Tham Vọng Với Mình Em


Thư Căng vẫn luôn biết sức quyến rũ của anh không chỉ ở gia thế và ngoại hình, mà còn ở trong cách anh mê hoặc mọi người.


Cô rũ mắt, không để cho bản thân đắm chìm vào trong đó.


Anh rời mắt, lấy ra một tấm thẻ đen có hoa văn vàng kim đưa cho cô.


Thư Căng đương nhiên biết giá trị của tấm thẻ này, tấm thẻ mang vẻ giàu sang cao quý kia trong mắt cô lại trở nên bẩn thỉu cực kì.


“Tôi không muốn.

” Thư Căng nói: “Tôi không cần tiền của anh.



Dùng cơ thể của mình đổi lấy sức khỏe của Trần Sương, cô có thể tự an ủi bản thân đây là một giao dịch công bằng.

Nhưng nếu lấy tiền thì cô sẽ thật sự trở thành một món đồ chơi đê tiện.


Thích Thời Yến kiên quyết nhét vào túi cô, ngay trước khi cô định từ chối thì anh nói: “Đây là một trong những nội dung của hợp đồng.



Thư Căng hận anh.



Anh cố ý xem cô như một món đồ chơi rẻ tiền thấp kém, khiến cô không có chút tôn nghiêm nào trước mặt anh.


Móng tay bấm chặt vào lòng bàn tay đến chảy máu nhưng dường như cô không cảm thấy đau, vẫn bướng bỉnh nhìn anh.


Đến khi lòng bàn tay cảm nhận được sự mềm mại, Thích Thời Yến nắm tay cô, nhẹ nhàng gỡ ngón tay ra, cúi đầu hôn lên đó, duỗi đầu lưỡi liếm đi vệt máu.


Cảm giác ẩm ướt trong lòng bàn tay truyền qua dây thần kinh, Thư Căng bị sự tê dại làm cho giật mình đến mức nhanh chóng rút tay ra giấu sau lưng, đôi mắt long lanh ẩm ướt hoảng sợ nhìn anh.


Thích Thời Yến không bận tâm chút nào, bình tĩnh nhìn cô.


"Đừng tức giận.

" Anh nói: "Đây không phải làm nhục em, đây là trách nhiệm của tôi.

"

"Trách nhiệm gì?"

Cô không hiểu, cô chỉ muốn lá gan thích hợp với Trần Sương, cô không đòi tiền, chuyện này có liên quan gì đến trách nhiệm.


Hay là việc khiến đối phương nhận tiền trong mối quan hệ bao nuôi là quy tắc bắt buộc phải thực hiện, thỏa thuận xong tiền hàng còn phải để cho mình an tâm, phòng ngừa rắc rối không cần thiết.


"Không có gì.


" Anh chuyển chủ đề một cách qua loa: "Đi thôi, tôi đưa em đến bệnh viện.

"

Thư Căng nhìn anh một cách kì lạ, không thể đi sâu vào vấn đề, cô đành rời khỏi khách sạn với anh.


——

[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến ]

Ngày 1 tháng 4 năm 2023

Ha ha ha

Ha ha ha ha

Ha ha ha ha ha

Hôm nay không phải là ngày Cá tháng Tư
Thích Thời Yến giữ đúng lời hứa, sáng hôm sau bác sĩ thông báo đã tìm được lá gan thích hợp ở nước ngoài, đang được vận chuyển cấp tốc về đây.


Mọi người biết tin tức này đều không kìm được sự phấn chấn, chỉ có Thư Căng chua xót trong lòng.


Anh K không trả lời email của cô, vấn đề nan giải tiếp theo là làm sao góp đủ hai mươi ngàn còn lại.

Trong khi mọi người đang thảo luận thì bác sĩ trưởng thông báo với họ bệnh viện có hiệp hội quỹ hỗ trợ bệnh hiểm nghèo, vì tình trạng đặc biệt của Trần Sương nên bệnh viện đã quyết định miễn toàn bộ chi phí lần này và ưu tiên phẫu thuật.


Thư Căng lập tức hiểu ra đây là những gì Thích Thời Yến làm.


Trần Bách Kha và Thẩm Huỳnh đều suy nghĩ đơn giản, cho nên bọn họ không thể liên tưởng đến nguyên nhân sâu xa phức tạp gì, chỉ cho rằng Trần Sương là người tốt gặp được phước lành, bọn họ không ngừng cúi đầu cảm ơn bác sĩ.


Thẩm Luyện và Tống Khứ Ưu không dễ lừa như vậy, nếu chỉ đột nhiên tìm được gan thích hợp thì có lẽ bọn họ cũng không nghĩ nhiều, nhưng khi nói đến việc hoàn toàn miễn viện phí, bọn họ phải tự hỏi liệu có thế lực nào đứng sau can thiệp hay không.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận