Sau khi Liễu Thuận rời đi, Diệp Vô Phong từ lầu hai đi xuống, Văn Phong nhìn Diệp Vô Phong: "Anh biết chưa, ngày mai cần tìm người tới nói chuyện."
Diệp Vô Phong gật đầu: "Yên tâm đi, nói chuyện cũng không có vấn đề gì, ông chủ của công ty Sùng Sinh là người của tôi."
Văn Phong gật gật đầu: "Như vậy là tốt nhất.
Nếu đã thế, anh có thể thanh toán khoản còn lại cho tôi được không?"
Diệp Vô Phong hờ hững lắc đầu: "Bây giờ vẫn chưa được, sau khi ký hợp đồng, tôi mới có thể chuyển bốn trăm vạn cho anh, nhưng anh yên tâm, chỉ cần mọi chuyện thành công, tôi sẽ không bớt của anh đồng nào đâu."
Văn Phong chỉ có thể gật gật đầu.
Ngày hôm sau, Diệp Vô Phong đưa Hoa Vũ đến cửa công ty Phúc Dương.
Bây giờ chủ tịch của công ty Sùng Sinh là Hoa Vũ, đây là điều mà Hoa Vũ đã làm khi đến Liêu Tây, dù sao cũng cần phải có một công ty bề ngoài để làm một số việc không tốt, để công ty Hoa Cường tiến vào Liêu Tây thuận lợi hơn.
Và bây giờ công ty Hoa Cường đã thuận lợi tiến vào, Hoa Vũ đã không quan tâm đến công ty Sùng Sinh này nữa, không ngờ lúc này Diệp Vô Phong lại lấy nó ra sử dụng lại.
Diệp Vô Phong mỉm cười nhìn Hoa Vũ: "Bây giờ trên người cậu có trách nhiệm nặng nề.
Cậu phải vào nói chuyện với tổng giám đốc công ty Phúc Dương, sau đó ký hợp đồng, tuyệt đối không được để lộ thân phận của công ty Hoa Cường chúng ta.".
Đọc ????hêm các chươ????g mới ????ại ~ T????Um????????????y ệ????.VN ~
Hoa Vũ gật đầu: "Chủ tịch Diệp yên tâm, mấy loại chuyện này tôi có thể làm được.”
Diệp Vô Phong vỗ vai Hoa Vũ rồi tìm một chỗ ngồi uống cà phê, trong khi Hoa Vũ vừa bước vào phòng làm việc của Liễu Thuận.
Hoa Vũ đề cập đến Văn Phong, ngay lập tức Liễu Thuận biết danh tính của Hoa Vũ.
Anh ta cười nói: "Tôi thực sự may mắn khi gặp được anh.
Tôi luôn nghe Văn Phong nói về anh, lần này tôi cuối cùng đã gặp được người thật rồi."
Hoa Vũ chỉ cười nhẹ: "Sếp Liễu, mục đích tôi đến thăm lần này rất đơn giản, hơn nữa tôi là người nói nhanh làm liền, không thích vòng vo, chỉ cần giá cả phù hợp là được, tôi sẽ giao dự án một tỷ này cho anh, tôi tin cách nhìn người của Văn Phong.”
Hai mắt Liễu Thuận sáng lên khi nghe điều này, xem ra rất có triển vọng.
Nhưng anh ta nhanh chóng nói: "Là như vầy, sếp Hoa, chủ trương của công ty chúng tôi là đặt cọc trước, tiền đặt cọc này là 10% hợp đồng.
Không biết bên anh có vấn đề gì không?"
Hoa Vũ cười nhạt: "Yên tâm đi, các người cứ lập hợp đồng rồi đưa tôi xem, các người có yêu cầu gì thì cứ viết trên đó."
Liễu Thuận sau khi nghe điều này càng vui hơn, nhanh chóng yêu cầu thư ký in hợp đồng ra.
Hoa Vũ ngồi trên ghế đẩu và nói chuyện phiếm với Liễu Thuận, anh ta cũng có thể dễ dàng đối phó với một số lời nói sáo rỗng của Liễu Thuận.
Hợp đồng nhanh chóng được lập ra, Liễu Thuận thấy không có vấn đề gì mới đưa cho Hoa Vũ xem, Hoa Vũ đọc hợp đồng rất nhanh, sau khi đọc xong hợp đồng, anh ta mỉm cười: “Hợp đồng này không có vấn đề gì, trả 10% tiền đặt cọc hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng giá thấp hơn một chút được không?”
Hoa Vũ cảm thấy nếu đồng ý với điều kiện của Phúc Dương quá suôn sẻ, Liễu Thuận sẽ nghi ngờ, vì vậy anh ta đã đề xuất những gì anh ta nên muốn một cách phù hợp.
Liễu Thuận cười nói: "Sếp Hoa, tôi thực sự xin lỗi.
Chúng tôi cung cấp cho anh những vật liệu xây dựng chất lượng tốt nhất, vì vậy chúng đắt tiền là chuyện bình thường mà."
Hoa Vũ cau mày, Liễu Thuận vội vàng nói: "Nhưng mà nếu sếp Hoa đã có thành ý, tôi có thể hạ giá ba phần trăm, không biết anh có hài lòng với điều này không?"
Hoa Vũ trực tiếp duỗi ra năm ngón tay.
Liễu Thuận hơi khó xử, dù sao anh ta cũng biết mặc dù có thể giảm giá năm phần trăm, nhưng nếu vậy thì chỉ kiếm được như bình thường thôi.
Anh ta nghĩ rằng Hoa Vũ dễ nói chuyện nên có thể tăng giá một chút.
Nhưng không ngờ người này vẫn coi trọng giá cả.
Nhưng nhìn vẻ mặt kiên định của Hoa Vũ, anh biết đây là chuyện phải đồng ý, vì vậy anh ta chỉ có thể thở dài: “Sếp Hoa lần đầu tiên hợp tác với công ty Phúc Dương của chúng tôi, tôi sẽ coi đây như một món quà gặp mặt.
Trong tương lai, mọi người có thể hợp tác lâu dài!"
Anh ta đưa tay ra, Hoa Vũ liền đứng dậy bắt tay với anh ta.
Điều này cho thấy cuộc đàm phán lần này đã thành công, và hợp đồng dự án cuối cùng đã giành được.
Hoa Vũ nhìn Liễu Thuận: "Nhưng trước tiên là phải bảo đảm chất lượng!"
Liễu Thuận gật đầu thật mạnh: "Chuyện này thì anh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đảm bảo chất lượng."
Bây giờ 100 triệu nhân dân tệ đã được vào tài khoản của công ty, cho dù công ty Sùng Sinh không muốn đợt hàng này thì bọn họ sẽ vẫn không lỗ.
Liễu Thuận cầm hợp đồng trong tay, bước đến văn phòng của ông chủ.
Sau khi mở cửa, Liễu Thuận nhìn chằm chằm Liễu Trạch: "Bố, con vừa có một hợp đồng lớn."
Liễu Trạch thờ ơ hỏi: "Hợp đồng lớn gì vậy? Nếu không có việc gì thì về nhà trước đi, mẹ con bảo con đi mua sắm với bà ấy."
Liễu Trạch cảm thấy khả năng của con trai mình cũng chỉ có thế, có thể thương lượng một hợp đồng lớn thì ước chừng cũng chỉ có mấy trăm vạn.
Hợp đồng mấy trăm vạn thì cũng chỉ là tấm khăn trải bàn đối với công ty Phúc Dương mà thôi.
Trừ phi đó là một hợp đồng lâu dài.
Liễu Thuận đặt bản hợp đồng xuống bàn:"Con không muốn đi, cùng mẹ đi mua sắm thì con sẽ trở thành bạn của phụ nữ mất."
Liễu Trạch liếc mắt một cái, nhanh chóng nhìn thấy bản hợp đồng, trợn mắt ngoác mồm.
Một tỷ!
Liễu Thuận tự hào nói: "Thấy chưa? Con trai của bố cũng có năng lực mà.
Con đã giành được hợp đồng trị giá một tỷ ngay lập tức, điều này cho thấy kỹ năng đàm phán của con vẫn rất tốt."
Liễu Trạch ngẩng đầu nhìn Liễu Thuận: "Con đã ký hợp đồng với ai?"
“Công ty Sùng Sinh, nhìn này, không phải nó đã được viết trên đó rồi sao?” Liễu Thuận chỉ vào tên của công ty Sùng Sinh.
Liễu Trạch lấy điện thoại di động ra gọi cho những người dưới quyền: "Đi kiểm tra xem tình hình của công ty Sùng Sinh?"
"Hiểu rồi, tôi đi ngay."
Liễu Trạch xoa trán, ông ta nhìn Liễu Thuận: "Con thật sự không cẩn thận chút nào, con có biết thông tin về công ty Sùng Sinh này không?"
Liễu Thuận thản nhiên nói: "Đương nhiên con biết, bọn họ là công ty nhỏ đăng ký hai năm trước, nhưng không thành vấn đề, dù sao bọn họ cũng có thể mua hàng của chúng ta được, hơn nữa con đã nhận cọc 100 triệu rồi."
Liễu Trạch nghe vậy càng lo lắng hơn.
Chuyện khác thường, nhất định có bẫy, loại chuyện này hiển nhiên khác với bình thường nên nhất định phải đề phòng.
Liễu Thuận vẫn rất đắc ý: "Dù sao tiền đặt cọc cũng đã được thanh toán xong, nếu bọn họ không làm theo hợp đồng thì chúng ta sẽ lấy tiền cọc.
Nếu bọn họ trả tiền theo thỏa thuận trong hợp đồng thì càng tốt.
Chúng ta có thể có một đơn hàng lớn như vậy, trong tháng này có thể không cần làm việc luôn."
Liễu Thuận nói xong liền cười cười lấy trái cây trên bàn ra ăn, hiện tại anh ta cũng không vội..