Tham Vọng Với Mình Em


Bàn tay đang ôm cô đưa lên đỡ lưng Thư Căng, nghiêng người lại gần về phía anh, như muốn đưa cả cơ thể cô vào trong người mình.

Nếu có thể, anh sẽ khảm người kia vào cơ thể mình, để cô có thể mãi mãi thuộc về anh.



[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến]

Ngày 3 tháng tư năm 2023

Căng Căng không cho mình đưa cô ấy đến dưới công ty.

Không vui.

Một bên ngực bị xoa bóp cho đến khi núm vú dựng đứng lên.

Anh vuốt ve khe gò bồng một chút rồi đi dụ dỗ bên còn lại.

Nước từ vòi sen vẫn chảy ra, hơi nước ấm tỏa ra khiến không gian nhỏ trở nên ngột ngạt.

Thư Căng cảm thấy đầu óc mình mơ mơ màng màng, không biết là do Thích Thời Yến hay do hoàn cảnh.

Bàn tay anh như có tia lửa, đi đến đâu là khiến cơ thể cô bốc cháy đến đó, làm cô nóng bức đến khó chịu.


Miệng và lưỡi bị anh hút đến tê rần, Thư Căng rầm rì phản đối.

Thích Thời Yến lại nhẹ nhàng hôn cô, sau đó hôn dọc khóe miệng đến vành tai trắng nõn mềm mại của Thư Căng.

Đầu lưỡi của anh trước tiên liếm láp kỹ vành tai, sau đó ngậm vành tai của cô vào miệng, dùng hơi thở ướt mềm hòa tan.

Thư Căng cảm thấy lưỡi của anh đang chui vào lỗ tai cô, như thể cô bị tiêm một mũi thuốc mềm xương.

Bỗng nhiên cô cảm giác hai chân bủn rủn sắp không thể đứng vững được nữa.

Lý trí bị giam cầm bởi ham muốn thể xác nói với cô rằng, không được, phải đẩy anh ra.

Sự ham muốn được nuôi dưỡng trong trung tâm thần kinh của cô cho phép cô buông thả bản thân và chìm đắm trong đó.

“Ừm… Không được…”

Bàn tay của người đàn ông không biết đã chạm vào thân dưới của cô từ khi nào, anh chạm nhẹ vào khe hở môi âm hộ đầy đặn của cô, sờ vào trong tìm thấy hạt đậu đỏ nhỏ xíu và bắt đầu trêu chọc nó.

Thư Căng kẹp chặt hai chân, vươn tay túm lấy anh.

Thích Thời Yến cầm lấy bàn tay đó ra, nắm lấy cả hai cổ tay cô và ép vào tường.

“Căng Căng, đừng từ chối tôi…”


Tiếng nói cầu xin yếu ớt như đang kề sát bên làm rung màng nhĩ, khiến tim, máu và thần kinh của Thư Căng cũng run rẩy theo.

Nụ hôn của Thích Thời Yến rơi xuống cằm, cổ và xương quai xanh của cô.

Mỗi điểm dừng đều có sự trân trọng, chậm rãi lại dịu dàng.

Hạt đậu đỏ nhỏ dưới thân cô hoàn toàn bị lòng bàn tay nóng hổi của người đàn ông đưa ra ngoài, tiếp xúc với không khí nóng ẩm.

Thư Căng cảm thấy một cảm giác tê dại từ chỗ đó chạy đến khắp người, cô khó chịu vặn vẹo một chút.

Hạt đậu đỏ được buông tha, ngón tay thon dài trắng nõn lạnh lẽo lướt qua khe môi trượt lên xuống, dính vào dâm dịch chảy ra.

Một tiếng cười nhẹ như tiếng thở dài thoát ra từ cổ họng khàn khàn của anh.
Những ngón tay anh tách khe hở giữa miệng huyệt ra, chen vào nơi chật hẹp vừa ấm vừa mềm.

“Ừm ư…”

Vùng kín bị vật thể lạ xâm nhập.

Một tia sáng lóe lên trong đầu Thư Căng, một đoạn ký ức ẩn sâu trong biển ký ức hiện lên.

Hơi thở nóng bỏng, những tiếng rên rỉ đáng xấu hổ, sự cọ sát chặt chẽ và khoái cảm mãnh liệt bùng nổ.

“Không, không được…”

Thư Căng vô cùng sợ hãi.

Người vốn đang liếm cắn bầu ngực mềm mại phun ra núm ti đỏ tươi, áp lên cái miệng đỏ mọng hấp dẫn kia, biến sự phản kháng của đối phương thành tiếng thở dốc rên rỉ.

Những ngón tay thon dài moi móc di chuyển trong hang động đầy nước, đầu ngón tay đè ép trên từng thớ thịt mềm mại mịn màng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận