Thần Côn Hạ Sơn Ký ghi Chép Xuống Núi Của Thần Côn

Edit: OnlyU

Tám năm sau.

Lạc Kỳ hấp thu vô số đá thời gian, cuối cùng thành công tiến giai Bách Kiếp, trở thành một đại năng Bách Kiếp.

“Chúc mừng đại ca. Đại ca tiến giai Bách Kiếp ở tuổi này cũng coi như là thiên tài.” Giang Thiếu Bạch vui vẻ nói với Lạc Kỳ.

“Ta làm gì được coi là thiên tài.”

Chủ yếu là do anh may mắn, năm xưa khi vừa đến thế giới này đã ký khế ước với Ngao Dạ, nhờ đó lên như diều gặp gió. Mặc dù sau này giải trừ khế ước nhưng tu vi của anh không giảm xuống quá nhiều.

Từ trước đến nay anh không phải lo lắng tìm tài nguyên tu luyện, các tu sĩ khác phải hao tâm tổn trí tìm kiếm tài nguyên, còn anh thì chưa bao giờ thiếu. Cũng chính nhờ có hoàn cảnh tu luyện như vậy nên anh mới có thể tu luyện lên đến cảnh giới này.

Nếu anh giống các tu sĩ bình thường, gia nhập một tông môn, bắt đầu làm đệ tử ngoại môn từ từ tiến lên thì sợ là đến hết tuổi thọ cũng không lên đến tu vi Động Thiên.

“Đệ tu luyện thế nào rồi?”

Giang Thiếu Bạch cười cười: “Vẫn còn thiếu một chút để lên hậu kỳ Bách Kiếp.” Với thể chất của hắn, muốn tiến cấp phải cần rất nhiều tài nguyên, mặc dù hắn không thiếu đan dược nhưng hắn không chỉ cần đan dược mà còn cần rất nhiều thứ khác.

Lạc Kỳ: “Tu luyện cảnh giới Bách Kiếp vốn rất chậm, đệ không nên nóng vội. Cũng may đệ không tiến giai hậu kỳ Bách Kiếp, nếu không Ngao Dạ sẽ sốt ruột chết luôn.”

Giang Thiếu Bạch: “…”

“Đình Vân cũng tiến giai trung kỳ phải không?”

Hắn khẽ gật đầu: “Đình Vân giác ngộ đan đạo, tiến giai trung kỳ Bách Kiếp rồi.”

Lạc Kỳ cười cười: “Mấy năm nay thuật luyện đan của Đình Vân tiến bộ rất nhanh.”

“Chuyện này may là nhờ có đại ca. Nếu không phải đại ca lấy được ngọc giản trong kho của Long tộc thì thuật luyện đan của Đình Vân sẽ không tiến bộ thần tốc như vậy.”

Mặc dù Long tộc không quá xem trọng Tàng Thư Các, nhưng không phải ai cũng được phép bước vào Tàng Thư Các của bọn họ.

Lạc Kỳ có thể bước vào Tàng Thư Các cũng là nhờ có Ngao Dạ, do đó Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân cũng được dính chút lợi lộc.

Lạc Kỳ im lặng một chút rồi nói: “Thiếu Bạch, đệ định rời đi phải không?”

Giang Thiếu Bạch khẽ gật đầu: “Vâng.”

Long tộc tuy tốt nhưng ở lại đây lâu dài thì hơi bất tiện. Ngao Dạ có vẻ luôn không thích hắn làm bóng đèn. Vả lại mấy năm nay hắn ở Long tộc, tài nguyên gì nên thu thập cũng đã thu thập hết rồi.

“Tinh Nguyệt Thần Tông truyền tin, đại lục Phi Hồng bị dị tộc xâm chiếm, đệ phải trở về chủ trì đại cục.”

Tinh Nguyệt Thần Tông gửi thư cứu viện không phải lần đầu, chẳng qua lúc đó Lạc Kỳ đang ở giai đoạn quan trọng tiến giai, Giang Thiếu Bạch không thể đi được nên kéo dài đến giờ.

Trong thư mới nhất, Tinh Diệu kể Nguyệt Tôn đã bị thương trong trận chiến, trong thời gian ngắn không thể ra trận, hắn và Diệp Đình Vân tiếp tục chậm chập không quay về thì Tinh Nguyệt Thần Tông sẽ gặp nguy.

Mấy năm gần đây, tu vi của Giang Thiếu Bạch tiến bộ rất nhanh, nhưng hắn vẫn đang kẹt ở đỉnh trung kỳ Bách Kiếp. Hắn nghĩ muốn tiến giai hậu kỳ thì phải quay về Tinh Nguyệt Thần Tông, đi đến Toái Tinh Đái một chuyến tìm tinh hạch hoàn chỉnh. Linh hồn lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, hiện giờ đến Toái Tinh Đái không chừng sẽ có đại thu hoạch.

Lạc Kỳ khẽ gật đầu: “Vậy được rồi, dù sao đệ cũng là trưởng lão của Tinh Nguyệt Thần Tông, nếu tông môn gặp chuyện lớn vẫn nên quay về hỗ trợ.”

Tuy quan hệ giữa Giang Thiếu Bạch và Tinh Nguyệt Thần Tông không đến mức quá thân thiết nhưng dù sao vẫn có giao tình, thấy chết không cứu thì quá mức lạnh lùng rồi.

Giang Thiếu Bạch nói tiếp: “Tình hình gần đây không được tốt lắm.”

Anh gật đầu tán thành: “Ừ, Long tộc cũng bị dị tộc xâm chiếm, mấy vị hoàng tử và công chúa đã ra ngoài chinh chiến tứ phương.”

“Đại ca đã tiến giai Bách Kiếp, cuối cùng đệ có thể yên tâm rồi.”

Lạc Kỳ cười khẽ: “Đệ yên tâm đi, ta luôn rất may mắn, không có việc gì đâu. Vả lại võ hồn thời gian rất hữu dụng, nếu không đánh lại kẻ địch thì có thể dùng võ hồn thời gian để chạy trốn.”

“Dù thế nào đi nữa vẫn phải cẩn thận.”

“Ta biết. Khi nào đệ đi? Ta tiễn đệ.”

Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Được.”

***

Tinh Nguyệt Thần Tông.

Nguyệt Tôn hỏi Tinh Diệu: “Tình hình thế nào rồi?”

Tinh Diệu cười nói: “Lạc Kỳ đã thành công tiến giai Bách Kiếp. Hai vị trưởng lão Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân sẽ nhanh chóng quay lại thôi.”

Nguyệt Tôn thở phào một hơi: “Vậy thì tốt quá. Gần đây cục diện ở đại lục Phi Hồng rối loạn, nếu Giang đạo hữu có thể trở về thì chúng ta được giảm bớt áp lực.”

Tinh Diệu gật đầu: “Có lẽ Diệp Đình Vân đã là đan sư đỉnh địa cấp.”

“Mấy năm nay, Diệp đạo hữu luyện không ít đan dược cho Yêu tộc, rất có tiếng tăm trong Yêu tộc.”

Mà Yêu tộc còn rất tôn kính Diệp Đình Vân. Mặc dù bọn họ không chào đón Nhân tộc, nhưng luyện đan sư cao cấp đi đến đâu cũng được chào đón kính trọng.

Tinh Diệu cười cười: “Đan sư đỉnh địa cấp, có lẽ Diệp trưởng lão là người đầu tiên ở đại lục Phi Hồng.”

Nguyệt Tôn gật đầu: “Nói không sai! Nhân tài như vậy, không biết Long tộc có chịu thả người hay không.”

“Giang Thiếu Bạch đã đáp ứng sẽ trở về, Diệp Đình Vân hẳn sẽ đi theo.”

“Cũng đúng.” Tinh Diệu thầm nghĩ Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân nổi tiếng ân ái, từ trước đến nay đi đâu cũng có nhau, như hình với bóng.

“Không ngờ Lạc Kỳ đã là tu sĩ Bách Kiếp, tốc độ tu luyện này cũng quá dọa người.” Nguyệt Tôn nói tiếp.

“Chuyện này không có gì kỳ quái.”

Có Long tộc và Giang Thiếu Bạch hậu thuẫn, Lạc Kỳ chưa bao giờ thiếu tài nguyên tu luyện, nhờ đó Lạc Kỳ tu luyện rất thuận buồm xuôi gió. Có điều dù tài nguyên sung túc nhưng muốn tiến giai Bách Kiếp vẫn cần phải có thực lực. Nếu thực lực không đủ thì dù tài nguyên có dồi dào cỡ nào cũng sẽ không chịu nổi lôi kiếp.

Nguyệt Tôn khẽ gật đầu: “Nghe nói Lạc Kỳ đã hấp thu chân long tủy.”

Chân long tủy là bảo vật quý hiếm dùng để tăng cường thể chất, truyền thuyết nói rằng khi tu sĩ Bách Kiếp đang tấn cấp lên Ngự Không sẽ dùng chân long tủy, có thể tăng xác suất thành công lên một phần. Nếu dùng chân long tủy để tăng tỷ lệ thành công tiến giai Bách Kiếp thì quá là phung phí của trời.

Xưa nay không nhiều người có được chân long tủy, cơ duyên của Lạc Kỳ thật khiến người ta ước ao.

***

Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân lái phi thuyền tiến vào khu vực đại lục Phi Hồng.

Pháp khí phi hành của hắn đã được dung luyện thêm lần nữa khi ở Long tộc, tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều. Bề ngoài của phi thuyền của thay đổi không nhỏ, trở nên tinh xảo hơn.

“Tử khí nồng nặc.” Giang Thiếu Bạch thì thầm.

Diệp Đình Vân ngờ vực hỏi: “Tử khí của tu sĩ Bách Kiếp sao?”

Hắn lắc đầu: “Không, là tử khí của toàn bộ đại lục. Đại lục Phi Hồng hẳn đã xảy ra đại chiến, đông đảo tu sĩ bị cuốn vào trận chiến.”

Giang Thiếu Bạch từ từ nhắm hai mắt, từ trên không trung “nhìn” xuống, hắn có thể thấy được cả ngàn tỷ sợi tử khí quấn lấy nhau, bay lơ lửng trên toàn bộ đại lục.

Mặc dù tử khí của tu sĩ cấp thấp rất yếu, nhưng số lượng bù chất lượng, dung hợp cả ngàn tỷ sợi tử khí lại với nhau sẽ là số lượng tử khí cực kỳ khổng lồ.

Giang Thiếu Bạch hấp thu tử khí vào người, tử khí vừa vào người hắn lập tức bị thôn phệ võ hồn hấp thu chuyển hóa.

Hắn cười bất đắc dĩ, Diệp Đình Vân nhìn hắn nói: “Tâm trạng không tốt hả?”

Giang Thiếu Bạch lắc lắc đầu: “Không có.” Thế giới này trăm họ đang lầm than, thế mà lại có lợi cho hắn, Giang Thiếu Bạch không kiềm được mà thổn thức.

Cậu cau mày nói tiếp: “Yêu tộc cũng đã xảy ra đại chiến, đại lục Phi Hồng còn nghiêm trọng hơn.”

Diệp Đình Vân thở dài, mấy năm nay cậu sống ở Long tộc quá thái bình, hoàn toàn không biết các đại lục đã loạn như thế này.

“Đi nhanh lên, đừng để Tinh Diệu tông chủ và Nguyệt Tôn tông chủ sốt ruột chờ.” Cậu hối thúc.

“Ừ.”

Hai người ngồi phi thuyền về đến Tinh Nguyệt Thần Tông.

“Giang trưởng lão đã về rồi.” Tinh Diệu đi ra nói.

Giang Thiếu Bạch khẽ gật đầu: “Trên đường về đây, ta thấy các thế lực lớn liên tục xung đột, tình hình không tốt lắm.”

Tinh Diệu cười khổ nói: “Xảy ra vài biến cố, nếu tình hình không được cải thiện, chỉ sợ tình huống trước mắt cũng chỉ là trò trẻ con.”

Giang Thiếu Bạch không hiểu ra sao: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đã lâu rồi tông môn không phát hiện mỏ quặng mới, mà một khi mỏ quặng cạn kiệt, tu sĩ tu luyện sẽ khó khăn hơn. Không chỉ Tinh Nguyệt Thần Tông chúng ta mà các tông môn khác cũng vậy.”

Giang Thiếu Bạch cau mày: “Sao lại như thế?”

Ông lắc đầu đáp: “Theo lý mà nói, tu sĩ tu luyện tới cảnh giới Ngự Không sẽ rời khỏi thế giới này, nhưng vì tiên lộ đã đứt đoạn mà các tu sĩ Ngự Không bị kẹt lại ở đây. Mỗi tu sĩ Ngự Không cần rất nhiều tài nguyên tu luyện.”

Giang Thiếu Bạch xoa xoa trán, mỗi lần xuất hiện một đại tu sĩ là sẽ tiêu hao vô số tài nguyên, mà mỗi một đại tu sĩ ngã xuống lại có khả năng tạo phúc địa một phương.

Chiến tranh sẽ khiến sinh linh đồ thán, nhưng cũng có khả năng khiến vài tu sĩ trổ hết tài năng.

Tinh Diệu chắp tay sau lưng: “Nghe nói Minh tộc kết nối một con đường thông thiên, cần ngàn vạn sinh linh làm tế phẩm, vài đại năng ngầm thừa nhận cách làm của Minh tộc.”

Giang Thiếu Bạch cau mày, kết nối tiên lộ, là muốn đi đến Tiên giới sao? Đại năng đồng ý cách làm này hẳn là những người không đơn giản. Hắn thầm thở dài, hiện tại các giới đều loạn, nếu đây là tác phẩm của tu sĩ Ngự Không thì tu sĩ Bách Kiếp như hắn cũng chỉ là quân cờ mà thôi.

***

Giang Thiếu Bạch đang ngồi cạnh bàn, ngón tay gõ nhè nhẹ lên mặt bàn, như có điều suy nghĩ.

Diệp Đình Vân nhìn qua hắn: “Nghĩ gì thế?”

“Không có gì. Ta đang nghĩ đến tiên lộ. Một khi tiên lộ mở lại, hẳn là đại ca sẽ đi đến Tiên giới.”

Diệp Đình Vân gật đầu: “Có lẽ vậy.”

Lúc còn ở Long tộc, Giang Thiếu Bạch đã nghe nói về Tiên giới. Long Đế không quá gấp gáp, dù sao tuổi thọ của ông ta rất dài, sau khi tiến giai Ngự Không lại có thêm mấy vạn năm tuổi thọ. Nhưng dù vậy Long Đế tựa hồ rất khát khao tiên lộ. Có lời đồn tu sĩ có võ hồn thời không thì sẽ an toàn hơn khi đi qua tiên lộ. Cũng vì vậy mà Cửu hoàng tử Ngao Dạ được Long Đế sủng ái nhất.

Lạc Kỳ có võ hồn thời không, nếu Long Đế muốn đến Tiên giới, nhất định sẽ đưa Ngao Dạ theo, mà Ngao Dạ và Lạc Kỳ đã cử hành kết đạo đại điển. Nếu Ngao Dạ phải đi lên tiên lộ, đại ca hắn chắc chắn sẽ đi theo.

Nghe nói tiên lộ cực kỳ nguy hiểm. Cũng may đại ca đã tiến giai Bách Kiếp.

Giang Thiếu Bạch híp mắt, năm đó đại ca ra khỏi Ân Khư, quay về Long tộc, được Long tộc tốn rất nhiều công sức bồi dưỡng. Hắn đột nhiên nghĩ, có phải Long Đế đã đoán được sẽ có ngày này từ trước nên mới làm như thế không?

“Long Đế chờ được, tu sĩ Ngự Không khác thì chờ không nổi.” Không phải tu sĩ Ngự Không nào cũng có mấy vạn năm tuổi thọ như Long Đế.

Theo lời của Tinh Diệu, nếu quặng nguyên thạch cạn kiệt, tiếp theo chính là nguyên khí trời đất cạn kiệt, tu vi các tu sĩ sẽ giảm xuống. Qua mấy ngàn năm, có lẽ việc tu luyện sẽ cực kỳ khó khăn, thực lực các tu sĩ cấp cao giảm xuống. Nếu tu vi của tu sĩ Bách Kiếp bị giảm thì tuổi thọ cũng theo đó bị rút ngắn lại.

Vì các suy đoán thế này nên vài thế lực lớn mới phát động chiến tranh, lấy huyết nhục tu sĩ trả lại thiên địa.

Nhưng cách làm này giống như uống rượu độc giải khát vậy.

Nghe nói Thiên Môn vốn là thánh địa tu luyện, nhưng sau khi mỏ quặng nguyên thạch khô kiệt, linh khí tiêu tan, tu sĩ ở đại lục đó không thể không di cư sang đại lục khác, tìm kiếm nơi tu luyện mới, mà nơi mà bọn chúng nhắm tới chính là thế giới này.

Có điều tình trạng ở thế giới này cũng không tốt hơn là bao.

Giang Thiếu Bạch hít sâu một hơi: “Không biết tiên lộ như thế nào?”

Diệp Đình Vân: “Ai mà biết được. Nhưng có lẽ không lâu sau chúng ta sẽ được thấy nó.”

Giang Thiếu Bạch cau mày, rơi vào trầm tư.

“Ngươi sao vậy?”

Hắn lấy một ngọc giản ra.

Diệp Đình Vân hỏi: “Đây là?”

Diệp Đình Vân nhìn cậu đáp: “Đây chính là tinh đồ, ta hoài nghi nó có liên quan đến tiên lộ.”

“Lấy từ trong con rối hoàng kim sao? Vậy thì rất có khả năng liên quan đến tiên lộ.” Có khả năng năm đó tộc cự nhân hoàng kim đã đi đến Tiên giới, chẳng qua không biết có thành công hay không.

Giang Thiếu Bạch lắc lắc đầu: “Thôi, tạm thời không nghĩ đến nữa. Ta đi đến Toái Tinh Đái một chuyến trước.”

Diệp Đình Vân khẽ gật đầu: “Ừ, cẩn thận một chút.” Tinh hạch rất hữu dụng, mấy năm nay Giang Thiếu Bạch không dùng nữa vì bị kháng tính, hiện giờ có lẽ kháng tính đã giảm bớt.

Cậu hít sâu một hơi, thầm nghĩ nếu tình hình ở thế giới này bết bát như vậy thì một khi tiên lộ xuất hiện, bọn họ sẽ xông đến thử một phen. Không biết con đường phía trước sẽ thế nào, nhưng nếu hiện tại cố gắng nâng cao thực lực thì sẽ có thêm hy vọng sống sót.

Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Ta biết rồi.”

Hắn ở Long tộc nhiều năm, dù chưa tiến giai hậu kỳ Bách Kiếp nhưng linh hồn lực và nguyên lực đều tăng lên rất nhiều. Bây giờ đi đến Toái Tinh Đái tìm kiếm tinh hạch dễ hơn lúc trước không ít. Trước kia tinh hạch bay rất nhanh, hắn không bắt được đành từ bỏ, hiện tại hắn đã dễ dàng bắt được chúng.

Hết chương 366


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui