Diệp Ninh tuy đã đáp ứng hôn sự, nhưng trong lòng đã sớm đem chuyện này ném sang một bên, mãi đến khi trong cung giăng đèn kết hoa, lụa đỏ khắp nơi, mới nhớ ra hôm nay là ngày đại hỉ.
Có lời đồn rằng tứ hoàng tử suốt ngày ở trong cung, lớn lên giống như con ma ốm, lại có lời nói rằng y thích ăn thịt người hơn nữa còn dùng máu người để bồi bổ thân thể.
Diệp Ninh khịt mũi, mặc kệ hắn là người hay quỷ, nếu lớn lên xấu, thì cứ làm lơ là được.
Càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực, cũng không muốn cho vị tứ hoảng tử này sắc mặt tốt, tuy rằng khuôn mặt đã bị lụa đỏ che mất, nhưng nhìn thân hình khá gầy yếu, lại lộ ra đôi bàn tay mảnh khảnh trắng nõn.
Diệp Ninh có thể nắm toàn bộ bàn tay y, bỗng chốc tâm cảm thấy ngứa ngáy, nếu như giống tay người như vậy, hay là...!
Thật vất vả mới được đưa vào động phòng, Đường Thanh Lam mới nhẹ nhàng thở ra, lại nghĩ tới bộ dáng của Diệp Ninh vừa rồi, không khỏi tức giận đỏ mặt.
Nếu không phải đặt cược thua, ai là nguyện ý gả cho một nam nhân!
Rõ ràng bản thân đang ở trong cung tự do tự tại, mỗi ngày ăn no rồi ngủ, tỉnh dậy thì ăn tiếp, nếu nhàm chán còn có thể cải trang ra ngoài chơi, ai ngờ bởi vì Hoàng huynh thua cược, liền đem mình bán đến nơi quỷ quái trời xa đất lạ này!
Diệp Ninh trong lòng nhớ thương đến vị Đường Thanh Lam trong khuê phòng kia, không lâu sau cũng bước vào.
Đường Thanh Lam nhìn hắn đi tới, trong lòng càng ngày càng hoảng, chẳng lẽ thật sự muốn y...!
Muốn y...!
Diệp Ninh nhấc khăn đầu của y lên, mới vừa liếc mắt, đã bị một trận sương trắng đánh úp đến choáng váng.
Đường Thanh Lam khẩn trương không thôi đem người khiêng lên giường, bản thân thay quần áo, vừa định rời đi, lại cảm thấy không ổn, đành phải đem quần áo của mình cùng đối phương đều cởi ra hết, lại nhéo vài cái trên người đối phương, sau đó do dự mà chìm vào giấc ngủ.
Truyện chỉ đăng tại wattpad: Nhi220917
Ngày hôm sau Diệp Ninh cảm giác đầu đau như búa bổ, nhớ lại sự tình đêm qua, vừa mở mắt ra đã thấy chính mình không mặc gì cả, hơn nữa toàn thân đều là vết đỏ tím, trong ngực lại đang ôm một người, là Đường Thanh Lam.
Diệp Ninh có chút hoảng, đồn đãi quả nhiên không thể tin, lớn lên như vậy mà bảo nhan sắc tầm thường, vậy chẳng khác nào bảo trẫm xấu xí?
Đường Thanh Lam sớm cảm giác được đối phương đã tỉnh, căng da đầu mở mắt, còn chưa nói chuyện đã bị đối phương hôn lên.
Mới sáng sớm đã...đã...Cuối cùng vẫn là không thể trốn sao?!
" Hoàng, Hoàng Thượng!" Đường Thanh Lam kinh hoảng quay mặt đi.
" Hôm qua trẫm uống hơi quá chén, có lẽ đã làm đau Thanh Lam?" Diệp Ninh cười như không cười nhìn y, chỉ vào mấy vết đỏ trên người mình.
( tự nhiên nhớ đến anh Phong chị Băng nào đó:))))
" Vẫn, vẫn tốt." Đường Thanh Lam gương mặt đỏ bừng.
Cũng may, Diệp Ninh không nói thêm nữa, đứng dậy cho người tiến vào hầu hạ thay quần áo rửa mặt.
Đường Thanh Lam có chút không hiểu được đối phương, thủ đoạn nhỏ tối hôm qua của y, Diệp Ninh không có khả năng không phát hiện, nhưng lại không vạch trần, cũng không có sinh khí.
Diệp Ninh âm thầm nhìn lén y, trong lòng càng cảm thấy thú vị, xem ra ông trời ban cho hắn một người không tồi, ít nhất trong khoảng thời gian sắp tới hắn sẽ không cảm thấy cô đơn.
Mấy ngày trôi qua, hai người thường xuyên qua lại, ở chung rất hòa thuận.
Mới là lạ!
Đường Thanh Lam ở trong lòng yên lặng mà nguyền rủa hắn, tốt nhất là không "lên" được.
Luôn ra vẻ lỡ đãng mà chiếm tiện nghi của y, chờ y đỏ mặt lại làm ra bộ dáng vô tội.
Nhưng mà tới nơi này mấy ngày, Đường Thanh Lam nhận ra món ăn ở đây rất ngon, nghe nói là dùng dầu để nấu ăn, nhưng hiện tại thì vẫn đang được nghiên cứu, mà hơn hết lại có rất nhiều món y chưa nếm qua.
https://.wattpad.com/story/277644047-th%E1%BA%A7n-ban-cho-b%E1%BA%A1n-trai
Đến một ngày Đường Thanh Lam rốt cuộc không nhịn được hỏi: " Mấy món này là do ai làm?"
Diệp Ninh sửng sốt một chút, rồi sau đó cười nói: " Là một tiểu tiên nhân dạy ngự trù làm, hắn mà làm thì ăn càng ngon."
Đường Thanh Lam tò mò hỏi: " Tiểu tiên nhân?"
" Ngươi hôn trẫm một cái, trẫm liền mang ngươi đi." Diệp Ninh cười giảo hoạt.
Đường Thanh Lam do dự, hai người cũng không phải lần đầu tiên hôn hôn, nhưng muốn y chủ động hôn...!Vẫn là lần đầu, dù sao không phải ai cũng có da mặt như Diệp Ninh.
" Trẫm bảo hắn nấu cho ngươi ăn, so với mấy món trong cung ăn ngon hơn gấp trăm lần."
Đường Thanh Lam nhanh chóng hôn một cái lên má hắn, nhìn thấy đối phương có chút đắc ý, liền thúc giục nói: " Mau mang ta đi."
" Xem ra ái phi chẳng những thích ngủ, đối với mỹ thực cũng rất chấp nhất." Diệp Ninh trêu chọc nói, mấy ngày qua Đường Thanh Lam hầu hết thời gian đều đang ngủ, tỉnh ngủ liền ăn, dường như béo lên không ít.
Đường Thanh Lam đỏ mặt, ở trong cung Hoàng huynh cũng hay giễu cợt y như vậy, nhưng mà y chính là như vậy dó.
.