Thần Đạo Đan Tôn

Thế hệ hoàng kim có lý do để tức giận.

Bọn họ liều sống liều chết, khổ chiến hơn hai ngày, liên tục chém giết không ít đàn kiến, mỗi người đều máu me đầm đìa, vết thương chồng chất, mắt thấy sắp có thu hoạch lớn, đột nhiên Lăng Hàn lại giết ra và lấy đi đồ vật của bọn họ.

Bọn họ làm sau nhẫn nhịn được nữa?

– Lăng Hàn, ngươi thật muốn chết sao?

– Quá ghê tởm!

– A!

Bọn họ cùng nhau phát điên, tất cả lao tới tấn công Lăng Hàn.

Nhưng hung thú không có trí tuệ, đán kiến cho rằng Lăng Hàn chính là kẻ xâm lấn, mắt thấy các Đế tử xung kích trận tuyến, chúng đều liều mạng ngăn cản, sợ bọn họ gây bất lợi cho kiến chúa.

Bọn họ cũng khó đánh tan phòng tuyến như vậy.

Các Đế tử lập tức bị cản lại, trước đó bọn họ không thể đột phá phòng tuyến, chỉ có thể thúc đẩy, hiện tại bọn họ cực kỳ tức giận, cho dù bạo phát toàn lực cũng không thể đột phá phòng tuyến.

Bọn họ giận điên người, rõ ràng là Lăng Hàn cướp đi đồ đạc của các ngươi, các ngươi lại liều mạng ngăn cản chúng ta làm gì?

Trên thực tế, Lăng Hàn cũng bị đám kiến công kích, dù sao hắn cực kỳ tiếp cận kiến chúa, cho nên bị đám kiến công kích cũng bình thường. Hiện tại hắn cần kéo dài khoảng cách với kiến chúa.

Quả nhiên, mặc dù có lượng lớn kiến tấn công hắn nhưng cường độ lại giảm bớt rất nhiều.

Dù sao hắn chỉ có một người, uy hiếp không thể nào so sánh với thế hệ hoàng kim, số người đã nhiều, càng có cường giả cấp Tôn Giả.

Lăng Hàn vô cùng nhẹ nhõm, hắn chỉ chống đỡ chứ không hạ sát thủ, hắn giữ vững xu thế cân bằng với đám kiến, sau đó hắn nhìn về phía các Đế tử:

– Các vị, cám ơn.

Lời này đã chọc giận mọi người, đám Đế tử đã tức giận, hiện tại nghe thấy lời này đều hận không thể chẻ Lăng Hàn thành thịt nát.

– Lăng Hàn, ngươi đắc tội nhiều Đế tộc như vậy, chỉ cần ra ngoài sẽ bị các Đế tộc truy sát.

– Lần này, mặc kệ sau lưng ngươi có bối cảnh gì cũng không dùng được!

– Ngươi đã là người chết!

Các Đế tử lạnh lùng nói ra, Lăng Hàn quá yêu nghiệt, ép tới bọn họ không thở nổi, tranh đoạt Đế vị với người như thế, bọn họ làm sao tranh nổi?

Cho nên, đối thủ như vậy phải bị xóa đi.

Dù sao Đa Gia Phật chưa từng nói không được xuống tay với Lăng Hàn, việc này cũng cho bọn họ cơ hội.

Lăng Hàn cười ha ha:

– Tới đi!

Hắn tiếp thì thế nào?

Bị đuổi giết, bị đả kích, nhưng hắn từng tan vỡ chưa?

Càng như vậy, ý chí chiến đấu của hắn càng mạnh hơn bây giờ hắn đã là Giáo Chủ, có thể xưng là đại năng, có không ít người mạnh hơn hắn, nhưng đếm hết thiên hạ có bao nhiêu Tôn Giả cùng Thánh Nhân?

Hắn muốn bão tố mạnh hơn một chút.

Đế tử cũng tỉnh táo lại, biết rõ có mắng cũng không thể tiêu diệt Lăng Hàn, bọn họ dùng ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, ánh mắt mang theo sát khí.

– Đi!

Bọn họ không hề ham chiến, tiên dược cũng bị mất, còn có ý nghĩa gì?

Các Đế tử rút lui, bọn họ còn có một ý nghĩ, chính là ra ngoài tổ kiến chặn giết Lăng Hàn.

Bọn họ vừa rút lui, mặc dù có lượng lớn đàn kiến đuổi bắt, càng có một con kiến cấp Tôn Giả lao tới tấn công Lăng Hàn.

Cái này chơi không lại.

Lăng Hàn vội vàng bỏ chạy, lúc này, hắn bạo phát ra chiến lực mạnh mẽ, lúc hắn xuất thủ có quy tắc cùng lực lượng sôi trào, phạm vi trăm trượng trước mặt hắn bị thanh lý sạch sẽ.

Hắn thét dài một tiếng và tiến lên thật nhanh.

Ở phía sau hắn, con kiến cấp Tôn Giả đuổi theo không bỏ.

Hưu hưu hưu, con kiến lắc lắc xúc tu, không ngừng có hắc quang đánh ra, hắc quang có tính ăn mòn cực mạnh, lúc đánh vào vách thông đạo sẽ sinh ra lỗ thủng lớn.

Mặt đất trong Đế lộ rất đặc thù, nếu không, một kích của Tôn Giả làm sao chỉ có thể tạo thành chút phá hư như thế.

Con kiến này phát cuồng, nó không ngừng bắn hắc quang, đám kiến chạy tới trợ giúp cũng gặp tai họa.

Nghĩ lại cũng phải, bị người ta xâm lấn, ngay cả kiến chúa suýt bị chém giết, đám kiến không nổi điên hay sao?

Lăng Hàn cũng không quay đầu lại, ông, sát khí xung kích đánh ra.

Lúc này đám kiến chung quanh ngã xuống, cho dù là con kiến cấp Tôn Giả cũng bị ảnh hưởng, việc này càng làm nó tức giận, hắc quang bắn ra dày đặc hơn trước.

Lăng Hàn cũng không dám chủ quan, thông đạo rất nhỏ, hắn cần thu nhỏ thân thể để không ảnh hưởng Phượng Dực Thiên Tường vận chuyển, cho nên hắn mới khó thoát khỏi con kiến công kích.

Hắn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp treo trên đỉnh đầu, đây chính là Mẫu Kim chế tạo, có thể lớn có thể nhỏ, tất cả tùy tâm.

Kể từ đó, mặc kệ hắc quang bắn tới người cũng có Chuẩn Đế binh cản trở.

Liên tiếp bỏ trốn, rốt cuộc lối ra cũng xuất hiện.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn không ngừng gia tốc và lướt đi thật nhanh, lúc này, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, thân thể lướt nhanh và rời xa tổ kiến.

Con kiến cấp Tôn Giả chỉ đuổi theo mấy bước, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn trốn xa, cuối cùng biến mất.

Lăng Hàn rời xa tổ kiến, hắn lập tức dừng sử dụng Phượng Dực Thiên Tường.

Thân pháp này rất trâu bò nhưng phong cách quá chói mắt, từ xa đã nhìn thấy hỏa diễm cuồn cuộn.

Cho nên, hắn lập tức đổi thành vận chuyển Quỷ Ảnh bộ.

Hưu hưu hưu, chỉ trong nháy mắt đã thấy có hai đạo nhân ảnh đạp không lao tới.

Đế Tử Minh, Đế Tử Thiên, hai tên thế hệ hoàng kim cấp Tôn Giả.

Quả nhiên!

Lăng Hàn cười lạnh, hắn cẩn thận cũng không có sai, những Đế tử kia đang điên cuồng tìm hắn.

Nhưng cho dù Đế Tử Minh, Đế Tử Thiên là Tôn Giả, trong tình huống không tới gần, bọn họ cũng không cách nào tìm ra Lăng Hàn nấp trong bóng tối.

Trừ khi Lăng Hàn đặc biệt không may, hai tên Đế tử dừng chân vừa vặn ở bên cạnh hắn, khi đó Lăng Hàn cũng chỉ nói mình xui xẻo mà thôi.

Đế Tử Minh cùng Đế Tử Thiên nhìn nhau một cái, bọn họ đều phát hiện động tĩnh của Phượng Dực Thiên Tường nên mới chạy tới, kết quả vẫn chậm một bước

– Kẻ này nhất định ở gần đây.

– Phải tìm ra hắn

Hai tên thế hệ hoàng kim đều trầm giọng nói, bọn họ phân biệt lục soát một hướng.

Khốn kiếp, các ngươi còn không rời đi?

Lăng Hàn lấy ra hai khối năng lượng ngọc thạch, hai tay cầm một khối và ném mạnh về phía Đế Tử Minh cùng Đế Tử Thiên.

Ném!

Xèo, xèo, hai khối năng lượng ngọc thạch lao đi cực nhanh.

– Ân?

Động tĩnh này không thể gạt được hai tên Đế tử, bọn họ phát hiện có đánh lén và nhìn thấy Lăng Hàn.

Đế Tử Minh muốn nghênh kích, nhưng Đế Tử Thiên dùng thần thức truyền âm nói:

– Trốn!

Đế Tử Minh suy nghĩ, Lăng Hàn kẻ này quỷ kế đa đoan, rõ ràng không bị phát hiện lại chủ động hiện thân công kích, chuyện này sẽ đơn giản hay sao?

Nghĩ như vậy, hắn lập tức sinh ra hoảng hốt và bỏ trốn.

Hai khối ngọc thạch không có vào người nào, lại đụng phải nham thạch và rễ cây, đồ chơi này cực kỳ không ổn định, vừa va chạm đã phát nổ.

Oanh!

Năng lượng đáng sợ sôi trào hóa thành hai đám năng lượng hình nấm, năng lượng bao phủ bốn phương tám hướng với tốc độ kinh người.

Đây là năng lượng thuần túy, không có một tia quy tắc, nhưng bởi vì quá cường đại nên có thể chém giết Tôn Giả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui