Giá khởi điểm là ba tỷ, nhưng thực tế giá trị của khu đất này là 30 tỷ, mức chênh lệch này đủ khiến các doanh nhân phải hét giá.
Nếu không có Nguyên Chẩn, những doanh nhân này chắc chắn muốn có được mảnh đất này, dù sao bọn họ đều biết mảnh đất này trị giá bao nhiêu.
Đây là dấu hiệu cho thấy sự mở rộng và phát triển của tỉnh Liêu Tây trong tương lai, mảnh đất đó chính là tâm điểm mở rộng, đồng nghĩa với việc mảnh đất này sẽ trở thành trung tâm thương mại trong tương lai.
Hoa Vũ lúc này rất căng thẳng ngồi bên cạnh Diệp Vô Phong, đặc biệt biết rằng bên cạnh anh ta là Nguyên Chẩn, người đứng đầu nhà họ Nguyên, một ông lớn kiểm soát huyết mạch kinh tế của Liêu Tây.
Một nhân vật lớn như vậy bây giờ đang ngồi cùng hàng ghế với anh ta.
Tất nhiên, điều này khiến anh ta vừa căng thẳng vừa thú vị.
Cuộc đấu giá bắt đầu và các doanh nhân bắt đầu trả giá, và 3 tỷ nhanh chóng tăng lên 7 tỷ.
Tuy nhiên, các doanh nhân vẫn tiếp tục trả giá, đột nhiên tăng vọt lên 15 tỷ nhân dân tệ, lúc này người ra giá bắt đầu chậm lại, nhưng vẫn có người tiếp tục ra giá.
Dù sao thì bọn họ đều biết giá trị của khu đất này là 30 tỷ NDT, cho dù có đưa ra hơn 20 tỷ NDT thì cũng nhất định là một món hời.
Chỉ là có rất nhiều doanh nhân đang theo dõi Nguyên Chẩn và Diệp Vô Phong, nếu Diệp Vô Phong không ngồi bên cạnh Nguyên Chẩn vào lúc này, họ sẽ không bao giờ nghĩ rằng một thanh niên lại dám ngồi ngang hàng với Nguyên Chẩn.
Nguyên Chẩn hờ hững liếc nhìn Diệp Vô Phong, sau đó bắt đầu giơ tấm biển trong tay lên, mỗi lần nâng tấm biển lên, nó biểu thị giá thầu năm ngàn vạn.
Khi Nguyên Chẩn ra giá, các doanh nhân trong toàn bộ hội trường đấu giá đã ngừng đấu giá, đây là giá trong lòng Nguyên Chẩn, nếu ai gọi lên cao hơn nữa, thì người đó sẽ gặp khó khăn với nhà họ Nguyên.
Tại loại đấu giá này, những doanh nhân này rõ ràng chỉ là một bệ đỡ, bọn họ chỉ là ở đây cho qua cảnh, cho dù là lướt qua thì bọn họ cũng rất vui lòng, dù sao thì Nguyên Chẩn không thể không nhớ tới bọn họ, nhưng cũng sẽ nhớ tới thiện ý của họ trong buổi đấu giá.
Vì vậy, bây giờ tất cả mọi người không muốn bỏ lỡ cuộc đấu giá này.
Nhưng ngay khi mọi người nghĩ rằng Nguyên Chẩn sẽ lấy được mảnh đất này, thì Diệp Vô Phong đã giơ tấm biển lên.
Tất cả mọi người cả kinh, cái này rõ ràng là chống lại Nguyên Chẩn, thật sự không sợ nhà họ Nguyên sẽ giết anh sao?
Chu Tinh chỉ cười khẩy: "Tuy rằng tôi không biết cậu lấy đâu ra dũng khí để ngồi ngang hàng với Nguyên Chẩn, nhưng kết quả cuối cùng của cậu là sẽ chết rất thảm hại, cậu cho rằng mình có thể làm anh hùng ở nơi này sao?"
Ông ta đã dự đoán rằng Diệp Vô Phong cuối cùng sẽ bị giết bởi vệ sĩ của nhà họ Nguyên.
Chỉ là Nguyên Chẩn chỉ hờ hững liếc nhìn Diệp Vô Phong, sau đó giơ tấm thẻ lên.
Mà khi ông ta nâng thẻ, Diệp Vô Phong cũng nâng thẻ, nhất thời hai người bắt đầu liên tục nâng giá đất.
Lúc này, người đấu giá trên sân khấu đã lấm tấm mồ hôi trên trán, khuôn mặt xinh đẹp cũng không còn giữ được bình tĩnh, bởi vì cô ta biết bây giờ Diệp Vô Phong đang đấu tranh với Nguyên Chẩn, bây giờ, không cần biết mảnh đất này bán cho ai hay bán bao nhiêu tiền, anh cũng đã xúc phạm đến nhà họ Nguyên rồi.
Ngay từ đầu cô ta đã không muốn làm việc này, cô ta nghĩ đó là một công việc tốt, nhưng đến bây giờ cô ta mới nhận ra rằng đó là một công việc tự đi tìm đường chết.
Diệp Vô Phong lúc này hoàn toàn không cho cô ta có cơ hội thả búa, tấm thẻ được nâng lên nhanh chóng, giá đã lên tới 37 tỷ, hiện tại giá trị của mảnh đất này đã thấp hơn giá mà bọn họ đưa ra, không cần biết bây giờ ai lấy được mảnh đất, tất cả đều lỗ vốn thôi.
Trừ khi có thể kinh doanh rất tốt, nhưng đó là tình hình giai đoạn sau, xem ra giai đoạn đầu chắc chắn sẽ thua lỗ, phải biết mảnh đất này chỉ là đất hoang, sẽ mất rất nhiều vốn đổ vào để xây dựng mảnh đất này.
Chỉ có nhà họ Nguyên mới có số vốn như vậy để tiếp quản.
“Giá khu đất này đã lên tới 37 tỷ, nếu giao cho ông thì ông sẽ lỗ đúng không?” Diệp Vô Phong cười nói.
Nguyên Chẩn cười một cách lãnh đạm: "Đúng vậy, tôi biết là lỗ, nhưng dù có lỗ, tôi cũng không thể để công ty Hoa Cường chiếm lấy mảnh đất này.
Nếu không có mảnh đất này, tôi sẽ xem công ty Hoa Cường của cậu đi tiến vào Liêu Tây như thế nào."
Diệp Vô Phong nhún vai: "Ông lầm rồi, công ty Hoa Cường không cần dựa vào mảnh đất này để tiến vào Liêu Tây, mà tôi chỉ muốn xem nhà họ Nguyên của ông làm ăn thua lỗ hay không thôi."
Vẻ mặt Nguyên Chấn trở nên ảm đạm, lúc này cũng đoán được ý tứ của Diệp Vô Phong, dù sao giá cả sẽ tiếp tục lên cao, còn tùy thuộc vào việc nhà họ Nguyên có thể chấp nhận một thương vụ như vậy hay không, hiện tại giá trị của mảnh đất này đã vượt quá 7 tỷ.
Trong trường hợp này, cho dù có lấy được mảnh đất cũng chưa chắc có thể kiếm được tiền.
Tuy nhiên, nhà họ Nguyên thường kinh doanh không có lãi, nhưng chưa bao giờ làm ăn thua lỗ, lúc này Nguyên Chẩn nhìn thấy bộ dạng của Diệp Vô Phong liền biết Diệp Vô Phong sẽ không dễ dàng buông tha cho mảnh đất này.
Đây là có ý định tiếp tục tăng giá!
Nguyên Chẩn mím môi tiếp tục bước đi theo nhịp điệu của Diệp Vô Phong, lúc này Diệp Vô Phong chỉ mỉm cười, bất kể như thế nào, anh ấy cứ bám riết không buông.
Tất cả điều này có vẻ rất buồn cười, toàn bộ phòng đấu giá chỉ có Diệp Vô Phong và Nguyên Chẩn liên tục giơ bảng hiệu của họ, và người bán đấu giá lúc này đã báo giá muốn tê liệt luôn rồi.
Bởi vì giá của khu đất này đã lên tới 43 tỷ nhân dân tệ, tức là đã vượt qua 1/3 giá trị của khu đất này.
Nhưng giá cả vẫn đang tăng lên, mọi người có thể nhìn ra lúc này Nguyên Chân và Diệp Vô Phong đang tranh đấu kịch liệt, không ai nhường ai.
Người bán đấu giá lúc này cũng toát mồ hôi lạnh, cô ta cũng biết chuyện này đã vượt quá dự tính của mình, hiện tại giá này nhất định là cao nhất trong sự nghiệp đấu giá của cô ta, hơn 40 tỷ, mức giá đủ để gây xôn xao khắp Trung Quốc.
Nguyên Chẩn hít sâu một hơi, lãnh đạm nhìn Diệp Vô Phong: “Nếu cậu đã coi trọng mảnh đất này như thế, vậy thì tôi sẽ cho cậu, 45 tỷ nhân dân tệ, nhưng tôi muốn nhìn xem công ty Hoa Cường sẽ xử lý khu đất này như thế nào, nó chỉ là một mảnh đất thương mại, không biết một trung tâm thương mại thu hồi được bao nhiêu tiền, nhưng ít nhất cũng không quá 40 tỷ.”
Diệp Vô Phong chỉ nhún vai, đương nhiên anh không nghĩ nhiều như vậy, anh chỉ muốn chọc tức Nguyên Chẩn, còn có một số chuyện muốn cùng Nguyên Chẩn thảo luận.
Cuộc đấu giá chỉ là một dịp tốt để gặp gỡ, anh hoàn toàn không nghĩ nhiều.
Hơn nữa với sự giúp đỡ của Cục Hồng Thuẫn, việc kiếm tiền rất đơn giản, Cục Hồng Thuẫn đại diện cho chính phủ Trung Quốc, và quan chức của Liêu Tây đương nhiên sẽ đi theo Cục Hồng Thuẫn làm việc..