ý của cậu, không có bất kỳ chỗ nào không đồng ý.” Trong con ngươi Sở Diệc Mạc lưu chuyển màu sắc thâm ý.

Lê Tuần đỏ mặt, không phải là lần đầu tiên được khen ngợi năng lực, nhưng chưa từng vui vẻ khi được khen ngợi giống như hôm nay, cảm thấy toàn thân mỗi một tế bào đều tràn ngập sung sướng.

“Tin tưởng hợp tác lần này của chúng ta chắc chắn sẽ rất thành công.” Giọng nói Sở Diệc Mạc ôn hòa như nước, anh rất hài lòng đối với phương án quảng cáo của Mỹ Á, chỉ là không thể tưởng được người thiết kế quảng cáo là Lê Tuần, anh chỉ đơn giản nói kết quả muốn đạt được với Mỹ Á, sau đó, đã nhận được một phương án hoàn mỹ từ đối phương

Chương trình quảng cáo này phát triển như là một đầu mối của các chủ đề, cốt truyện đại khái là như thế này ── nhân vật nam chính thầm mến nhân vật nữ chính nhiều năm, ngày suy nghĩ đêm nằm mộng, mỗi đêm trong mộng yêu đương cùng nữ chính, trong mộng trải qua tình yêu cuồng nhiệt với nàng, cho đến khi nữ chính muốn rời đi, nam chính rất lo nghĩ, sau khi tỉnh mộng liền dùng di động gọi điện thoại cho nữ chính thổ lộ, hắn muốn tình yêu trong mộng lan tràn đến sự thật, thế là dũng cảm bước ra một bước.

Tình tiết rất đơn giản, không thể tưởng được là Lê Tuần đã kỹ càng an bài đối với từng tình tiết, khiến cho người khác chỉ nhìn phương án trước mắt thì đã có thể hình dung được hình ảnh, phương thức tinh tế tỉ mỉ như vậy thuyết phục anh, cũng giúp anh có được chút hiểu biết về năng lực công tác của Lê Tuần.

“Đã không có ý kiến, như vậy chúng ta bàn bạc về thù lao.” Lê Tuần đàng hoàng nói.

“Được.”

“Dựa theo hợp đồng anh phải đặt cọc 50% số tiền, quảng cáo ra, anh giao khoản còn lại cho tôi.”

“Được.” Sở Diệc Mạc một lời đáp ứng, chỉ cần quảng cáo làm đẹp, có thể thúc đẩy điện thoại công ty, anh không ngại giao tiền thù lao nhiều, thêm nữa đối tượng để giao thù lao còn là cậu, không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng, hoàn toàn không lo lắng Lê Tuần lừa bịp anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui