Thẩm Ký Đường


Nếu vào mùa hè, có thể thêm chút đá, càng thêm mát lạnh sảng khoái.

Cũng có thể nấu lâu hơn một chút, nấu đến khi nước bốc hơi thành dạng siro, để nguội đông lại thành khối, trở thành loại gạch trà xách tay, mang đi đâu cũng được, khi uống chỉ cần pha với nước nóng, rất tiện lợi.

Ngày hôm sau, khi đưa trà gạch cho Phàn Thừa, người đã chờ sẵn ở chỗ bày hàng từ sáng sớm, hắn không khỏi thắc mắc: “Tiểu nương tử, đây là?”
Thẩm Triêu Doanh giải thích rõ ràng cách pha gạch trà bí đao cho hắn: “Dùng nước sôi hoặc ẩm tử nóng khuấy đều, nếu chưa đủ ngọt có thể thêm mật mía.


Phàn Thừa vui mừng: “Thật tiện lợi!” Cả tiền thuê người nấu trà cũng tiết kiệm được.

Hắn vội vàng mang gạch trà về huyện nha, quên cả mua bữa sáng hôm nay.

Tuy nhiên, hắn đã hạ quyết tâm nếm thử trà bí đao này thật kỹ.

Trởi lại huyện nha, Trương chủ bộ đang trò chuyện với Doãn huyện Thừa, còn chưa đến giờ làm việc, tất cả mọi người đều có chút lười biếng.

Lập tức có một cơn gió lướt qua bên người, Phàn Thừa hớt hải chạy vào, “Chủ bộ, chủ bộ!”
Trương chủ bộ kinh hãi: “Lại lại lại có án mạng sao?”
Phàn Thừa sững sờ, “Không có” rồi liền cười nói, “Chủ bộ hôm qua phân phó hạ quan đi chuẩn bị trà ẩm tử cho các công nhân, hạ quan đã tìm được rồi, gói gọn tiện lợi và giá rẻ!”
Trương chủ bộ đã có tuổi, không chịu nổi sự hù dọa như vậy, ôm ngực phẫn nộ trừng mắt: “Tiểu tử, chỉ vì chuyện nhỏ này mà không giữ được bình tĩnh!”
Phàn Thừa cười hì hì, tự mình đi đến phòng trà pha một ấm trà bí đao lớn, mang đến trước mặt chủ bộ: “Doãn huyện thừa, Trương chủ bộ, mau nếm thử đi!”
Rồi cũng pha một cốc cho mình.

Bí đao nhẹ nhàng khoan khoái, hồng trà đậm đà, vào miệng nhu hoà, thanh nhẹ ngọt ngào, mang hương vị tươi mát của cỏ cây, chính là hương bí đao.

“Mùi vị ẩm tử này không tệ, vị nhạt tươi mát, rất giải khát,” Doãn huyện thừa gật gật đầu, “Là của nhà nào vậy?”
Phàn Thừa cười nói: “Chính là của tiểu nương tử bán chè hạnh nhân.


Trương chủ bộ cũng rất thích, luôn cảm thấy uống trà này, mệt mỏi mấy ngày nay đều tan biến.

Được hai vị cấp trên cho phép, Phàn Thừa lập tức nhờ người nhắn lại cho Thẩm Triêu Doanh, có thể làm thêm một ít gạch trà.

Làm bao nhiêu cũng được, dù sao hiện tại trời lạnh, gạch trà để lâu được, làm xong còn có thể bày bán ở trên sạp hàng, Thẩm Triêu Doanh dứt khoát dành cả ngày nấu ba nồi lớn, trong đó một nửa bán cho huyện nha.

Phàn Thừa vẫn thấy chưa đủ, Thẩm Triêu Doanh nói: “Nếu không đủ, cứ bảo người đến báo, ta sẽ làm thêm.


Đúng là như vậy, Phàn Thừa nghĩ, tiểu nương tử này thật phúc hậu.

Lúc đến giao hàng, còn đụng phải huyện lệnh Trường An, Thẩm Triêu Doanh hành lễ.

Thôi Tuyên ừ một tiếng, lại nhớ đến lần bị lừa hôm đó: “Cô nương có việc gì ở đây?”
Thẩm Triêu Doanh cười nói: “Đến giao ẩm tử.


Thôi Tuyên nhướng mày, nhìn Phàn Thừa.

Phàn Thừa vội giải thích: “Chính là chuẩn bị cho những thợ thủ công tu sửa huyện nha kia.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui