Tham Vọng Với Mình Em


Thư Căng kiên nhẫn chờ anh ăn xong, nhìn anh lười biếng dựa vào lưng ghế rồi hai tay khoanh trước ngực nhìn cô.


Cô nheo mắt lại, lông mi khẽ rung.


Cô muốn chống cự lần cuối: "Tổng giám đốc Thích, tôi nghĩ…"

“Thư Căng.

” Anh ngắt lời cô, rõ ràng là đang cười nhưng giọng nói lại rất nghiêm túc: "Ca phẫu thuật của mẹ Trần vẫn chưa xong đâu.

"

Sắc mặt Thư Căng cứng đờ.


Anh đang đe dọa cô.


Nãy giờ cô bị biểu hiện dịu dàng ngây thơ của anh mê hoặc, quên mất anh là người nắm quyền, người nắm quyền không cho phép những người như bọn họ phản kháng.


Cô nên hiểu rằng từ lúc cô đặt bút lên giấy thì cô đã không có đường lui, cuộc sống của cô bây giờ cũng không còn là của riêng cô nữa.


"Tôi hiểu rồi.

" Giọng nói của cô lộ ra sự mệt mỏi cùng cực.


Thư Căng đứng dậy mang bát vào phòng bếp rửa.



Ánh mắt của Thích Thời Yến nhẹ nhàng lướt qua, che giấu sự âm u nơi đáy mắt.


Thư Căng đứng trước bồn rửa, nhìn vết bẩn bị dòng nước trong vắt cuốn trôi, nội tâm suy nghĩ trăm thứ ngổn ngang.


Tất cả phẩm giá, sự bình đẳng và cái tôi của cô đã bị nghiền nát kể từ khi hợp đồng đó có hiệu lực.




[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến ]

Ngày 2 tháng 4 năm 2023

Tuyệt vời

Tuyệt vời

Tuyệt vời

Ở cạnh Căng Căng sung sướng quá

Giờ mà có chết cũng cam lòng.

Thư Căng sững sờ một lúc, đang chuẩn bị bỏ bát đĩa đã rửa vào tủ thì một cơ thể cứng rắn nóng bỏng áp vào lưng cô.

Cô sợ đến mức buông tay ra, cái bát sắp rơi xuống thì một bàn tay trắng trẻo mảnh khảnh đã bắt được, cất nó lại vào tủ cho cô.


Thư Căng thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lập tức căng thẳng.


Tay của người đàn ông vòng quanh eo cô, ép chặt cô vào người mình, mỗi một tấc da bị ép đều có thể cảm nhận được hơi nóng như thiêu đốt từ cơ thể đối phương.


Toàn thân Thư Căng cứng đờ, bất động, sự khẩn trương bắt đầu trào dâng trong nội tâm.


Cô cảm nhận được hơi thở nóng ẩm của người đàn ông phả lên cổ mình, khuôn mặt cô lập tức đỏ ửng lên.


Thần kinh Thư Căng căng thẳng, hơi thở cũng dồn dập theo.


Cô định liều mình chạy trốn, nhưng dường như cô đã bị người đàn ông kia cố định lại, hoàn toàn không động đậy được.


Cổ của cô cảm nhận được một thứ mềm mại, đôi mắt của Thư Căng lập tức mở to, cô bắt đầu run rẩy.


Nụ hôn rơi xuống cổ, đi thẳng lên trên, khi vành tai mềm mại của cô sắp rơi vào không gian ẩm ướt của đối phương, Thư Căng lập tức quay đầu, bắt gặp ánh mắt tràn đầy dục vọng của Thích Thời Yến.


Trong lòng Thư Căng rối tinh rối mù, sợ hãi bỏ chạy: "Tôi, tôi đi, đi tắm trước! "

Lông mày Thích Thời Yến khẽ nhếch lên, anh thu lại cảm xúc mãnh liệt, dịu dàng mỉm cười với cô: "Được.


"

Sau đó buông tay ra lùi lại nửa bước.


Thư Căng lập tức chạy vòng qua anh vào thẳng phòng ngủ, cô dựa sau cửa thở hổn hển.


Từ chối yêu cầu của người bao nuôi mình là vô lý, đương nhiên cô biết mình không nên có loại tâm lý này, nhưng cô vẫn chưa kịp chuẩn bị tinh thần đặt mình vào vị trí của một tình nhân, cô thật sự không làm được.


Quần áo nam trong tủ quần áo mang sắc thái lạnh lẽo nặng nề, chiếm một vùng không gian vốn không là của nó.


Thư Căng mở ngăn kéo trong tủ quần áo, sững sờ trước cảnh tượng bên trong.


Bên trái là đồ lót trơn và mềm mại của cô, bên phải là những chiếc quần nam tối màu được xếp chồng lên nhau tỉ mỉ tạo sự chênh lệch thị giác rất lớn.

Mang theo sự nguy hiểm trong mơ hồ, giống như một con thỏ trắng nhỏ và một con gấu đen lớn đứng cạnh nhau, một người yếu đuối, người kia dữ tợn, cho cô biết rằng cô đã bị một sức mạnh lớn hơn cô rất nhiều đè ép và cô hoàn toàn không có cơ hội trốn thoát.


Thư Căng lấy quần áo để thay, lúc đi ra đã thấy Thích Thời Yến đang ngồi trên ghế sofa, nghiêm túc bấm điện thoại, khi nhìn thấy cô thì khẽ mỉm cười.


Thư Căng hoảng sợ cúi đầu xuống, vội chạy vào phòng tắm.


Trên bồn rửa mặt cũng có rất nhiều thứ không thuộc về cô, người đàn ông kia đã bắt đầu chui vào cuộc sống của cô từng chút một qua từng kẽ hở, cô trở thành con mồi trong mạng nhện, vô vọng chờ đợi mình bị ăn thịt.


Dòng nước ấm áp chảy ra từ vòi hoa sen, Thư Căng nghiêng người để nước chảy qua mặt, dường như đang cố gắng tìm đường thoát thân.


Khi mở mắt ra, cô phát hiện mình vẫn ở trong không gian nhỏ đầy sương mù này, cô tỉnh táo, biết rằng mình không trốn được.


Thư Căng lấy sữa tắm định xoa lên người thì cửa phòng tắm ‘lách cách’ mở ra, sau đó ‘rầm’ một tiếng đóng lại.



Thư Căng hoảng sợ nhìn qua.


Thích Thời Yến chỉ mặc một chiếc quần lót màu đen, lộ ra phần thân trên cường tráng trắng nõn và đôi chân dài săn chắc.

Khuôn mặt quỷ quyệt ướt đẫm bởi hơi sương, đôi mắt hoa đào quyến rũ với con ngươi đen láy tràn đầy ý xuân che giấu sự nguy hiểm nhìn cô.


Cô vội vàng kéo khăn tắm che mình lại, nhưng trong tình huống hiện tại làm thế lại có vẻ đã nghiện còn ngại.


"Tổng, tổng giám đốc Thích! " Cô gọi anh bằng giọng run rẩy, cẩn thận né vào một góc.


"Anh đi tắm à! Tôi, tôi sẽ để anh! "

"Ừm.

" Anh gật đầu rồi bước tới gần cô.




[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến]

Ngày 2 tháng 4 năm 2023

Nhìn Căng Căng ngủ sao mà ngoan ngoãn dịu dàng quá

Cảm thấy trái tim mình đang tan chảy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận