Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần


Tên cho ăn ngã xuống nước còn đang giãy giụa, mặt nước cách bờ cao như vậy, vách tường lại trơn trượt, đừng nói tới việc cá sấu bò lên trên, một mình hắn cũng trèo lên không nổi.

“Cứu mạng! Cứu mạng! Mau tới cứu ta!”
Thị vệ- những người vốn đang né sang một bên để tránh ngửi mùi thịt thối nghe được tiếng kêu cứu liền vội vã chạy lại xem xét.

Kết quả là thấy tên cho ăn đó đã dính sát lên mép, xung quanh hắn nổi đẩy những con cá sấu nhìn thấy mà phát hoảng̣ đang rình rập chờ cơ hội.

Thị vệ thấy cảnh tượng này cũng lạnh cả sống lưng.

Tên cho ăn cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh lại, hắn lặng lẽ vươn tay để thị vệ tóm lấy tay mình nhưng khoảng cách quá cao, thị vệ đành phải rút ra bao kiếm để hắn tóm lấy.

Hắn không dám manh động, cũng không biết tại sao trước đó những con cá sấu chết tiệt này kêu gọi thế nào cũng không chịu bơi tới, hiện tại lại tập hợp toàn bộ đến, trong mắt chúng hắn không phải là chủ nhân, mà là một miếng thịt sống, chỉ cần hắn động đậy, chúng sẽ tức khắc điên cuồng bổ nhào tới.

Bàn tay ướt đẫm của tên cho ăn nắm chặt lấy bao kiếm, thân thể hắn không khỏi run rẩy, sau đó gào lên với thị vệ: “Mau! Kéo ta lên ngay!"
Thị vệ ngay lập tức dồn lực kéo hắn, mà đàn cá sấu kia gần như cùng lúc toàn bộ chen chúc lao tới.

Có con cá sấu đạp lên thân thể của đồng loại ở bên dưới, tại khoảnh khắc tên cho ăn được kéo cao lên, nó bất ngờ căng sức lao tới đồng thời dùng chiếc mõm dài với những chiếc răng sắc nhọn ngoạm xuống.

Mặt hồ lập tức bắn tung tóe bọt sóng trắng pha lẫn sắc đỏ của máu tươi, nối tiếp là từng tràng tiếng hét thảm thương đau xé ruột gan của tên cho ăn.

Hắn được hai thị vệ kéo lên, tuy nhiên đã tê liệt gục xuống đất, đảo mắt nhìn tới thì một chân của hắn đã bị cá sấu cắn đứt.

Cá sấu dưới nước lúc này đang điên loạn phân chia chiếc chân đó của hắn.

Thị vệ không dám chậm trễ, vội vã chạy đi gọi thái y, đồng thời khẩn cấp bẩm báo chuyện này lên cho hoàng đế.

Kể từ khi cung Thái Hòa nuôi dưỡng đàn cá sấu này vẫn chưa xảy ra loại chuyện này, hoàng đế cũng là lần đầu tiên nghe nói cá sấu xém chút ăn thịt người cho ăn nên cũng khá ngạc nhiên.

Sau khi hỏi han kỹ lưỡng mới biết thì ra là Bắp Chân hàng ngày trong cung Thái Hòa vẫn cho cá sấu ăn mới dẫn tới việc chúng không vâng lời gây ra sự cố này.

Hoàng đế lập tức cho gọi nữ đầy tớ bên cạnh Bắp Chân tới, tức giận hỏi: “Là ai đã dạy cho một đứa nhỏ mới hơn một tuổi như thằng bé cho cá sấu ăn?”
Tiểu Hà bị dọa tới run cầm cập, đôi mắt đong đầy lệ trả lời: “Bẩm hoàng thượng là do trong cung Thái Hòa không có chỗ cho tiểu công tử chơi đùa tiêu khiển, tiểu công tử liền chỉ ngồi đó cả ngày nhìn chằm chằm cá sấu, công chúa thấy ngài ấy buồn chán nên mới đem thịt tới…”
“Khốn kiếp! Truyền lệnh của trẫm, sau này không ai được phép đưa thịt cho thằng bé đút cá sấu ăn nữa!”
Từ đó trong cung cũng lan truyền tin tức công chúa Tĩnh Nguyệt có thể nói là vô cùng yêu chiều con trai của mình, sau khi dung túng cho con trai lấy thịt nuôi cá sấu và bị hoàng đế ra lệnh cấm đoán, nàng lại dung túng đứa bé dùng que tre khuấy động nước bên hồ, khiến hồ nước một dạo náo nhiệt không thôi.

Khi những con cá sấu đó không có gì để ăn, chúng thích tìm một góc yên tĩnh để ngủ nghỉ, kết quả Bắp Chân lại nghịch ngợm động nước khiến chúng đành phải nhao nhao chạy sang bờ đối diện, lặng lẽ nằm lõa lồ nằm đó.

Mỗi ngày khi Viện Thái Học mở lớp, các công chúa hoàng tử đều phải đi ngang qua bờ bên kia.

Kết quả là vừa đi ngang qua đều thấy một đàn cá sấu nằm dài bên hồ đang đói ùng ục trợn trừng đôi mắt, dường như đang chờ cơ hội để tóm lấy con mồi với vẻ mặt hung dữ khủng bố.

Các tiểu hoàng tử tiểu công chúa bị dọa sợ tới khóc oa oa tại chỗ, cung nữ thái giám phụ trách đưa đón họ tới Viện Thái Học cũng bị dọa cho không nhẹ, đến đi đường cũng không vững mà mềm nhũn hai chân.

Trong mấy ngày các hoàng tử công chúa đều không dám băng qua đây mà phải lượn một vòng lớn qua một con đường khác.

Viện Thái Học vài ngày đó đều lộ ra vắng vẻ, Tô Vũ cũng đặc biệt thanh nhàn.

Ngay sau khi đến Viện Thái Học không lâu vào buổi sáng liền lần lượt có cung nhân tới báo cho Tô Vũ vị hoàng tử này, vị công chúa nọ lại không tới nữa rồi.

Tô Vũ tùy tiện hỏi qua một câu, cung nhân liền thổn thức: “Đại nhân có điều không biết, đường của cung Thái Hòa nay đã bị chặn, tất cả cá sấu đều nổi lên mặt nước bên bờ, không ai dám đi ngang qua đó nữa, nghe nói vài ngày trước cá sấu còn cắn đứt một chân của một người từng chăn nuôi chúng đó ạ”..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui