——
Lần này, trong huyện nha có người vui mừng đón thêm quý tử, muốn tổ chức tiệc đầy tháng, nhưng tay nghề gia trù trong nhà không tốt, liền hỏi các đồng liêu trong huyện nha có ai giới thiệu không.
Doãn huyện thừa tình cờ nghe thấy, cười đề cử cho thuộc hạ: “Lần trước tiểu nương tử kia nấu trà bí đao cho huyện nha, làm bánh sinh nhật rất ngon, mấy ngày trước ta đi ăn tiệc, khách khứa không ai không khen ngợi, có thể thử xem.
”
Được cấp trên giới thiệu, Tuân Từ vội cảm ơn.
Ngày hôm sau, hắn liền tìm đến sạp hàng, vừa hay Thẩm Triêu Doanh tuần này còn trống lịch, hai người liền thỏa thuận về tiền công.
Tuân lục sự còn không yên lòng dặn dò: “Tiểu nương tử phải thật cẩn thận.
”
Hắn mời đồng liêu trong huyện nha, ngay cả Tiểu Thôi đại nhân cũng đến!
Cũng không thể xảy ra sai sót mà làm mất thể diện được.
Thẩm Triêu Doanh cười đáp ứng.
Đến ngày đó, Thẩm Triêu Doanh vẫn dậy sớm đi đến Tuân trạch, Tuân Từ trông thấy nàng đến thì thở phào nhẹ nhõm: “Tiểu nương tử quả thật đúng giờ!”
Thẩm Triêu Doanh dở khóc dở cười, Tuân lục sự này, tính tình thật quá cẩn thận.
Nàng hỏi: “Đồ đạc đã chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi, xong rồi! Vi mỗ tự mình đi mua, tiểu nương tử theo vi mỗ xem thử, còn có thiếu gì không?”
Ngược lại quả thật rất không tồi, đều là hàng chất lượng cao, ừm, cẩn thận một chút cũng không có gì không tốt.
Thẩm Triêu Doanh bắt tay vào chuẩn bị.
Nàng làm bánh ngọt cho mỗi nhà không hoàn toàn giống với bánh sinh nhật của nhà Tiền lão trượng hôm đó, màu sắc, hình dạng sẽ thay đổi một chút, nhân bên trong cũng thay bằng nhân hoa quả hoặc nhân hoa ngâm mật, tùy thuộc vào loại yến hội hôm đó.
Ví dụ như hôm nay là tiệc đầy tháng của bé con, khách mời đều là các quan viên lang quân trẻ tuổi cùng nương tử, liền làm bánh ba tầng.
Hai tầng trên dưới là các loại quả thu đông như sơn tra, lê, tỳ bà, kẹp giữa là các loại hạt như hạnh nhân, óc chó, hạt phỉ.
Vị chua ngọt xen lẫn giòn tan, lớp ngoài mềm mịn nhẹ nhàng, hương vị tinh tế, rất được nhóm nương tử yêu thích, ngay cảnhóm lang quân bên kia cũng chia nhau ăn đến khía thế ngất trời.
Tuân lục sự nở mày nở mặt, tự tay cắt một góc nhỏ, thấp thỏm lại vui mừng dâng lên chỗ Thôi Tuyên ngồi: “Tiểu Thôi đại nhân cũng thử miếng bánh sinh nhật này, chính là tay nghề của tiểu nương tử làm trà bí đao kia.
”
Lại cảm tạ Doãn huyện thừa đã gợi ý, cắt cho hắn một miếng.
Thôi Tuyên vốn không muốn ăn loại điểm tâm ngọt ngào này trước mặt thuộc hạ, nhưng ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào, lại nghe Tuân Từ nói là do Thẩm Triêu Doanh làm, không khỏi kẽ động mi tâm, cô nương đó ngoài làm nước ẩm tử còn làm được dạng bánh ngọt tinh tế như vậy sao?
Ma xui quỷ khiến cầm lấy thìa, múc một muỗng nhỏ đưa vào trong miệng.