Thần Đạo Đan Tôn

Đối mặt Lăng Hàn khiêu khích, Tô Thiên Hải không phản bác được.

Hắn thực sự đuổi không kịp Lăng Hàn, mà Lăng Hàn còn nắm giữ Quỷ Ảnh bộ của Chiến Thần cung, giết người khó lòng phòng bị.

Vì cái gì Chiến Thần xú danh như thế nhưng lại bị người ta sợ hãi và thống hận?

Hang ổ không ai biết là một chuyện, một chuyện khác chính là Quỷ Ảnh bộ, rất nhiều người bị ám sát cũng không biết xảy ra chuyện gì.

– Không nghĩ tới, thân phận thật sự của ngươi lại là sát thủ của Chiến Thần cung!

Tô Thiên Hải mở miệng.

Lăng Hàn khoát khoát tay:

– Ha ha, ngươi cũng không cần thiếp vàng lên mặt Chiến Thần cung, bọn chúng không xứng lưu thiên tài như ta! Ha ha, ta chỉ là cơ duyên xảo hợp mới học được môn bộ pháp này từ Chiến Thần cung.

Ngươi có vận khí tốt thế?

Trên thực tế, muốn nói tốc độ, Phong Dực Thiên Tường đứng đầu thân pháp trong thiên hạ, nói tới bí ẩn, Quỷ Ảnh bộ đứng đầu.

Tô Thiên Hải đứng nhìn Lăng Hàn, trong mắt bắn ra sát ý đáng sợ.

Hắn không phải không muốn giết Lăng Hàn, mà là giết không được.

Muốn giết Lăng Hàn, hiện tại cần Tôn Giả xuất thủ, hoặc sớm bố cục, từ đó làm đối phương không thể phát huy ưu thế tốc độ, nếu không Phượng Dực Thiên Tường phát động, có Giáo Chủ nào đuổi kịp?

Trong lòng của hắn sinh ra cảm giác cấp bách, xem ra, hắn nên bước vào Tứ Cực cảnh, sau khi trở thành Tôn Giả, hắn có thể khống chế một phiến thiên địa, muốn giết Lăng Hàn còn không đơn giản sao?

Nhưng vấn đề là, Đạo quả của hắn còn không chưa đạt tới hoàn mỹ, nếu lúc này sử dụng Đạo quả hóa Tứ Cực, khi đó sẽ ảnh hưởng tới tiềm lực phát triển của hắn.

Lúc này hắn rất xoắn xuýt.

– Đồ ngu, lần sau lại đến chém ngươi, không cần tiễn.

Lăng Hàn biến mất, hắn phát động Quỷ Ảnh bộ ẩn vào bóng tối.

Tô Thiên Hải tức giận nhưng không có biện pháp..

Lăng Hàn đi trong thành hai ngày, hắn đã thấy vương thất mở treo thưởng.

Phàm là người có thể cung cấp tin tức của công chúa, ban thưởng mười cân Cực La Bối, nếu có thể mang công chúa về sẽ thưởng thêm một viên Hàn Cực châu!

Lăng Hàn hiểu rõ một chút, Cực La Bối chính là một loại vỏ sò, nó cực ngon và là vật đại bổ, có trợ giúp gia tăng tu vi và thể phách rất lớn.

Mà Hàn Cực châu càng ghê gớm, đó là thiên tài địa bảo, do thiên địa thai nghén, bao hàm tiên khí!

Tin tức truyền ra, chẳng những quốc dân Lam Tinh quốc hưng phấn, cho dù người bên ngoài cũng ngo ngoe muốn động, thậm chí, Minh quốc xa xôi cũng có võ giả chạy tới, muốn gia nhập vào trong hàng ngũ tìm kiếm Lam Tinh công chúa.

Lăng Hàn cảm thấy tim đập thình thịch, tiên khí đấy, hắn rất cần!

Ai, người khác phải trở thành Giáo Chủ mới cần tiên khí, hắn thì sao? Ở Hóa Linh cảnh đã cần.

Nhưng mà, từ đó cũng chứng minh hắn yêu nghiệt.

Nhưng biển cả mênh mông, đi đâu đi tìm vị Lam Tinh công chúa?

Ứng với câu nói mò kim đáy biển.

Lăng Hàn đi tới vương cung, lại phát hiện vương thất nơi này quá đơn giản, mặc dù trong vương cung có thủ vệ nhưng rất khách khí với bình dân, có thể cho ngươi tham quan —— chỉ cần đừng đi tẩm cung quốc vương và vương hậu là được.

Phòng ngự lơi lỏng như thế, cho dù Lam Tinh công chúa bị người ta bắt đi hay chính nàng bỏ trốn, tất cả đều quá dễ dàng.

Chính mình rời nhà trốn đi?

Đương nhiên rất có thể, bởi vì vị công chúa này còn chưa đồng ý lập gia đình, cho nên bộc phát cảm xúc và làm ra chuyện rời nhà trốn đi cũng không khó hiểu.

Cũng mặc kệ Lam Tinh công chúa là bị bắt đi hay chính nàng trốn đi, hắn đi đâu tìm?

Thời gian đã qua vài ngày, đầu mối gì cũng mất, hắn làm sao bây giờ?

Lăng Hàn ra khỏi thành, hắn đi khắp nơi nhưng không có thu hoạch gì.

Hải vực lớn như vậy, hơn nữa còn là hình lập thể, một người muốn ẩn giấu, làm sao có thể tìm được?

Hắn suy nghĩ.

Lam Tinh công chúa sớm không mất tích, muộn không mất tích, hết lần này tới lần khác người bên ngoài tới mới mất tích, như vậy quá đúng dịp.

Cho nên, muốn Lăng Hàn tin tưởng không có an bài, hắn tuyệt đối không tin tưởng.

Từ nơi sâu xa có lực lượng đang chi phối tất cả.

Đây là Đế lộ, có thể nói là nơi thiên địa sàng chọn Đại Đế tương lai, cho nên, có sắp xếp cũng rất bình thường.

Đã như vậy, như vậy Lam Tinh công chúa sẽ lưu lại dấu vết, sẽ không làm cho người ta mò kim đáy biển.

A?

Kỳ thật công chúa đang ở trong thành.

Đột nhiên Lăng Hàn nghĩ thông suốt, muốn một côn chúa đang sống an nhàn sung sướng lưu lạc thiên nhai, hơn nữa, trong biển còn có không ít hung thú, vị công chúa này sẽ sống được mấy ngày?

Dựa theo điều kiện treo thưởng, tất cả đều cần công chúa còn sống trở lại vương cung.

Cho nên, nếu như Lam Tinh công chúa còn ở trong thành, nàng sẽ ở đâu?

Đầu tiên, khẳng định là ở nơi vắng vẻ, bằng không ẩn nấp tốt cũng sẽ có dấu vết lưu lại, thứ hai, khẳng định có người chiếu cố nàng, nếu không sẽ lộ ra vết tích.

Mang theo hai điểm này, Lăng Hàn dựa vào hiểu rõ tòa thành mấy ngày trước, hắn tiến hành sàng chọn.

– Có ba khu vực.

– Hai nơi là khu bần dân, ngư long hỗn tạp, lực lượng của vương quốc rất khó xâm nhập, đều bị lực lượng ngầm khống chế.

– Còn có một chỗ là tuyệt địa, trước kia phát sinh qua địa chấn, có năng lượng đáng sợ tuôn ra, diệt tuyệt tất cả sinh linh ở đó, hiện tại vẫn bị xem là tử địa, không người ở lại.

– Ân, đi tuyệt địa trước.

Lăng Hàn lập tức xuất phát, hắn nhanh chóng tới nơi cần tìm.

Trước đó hắn đã tới nơi này, nhưng hắn không có xâm nhập, bởi vì hiện tại vẫn có thể cảm ứng được năng lượng quỷ dị ba động.

Nhưng lần này đã khác, hắn dự định tìm kiếm một phen.

Lúc này, hắn có chút tiếc hận, bởi vì chỉ có một bản ngã, cũng không có linh thân để phân ra, trợ giúp hắn tìm kiếm chung quanh.

– Có được tất có mất, mặc dù mất chút tiện lợi nhưng chiến lực bản thân mới là trọng yếu nhất.

Lăng Hàn cất bước đi tới khu vực trung tâm, hắn nhìn thấy một khe rãnh sâu không thể thấy đáy, trong đó còn có năng lượng tràn ra làm người ta run sợ.

– Ân?

Hắn hơi sững sờ, hắn nghe được tiếng ca.

Đây là một giọng nữ biến ảo khôn lường.

Thật đúng dịp, chẳng lẽ là Lam Tinh công chúa đang ngâm xướng?

Hắn đi theo tiếng ca, hắn nhìn thấy một bóng lưng đang ngồi trên vỏ sò lớn, tóc thật dài phiêu theo gợn sóng, lộ ra phần lưng tuyết trắng.

Mặc dù nàng chỉ lộ bóng lưng, nhưng eo thon nhỏ nhắn, da thịt tuyết trắng động lòng người. Nhưng hết lần này tới lần khác, nửa người dưới của nàng lại là đuôi cá, cái đuôi đung đưa theo nước thật mỹ lệ.

Ách, nhìn thấy cái đuôi này, rất nhiều nam nhân sẽ mất đi hứng thú.

Lăng Hàn mở miệng, nói:

– Lam Tinh công chúa?

Tiếng ca im lặng, mỹ nhân ngư kia kinh ngạc, nàng lập tức bay phía trước, cái đuôi chập chờn, tốc độ của nàng nhanh chóng.

Lăng Hàn vội vàng đuổi theo, khoảng cách hai bên kéo gần với nhau.

Xoát, một đạo hàn quang bắn tới bên cạnh, nhắm thẳng vào vai trái của Lăng Hàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui