Lời này Lăng Hàn cũng không có nói gì thêm.
Bằng không ba người Dương Dịch Hoàn sẽ ghen ghét nhiều hơn.
– Đi thôi, nếu đế nguyên đã lấy đi, lưu lại đảo này cũng không có ý nghĩa.
Hà La nói.
– Phía trước còn có đế nguyên?
Lăng Hàn hỏi.
Ba người Dương Dịch Hoàn đều cười, cũng không có trả lời.
Nhất định có, nhưng bọn họ không nghĩ cho Lăng Hàn đạt được, cho nên không chịu tiết lộ tư liệu.
Dù sao, có Lăng Hàn tham dự chính là cạnh tranh không công bằng, người khác chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đắc thủ.
Là người đương nhiên ích kỷ, huống chi đây là tư cách thành Đế.
Năm người chia ra mà đi, phương hướng đại thể đều nhất trí với nhau.
Lăng Hàn lướt đi, hắn không ngừng phân tích huyền bí của quy tắc.
Trước đó chỉ duy trì trong nháy mắt, hắn cố ghi nhớ chứ không thật lĩnh ngộ.
Hắn nhất tâm nhị dụng, bảo trì bay đi thật nhanh và vừa lĩnh ngộ quy tắc.
– Như thế không đúng, như thế!
Hắn không ngừng thì thào, khi thì cau mày, khi thì tươi cười, vẻ mặt biến ảo rất nhanh.
Hắn chỉ là Giáo Chủ, hắn có thể lĩnh hội quy tắc thất tinh, độ khó của việc này quá cao.
Nếu hắn đi Sơn Hải Thiên, dù là quy tắc thất tinh cụ thể hóa ở trước mặt, hắn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, không đạt tới Giáo Chủ đỉnh phong, căn bản không có cách lĩnh hội gì.
Cũng không ai nói đi Sơn Hải Thiên thì nhất định có thể đột phá, chỉ là độ khó thấp xuống mà thôi.
Trước đó Sơn Hải Thiên mở ra, nơi đó đa số là những người thọ nguyên khô cạn tới đó tìm hi vọng, cũng không ai dám nói thời điểm Sơn Hải Thiên mở ra lần sau thì mình có thể thành công đột phá.
Nhưng đế nguyên không giống, trực tiếp bày bí mật của quy tắc trước mặt, từ đó Lăng Hàn có thể sớm nắm giữ quy tắc cao đẳng.
Mặc dù đã bày ra nhưng hắn rất khó nắm giữ.
– Không hổ là lực lượng Đại Đế kết thành!
– Không, theo suy đoán của ta, đây cũng là một ít ý chí võ đạo của Đại Đế.
– Đều nói Đại Đế quá mạnh, sau khi chết linh hồn không vào âm phủ, trực tiếp bị thiên địa hấp thu đồng hóa, cho nên, nếu thiên địa hình thành bí cảnh được xưng là Đế lộ, như vậy lưu lại một ít ý chí võ đạo của Đại Đế cũng không phải rất bình thường hay sao?
Lăng Hàn vừa nghĩ như thế, hắn lại bỏ qua các tạp niệm, tập trung tinh thần đi thôi diễn bí mật của quy tắc.
Hắn có thể vận dụng quy tắc thất tinh ở cấp bậc Giáo Chủ, trình độ trâu bò tăng lên rất lớn.
Ròng rã nửa tháng, đột nhiên phía trước xuất hiện một hòn đảo.
Lăng Hàn bay xuống, khóe miệng còn nở nụ cười.
Hắn đưa tay tới trước người, phía trước lập tức xuất hiện một tia sáng nhỏ như tơ nhện, đen như mực, nó lại tỏa ra khí tức đáng sợ.
Đây là sợi tơ quy tắc, quy tắc thất tinh!
Rốt cuộc hắn cũng có thể vận dụng quy tắc thất tinh, nhưng chỉ có thể điều động một tia mà thôi, hơn nữa, không cách nào dùng ý niệm dẫn động quy tắc hiện, mà là cần một chút thời gian tích lũy.
– Mặc dù như thế nó vẫn có giá trị kinh người.
Lăng Hàn gật đầu, dù sao cũng là quy tắc thất tinh, theo lý Giáo Chủ không có khả năng điều động, chỉ có đạt tới Giáo Chủ đỉnh phong mới có thể nhòm ngó một tia ảo diệu trong đó, cũng sử dụng làm thời cơ đột phá.
Hiện tại hắn có thể dùng trong chiến đấu, đây là chuyện nghịch thiên cỡ nào?
Hắn đi vòng quanh đảo nhưng cũng không có phát hiện tiên thảo gì, cũng không có gặp được lực cản, hiển nhiên không có khả năng giấu đế nguyên.
– Hà La.
Ánh mắt của hắn nhìn quét qua, chỉ thấy Hà La cũng xuất hiện ở trên đảo, nhưng đối phương không có chào hỏi hắn, mà là trực tiếp đi đảo khác.
Hòn đảo này dài hẹp, Hà La đến từ bên kia, hắn lại đạp lên hòn đá trên bãi biển, cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, tảng đá này lại bắt đầu chuyển động và hóa thành một con rùa biển, chở hắn ra biển rời đi.
A?
Lăng Hàn kinh ngạc, hòn đảo này có tác dụng là bến đò sao?
Hắn âm thầm may mắn, may mắn Hà La xuất hiện kịp thời, bằng không hắn không biết nên làm thế nào.
Dù sao, người ta đã đi qua Đế lộ thật nhiều lần, tự nhiên biết rõ nên đi như thế nào.
Đối phương không có để ý chính mình, điểm ấy Lăng Hàn có thể lý giải, bởi vì phía trước khẳng định còn có đế nguyên, hắn chỉ có thể ngăn cản Lăng Hàn ở nơi này, như thế hắn mới có lấy khả năng.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn cũng bắt đầu tìm tòi trên đảo.
Trên bờ biển phủ đầy tảng đá, đều có hình con rùa, mà mai rùa còn có đường văn đại đạo, vô cùng phức tạp.
Chọn thế nào?
Lăng Hàn không có đầu mối, liền tùy tiện nhảy lên một khối đá, lập tức, tảng đá kia khẽ động, tứ chi lộ ra khỏi tảng đá và biến thành một con rùa biển, sau đó chậm rãi quay người đi về phía biển.
Thạch quy dần dần gia tốc, nó không chậm chút nào.
Lăng Hàn cảm thấy không hiểu, vì cái gì nhất định phải sử dụng thạch quy làm công cụ vượt biển, dù là tốc độ không chậm nhưng không nhanh bằng hắn bay.
Hắn nhanh chóng biết rõ tại sao.
Sau khi vượt biển không bao lâu, chỉ thấy trong biển lại có ánh kiếm bắn lên cao
Lăng Hàn chỉ nhìn thoáng qua, hắn biết minh không thể ngăn cản, phỏng chừng Tôn Giả cũng có thể bị miểu sát.
Nhưng thạch quy mặc dù không hề chiến lực, lại có thể đem ánh sáng kiếm ngăn lại đến, để mai rùa trở thành chỗ an toàn.
Thì ra là thế.
Lăng Hàn gật đầu, khó trách nhất định phải sử dụng thạch quy vượt biển.
A, chờ một chút
Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện, sau khi thạch quy bơi một lúc thì nó quay đầu trở lại. Đam Mỹ Hay
Phía trước chính là hòn đảo lúc trước.
Tại sao ngươi trở về?
Thạch quy bơi lên bãi biển, sau đó ngừng lại, thu hồi tứ chi, nó lại hóa thành tảng đá lớn.
Lăng Hàn ngây người, xem như du lịch một ngày sao?
– Đã xảy ra chuyện gì?
Hắn nhảy lên tảng đá khác, lập tức, trong viên đá nhô ra tứ chi, nó lại biến thành con rùa và chở Lăng Hàn ra biển.
Lần này, rùa đi ba ngày, nó lại ung dung mang theo Lăng Hàn trở về.
Mẹ nó!
Lăng Hàn không tiếp tục mù quáng nhảy lên tảng đá thứ ba, hắn tin tưởng, muốn vượt biển nhất định cần ngồi những thạch quy này, nhưng mà, nếu như thử từng khối sẽ mất vài tháng tới vài năm, mấy chục năm mới may mắn đụng phải một khối đúng.
Khẳng định có bí quyết.
Lăng Hàn nghĩ như thế, ánh mắt nhìn vào hoa văn của tảng đá.
Có liên quan tới nhau hay không?
Lăng Hàn tìm tới khối đá thứ nhất và khối đá thứ hai, hắn tỉ mỉ so sánh hoa văn với nhau.
Một lúc sau, hắn tươi cười.
Mỗi một tảng đá đều có hoa văn như mê cung, mà lộ tuyến chính xác lại là lộ trình của thạch quy.
Mình đã giải được một nửa nan đề, còn lại một nửa chính là sao chọn được lộ tuyến chính xác.
– Đơn giản, lộ tuyến sai lầm sẽ dẫn dắt mình quay về..
– Cho nên lộ tuyến chính xác khẳng định có phần cuối không phải ở đây.
Mang theo suy nghĩ như thế, Lăng Hàn tìm kiếm lần nữa.
Hắn bài trừ từng khối đá, tiến độ của hắn rất nhanh.
Hả?
Lại có người tới.
Quan Tinh Hán.